“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1487
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1487: “Xà phòng này không có nhãn hiệu gì, là một loại xà phòng chưa được đưa ra thị trường. Nơi sản xuất là một nhà máy thuộc sở hữu của công ty Thiên Hằng!” Lâm Dương hô. Vừa nói xong câu này, cả hiện trường bùng nổ ngay lập tức. Lâm Huy ngồi bên trong xe run rẩy không ngừng, điếu thuốc trong tay cũng rơi xuống… Lời của Lâm Dương như một quả bom ném thằng vào tâm trí những người đang theo dõi truyền hình trực tiếp. Người trong hay ngoài màn hình đều trợn tròn mắt. Đâu ai ngờ Lâm Dương lại điều tra ra thứ này. “Tại sao lại như vậy? Sao Bác sĩ Lâm lại biết những bệnh nhân bị nặng là do ‘ dùng xà phòng các ông sản xuất? Chẳng lẽ ‘ ông làm xong việc không giấu duôi sao? Sao Bác sĩ Lâm lại tìm ra dấu vết?” Ông . Vương khó chịu, chât vấn Lâm Huy. “Sao lại như thế được? Chúng ta đã ngưng sản xuất loại xà phòng đó từ lâu, cũng không định đưa ra thị trường, thậm chí tôi còn cắt đứt dây chuyển sản xuất! Bác sĩ Lâm không thể nào tìm ra manh mối!” Lâm Huy vội giải thích nói. “Chuyện này… phải làm như nào đây?” Đỗ Chí Cường run giọng nói. Các ông lớn bền trong xe đều vô cùng căng thẳng. “Chúng ta không thể ngồi chờ chết được, nếu Bác sĩ Lâm cứ tiếp tục như vậy, dư luận sẽ bị anh ta dắt mũi, tất cả những gi chúng ta làm trước kia đều công cốc!” Ông Vương trầm giọng nói. “ý của ông Vương là…” Lâm Huy nhìn ông ta. “Xuồng xe, chúng ta hôm nay phải mặt đối mặt với anh ta! Hôm nay nếu không phải họ Lâm chết thì chính là chúng ta chết!” Ông Vương quát. Mọi người gật đầu, lúc này cũng cùng đường rồi. Những bằng chứng này của Lâm Dương đã gây nên một trận náo động. Cả hiện trường nghị luận sôi nổi. “Xem ra thuốc của Chủ tịch Lâm không có vấn đề gì!” : “Chúng ta trách oan Chủ tịch Lâm rồi!” “Chủ tịch Lâm bị đổi thủ vụ khống, chắc chắn là vậy!” “Chúng ta bị người khác lợi dụng rồi” “Là Thiên Hằng! Lâm Huy của Thiên Hằng mới bày mấy thủ đoạn như này!” “Ông đây từ hôm nay sẽ chống lại Thiên Hằng!” “Đúng vậy, chống lại Thiên Hằng!” “Chống lại Thiên Hằng!” “Chống lại Thiên Hằng!” Mọi người kêu gọi sôi nổi. Trong kênh phát sóng trực tiếp như nổi lên một cơn lốc. Mã Hải bên này hơi mỉm cười. Không phải riêng mình Lâm Huy biết thuê người, Dương Hoa cũng biết.
Chương 1487:
“Xà phòng này không có nhãn hiệu gì, là một loại xà phòng chưa được đưa ra thị trường.
Nơi sản xuất là một nhà máy thuộc sở hữu của công ty Thiên Hằng!”
Lâm Dương hô.
Vừa nói xong câu này, cả hiện trường bùng nổ ngay lập tức.
Lâm Huy ngồi bên trong xe run rẩy không ngừng, điếu thuốc trong tay cũng rơi xuống…
Lời của Lâm Dương như một quả bom ném thằng vào tâm trí những người đang theo dõi truyền hình trực tiếp.
Người trong hay ngoài màn hình đều trợn tròn mắt.
Đâu ai ngờ Lâm Dương lại điều tra ra thứ này.
“Tại sao lại như vậy? Sao Bác sĩ Lâm lại biết những bệnh nhân bị nặng là do ‘ dùng xà phòng các ông sản xuất? Chẳng lẽ ‘ ông làm xong việc không giấu duôi sao? Sao Bác sĩ Lâm lại tìm ra dấu vết?”
Ông .
Vương khó chịu, chât vấn Lâm Huy.
“Sao lại như thế được? Chúng ta đã ngưng sản xuất loại xà phòng đó từ lâu, cũng không định đưa ra thị trường, thậm chí tôi còn cắt đứt dây chuyển sản xuất! Bác sĩ Lâm không thể nào tìm ra manh mối!”
Lâm Huy vội giải thích nói.
“Chuyện này… phải làm như nào đây?”
Đỗ Chí Cường run giọng nói.
Các ông lớn bền trong xe đều vô cùng căng thẳng.
“Chúng ta không thể ngồi chờ chết được, nếu Bác sĩ Lâm cứ tiếp tục như vậy, dư luận sẽ bị anh ta dắt mũi, tất cả những gi chúng ta làm trước kia đều công cốc!”
Ông Vương trầm giọng nói.
“ý của ông Vương là…”
Lâm Huy nhìn ông ta.
“Xuồng xe, chúng ta hôm nay phải mặt đối mặt với anh ta! Hôm nay nếu không phải họ Lâm chết thì chính là chúng ta chết!”
Ông Vương quát.
Mọi người gật đầu, lúc này cũng cùng đường rồi.
Những bằng chứng này của Lâm Dương đã gây nên một trận náo động.
Cả hiện trường nghị luận sôi nổi.
“Xem ra thuốc của Chủ tịch Lâm không có vấn đề gì!”
: “Chúng ta trách oan Chủ tịch Lâm rồi!”
“Chủ tịch Lâm bị đổi thủ vụ khống, chắc chắn là vậy!”
“Chúng ta bị người khác lợi dụng rồi”
“Là Thiên Hằng! Lâm Huy của Thiên Hằng mới bày mấy thủ đoạn như này!”
“Ông đây từ hôm nay sẽ chống lại Thiên Hằng!”
“Đúng vậy, chống lại Thiên Hằng!”
“Chống lại Thiên Hằng!”
“Chống lại Thiên Hằng!”
Mọi người kêu gọi sôi nổi.
Trong kênh phát sóng trực tiếp như nổi lên một cơn lốc.
Mã Hải bên này hơi mỉm cười.
Không phải riêng mình Lâm Huy biết thuê người, Dương Hoa cũng biết.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1487: “Xà phòng này không có nhãn hiệu gì, là một loại xà phòng chưa được đưa ra thị trường. Nơi sản xuất là một nhà máy thuộc sở hữu của công ty Thiên Hằng!” Lâm Dương hô. Vừa nói xong câu này, cả hiện trường bùng nổ ngay lập tức. Lâm Huy ngồi bên trong xe run rẩy không ngừng, điếu thuốc trong tay cũng rơi xuống… Lời của Lâm Dương như một quả bom ném thằng vào tâm trí những người đang theo dõi truyền hình trực tiếp. Người trong hay ngoài màn hình đều trợn tròn mắt. Đâu ai ngờ Lâm Dương lại điều tra ra thứ này. “Tại sao lại như vậy? Sao Bác sĩ Lâm lại biết những bệnh nhân bị nặng là do ‘ dùng xà phòng các ông sản xuất? Chẳng lẽ ‘ ông làm xong việc không giấu duôi sao? Sao Bác sĩ Lâm lại tìm ra dấu vết?” Ông . Vương khó chịu, chât vấn Lâm Huy. “Sao lại như thế được? Chúng ta đã ngưng sản xuất loại xà phòng đó từ lâu, cũng không định đưa ra thị trường, thậm chí tôi còn cắt đứt dây chuyển sản xuất! Bác sĩ Lâm không thể nào tìm ra manh mối!” Lâm Huy vội giải thích nói. “Chuyện này… phải làm như nào đây?” Đỗ Chí Cường run giọng nói. Các ông lớn bền trong xe đều vô cùng căng thẳng. “Chúng ta không thể ngồi chờ chết được, nếu Bác sĩ Lâm cứ tiếp tục như vậy, dư luận sẽ bị anh ta dắt mũi, tất cả những gi chúng ta làm trước kia đều công cốc!” Ông Vương trầm giọng nói. “ý của ông Vương là…” Lâm Huy nhìn ông ta. “Xuồng xe, chúng ta hôm nay phải mặt đối mặt với anh ta! Hôm nay nếu không phải họ Lâm chết thì chính là chúng ta chết!” Ông Vương quát. Mọi người gật đầu, lúc này cũng cùng đường rồi. Những bằng chứng này của Lâm Dương đã gây nên một trận náo động. Cả hiện trường nghị luận sôi nổi. “Xem ra thuốc của Chủ tịch Lâm không có vấn đề gì!” : “Chúng ta trách oan Chủ tịch Lâm rồi!” “Chủ tịch Lâm bị đổi thủ vụ khống, chắc chắn là vậy!” “Chúng ta bị người khác lợi dụng rồi” “Là Thiên Hằng! Lâm Huy của Thiên Hằng mới bày mấy thủ đoạn như này!” “Ông đây từ hôm nay sẽ chống lại Thiên Hằng!” “Đúng vậy, chống lại Thiên Hằng!” “Chống lại Thiên Hằng!” “Chống lại Thiên Hằng!” Mọi người kêu gọi sôi nổi. Trong kênh phát sóng trực tiếp như nổi lên một cơn lốc. Mã Hải bên này hơi mỉm cười. Không phải riêng mình Lâm Huy biết thuê người, Dương Hoa cũng biết.