“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1533

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1533: Lúc này, lại có mấy chiếc xe được lái đến. Là người của Tủy Bình Vân. Mấy người thân hình tráng kiện xông đến, khống chế toàn bộ những người kia. “Chủ tịch Lâm, vô cùng xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi.“ Thủy Bình Vân vẻ mặt tràn đầy áy náy nói. “Không có gì, đã giải quyết xong rồi.” \ Lâm Dương nhàn nhạt nói, sau đó rút hết ngân châm trên người đám người Lâm Tử Yên ra. Lâm Tử Yên lập tức hồi phục khả năng vận động. Cô ta lập tức hung tợn muốn bổ nhào về phía Lâm Dương, nhưng lại bị những người xung quanh lập tức ấn vào trên mui li Thủy Bình Vân tiến về trước mấy bước, đưa tay lên giáng xuống mấy cái tát. ‘Bốp bốp bốp…’ Mặt Lâm Tử Yên lập tức bị sưng lên. Nhưng sự phẫn nộ và oán hận trên mặt cô ta không hề giảm xuống, đôi mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Lâm Dương, hận không thể há miệng cắn một miếng thịt trên người Lâm Dương. Š “Cô rất hận tôi?” Lâm Dương nhàn nhạt nói. “Dù sao cũng đều phải chết! Bác sĩ Lâm! Hà cớ gì tôi lại phải khom lưng quỳ gối với anh?“ Lâm Tử Yên hung dữ nói. “Cô nói rất đúng!” Lâm Dương gật gật đầu, lại nhìn ngôi lK+ ko, chùa trên sườn núi, bình tĩnh nói: “Nơi đây. là cửa Phật thanh tịnh, ở nơi này mà thấy máu thì không được thích hợp cho lắm! Đưa cô ta đi đi.” “Chủ tịch Lâm, đưa cô ta đi đâu?” Thủy Bình Vân hỏi. “Bờ sông!” Lâm Dương lạnh lùng nói: “Tôi muốn đích thân tiễn cô ta lên đường!” “Vâng!” Thủy Bình Vân gật đầu, lập ] tức áp giải Lâm Tử Yên lên xe. Ệ Lâm Tử Yên vừa nghe vậy mặt liền trắng bệch, hoảng hốt giấy giụa la hét: “Bác sĩ Lâm! Anh không thể động vào tôi! Anh không thể động vào tôi! Tôi là người của nhà họ Lâm! Tôi là người của nhà họ Lâm ở Yến Kinh! Nếu như anh giết chết rôi, nhà họ Lâm sẽ không tha cho anh đâu! Nhà họ Lâm tuyệt đối sẽ không tha cho = anh!” Cô ta gào thét như người bị bệnh tâm thần. Thế nhưng… không có bất kỳ tác dụng gì. Lâm Dương đã có ý muốn giết người. Tuy rằng người này có thể có chút dính dáng thân thích với mình, có chút gốc gác, nhưng nghĩ đến sự ra đi của mẹ, anh liền không muốn có bất cứ dính dáng gì. Những người này đều đáng chết! “Anh sẽ phải chốn cùng tôi! Bác sĩ Lâm! Tin tôi đi! Nhất định anh sẽ phải chôn cùng tôi!” Lâm Tử Yên gào thét, cả người đã hoàn toàn mất khống chế. Nhưng không hề có bất cứ tác dụng gì. Cô ta bị cưỡng chế nhét lên xe, bị hai Kk người đàn ông cường tráng khống chế, cô ta căn bản không có cơ hội chạy trốn. Một đoàn người cũng lên xe, dự định rời đỉ. Bác sĩ Lâm và Tô Nhan ngồi trong một chiếc xe, anh định sẽ đưa Tô Nhan vẫn chưa hoàn hồn về trước, sau đó mới đi giải quyết Lâm Tử Yến. Trong lúc chiếc xe đang từ từ lái xuống “Ù ùùù… Một loạt tiếng rền vang của máy bay trực thăng ầm ầm vang lên. Không ít người nhao nhao thông qua cửa kính xe nhìn về hướng phát ra tiếng động.

Chương 1533:

 

Lúc này, lại có mấy chiếc xe được lái đến.

 

Là người của Tủy Bình Vân.

 

Mấy người thân hình tráng kiện xông đến, khống chế toàn bộ những người kia.

 

“Chủ tịch Lâm, vô cùng xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi.“ Thủy Bình Vân vẻ mặt tràn đầy áy náy nói.

 

“Không có gì, đã giải quyết xong rồi.” \ Lâm Dương nhàn nhạt nói, sau đó rút hết ngân châm trên người đám người Lâm Tử Yên ra.

 

Lâm Tử Yên lập tức hồi phục khả năng vận động.

 

Cô ta lập tức hung tợn muốn bổ nhào về phía Lâm Dương, nhưng lại bị những người xung quanh lập tức ấn vào trên mui li Thủy Bình Vân tiến về trước mấy bước, đưa tay lên giáng xuống mấy cái tát.

 

‘Bốp bốp bốp…’ Mặt Lâm Tử Yên lập tức bị sưng lên.

 

Nhưng sự phẫn nộ và oán hận trên mặt cô ta không hề giảm xuống, đôi mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Lâm Dương, hận không thể há miệng cắn một miếng thịt trên người Lâm Dương. Š “Cô rất hận tôi?” Lâm Dương nhàn nhạt nói.

 

“Dù sao cũng đều phải chết! Bác sĩ Lâm! Hà cớ gì tôi lại phải khom lưng quỳ gối với anh?“ Lâm Tử Yên hung dữ nói.

 

“Cô nói rất đúng!”

 

Lâm Dương gật gật đầu, lại nhìn ngôi lK+ ko, chùa trên sườn núi, bình tĩnh nói: “Nơi đây.

 

là cửa Phật thanh tịnh, ở nơi này mà thấy máu thì không được thích hợp cho lắm!

 

Đưa cô ta đi đi.”

 

“Chủ tịch Lâm, đưa cô ta đi đâu?”

 

Thủy Bình Vân hỏi.

 

“Bờ sông!”

 

Lâm Dương lạnh lùng nói: “Tôi muốn đích thân tiễn cô ta lên đường!”

 

“Vâng!” Thủy Bình Vân gật đầu, lập ] tức áp giải Lâm Tử Yên lên xe. Ệ Lâm Tử Yên vừa nghe vậy mặt liền trắng bệch, hoảng hốt giấy giụa la hét: “Bác sĩ Lâm! Anh không thể động vào tôi!

 

Anh không thể động vào tôi! Tôi là người của nhà họ Lâm! Tôi là người của nhà họ Lâm ở Yến Kinh! Nếu như anh giết chết rôi, nhà họ Lâm sẽ không tha cho anh đâu!

 

Nhà họ Lâm tuyệt đối sẽ không tha cho = anh!”

 

Cô ta gào thét như người bị bệnh tâm thần.

 

Thế nhưng… không có bất kỳ tác dụng gì.

 

Lâm Dương đã có ý muốn giết người.

 

Tuy rằng người này có thể có chút dính dáng thân thích với mình, có chút gốc gác, nhưng nghĩ đến sự ra đi của mẹ, anh liền không muốn có bất cứ dính dáng gì.

 

Những người này đều đáng chết!

 

“Anh sẽ phải chốn cùng tôi! Bác sĩ Lâm! Tin tôi đi! Nhất định anh sẽ phải chôn cùng tôi!”

 

Lâm Tử Yên gào thét, cả người đã hoàn toàn mất khống chế.

 

Nhưng không hề có bất cứ tác dụng gì.

 

Cô ta bị cưỡng chế nhét lên xe, bị hai Kk người đàn ông cường tráng khống chế, cô ta căn bản không có cơ hội chạy trốn.

 

Một đoàn người cũng lên xe, dự định rời đỉ.

 

Bác sĩ Lâm và Tô Nhan ngồi trong một chiếc xe, anh định sẽ đưa Tô Nhan vẫn chưa hoàn hồn về trước, sau đó mới đi giải quyết Lâm Tử Yến.

 

Trong lúc chiếc xe đang từ từ lái xuống “Ù ùùù…

 

Một loạt tiếng rền vang của máy bay trực thăng ầm ầm vang lên.

 

Không ít người nhao nhao thông qua cửa kính xe nhìn về hướng phát ra tiếng động.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1533: Lúc này, lại có mấy chiếc xe được lái đến. Là người của Tủy Bình Vân. Mấy người thân hình tráng kiện xông đến, khống chế toàn bộ những người kia. “Chủ tịch Lâm, vô cùng xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi.“ Thủy Bình Vân vẻ mặt tràn đầy áy náy nói. “Không có gì, đã giải quyết xong rồi.” \ Lâm Dương nhàn nhạt nói, sau đó rút hết ngân châm trên người đám người Lâm Tử Yên ra. Lâm Tử Yên lập tức hồi phục khả năng vận động. Cô ta lập tức hung tợn muốn bổ nhào về phía Lâm Dương, nhưng lại bị những người xung quanh lập tức ấn vào trên mui li Thủy Bình Vân tiến về trước mấy bước, đưa tay lên giáng xuống mấy cái tát. ‘Bốp bốp bốp…’ Mặt Lâm Tử Yên lập tức bị sưng lên. Nhưng sự phẫn nộ và oán hận trên mặt cô ta không hề giảm xuống, đôi mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Lâm Dương, hận không thể há miệng cắn một miếng thịt trên người Lâm Dương. Š “Cô rất hận tôi?” Lâm Dương nhàn nhạt nói. “Dù sao cũng đều phải chết! Bác sĩ Lâm! Hà cớ gì tôi lại phải khom lưng quỳ gối với anh?“ Lâm Tử Yên hung dữ nói. “Cô nói rất đúng!” Lâm Dương gật gật đầu, lại nhìn ngôi lK+ ko, chùa trên sườn núi, bình tĩnh nói: “Nơi đây. là cửa Phật thanh tịnh, ở nơi này mà thấy máu thì không được thích hợp cho lắm! Đưa cô ta đi đi.” “Chủ tịch Lâm, đưa cô ta đi đâu?” Thủy Bình Vân hỏi. “Bờ sông!” Lâm Dương lạnh lùng nói: “Tôi muốn đích thân tiễn cô ta lên đường!” “Vâng!” Thủy Bình Vân gật đầu, lập ] tức áp giải Lâm Tử Yên lên xe. Ệ Lâm Tử Yên vừa nghe vậy mặt liền trắng bệch, hoảng hốt giấy giụa la hét: “Bác sĩ Lâm! Anh không thể động vào tôi! Anh không thể động vào tôi! Tôi là người của nhà họ Lâm! Tôi là người của nhà họ Lâm ở Yến Kinh! Nếu như anh giết chết rôi, nhà họ Lâm sẽ không tha cho anh đâu! Nhà họ Lâm tuyệt đối sẽ không tha cho = anh!” Cô ta gào thét như người bị bệnh tâm thần. Thế nhưng… không có bất kỳ tác dụng gì. Lâm Dương đã có ý muốn giết người. Tuy rằng người này có thể có chút dính dáng thân thích với mình, có chút gốc gác, nhưng nghĩ đến sự ra đi của mẹ, anh liền không muốn có bất cứ dính dáng gì. Những người này đều đáng chết! “Anh sẽ phải chốn cùng tôi! Bác sĩ Lâm! Tin tôi đi! Nhất định anh sẽ phải chôn cùng tôi!” Lâm Tử Yên gào thét, cả người đã hoàn toàn mất khống chế. Nhưng không hề có bất cứ tác dụng gì. Cô ta bị cưỡng chế nhét lên xe, bị hai Kk người đàn ông cường tráng khống chế, cô ta căn bản không có cơ hội chạy trốn. Một đoàn người cũng lên xe, dự định rời đỉ. Bác sĩ Lâm và Tô Nhan ngồi trong một chiếc xe, anh định sẽ đưa Tô Nhan vẫn chưa hoàn hồn về trước, sau đó mới đi giải quyết Lâm Tử Yến. Trong lúc chiếc xe đang từ từ lái xuống “Ù ùùù… Một loạt tiếng rền vang của máy bay trực thăng ầm ầm vang lên. Không ít người nhao nhao thông qua cửa kính xe nhìn về hướng phát ra tiếng động.

Chương 1533