“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1550

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1550: Người đàn ông này liên tục nở nụ cười, sau đó đứng dậy chất vấn 2 cô gái khi nãy: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người này là ai? Sao hẳn lại chạy đến đây làm loạn?” “Đây. đây, hội trưởng, chúng tôi cũng không rõ lắm…” “Có thể..do hắn ta nhiều say rồi cũng nên…” Hai cô gái ấp a ấp úng đáp., “Mấy người làm ăn Lương gì vậy? Không biết chủ tịch Lâm là khách VIP ở đây sao? Mau lôi người này ra ngoài đị!!” Đinh Mao nghiêm nghị, rồi dần dân nở nụ cười với Lâm Dương: “Chủ tịch Lâm, thật ngại quá, tôi sẽ đồi phòng VIP khác cho anh ngay, hy vọng sẽ không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của anh!” Nói dứt lời, anh ta ra lệnh dọn dẹp phòng VỊP. Nhưng Huynh Lam lại mang người chặn đám bảo vệ lại. Định Mao kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào bọn họ: “Chủ tịch Lâm, đây là….” Lâm Dương chỉ vào người đàn ông nằm bất tỉnh dưới sàn rồi lại nhìn Đinh Mao. “Chủ tịch Lâm, anh bớt giận..bớt giận, buổi đâu giá sắp bắt dầu rồi! Mong anh hãy giữ tâm trạng tốt đề tham gia đấu giá!” Đinh Mao nói. “Tôi hỏi anh, người này là ai?” Lâm Dương tiếp tục chỉ vào người đàn ông ấy, mặt vô cảm. “Chủ tịch Lâm, mong anh đừng làm khó tôi nữa!” Đinh Mao thở dài, bất lực đáp. “Hội trưởng Định, mọi người đều không phải là đồ ngốc, anh sớm đã biết người này xuất hiện trước cửa phòng VỊP của tôi, tôi hỏi anh tại sao anh không xuất hiện đề ngăn hắn lại?” Lâm Dương trừng mắt nhìn Đinh Mao. “Chủ tịch Lâm, tôi..tôi không có ý đó….” Nét mặt Định Mao có chút không tự nhiên. “Anh nói muốn thương lượng với chúng tôi, chính là dùng thái độ này để thương lượng sao? Xem ra Dương Hoa – chúng tôi không hề nhịn được sự tiếp đón nhiệt tình từ Long Đằng.” Lâm Dương đứng phắt dậy, mặt không cảm xúc: “Huỳnh Lam, chúng ta quay về thôi.” “Vâng thưa chủ tịch Lâm!” Huỳnh Lam gật đầu, lập tức rẽ đám đông mở đường. “Chủ tịch Lâm! Chủ tịch Lâm! Anh nghe tôi giải thích!” Đinh Mao vội vàng chạy theo chặn lại. Nhưng Huỳnh Lam đã túm chặt lấy anh ta. Mấy bảo vệ đứng bên cạnh định bắt lấy Huỳnh Lam thì bị Đinh Mao ngăn lại. Thế cục có vẻ như không thể khống chế được. Nhưng vào ngay lúc này, 1 giọng cười lại vang lên. “Chủ tịch Lâm, anh không cần phải trách hội trưởng Đinh! Anh ấy không dám ra mặt là bởi vì anh ta không tiện đắc tội với tôi!” Vừa dứt lời, người này liền từ trong phòng VỊP chính giữa bước ra. Huỳnh Lam không hiều rốt cuộc Lâm Dương đang suy tính điều gì trong đầu. Mặc dù Lâm Dương nét mặt điềm tĩnh, ngồi ăn trái cây rất tự nhiên, nhưng Huỳnh Lam lại giông như dang đứng trêи đông lửa, cứ đi qua lại khäp phòng. “Đi, phái người canh chừng phía nhà họ Dương!” Huỳnh Lam bỗng dừng bước, chỉ tay vào 1 tên thuộc hạ đứng gần đó.

Chương 1550:

 

Người đàn ông này liên tục nở nụ cười, sau đó đứng dậy chất vấn 2 cô gái khi nãy: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người này là ai? Sao hẳn lại chạy đến đây làm loạn?”

 

“Đây. đây, hội trưởng, chúng tôi cũng không rõ lắm…”

 

“Có thể..do hắn ta nhiều say rồi cũng nên…”

 

Hai cô gái ấp a ấp úng đáp., “Mấy người làm ăn Lương gì vậy? Không biết chủ tịch Lâm là khách VIP ở đây sao? Mau lôi người này ra ngoài đị!!”

 

Đinh Mao nghiêm nghị, rồi dần dân nở nụ cười với Lâm Dương: “Chủ tịch Lâm, thật ngại quá, tôi sẽ đồi phòng VIP khác cho anh ngay, hy vọng sẽ không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của anh!”

 

Nói dứt lời, anh ta ra lệnh dọn dẹp phòng VỊP.

 

Nhưng Huynh Lam lại mang người chặn đám bảo vệ lại.

 

Định Mao kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào bọn họ: “Chủ tịch Lâm, đây là….”

 

Lâm Dương chỉ vào người đàn ông nằm bất tỉnh dưới sàn rồi lại nhìn Đinh Mao.

 

“Chủ tịch Lâm, anh bớt giận..bớt giận, buổi đâu giá sắp bắt dầu rồi! Mong anh hãy giữ tâm trạng tốt đề tham gia đấu giá!”

 

Đinh Mao nói.

 

“Tôi hỏi anh, người này là ai?”

 

Lâm Dương tiếp tục chỉ vào người đàn ông ấy, mặt vô cảm.

 

“Chủ tịch Lâm, mong anh đừng làm khó tôi nữa!”

 

Đinh Mao thở dài, bất lực đáp.

 

“Hội trưởng Định, mọi người đều không phải là đồ ngốc, anh sớm đã biết người này xuất hiện trước cửa phòng VỊP của tôi, tôi hỏi anh tại sao anh không xuất hiện đề ngăn hắn lại?”

 

Lâm Dương trừng mắt nhìn Đinh Mao.

 

“Chủ tịch Lâm, tôi..tôi không có ý đó….”

 

Nét mặt Định Mao có chút không tự nhiên.

 

“Anh nói muốn thương lượng với chúng tôi, chính là dùng thái độ này để thương lượng sao? Xem ra Dương Hoa – chúng tôi không hề nhịn được sự tiếp đón nhiệt tình từ Long Đằng.”

 

Lâm Dương đứng phắt dậy, mặt không cảm xúc: “Huỳnh Lam, chúng ta quay về thôi.”

 

“Vâng thưa chủ tịch Lâm!”

 

Huỳnh Lam gật đầu, lập tức rẽ đám đông mở đường.

 

“Chủ tịch Lâm! Chủ tịch Lâm! Anh nghe tôi giải thích!”

 

Đinh Mao vội vàng chạy theo chặn lại.

 

Nhưng Huỳnh Lam đã túm chặt lấy anh ta.

 

Mấy bảo vệ đứng bên cạnh định bắt lấy Huỳnh Lam thì bị Đinh Mao ngăn lại.

 

Thế cục có vẻ như không thể khống chế được.

 

Nhưng vào ngay lúc này, 1 giọng cười lại vang lên.

 

“Chủ tịch Lâm, anh không cần phải trách hội trưởng Đinh! Anh ấy không dám ra mặt là bởi vì anh ta không tiện đắc tội với tôi!”

 

Vừa dứt lời, người này liền từ trong phòng VỊP chính giữa bước ra.

 

Huỳnh Lam không hiều rốt cuộc Lâm Dương đang suy tính điều gì trong đầu.

 

Mặc dù Lâm Dương nét mặt điềm tĩnh, ngồi ăn trái cây rất tự nhiên, nhưng Huỳnh Lam lại giông như dang đứng trêи đông lửa, cứ đi qua lại khäp phòng.

 

“Đi, phái người canh chừng phía nhà họ Dương!”

 

Huỳnh Lam bỗng dừng bước, chỉ tay vào 1 tên thuộc hạ đứng gần đó.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1550: Người đàn ông này liên tục nở nụ cười, sau đó đứng dậy chất vấn 2 cô gái khi nãy: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Người này là ai? Sao hẳn lại chạy đến đây làm loạn?” “Đây. đây, hội trưởng, chúng tôi cũng không rõ lắm…” “Có thể..do hắn ta nhiều say rồi cũng nên…” Hai cô gái ấp a ấp úng đáp., “Mấy người làm ăn Lương gì vậy? Không biết chủ tịch Lâm là khách VIP ở đây sao? Mau lôi người này ra ngoài đị!!” Đinh Mao nghiêm nghị, rồi dần dân nở nụ cười với Lâm Dương: “Chủ tịch Lâm, thật ngại quá, tôi sẽ đồi phòng VIP khác cho anh ngay, hy vọng sẽ không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của anh!” Nói dứt lời, anh ta ra lệnh dọn dẹp phòng VỊP. Nhưng Huynh Lam lại mang người chặn đám bảo vệ lại. Định Mao kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào bọn họ: “Chủ tịch Lâm, đây là….” Lâm Dương chỉ vào người đàn ông nằm bất tỉnh dưới sàn rồi lại nhìn Đinh Mao. “Chủ tịch Lâm, anh bớt giận..bớt giận, buổi đâu giá sắp bắt dầu rồi! Mong anh hãy giữ tâm trạng tốt đề tham gia đấu giá!” Đinh Mao nói. “Tôi hỏi anh, người này là ai?” Lâm Dương tiếp tục chỉ vào người đàn ông ấy, mặt vô cảm. “Chủ tịch Lâm, mong anh đừng làm khó tôi nữa!” Đinh Mao thở dài, bất lực đáp. “Hội trưởng Định, mọi người đều không phải là đồ ngốc, anh sớm đã biết người này xuất hiện trước cửa phòng VỊP của tôi, tôi hỏi anh tại sao anh không xuất hiện đề ngăn hắn lại?” Lâm Dương trừng mắt nhìn Đinh Mao. “Chủ tịch Lâm, tôi..tôi không có ý đó….” Nét mặt Định Mao có chút không tự nhiên. “Anh nói muốn thương lượng với chúng tôi, chính là dùng thái độ này để thương lượng sao? Xem ra Dương Hoa – chúng tôi không hề nhịn được sự tiếp đón nhiệt tình từ Long Đằng.” Lâm Dương đứng phắt dậy, mặt không cảm xúc: “Huỳnh Lam, chúng ta quay về thôi.” “Vâng thưa chủ tịch Lâm!” Huỳnh Lam gật đầu, lập tức rẽ đám đông mở đường. “Chủ tịch Lâm! Chủ tịch Lâm! Anh nghe tôi giải thích!” Đinh Mao vội vàng chạy theo chặn lại. Nhưng Huỳnh Lam đã túm chặt lấy anh ta. Mấy bảo vệ đứng bên cạnh định bắt lấy Huỳnh Lam thì bị Đinh Mao ngăn lại. Thế cục có vẻ như không thể khống chế được. Nhưng vào ngay lúc này, 1 giọng cười lại vang lên. “Chủ tịch Lâm, anh không cần phải trách hội trưởng Đinh! Anh ấy không dám ra mặt là bởi vì anh ta không tiện đắc tội với tôi!” Vừa dứt lời, người này liền từ trong phòng VỊP chính giữa bước ra. Huỳnh Lam không hiều rốt cuộc Lâm Dương đang suy tính điều gì trong đầu. Mặc dù Lâm Dương nét mặt điềm tĩnh, ngồi ăn trái cây rất tự nhiên, nhưng Huỳnh Lam lại giông như dang đứng trêи đông lửa, cứ đi qua lại khäp phòng. “Đi, phái người canh chừng phía nhà họ Dương!” Huỳnh Lam bỗng dừng bước, chỉ tay vào 1 tên thuộc hạ đứng gần đó.

Chương 1550