“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1576
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1576: “Tòa nhà sắp sập rồi sao?” “Cần thận!” Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nhìn thấy tòa nhà Định Mao đang đứng lắc lư một hồi, một vết nứt sâu hoắm … xuất hiện, tòa nhà bị nghiêng vài độ, nhưng may mà không sập Người của Huỳnh Lam bên kia, nhốn nháo hỗn loạn, ngã ra đất trầy da chảy máu, thảm hại vô cùng. Phía bên nhà họ Dương lại càng không ra Sao. Bọn họ đứng gần Lâm Dương nhất, chịu lực va chạm cũng mạnh nhất, có người bị hất văng hàng chục mét, ngã sóng soài ra mặt đất, bất tỉnh tại chỗ, có người còn gãy cả tay, nằm trên đất kêu la. Cho dù Dương Trọng có nhiều người bảo vệ, cũng không tránh được, hắn ta sau khi lần mấy vòng trên mặt đất xong, trên người nhiều vết bầm tím, toàn thân toàn bụi bặm. Cơn địa chấn này kéo dài thêm mười mấy giây mới dừng hẳn. Đợi Dương Trọng nhờ người đỡ dậy được, thì mới phát hiện ra cả trường đấu đều đã vỡ nát. Như một chiếc gương bị đập, tan tành từng mảnh. Bùn đất trên trường đấu cũng bị xới tung lên. Cát bụi mù trời. Đá văng tung tóe. Đèn đường, cảnh vật đều bị phá hủy. Tên Nghị bị cú đánh hất văng vào trong một căn nhà thấp, cả người bị đống đất đá đè lên. Về phía bác sĩ Lâm, anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, sừng sững như một vị thần chiến tranh. Mọi người lấy lại tinh thần, đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều bàng hoàng. Đây chính là sức mạnh của bác sĩ Lâm! Cũng chính là năng lực thực đáng khiếp sợ của kẻ mạnh này! Nếu như không tận mắt chứng kiến, thì chẳng ai dám tin! Dương Trọng nuốt nước bọt, da đầu giật bần bật. Bọn người trong nhà họ Dương đều bối rối, ai nấy đều há hốc mồm, không biết nên nói gì. Lâm Dương cất bước, hướng về đống đồ nát kia. Nhịp tim của mọi người cũng đập theo tiếng bước chân của anh ta. Không khí cũng đông đặc lại. ‘ẦÂm ầm… Khối đá trong đống đổ nát rung chuyển một lúc, sau đó hiện lên một dáng người Đó là Nghị. Nhưng hắn vào lúc đó mặt mày xám ngoét, toàn thân tơi tả thê thảm, trên đầu máu chảy ròng ròng, tình hình vô cùng tồi tệ. Nhìn thấy Lâm Dương đền gần mình, cả người Nghị run lên, vội vàng tìm chỗ trốn. Cú đấm đó đã hoàn toàn đánh gục mọi sự can đảm trong hắn. Vốn dĩ hắn không phải là đối thủ của anh! Bác sĩ Lâm sau khi thi triển võ y… dường như anh đã biến thành một vị thần! Hắn bắt đầu hối hận! Bắt đầu sợ hãi. Nhưng… tất cả đã muộn rồi. Lâm Dương đứng trước mặt hắn, đưa tay đặt lên vai hắn Trong phút chốc, Nghị như bị điện giật, đột nhiên run lên bần bật, cả người đông cứng, không dám nhúc nhích.
Chương 1576:
“Tòa nhà sắp sập rồi sao?”
“Cần thận!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Nhìn thấy tòa nhà Định Mao đang đứng lắc lư một hồi, một vết nứt sâu hoắm …
xuất hiện, tòa nhà bị nghiêng vài độ, nhưng may mà không sập Người của Huỳnh Lam bên kia, nhốn nháo hỗn loạn, ngã ra đất trầy da chảy máu, thảm hại vô cùng.
Phía bên nhà họ Dương lại càng không ra Sao.
Bọn họ đứng gần Lâm Dương nhất, chịu lực va chạm cũng mạnh nhất, có người bị hất văng hàng chục mét, ngã sóng soài ra mặt đất, bất tỉnh tại chỗ, có người còn gãy cả tay, nằm trên đất kêu la.
Cho dù Dương Trọng có nhiều người bảo vệ, cũng không tránh được, hắn ta sau khi lần mấy vòng trên mặt đất xong, trên người nhiều vết bầm tím, toàn thân toàn bụi bặm.
Cơn địa chấn này kéo dài thêm mười mấy giây mới dừng hẳn.
Đợi Dương Trọng nhờ người đỡ dậy được, thì mới phát hiện ra cả trường đấu đều đã vỡ nát.
Như một chiếc gương bị đập, tan tành từng mảnh.
Bùn đất trên trường đấu cũng bị xới tung lên.
Cát bụi mù trời.
Đá văng tung tóe.
Đèn đường, cảnh vật đều bị phá hủy.
Tên Nghị bị cú đánh hất văng vào trong một căn nhà thấp, cả người bị đống đất đá đè lên.
Về phía bác sĩ Lâm, anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, sừng sững như một vị thần chiến tranh.
Mọi người lấy lại tinh thần, đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều bàng hoàng.
Đây chính là sức mạnh của bác sĩ Lâm!
Cũng chính là năng lực thực đáng khiếp sợ của kẻ mạnh này!
Nếu như không tận mắt chứng kiến, thì chẳng ai dám tin!
Dương Trọng nuốt nước bọt, da đầu giật bần bật.
Bọn người trong nhà họ Dương đều bối rối, ai nấy đều há hốc mồm, không biết nên nói gì.
Lâm Dương cất bước, hướng về đống đồ nát kia.
Nhịp tim của mọi người cũng đập theo tiếng bước chân của anh ta.
Không khí cũng đông đặc lại.
‘ẦÂm ầm…
Khối đá trong đống đổ nát rung chuyển một lúc, sau đó hiện lên một dáng người Đó là Nghị.
Nhưng hắn vào lúc đó mặt mày xám ngoét, toàn thân tơi tả thê thảm, trên đầu máu chảy ròng ròng, tình hình vô cùng tồi tệ.
Nhìn thấy Lâm Dương đền gần mình, cả người Nghị run lên, vội vàng tìm chỗ trốn.
Cú đấm đó đã hoàn toàn đánh gục mọi sự can đảm trong hắn.
Vốn dĩ hắn không phải là đối thủ của anh!
Bác sĩ Lâm sau khi thi triển võ y…
dường như anh đã biến thành một vị thần!
Hắn bắt đầu hối hận!
Bắt đầu sợ hãi.
Nhưng… tất cả đã muộn rồi.
Lâm Dương đứng trước mặt hắn, đưa tay đặt lên vai hắn Trong phút chốc, Nghị như bị điện giật, đột nhiên run lên bần bật, cả người đông cứng, không dám nhúc nhích.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1576: “Tòa nhà sắp sập rồi sao?” “Cần thận!” Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nhìn thấy tòa nhà Định Mao đang đứng lắc lư một hồi, một vết nứt sâu hoắm … xuất hiện, tòa nhà bị nghiêng vài độ, nhưng may mà không sập Người của Huỳnh Lam bên kia, nhốn nháo hỗn loạn, ngã ra đất trầy da chảy máu, thảm hại vô cùng. Phía bên nhà họ Dương lại càng không ra Sao. Bọn họ đứng gần Lâm Dương nhất, chịu lực va chạm cũng mạnh nhất, có người bị hất văng hàng chục mét, ngã sóng soài ra mặt đất, bất tỉnh tại chỗ, có người còn gãy cả tay, nằm trên đất kêu la. Cho dù Dương Trọng có nhiều người bảo vệ, cũng không tránh được, hắn ta sau khi lần mấy vòng trên mặt đất xong, trên người nhiều vết bầm tím, toàn thân toàn bụi bặm. Cơn địa chấn này kéo dài thêm mười mấy giây mới dừng hẳn. Đợi Dương Trọng nhờ người đỡ dậy được, thì mới phát hiện ra cả trường đấu đều đã vỡ nát. Như một chiếc gương bị đập, tan tành từng mảnh. Bùn đất trên trường đấu cũng bị xới tung lên. Cát bụi mù trời. Đá văng tung tóe. Đèn đường, cảnh vật đều bị phá hủy. Tên Nghị bị cú đánh hất văng vào trong một căn nhà thấp, cả người bị đống đất đá đè lên. Về phía bác sĩ Lâm, anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, sừng sững như một vị thần chiến tranh. Mọi người lấy lại tinh thần, đưa mắt nhìn nhau, ai nấy đều bàng hoàng. Đây chính là sức mạnh của bác sĩ Lâm! Cũng chính là năng lực thực đáng khiếp sợ của kẻ mạnh này! Nếu như không tận mắt chứng kiến, thì chẳng ai dám tin! Dương Trọng nuốt nước bọt, da đầu giật bần bật. Bọn người trong nhà họ Dương đều bối rối, ai nấy đều há hốc mồm, không biết nên nói gì. Lâm Dương cất bước, hướng về đống đồ nát kia. Nhịp tim của mọi người cũng đập theo tiếng bước chân của anh ta. Không khí cũng đông đặc lại. ‘ẦÂm ầm… Khối đá trong đống đổ nát rung chuyển một lúc, sau đó hiện lên một dáng người Đó là Nghị. Nhưng hắn vào lúc đó mặt mày xám ngoét, toàn thân tơi tả thê thảm, trên đầu máu chảy ròng ròng, tình hình vô cùng tồi tệ. Nhìn thấy Lâm Dương đền gần mình, cả người Nghị run lên, vội vàng tìm chỗ trốn. Cú đấm đó đã hoàn toàn đánh gục mọi sự can đảm trong hắn. Vốn dĩ hắn không phải là đối thủ của anh! Bác sĩ Lâm sau khi thi triển võ y… dường như anh đã biến thành một vị thần! Hắn bắt đầu hối hận! Bắt đầu sợ hãi. Nhưng… tất cả đã muộn rồi. Lâm Dương đứng trước mặt hắn, đưa tay đặt lên vai hắn Trong phút chốc, Nghị như bị điện giật, đột nhiên run lên bần bật, cả người đông cứng, không dám nhúc nhích.