“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1610
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1610: Không thể không nói, Huỳnh Gia Đông Th ỗ hướng 989: T…dng Ph rốt cuộc là huynh trưởng, làm việc so với Huỳnh Lam ổn trọng hơn nhiều. “Đứng lên đi.” Lâm Dương khẽ nâng hai mắt, bình tính nói. “Lâm tổng…” “Việc này không trách các anh, dù sao đó là Dương thế gia, đó là Dương Phi Dương, thủ đoạn của ông ta, không phải các ngài có thể chống đỡ, tôi không trách các anh…” “Đa tạ Lâm tổng.” Huỳnh Gia Đông cùng Huỳnh Lam nhẹ nhàng thở ra. “Huỳnh Lam, anh trước nghỉ tạm một chút đi, những người đó của anh, tạm thời để Thủy Bình Vân quản.” Lâm Dương lại nói. Huỳnh Lam hô hấp run lên, kinh ngạc nhìn Lâm Dương. Ðx Anh còn muốn nói cái gì, nhưng bị Huỳnh Gia Đông âm thầm kéo nhẹ góc áo. Huỳnh Lam ngần ra, lập tức hiểu được ý của anh trai mình. “Nam Đống.” “Lâm tổng, có Nam Đống.” “Tôi cho em trai anh nghỉ phép ba tháng, có sao không?” “Không thành vấn đề.” “Ba tháng này, cho anh ở trên giường tĩnh dưỡng đi.” Lâm Dương lại nói. Huỳnh Lam hô hấp bỗng nhanh. mọi người cũng thực kinh ngạc. Huỳnh Gia Đông cũng vui sướng thực sự, vội vàng lại dập đầu một cái: “Lâm tổng yên tâm, tôi sẽ mang a Lam trở về, chấp hành gia pháp!” “Trở về đi.” Lâm Dương nhắm hai mắt, sas bu phất phất tay. Huỳnh Gia Đông lập tức túm Huỳnh Lam, mạnh mẽ rời đi. “Lâm tổng, thực xin lỗi…” Huỳnh Lam mắt hồ phiếm lệ, la lên một tiếng. Lâm Dương yên lặng gật đầu, lại không hé răng. Lâm Dương phải trừng phạt Huỳnh Lam. Dù sao, anh muốn cho những ngài này biết việc không thành sẽ có hậu quả thế nào. Nhưng chuyện này cũng đích xác không thề trách Huỳnh Lam. Cho nên, cho Huỳnh Gia Đông đi chấp hành gia pháp Huỳnh gia là trừng phạt thích hợp nhất cũng là nhẹ nhàng nhất. Sau khi hai anh em Huỳnh Gia Đông H 103 PhẩP% rời đi, Lâm Dương cũng đứng lên. “Mã Hải!” “Lâm tổng.” “Sắp xếp cho tôi chiếc xe, đưa tôi đi gặp Dương Phi Dương!” “Vâng” “Kỳ Lân Môn, hoả tốc tìm Dịch Quế Lâm về.” “Vong Ưu Đảo, truyền lời của tôi cho Huyết U U, lập tức triệu toàn bộ các đệ tử Vong Ưu Đảo đến Giang Thành.” “Thủy Bình Vân, chỉnh hợp tất cả các lực lượng có thể dùng được.” “Những người còn lại… Đều chuẩn bị một chút đi, các việc còn lại đều ngừng! Chờ mệnh lệnh của tôi.” Lâm Dương thản nhiên nói.
Chương 1610:
Không thể không nói, Huỳnh Gia Đông Th ỗ hướng 989: T…dng Ph rốt cuộc là huynh trưởng, làm việc so với Huỳnh Lam ổn trọng hơn nhiều.
“Đứng lên đi.”
Lâm Dương khẽ nâng hai mắt, bình tính nói.
“Lâm tổng…”
“Việc này không trách các anh, dù sao đó là Dương thế gia, đó là Dương Phi Dương, thủ đoạn của ông ta, không phải các ngài có thể chống đỡ, tôi không trách các anh…”
“Đa tạ Lâm tổng.”
Huỳnh Gia Đông cùng Huỳnh Lam nhẹ nhàng thở ra.
“Huỳnh Lam, anh trước nghỉ tạm một chút đi, những người đó của anh, tạm thời để Thủy Bình Vân quản.” Lâm Dương lại nói.
Huỳnh Lam hô hấp run lên, kinh ngạc nhìn Lâm Dương.
Ðx Anh còn muốn nói cái gì, nhưng bị Huỳnh Gia Đông âm thầm kéo nhẹ góc áo.
Huỳnh Lam ngần ra, lập tức hiểu được ý của anh trai mình.
“Nam Đống.”
“Lâm tổng, có Nam Đống.”
“Tôi cho em trai anh nghỉ phép ba tháng, có sao không?”
“Không thành vấn đề.”
“Ba tháng này, cho anh ở trên giường tĩnh dưỡng đi.” Lâm Dương lại nói.
Huỳnh Lam hô hấp bỗng nhanh.
mọi người cũng thực kinh ngạc.
Huỳnh Gia Đông cũng vui sướng thực sự, vội vàng lại dập đầu một cái: “Lâm tổng yên tâm, tôi sẽ mang a Lam trở về, chấp hành gia pháp!”
“Trở về đi.” Lâm Dương nhắm hai mắt, sas bu phất phất tay.
Huỳnh Gia Đông lập tức túm Huỳnh Lam, mạnh mẽ rời đi.
“Lâm tổng, thực xin lỗi…”
Huỳnh Lam mắt hồ phiếm lệ, la lên một tiếng.
Lâm Dương yên lặng gật đầu, lại không hé răng.
Lâm Dương phải trừng phạt Huỳnh Lam.
Dù sao, anh muốn cho những ngài này biết việc không thành sẽ có hậu quả thế nào.
Nhưng chuyện này cũng đích xác không thề trách Huỳnh Lam.
Cho nên, cho Huỳnh Gia Đông đi chấp hành gia pháp Huỳnh gia là trừng phạt thích hợp nhất cũng là nhẹ nhàng nhất.
Sau khi hai anh em Huỳnh Gia Đông H 103 PhẩP% rời đi, Lâm Dương cũng đứng lên.
“Mã Hải!”
“Lâm tổng.”
“Sắp xếp cho tôi chiếc xe, đưa tôi đi gặp Dương Phi Dương!”
“Vâng”
“Kỳ Lân Môn, hoả tốc tìm Dịch Quế Lâm về.”
“Vong Ưu Đảo, truyền lời của tôi cho Huyết U U, lập tức triệu toàn bộ các đệ tử Vong Ưu Đảo đến Giang Thành.”
“Thủy Bình Vân, chỉnh hợp tất cả các lực lượng có thể dùng được.”
“Những người còn lại… Đều chuẩn bị một chút đi, các việc còn lại đều ngừng!
Chờ mệnh lệnh của tôi.”
Lâm Dương thản nhiên nói.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1610: Không thể không nói, Huỳnh Gia Đông Th ỗ hướng 989: T…dng Ph rốt cuộc là huynh trưởng, làm việc so với Huỳnh Lam ổn trọng hơn nhiều. “Đứng lên đi.” Lâm Dương khẽ nâng hai mắt, bình tính nói. “Lâm tổng…” “Việc này không trách các anh, dù sao đó là Dương thế gia, đó là Dương Phi Dương, thủ đoạn của ông ta, không phải các ngài có thể chống đỡ, tôi không trách các anh…” “Đa tạ Lâm tổng.” Huỳnh Gia Đông cùng Huỳnh Lam nhẹ nhàng thở ra. “Huỳnh Lam, anh trước nghỉ tạm một chút đi, những người đó của anh, tạm thời để Thủy Bình Vân quản.” Lâm Dương lại nói. Huỳnh Lam hô hấp run lên, kinh ngạc nhìn Lâm Dương. Ðx Anh còn muốn nói cái gì, nhưng bị Huỳnh Gia Đông âm thầm kéo nhẹ góc áo. Huỳnh Lam ngần ra, lập tức hiểu được ý của anh trai mình. “Nam Đống.” “Lâm tổng, có Nam Đống.” “Tôi cho em trai anh nghỉ phép ba tháng, có sao không?” “Không thành vấn đề.” “Ba tháng này, cho anh ở trên giường tĩnh dưỡng đi.” Lâm Dương lại nói. Huỳnh Lam hô hấp bỗng nhanh. mọi người cũng thực kinh ngạc. Huỳnh Gia Đông cũng vui sướng thực sự, vội vàng lại dập đầu một cái: “Lâm tổng yên tâm, tôi sẽ mang a Lam trở về, chấp hành gia pháp!” “Trở về đi.” Lâm Dương nhắm hai mắt, sas bu phất phất tay. Huỳnh Gia Đông lập tức túm Huỳnh Lam, mạnh mẽ rời đi. “Lâm tổng, thực xin lỗi…” Huỳnh Lam mắt hồ phiếm lệ, la lên một tiếng. Lâm Dương yên lặng gật đầu, lại không hé răng. Lâm Dương phải trừng phạt Huỳnh Lam. Dù sao, anh muốn cho những ngài này biết việc không thành sẽ có hậu quả thế nào. Nhưng chuyện này cũng đích xác không thề trách Huỳnh Lam. Cho nên, cho Huỳnh Gia Đông đi chấp hành gia pháp Huỳnh gia là trừng phạt thích hợp nhất cũng là nhẹ nhàng nhất. Sau khi hai anh em Huỳnh Gia Đông H 103 PhẩP% rời đi, Lâm Dương cũng đứng lên. “Mã Hải!” “Lâm tổng.” “Sắp xếp cho tôi chiếc xe, đưa tôi đi gặp Dương Phi Dương!” “Vâng” “Kỳ Lân Môn, hoả tốc tìm Dịch Quế Lâm về.” “Vong Ưu Đảo, truyền lời của tôi cho Huyết U U, lập tức triệu toàn bộ các đệ tử Vong Ưu Đảo đến Giang Thành.” “Thủy Bình Vân, chỉnh hợp tất cả các lực lượng có thể dùng được.” “Những người còn lại… Đều chuẩn bị một chút đi, các việc còn lại đều ngừng! Chờ mệnh lệnh của tôi.” Lâm Dương thản nhiên nói.