“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1746

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1746:“Ha ha ha, sư phụ thật lợi hại! Muôn năm!”“Thắng!”Tất cả người thuộc đều vui vẻ hoan hô, hò reo sự chiến thắng.Thanh kiếm đó đã tước đi tính mạng của Lâm Dương.“Kết thúc!”Thiếu Hải cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, tảng đá đè trong lòng hắn cũng có thể rơi xuống.Vừa rồi đúng là hắn ta rất hoảng sợ.Dù sao việc Lâm Dương có thể dùng một tay xé toạc bao tải đúng là rất đáng SỢ.Nhưng cuối cùng mọi chuyện vẫn tốt đẹp.Thanh kiếm đã xuyên qua bao tải, kẻ này không thể nào sống được!Thiếu Hải xoay người, hắn ta muốn nhìn biểu cảm đặc sắc trên mặt đám người Lý Mạc Vân.Nhưng vào lúc này.Răng rắc!Một tiếng động kì lạ đột ngột vang lên.“Hả?”Thiếu Hải xoay người lại, khó hiểu nhìn vào chiếc bao tải kia.Chỉ một giây sau đó….Roạt!Từ một lỗ thủng trên bao tải đó có một cánh tay xé tung chiếc bao mà vươn ra ngoài, chính xác vươn ra bóp trúng cổ Thiếu Hải.Chỉ một tích tắc thôi, cái cổ cứng cáp của Thiếu Hải đã biến hình.Một sức mạnh khổng lồ khiến hắn ta gần như không thể thở nổi, càng không thể phát ra bất kì âm thanh nào.“Chuyện gì vậy?”Người đứng xung quanh đều trợn tròn mắt.Bọn họ nhìn thấy chiếc bao tải dính đầy đất trước mắt mình chậm rãi bị xé tung, bùn đất dính chắc bên ngoài đã cứng lại bong ra từng mảng, lộ ra thân hình Lâm Dương bên trong đó.Lâm Dương dính đầy bụi bặm trên người.Trên ngực là một vết thương đang đầm đìa chảy máu.Vết thương trên ngực trông cực kỳ đáng sợ.Máu tươi vẫn đang ròng ròng chảy, nhưng điều khiến người khác bất ngờ là thanh kiếm khi nãy vẫn chưa đâm xuyên qua trái tim của Lâm Dương mà lệch qua bên cạnh một chút.Tuy rằng cả lồng ngực của Lâm Dương đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nhưng anh ta vẫn chưa chết!Tất cả mọi người đều hoảng loạn.“Chuyện này không thể nào! Nhát kiếm vừa rồi của sư phụ…Không đâm chết anh ta? Điều đó không có khả năng!” Trịnh Đan hét lên điên loạn.“Lẽ nào…Nhát kiếm đó đã đâm trúng tim anh ta rồi nhưng…”“Vị trí vết thương kia…Đúng là không đâm trúng trái tim mà…”“Trống rỗng?”“Làm sao có thể?”Người trong Cổ Linh đường ai ai cũng mang vẻ mặt không thể tin nổi.Phải biết rằng Thiếu Hải là trưởng lão của phái Đông Hoàng, là một bậc thầy võ thuật và y học!Hiểu biết về giải phẫu cơ thể người của hắn ta thậm chí còn vượt qua một số bác sĩ trong ngành.Há có chuyện hắn ta lại không đoán trúng vị trí trái tim của Lâm Dương hay sao?Nhưng nhát kiếm vừa rồi…thế mà lại đâm vào không khí?Sao có chuyện đó được!Nếu nhát kiếm ấy có thể nhắm trúng tim của Lâm Dương thì anh ta phải nhận lấy cái chết là điều không thể nghi ngời Vậy thì, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Chương 1746:

“Ha ha ha, sư phụ thật lợi hại! Muôn năm!”

“Thắng!”

Tất cả người thuộc đều vui vẻ hoan hô, hò reo sự chiến thắng.

Thanh kiếm đó đã tước đi tính mạng của Lâm Dương.

“Kết thúc!”

Thiếu Hải cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, tảng đá đè trong lòng hắn cũng có thể rơi xuống.

Vừa rồi đúng là hắn ta rất hoảng sợ.

Dù sao việc Lâm Dương có thể dùng một tay xé toạc bao tải đúng là rất đáng SỢ.

Nhưng cuối cùng mọi chuyện vẫn tốt đẹp.

Thanh kiếm đã xuyên qua bao tải, kẻ này không thể nào sống được!

Thiếu Hải xoay người, hắn ta muốn nhìn biểu cảm đặc sắc trên mặt đám người Lý Mạc Vân.

Nhưng vào lúc này.

Răng rắc!

Một tiếng động kì lạ đột ngột vang lên.

“Hả?”

Thiếu Hải xoay người lại, khó hiểu nhìn vào chiếc bao tải kia.

Chỉ một giây sau đó….

Roạt!

Từ một lỗ thủng trên bao tải đó có một cánh tay xé tung chiếc bao mà vươn ra ngoài, chính xác vươn ra bóp trúng cổ Thiếu Hải.

Chỉ một tích tắc thôi, cái cổ cứng cáp của Thiếu Hải đã biến hình.

Một sức mạnh khổng lồ khiến hắn ta gần như không thể thở nổi, càng không thể phát ra bất kì âm thanh nào.

“Chuyện gì vậy?”

Người đứng xung quanh đều trợn tròn mắt.

Bọn họ nhìn thấy chiếc bao tải dính đầy đất trước mắt mình chậm rãi bị xé tung, bùn đất dính chắc bên ngoài đã cứng lại bong ra từng mảng, lộ ra thân hình Lâm Dương bên trong đó.

Lâm Dương dính đầy bụi bặm trên người.

Trên ngực là một vết thương đang đầm đìa chảy máu.

Vết thương trên ngực trông cực kỳ đáng sợ.

Máu tươi vẫn đang ròng ròng chảy, nhưng điều khiến người khác bất ngờ là thanh kiếm khi nãy vẫn chưa đâm xuyên qua trái tim của Lâm Dương mà lệch qua bên cạnh một chút.

Tuy rằng cả lồng ngực của Lâm Dương đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nhưng anh ta vẫn chưa chết!

Tất cả mọi người đều hoảng loạn.

“Chuyện này không thể nào! Nhát kiếm vừa rồi của sư phụ…Không đâm chết anh ta? Điều đó không có khả năng!” Trịnh Đan hét lên điên loạn.

“Lẽ nào…Nhát kiếm đó đã đâm trúng tim anh ta rồi nhưng…”

“Vị trí vết thương kia…Đúng là không đâm trúng trái tim mà…”

“Trống rỗng?”

“Làm sao có thể?”

Người trong Cổ Linh đường ai ai cũng mang vẻ mặt không thể tin nổi.

Phải biết rằng Thiếu Hải là trưởng lão của phái Đông Hoàng, là một bậc thầy võ thuật và y học!

Hiểu biết về giải phẫu cơ thể người của hắn ta thậm chí còn vượt qua một số bác sĩ trong ngành.

Há có chuyện hắn ta lại không đoán trúng vị trí trái tim của Lâm Dương hay sao?

Nhưng nhát kiếm vừa rồi…thế mà lại đâm vào không khí?

Sao có chuyện đó được!

Nếu nhát kiếm ấy có thể nhắm trúng tim của Lâm Dương thì anh ta phải nhận lấy cái chết là điều không thể nghi ngời Vậy thì, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1746:“Ha ha ha, sư phụ thật lợi hại! Muôn năm!”“Thắng!”Tất cả người thuộc đều vui vẻ hoan hô, hò reo sự chiến thắng.Thanh kiếm đó đã tước đi tính mạng của Lâm Dương.“Kết thúc!”Thiếu Hải cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, tảng đá đè trong lòng hắn cũng có thể rơi xuống.Vừa rồi đúng là hắn ta rất hoảng sợ.Dù sao việc Lâm Dương có thể dùng một tay xé toạc bao tải đúng là rất đáng SỢ.Nhưng cuối cùng mọi chuyện vẫn tốt đẹp.Thanh kiếm đã xuyên qua bao tải, kẻ này không thể nào sống được!Thiếu Hải xoay người, hắn ta muốn nhìn biểu cảm đặc sắc trên mặt đám người Lý Mạc Vân.Nhưng vào lúc này.Răng rắc!Một tiếng động kì lạ đột ngột vang lên.“Hả?”Thiếu Hải xoay người lại, khó hiểu nhìn vào chiếc bao tải kia.Chỉ một giây sau đó….Roạt!Từ một lỗ thủng trên bao tải đó có một cánh tay xé tung chiếc bao mà vươn ra ngoài, chính xác vươn ra bóp trúng cổ Thiếu Hải.Chỉ một tích tắc thôi, cái cổ cứng cáp của Thiếu Hải đã biến hình.Một sức mạnh khổng lồ khiến hắn ta gần như không thể thở nổi, càng không thể phát ra bất kì âm thanh nào.“Chuyện gì vậy?”Người đứng xung quanh đều trợn tròn mắt.Bọn họ nhìn thấy chiếc bao tải dính đầy đất trước mắt mình chậm rãi bị xé tung, bùn đất dính chắc bên ngoài đã cứng lại bong ra từng mảng, lộ ra thân hình Lâm Dương bên trong đó.Lâm Dương dính đầy bụi bặm trên người.Trên ngực là một vết thương đang đầm đìa chảy máu.Vết thương trên ngực trông cực kỳ đáng sợ.Máu tươi vẫn đang ròng ròng chảy, nhưng điều khiến người khác bất ngờ là thanh kiếm khi nãy vẫn chưa đâm xuyên qua trái tim của Lâm Dương mà lệch qua bên cạnh một chút.Tuy rằng cả lồng ngực của Lâm Dương đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ, nhưng anh ta vẫn chưa chết!Tất cả mọi người đều hoảng loạn.“Chuyện này không thể nào! Nhát kiếm vừa rồi của sư phụ…Không đâm chết anh ta? Điều đó không có khả năng!” Trịnh Đan hét lên điên loạn.“Lẽ nào…Nhát kiếm đó đã đâm trúng tim anh ta rồi nhưng…”“Vị trí vết thương kia…Đúng là không đâm trúng trái tim mà…”“Trống rỗng?”“Làm sao có thể?”Người trong Cổ Linh đường ai ai cũng mang vẻ mặt không thể tin nổi.Phải biết rằng Thiếu Hải là trưởng lão của phái Đông Hoàng, là một bậc thầy võ thuật và y học!Hiểu biết về giải phẫu cơ thể người của hắn ta thậm chí còn vượt qua một số bác sĩ trong ngành.Há có chuyện hắn ta lại không đoán trúng vị trí trái tim của Lâm Dương hay sao?Nhưng nhát kiếm vừa rồi…thế mà lại đâm vào không khí?Sao có chuyện đó được!Nếu nhát kiếm ấy có thể nhắm trúng tim của Lâm Dương thì anh ta phải nhận lấy cái chết là điều không thể nghi ngời Vậy thì, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Chương 1746