“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2175
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2175:“Đi sao?”Lâm Dương hừ lạnh, vươn người nhảy lên, giống như một u hồn, chỉ trong nháy mắt đã tới bên cạnh người kia, trực tiếp đánh một cái lên đầu người kia.Rầm!Độc lực màu đen bay từ trong lòng bàn †ay ra.Người nọ chưa kịp kêu lên thảm thiết, thì cả người đã hóa thành một vũng máu.“Hả?”Tất cả mọi người bị chấn nhiếp rồi.“Bác sĩ Lâm tha mạng!”“Tha mạng!”Mọi người nhao nhao quỳ trên mặt đất, dập đầu với Lâm Dương.Tốc độ như quỷ mị và thủ đoạn vô cùng đáng sợ như thế, người ở nơi này đâu dám phản kháng?Nhưng mà… Lâm Dương đã hoàn toàn thống hận và chán ghét người của thôn Dược Vương.“Bây giờ kêu tha mạng… Có phải là quá muộn rồi không?” Lâm Dương khàn giọng nói.Giọng nói như giọng của ma quỷ, khiến mọi người lập tức run rẩy.Chỉ thấy anh lại nhảy lên vài bước, rơi xuống trước mặt Tô Bảo Minh.“Bác sĩ Lâm, cậu… Cậu muốn làm gì?”Tô Bảo Minh sợ tới mức liên tục bò về sau.“Chuyện này còn cần phải hỏi sao?Đương nhiên là giết người!”Lâm Dương lạnh nhạt nói, bay thẳng tới chỗ Tô Bảo Minh chộp lấy.“ÁI Tôi phải giết cậu Tô Bảo Minh lạnh lùng kêu lên, thấy không trốn thoát, cho nên trực tiếp cầm lấy châm đâm về phía Lâm Dương.Phập!Châm độc chui vào cơ thể.Nhưng… Không có tác dụng gì!Ngay cả bề trên bạo độc cũng không làm gì được Lâm Dương, chút độc ấy của ông ta, Lâm Dương căn bản coi như không có.Tô Bảo Minh nơm nớp lo sợ nhìn, đầu óc đã trống rỗng.Ông ta hoàn toàn không biết nên làm thế nào giết chết Lâm Dương, làm thế nào cứu được mình…“Xem ra giết chết ông như vậy, thì tiện nghi cho ông quái”Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Tô Bảo Minh nói.“Cậu… Cậu không thể giết tôi, nếu không… Nếu không…” Tô Bảo Minh còn muốn uy hiếp Lâm Dương, nhưng không biết nên nói gì cho phải.Lúc này.Xoet!“ÁP Tô Bảo Minh hét lên thảm thiết.Một cánh tay của ông ta bị Lâm Dương kéo mạnh xuống.Đau đớn kịch liệt khiến ông ta sắp ngất đi.Nhưng ông ta còn chưa kịp kêu vài tiếng, cánh tay khác cũng đột nhiên bị kéo xuống…“Ông đã thích tách rời cơ thể người ta, dùng làm thuốc dẫn như thế, vậy hôm nay tôi sẽ tách rời ông ral”
Chương 2175:
“Đi sao?”
Lâm Dương hừ lạnh, vươn người nhảy lên, giống như một u hồn, chỉ trong nháy mắt đã tới bên cạnh người kia, trực tiếp đánh một cái lên đầu người kia.
Rầm!
Độc lực màu đen bay từ trong lòng bàn †ay ra.
Người nọ chưa kịp kêu lên thảm thiết, thì cả người đã hóa thành một vũng máu.
“Hả?”
Tất cả mọi người bị chấn nhiếp rồi.
“Bác sĩ Lâm tha mạng!”
“Tha mạng!”
Mọi người nhao nhao quỳ trên mặt đất, dập đầu với Lâm Dương.
Tốc độ như quỷ mị và thủ đoạn vô cùng đáng sợ như thế, người ở nơi này đâu dám phản kháng?
Nhưng mà… Lâm Dương đã hoàn toàn thống hận và chán ghét người của thôn Dược Vương.
“Bây giờ kêu tha mạng… Có phải là quá muộn rồi không?” Lâm Dương khàn giọng nói.
Giọng nói như giọng của ma quỷ, khiến mọi người lập tức run rẩy.
Chỉ thấy anh lại nhảy lên vài bước, rơi xuống trước mặt Tô Bảo Minh.
“Bác sĩ Lâm, cậu… Cậu muốn làm gì?”
Tô Bảo Minh sợ tới mức liên tục bò về sau.
“Chuyện này còn cần phải hỏi sao?
Đương nhiên là giết người!”
Lâm Dương lạnh nhạt nói, bay thẳng tới chỗ Tô Bảo Minh chộp lấy.
“ÁI Tôi phải giết cậu Tô Bảo Minh lạnh lùng kêu lên, thấy không trốn thoát, cho nên trực tiếp cầm lấy châm đâm về phía Lâm Dương.
Phập!
Châm độc chui vào cơ thể.
Nhưng… Không có tác dụng gì!
Ngay cả bề trên bạo độc cũng không làm gì được Lâm Dương, chút độc ấy của ông ta, Lâm Dương căn bản coi như không có.
Tô Bảo Minh nơm nớp lo sợ nhìn, đầu óc đã trống rỗng.
Ông ta hoàn toàn không biết nên làm thế nào giết chết Lâm Dương, làm thế nào cứu được mình…
“Xem ra giết chết ông như vậy, thì tiện nghi cho ông quái”
Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Tô Bảo Minh nói.
“Cậu… Cậu không thể giết tôi, nếu không… Nếu không…” Tô Bảo Minh còn muốn uy hiếp Lâm Dương, nhưng không biết nên nói gì cho phải.
Lúc này.
Xoet!
“ÁP Tô Bảo Minh hét lên thảm thiết.
Một cánh tay của ông ta bị Lâm Dương kéo mạnh xuống.
Đau đớn kịch liệt khiến ông ta sắp ngất đi.
Nhưng ông ta còn chưa kịp kêu vài tiếng, cánh tay khác cũng đột nhiên bị kéo xuống…
“Ông đã thích tách rời cơ thể người ta, dùng làm thuốc dẫn như thế, vậy hôm nay tôi sẽ tách rời ông ral”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2175:“Đi sao?”Lâm Dương hừ lạnh, vươn người nhảy lên, giống như một u hồn, chỉ trong nháy mắt đã tới bên cạnh người kia, trực tiếp đánh một cái lên đầu người kia.Rầm!Độc lực màu đen bay từ trong lòng bàn †ay ra.Người nọ chưa kịp kêu lên thảm thiết, thì cả người đã hóa thành một vũng máu.“Hả?”Tất cả mọi người bị chấn nhiếp rồi.“Bác sĩ Lâm tha mạng!”“Tha mạng!”Mọi người nhao nhao quỳ trên mặt đất, dập đầu với Lâm Dương.Tốc độ như quỷ mị và thủ đoạn vô cùng đáng sợ như thế, người ở nơi này đâu dám phản kháng?Nhưng mà… Lâm Dương đã hoàn toàn thống hận và chán ghét người của thôn Dược Vương.“Bây giờ kêu tha mạng… Có phải là quá muộn rồi không?” Lâm Dương khàn giọng nói.Giọng nói như giọng của ma quỷ, khiến mọi người lập tức run rẩy.Chỉ thấy anh lại nhảy lên vài bước, rơi xuống trước mặt Tô Bảo Minh.“Bác sĩ Lâm, cậu… Cậu muốn làm gì?”Tô Bảo Minh sợ tới mức liên tục bò về sau.“Chuyện này còn cần phải hỏi sao?Đương nhiên là giết người!”Lâm Dương lạnh nhạt nói, bay thẳng tới chỗ Tô Bảo Minh chộp lấy.“ÁI Tôi phải giết cậu Tô Bảo Minh lạnh lùng kêu lên, thấy không trốn thoát, cho nên trực tiếp cầm lấy châm đâm về phía Lâm Dương.Phập!Châm độc chui vào cơ thể.Nhưng… Không có tác dụng gì!Ngay cả bề trên bạo độc cũng không làm gì được Lâm Dương, chút độc ấy của ông ta, Lâm Dương căn bản coi như không có.Tô Bảo Minh nơm nớp lo sợ nhìn, đầu óc đã trống rỗng.Ông ta hoàn toàn không biết nên làm thế nào giết chết Lâm Dương, làm thế nào cứu được mình…“Xem ra giết chết ông như vậy, thì tiện nghi cho ông quái”Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Tô Bảo Minh nói.“Cậu… Cậu không thể giết tôi, nếu không… Nếu không…” Tô Bảo Minh còn muốn uy hiếp Lâm Dương, nhưng không biết nên nói gì cho phải.Lúc này.Xoet!“ÁP Tô Bảo Minh hét lên thảm thiết.Một cánh tay của ông ta bị Lâm Dương kéo mạnh xuống.Đau đớn kịch liệt khiến ông ta sắp ngất đi.Nhưng ông ta còn chưa kịp kêu vài tiếng, cánh tay khác cũng đột nhiên bị kéo xuống…“Ông đã thích tách rời cơ thể người ta, dùng làm thuốc dẫn như thế, vậy hôm nay tôi sẽ tách rời ông ral”