“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2229
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dám đả thương người của tôi, vậy thì giúp tôi hủy tay chân của cậu ta! Nhớ kỹ, là hủy đi, không phải đánh gấy đơn giản như vậy! Hiểu không?” Ông Quang híp mắt, trong đôi mắt lóe lên hung dữ.¡2 BI 4m “Được ạ”Đại Ưng gật đầu, bay thẳng tới chỗ Lâm Dương.“Dừng tay!”Hứa Minh Tùng cảm thấy không thích hợp, lập tức tiến lên nói.“Ông già, đừng tưởng rằng ông già rồi tôi sẽ nương tay, người ngăn cản tôi không có một ai có kết cục tốt!” Đại Ưng lạnh nhạt nói.“Cậu là ai?” Hứa Minh Tùng vô cùng áp lực, trầm giọng hỏi.“Đại Ưng!”“Thứ cho lão phu chưa từng nghe nói tới.”“Ồ… Ngoại hiệu này của tôi các người chưa từng nghe nói tới, nhưng tôi còn có một ngoại hiệu khác, chắc chắn các người nghe nói rồi!”“Một ngoại hiệu khác của các hạ là gì?”“Đại bàng khát máu!” Đại Ưng cười nói.“Đại bàng khát máu?”Sắc mặt Hứa Minh Tùng thay đổi.Người nhà họ Hứa càng sợ tới mức toàn thân run rẩy, gương mặt tái mét như tờ giấy.“Đại bàng khát máu?”“Là đại bàng khát máu một năm trước đột nhiên giết vô số người ở quán quyền anh ngầm tỉnh Quảng Liễu sao?”“Nghe nói anh ta đánh quyền anh đến bây giờ, không một lần thất bại, hơn nữa tất cả đối thủ giao đấu với anh ta, đều bị giết rồi “Đây là một tên giết người không chớp mắt đấy, ở tỉnh Quảng Liễu người người đều biết!”“Vậy mà cậu ta là thuộc hạ của ông Quang?”“Xong rồi! Lâm Dương xong rồi!”“Không ai có thể cứu ông ta rồi!”Giọng nói sợ hãi không dứt bên tai.Rất nhiều người của nhà họ Hứa đều như bị sốt rét…“Ha hai”Đại Ưng mỉm cười, giống như rất hưởng thụ mọi người sợ mình, trực tiếp cất bước đi về phía Lâm Dương!“Không… Đợi một lát!”Hứa Minh Tùng vội vàng kêu lên, chắn trước mặt Lâm Dương…“Ông ngoại, ông tránh ra đi, người này 2 ]RN: z không phải là đối thủ của cháu!” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Đừng nói linh tinh, nhóc Lâm, lát nữa ông chặn cậu ta, cháu đi maul” Hứa Minh Tùng đè thấp giọng vội vàng nói.“Cháu đi sao?”Lâm Dương ngạc nhiên.“Tên nhóc thối này, cháu nghe lời ông ngoại đi!”Hứa Minh Tùng vội la lên, sau đó kêu lên với Đại Ưng: “Các hạ, tôi biết đứa cháu ngoại này của tôi không nghe lời, mạo phạm nhà họ Lôi! Nhưng dù thế nào thằng bé cũng là người trẻ tuổi, mong cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho thằng bé một lần. Nếu nhà họ Lôi muốn trút giận, vậy để lão phu nhận thay đứa bé này!”
“Dám đả thương người của tôi, vậy thì giúp tôi hủy tay chân của cậu ta! Nhớ kỹ, là hủy đi, không phải đánh gấy đơn giản như vậy! Hiểu không?” Ông Quang híp mắt, trong đôi mắt lóe lên hung dữ.
¡2 BI 4m “Được ạ”
Đại Ưng gật đầu, bay thẳng tới chỗ Lâm Dương.
“Dừng tay!”
Hứa Minh Tùng cảm thấy không thích hợp, lập tức tiến lên nói.
“Ông già, đừng tưởng rằng ông già rồi tôi sẽ nương tay, người ngăn cản tôi không có một ai có kết cục tốt!” Đại Ưng lạnh nhạt nói.
“Cậu là ai?” Hứa Minh Tùng vô cùng áp lực, trầm giọng hỏi.
“Đại Ưng!”
“Thứ cho lão phu chưa từng nghe nói tới.”
“Ồ… Ngoại hiệu này của tôi các người chưa từng nghe nói tới, nhưng tôi còn có một ngoại hiệu khác, chắc chắn các người nghe nói rồi!”
“Một ngoại hiệu khác của các hạ là gì?”
“Đại bàng khát máu!” Đại Ưng cười nói.
“Đại bàng khát máu?”
Sắc mặt Hứa Minh Tùng thay đổi.
Người nhà họ Hứa càng sợ tới mức toàn thân run rẩy, gương mặt tái mét như tờ giấy.
“Đại bàng khát máu?”
“Là đại bàng khát máu một năm trước đột nhiên giết vô số người ở quán quyền anh ngầm tỉnh Quảng Liễu sao?”
“Nghe nói anh ta đánh quyền anh đến bây giờ, không một lần thất bại, hơn nữa tất cả đối thủ giao đấu với anh ta, đều bị giết rồi “Đây là một tên giết người không chớp mắt đấy, ở tỉnh Quảng Liễu người người đều biết!”
“Vậy mà cậu ta là thuộc hạ của ông Quang?”
“Xong rồi! Lâm Dương xong rồi!”
“Không ai có thể cứu ông ta rồi!”
Giọng nói sợ hãi không dứt bên tai.
Rất nhiều người của nhà họ Hứa đều như bị sốt rét…
“Ha hai”
Đại Ưng mỉm cười, giống như rất hưởng thụ mọi người sợ mình, trực tiếp cất bước đi về phía Lâm Dương!
“Không… Đợi một lát!”
Hứa Minh Tùng vội vàng kêu lên, chắn trước mặt Lâm Dương…
“Ông ngoại, ông tránh ra đi, người này 2 ]RN: z không phải là đối thủ của cháu!” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Đừng nói linh tinh, nhóc Lâm, lát nữa ông chặn cậu ta, cháu đi maul” Hứa Minh Tùng đè thấp giọng vội vàng nói.
“Cháu đi sao?”
Lâm Dương ngạc nhiên.
“Tên nhóc thối này, cháu nghe lời ông ngoại đi!”
Hứa Minh Tùng vội la lên, sau đó kêu lên với Đại Ưng: “Các hạ, tôi biết đứa cháu ngoại này của tôi không nghe lời, mạo phạm nhà họ Lôi! Nhưng dù thế nào thằng bé cũng là người trẻ tuổi, mong cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho thằng bé một lần. Nếu nhà họ Lôi muốn trút giận, vậy để lão phu nhận thay đứa bé này!”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dám đả thương người của tôi, vậy thì giúp tôi hủy tay chân của cậu ta! Nhớ kỹ, là hủy đi, không phải đánh gấy đơn giản như vậy! Hiểu không?” Ông Quang híp mắt, trong đôi mắt lóe lên hung dữ.¡2 BI 4m “Được ạ”Đại Ưng gật đầu, bay thẳng tới chỗ Lâm Dương.“Dừng tay!”Hứa Minh Tùng cảm thấy không thích hợp, lập tức tiến lên nói.“Ông già, đừng tưởng rằng ông già rồi tôi sẽ nương tay, người ngăn cản tôi không có một ai có kết cục tốt!” Đại Ưng lạnh nhạt nói.“Cậu là ai?” Hứa Minh Tùng vô cùng áp lực, trầm giọng hỏi.“Đại Ưng!”“Thứ cho lão phu chưa từng nghe nói tới.”“Ồ… Ngoại hiệu này của tôi các người chưa từng nghe nói tới, nhưng tôi còn có một ngoại hiệu khác, chắc chắn các người nghe nói rồi!”“Một ngoại hiệu khác của các hạ là gì?”“Đại bàng khát máu!” Đại Ưng cười nói.“Đại bàng khát máu?”Sắc mặt Hứa Minh Tùng thay đổi.Người nhà họ Hứa càng sợ tới mức toàn thân run rẩy, gương mặt tái mét như tờ giấy.“Đại bàng khát máu?”“Là đại bàng khát máu một năm trước đột nhiên giết vô số người ở quán quyền anh ngầm tỉnh Quảng Liễu sao?”“Nghe nói anh ta đánh quyền anh đến bây giờ, không một lần thất bại, hơn nữa tất cả đối thủ giao đấu với anh ta, đều bị giết rồi “Đây là một tên giết người không chớp mắt đấy, ở tỉnh Quảng Liễu người người đều biết!”“Vậy mà cậu ta là thuộc hạ của ông Quang?”“Xong rồi! Lâm Dương xong rồi!”“Không ai có thể cứu ông ta rồi!”Giọng nói sợ hãi không dứt bên tai.Rất nhiều người của nhà họ Hứa đều như bị sốt rét…“Ha hai”Đại Ưng mỉm cười, giống như rất hưởng thụ mọi người sợ mình, trực tiếp cất bước đi về phía Lâm Dương!“Không… Đợi một lát!”Hứa Minh Tùng vội vàng kêu lên, chắn trước mặt Lâm Dương…“Ông ngoại, ông tránh ra đi, người này 2 ]RN: z không phải là đối thủ của cháu!” Lâm Dương bình tĩnh nói.“Đừng nói linh tinh, nhóc Lâm, lát nữa ông chặn cậu ta, cháu đi maul” Hứa Minh Tùng đè thấp giọng vội vàng nói.“Cháu đi sao?”Lâm Dương ngạc nhiên.“Tên nhóc thối này, cháu nghe lời ông ngoại đi!”Hứa Minh Tùng vội la lên, sau đó kêu lên với Đại Ưng: “Các hạ, tôi biết đứa cháu ngoại này của tôi không nghe lời, mạo phạm nhà họ Lôi! Nhưng dù thế nào thằng bé cũng là người trẻ tuổi, mong cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho thằng bé một lần. Nếu nhà họ Lôi muốn trút giận, vậy để lão phu nhận thay đứa bé này!”