“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2278

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2278:Sắc mặt mọi người thay đổi.Bóng người trong không trung hạ xuống, đứng bên cạnh Công Tôn Đại Hoàng.Đó là một người đàn ông gương mặt trắng xanh môi màu đen.Xương gò má của người đàn ông nhô ra, bộ dạng gầy yếu, nhìn rất yếu đuối, nhưng thần thái có vài phần Trưng ác nham hiểm, toàn thân mặc bộ đồ màu đen khiến người ta cảm thấy rất âm uu.Vô số ánh mắt nhìn lại.“Tiếu Minh Hàn!”“Độc Hoàng! Tiếu Minh Hàn!”“Trời ạ, là Thiên Kiêu thứ tám! Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn!”“Cuối cùng cậu ta cũng tới rồi!“Lần này Phái Cổ ngay cả cậu ta đều đã mời tới, đối với bảo bối lần này là tình thế bắt buộc, ai đám đối nghịch với bọn họ?”Tiếng kêu kinh hãi không ngừng vang lên, đôi mắt mọi người tỏa sáng.Vẻ mặt người của Linh Kiểm Môn nghiêm trọng, nắm chặt đao kiếm nhìn chằm chằm Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn.Mà bác sĩ Lâm giả mạo đã hoang mang lo sợ, hốt hoảng kêu to.“Đây…Đây là gì? Đây là cái gì hả?”Anh ta nhìn ngực mình, hốt hoảng kêu to.“Độc chưởng! Chẳng lẽ bác sĩ Lâm không nhận ra sao?”Tiếu Minh Hàn lạnh nhạt nói.“Độc…Độc chưởng?”Bác sĩ Lâm giả mạo sợ tới mức hồn đã sắp không còn, vội vàng lấy kim châm cứu bên hông ra, đâm về phía ngực mình.Nhưng đâm liên tục mấy châm, không có tác dựng gì.Ngực không chỉ ngứa ngáy khó chịu, mà làn đa cũng chậm rãi nứt ra, lượng lớn cục thịt bong từng mảng, máu tươi đầm đìa nhìn rất thê thảm.Công Tôn Đại Hoàng nhìn thấy thế, mơ hồ hiểu rõ được chuyện gì, bộ dạng giật mình.“Thật đau! Tôi rất khó chịu! Nhanh! Mau giải độc giúp tôi! Mau giải độc giúp tôi với!”Bác sĩ Lâm giả mạo điên cuồng gãi ngực, vội vàng kêu to với Tịch Tử Nghĩa.Vẻ mặt Tịch Tử Nghĩa cũng rất khó coi, nhìn chằm bác sĩ Lâm giả mạo, nghiến răng nói: “Độc của Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn…Tôi… Tôi cũng không giải được!”“Vậy cậu muốn nhìn tôi chết sao?” Bác sĩ Lâm giả mạo lạnh lùng hét lên.“Anh… Anh là bác sĩ Lâm, chút độc đó anh sợ cái gì? Không sao đâu! Người đâu, mau đỡ bác sĩ Lâm xuống giải độc!” Tịch Tử Nghĩa vội vàng kêu lên.Lập tức có hai người của Linh Kiếm Môn tiến lên, muốn kéo bác sĩ Lâm giả mạo xuống.Diễn đã không diễn nổi nữa.Rất nhiều người đã cảm thấy không thích hợp.Nhưng hai người vừa mới tới gần bác sĩ Lâm giả mạo, người nọ giống như nổi cơn điên đẩy hai người ra, xông tới trước mặt Tiếu Minh Hàn, hai đầu gối quỳ xuống, điên cuồng dập đầu nói: “Thiên Kiêu Hàn! Cứu tôi với! Thiên Kiêu Hàn! Giải độc cho tôi đi! Cầu xin anh giải độc cho tôi với!”Người nọ thê lương gào thét, đầu đập mạnh xuống đất, phát ra âm thanh “cộp cộp”, nhìn thấy là ghê người.

Chương 2278:

Sắc mặt mọi người thay đổi.

Bóng người trong không trung hạ xuống, đứng bên cạnh Công Tôn Đại Hoàng.

Đó là một người đàn ông gương mặt trắng xanh môi màu đen.

Xương gò má của người đàn ông nhô ra, bộ dạng gầy yếu, nhìn rất yếu đuối, nhưng thần thái có vài phần Trưng ác nham hiểm, toàn thân mặc bộ đồ màu đen khiến người ta cảm thấy rất âm uu.

Vô số ánh mắt nhìn lại.

“Tiếu Minh Hàn!”

“Độc Hoàng! Tiếu Minh Hàn!”

“Trời ạ, là Thiên Kiêu thứ tám! Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn!”

“Cuối cùng cậu ta cũng tới rồi!

“Lần này Phái Cổ ngay cả cậu ta đều đã mời tới, đối với bảo bối lần này là tình thế bắt buộc, ai đám đối nghịch với bọn họ?”

Tiếng kêu kinh hãi không ngừng vang lên, đôi mắt mọi người tỏa sáng.

Vẻ mặt người của Linh Kiểm Môn nghiêm trọng, nắm chặt đao kiếm nhìn chằm chằm Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn.

Mà bác sĩ Lâm giả mạo đã hoang mang lo sợ, hốt hoảng kêu to.

“Đây…

Đây là gì? Đây là cái gì hả?”

Anh ta nhìn ngực mình, hốt hoảng kêu to.

“Độc chưởng! Chẳng lẽ bác sĩ Lâm không nhận ra sao?”

Tiếu Minh Hàn lạnh nhạt nói.

“Độc…

Độc chưởng?”

Bác sĩ Lâm giả mạo sợ tới mức hồn đã sắp không còn, vội vàng lấy kim châm cứu bên hông ra, đâm về phía ngực mình.

Nhưng đâm liên tục mấy châm, không có tác dựng gì.

Ngực không chỉ ngứa ngáy khó chịu, mà làn đa cũng chậm rãi nứt ra, lượng lớn cục thịt bong từng mảng, máu tươi đầm đìa nhìn rất thê thảm.

Công Tôn Đại Hoàng nhìn thấy thế, mơ hồ hiểu rõ được chuyện gì, bộ dạng giật mình.

“Thật đau! Tôi rất khó chịu! Nhanh! Mau giải độc giúp tôi! Mau giải độc giúp tôi với!”

Bác sĩ Lâm giả mạo điên cuồng gãi ngực, vội vàng kêu to với Tịch Tử Nghĩa.

Vẻ mặt Tịch Tử Nghĩa cũng rất khó coi, nhìn chằm bác sĩ Lâm giả mạo, nghiến răng nói: “Độc của Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn…

Tôi… Tôi cũng không giải được!”

“Vậy cậu muốn nhìn tôi chết sao?” Bác sĩ Lâm giả mạo lạnh lùng hét lên.

“Anh… Anh là bác sĩ Lâm, chút độc đó anh sợ cái gì? Không sao đâu! Người đâu, mau đỡ bác sĩ Lâm xuống giải độc!” Tịch Tử Nghĩa vội vàng kêu lên.

Lập tức có hai người của Linh Kiếm Môn tiến lên, muốn kéo bác sĩ Lâm giả mạo xuống.

Diễn đã không diễn nổi nữa.

Rất nhiều người đã cảm thấy không thích hợp.

Nhưng hai người vừa mới tới gần bác sĩ Lâm giả mạo, người nọ giống như nổi cơn điên đẩy hai người ra, xông tới trước mặt Tiếu Minh Hàn, hai đầu gối quỳ xuống, điên cuồng dập đầu nói: “Thiên Kiêu Hàn! Cứu tôi với! Thiên Kiêu Hàn! Giải độc cho tôi đi! Cầu xin anh giải độc cho tôi với!”

Người nọ thê lương gào thét, đầu đập mạnh xuống đất, phát ra âm thanh “cộp cộp”, nhìn thấy là ghê người.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2278:Sắc mặt mọi người thay đổi.Bóng người trong không trung hạ xuống, đứng bên cạnh Công Tôn Đại Hoàng.Đó là một người đàn ông gương mặt trắng xanh môi màu đen.Xương gò má của người đàn ông nhô ra, bộ dạng gầy yếu, nhìn rất yếu đuối, nhưng thần thái có vài phần Trưng ác nham hiểm, toàn thân mặc bộ đồ màu đen khiến người ta cảm thấy rất âm uu.Vô số ánh mắt nhìn lại.“Tiếu Minh Hàn!”“Độc Hoàng! Tiếu Minh Hàn!”“Trời ạ, là Thiên Kiêu thứ tám! Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn!”“Cuối cùng cậu ta cũng tới rồi!“Lần này Phái Cổ ngay cả cậu ta đều đã mời tới, đối với bảo bối lần này là tình thế bắt buộc, ai đám đối nghịch với bọn họ?”Tiếng kêu kinh hãi không ngừng vang lên, đôi mắt mọi người tỏa sáng.Vẻ mặt người của Linh Kiểm Môn nghiêm trọng, nắm chặt đao kiếm nhìn chằm chằm Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn.Mà bác sĩ Lâm giả mạo đã hoang mang lo sợ, hốt hoảng kêu to.“Đây…Đây là gì? Đây là cái gì hả?”Anh ta nhìn ngực mình, hốt hoảng kêu to.“Độc chưởng! Chẳng lẽ bác sĩ Lâm không nhận ra sao?”Tiếu Minh Hàn lạnh nhạt nói.“Độc…Độc chưởng?”Bác sĩ Lâm giả mạo sợ tới mức hồn đã sắp không còn, vội vàng lấy kim châm cứu bên hông ra, đâm về phía ngực mình.Nhưng đâm liên tục mấy châm, không có tác dựng gì.Ngực không chỉ ngứa ngáy khó chịu, mà làn đa cũng chậm rãi nứt ra, lượng lớn cục thịt bong từng mảng, máu tươi đầm đìa nhìn rất thê thảm.Công Tôn Đại Hoàng nhìn thấy thế, mơ hồ hiểu rõ được chuyện gì, bộ dạng giật mình.“Thật đau! Tôi rất khó chịu! Nhanh! Mau giải độc giúp tôi! Mau giải độc giúp tôi với!”Bác sĩ Lâm giả mạo điên cuồng gãi ngực, vội vàng kêu to với Tịch Tử Nghĩa.Vẻ mặt Tịch Tử Nghĩa cũng rất khó coi, nhìn chằm bác sĩ Lâm giả mạo, nghiến răng nói: “Độc của Độc Hoàng Tiếu Minh Hàn…Tôi… Tôi cũng không giải được!”“Vậy cậu muốn nhìn tôi chết sao?” Bác sĩ Lâm giả mạo lạnh lùng hét lên.“Anh… Anh là bác sĩ Lâm, chút độc đó anh sợ cái gì? Không sao đâu! Người đâu, mau đỡ bác sĩ Lâm xuống giải độc!” Tịch Tử Nghĩa vội vàng kêu lên.Lập tức có hai người của Linh Kiếm Môn tiến lên, muốn kéo bác sĩ Lâm giả mạo xuống.Diễn đã không diễn nổi nữa.Rất nhiều người đã cảm thấy không thích hợp.Nhưng hai người vừa mới tới gần bác sĩ Lâm giả mạo, người nọ giống như nổi cơn điên đẩy hai người ra, xông tới trước mặt Tiếu Minh Hàn, hai đầu gối quỳ xuống, điên cuồng dập đầu nói: “Thiên Kiêu Hàn! Cứu tôi với! Thiên Kiêu Hàn! Giải độc cho tôi đi! Cầu xin anh giải độc cho tôi với!”Người nọ thê lương gào thét, đầu đập mạnh xuống đất, phát ra âm thanh “cộp cộp”, nhìn thấy là ghê người.

Chương 2278