“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2355

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2355:Người đàn ông này rất tuấn tú, cơ thể cao to, ngũ quan hoàn mỹ, là một người rất đẹp trai.“Ngài Đại Hoàng, chào ngài.” Ryan dùng vốn tiếng anh rất kém nói của mình để chào hỏi.“Ha ha, Võ Mỹ Hạnh, ánh mắt không tệ, †ìm được người đàn ông tuấn tú như thế”“Ngài Đại Hoàng nói đùa rồi.” Võ Mỹ Hạnh cười nói.“Ừm, Ryan, cậu tới đây.” Công Tôn Đại Hoàng dùng tiếng anh nói với Ryan.Ryan mỉm cười tiến lên.Nhưng Võ Mỹ Hạnh cảm thấy có chút không thích hợp, bàn tay nắm chặt lấy vạt áo của Ryan.Ryan vỗ mu bàn tay của cô ta, ý bảo không sao đâu.“Ngài Đại Hoàng, có gì chỉ giáo?”“Lần đầu tiên của người phụ nữ này, thực ra là tôi lấy đi” Công Tôn Đại Hoàng hút thuốc, mỉm cười nói.Những lời này vang lên, sắc mặt Ryan thay đổi.Võ Mỹ Hạnh không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Công Tôn Đại Hoàng.“Thực ra tôi và Mỹ Hạnh là thật lòng yêu nhau, tôi cảm thấy những chuyện này…Không quan trọng.” Ryan vẫn duy trì phong độ, mỉm cười nói.“Ở trong mắt tôi, cô ta chỉ là đồ chơi của †ôi mà thôi, tôi muốn cô ta làm gì, cô ta phải làm thế đó!” Công Tôn Đại Hoàng tiếp tục cười nói.“Ngài Đại Hoàng!” Võ Mỹ Hạnh nóng nảy.Sao bây giờ Công Tôn Đại Hoàng lại nói những lời khác với vừa rồi như thế?“Ngài Đại Hoàng, ông nói như vậy thật sự khiến người ta không chịu nổi rồi.”“Không chịu nổi? Hai người thật sự cảm thấy như vậy sao?”“Ngài Đại Hoàng, xem ra ra ông không hài lòng đối với chúng tôi”Ryan nhíu mày, xoay người kéo tay Võ Mỹ Hạnh rời đi.Võ Mỹ Hạnh hơi chần chừ.Nhưng một giây sau.Bùm!Một tiếng trầm đục truyền ra.Sau đó chỉ thấy Ryan đang đứng bên cạnh đột nhiên bắn tung tóe lượng lớn máu tươi, bắn lên người Võ Mỹ Hạnh.Võ Mỹ Hạnh lập tức ngây dại.Gô ta mở to mắt, nhìn ngực Ryan.Chỗ đó có một bàn tay đã hoàn toàn xuyên qua tim anh ta, xuyên từ phía sau lưng ra.Bàn tay này… Đúng là tay của Công Tôn Đại Hoàng.“ÁI” Võ Mỹ Hạnh đau đớn gào khóc, lập tức nhào tới muốn tách hai người ra.Bốp!Công Tôn Đại Hoàng trở tay tát lên mặt Võ Mỹ Hạnh.Võ Mỹ Hạnh gục lên ghế sô pha, khóe miệng đều là máu.“Vì sao? Vì sao? Không phải là ông nói sẽ chúc phúc cho chúng tôi sao? Vì sao?” Võ Mỹ Hạnh hét lên.“Tôi vốn có thể chúc phúc hai người, nhưng mà… Cô từ chối yêu cầu của tôi, như vậy tôi không thể chúc phúc cô rồi!” Công Tôn Đại Hoàng đi qua, nắm lấy tóc Võ Mỹ Hạnh, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi có thể cho cô đi cùng người đàn ông khác, nhưng tôi không cho phép cô từ chối bất cứ một yêu cầu nào của tôi, không nghe theo bất cứ mệnh lệnh gì của tôi, đây là chuyện tôi không thể dễ dàng tha thứ! Hiểu chưa?”

Chương 2355:

Người đàn ông này rất tuấn tú, cơ thể cao to, ngũ quan hoàn mỹ, là một người rất đẹp trai.

“Ngài Đại Hoàng, chào ngài.” Ryan dùng vốn tiếng anh rất kém nói của mình để chào hỏi.

“Ha ha, Võ Mỹ Hạnh, ánh mắt không tệ, †ìm được người đàn ông tuấn tú như thế”

“Ngài Đại Hoàng nói đùa rồi.” Võ Mỹ Hạnh cười nói.

“Ừm, Ryan, cậu tới đây.” Công Tôn Đại Hoàng dùng tiếng anh nói với Ryan.

Ryan mỉm cười tiến lên.

Nhưng Võ Mỹ Hạnh cảm thấy có chút không thích hợp, bàn tay nắm chặt lấy vạt áo của Ryan.

Ryan vỗ mu bàn tay của cô ta, ý bảo không sao đâu.

“Ngài Đại Hoàng, có gì chỉ giáo?”

“Lần đầu tiên của người phụ nữ này, thực ra là tôi lấy đi” Công Tôn Đại Hoàng hút thuốc, mỉm cười nói.

Những lời này vang lên, sắc mặt Ryan thay đổi.

Võ Mỹ Hạnh không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Công Tôn Đại Hoàng.

“Thực ra tôi và Mỹ Hạnh là thật lòng yêu nhau, tôi cảm thấy những chuyện này…

Không quan trọng.” Ryan vẫn duy trì phong độ, mỉm cười nói.

“Ở trong mắt tôi, cô ta chỉ là đồ chơi của †ôi mà thôi, tôi muốn cô ta làm gì, cô ta phải làm thế đó!” Công Tôn Đại Hoàng tiếp tục cười nói.

“Ngài Đại Hoàng!” Võ Mỹ Hạnh nóng nảy.

Sao bây giờ Công Tôn Đại Hoàng lại nói những lời khác với vừa rồi như thế?

“Ngài Đại Hoàng, ông nói như vậy thật sự khiến người ta không chịu nổi rồi.”

“Không chịu nổi? Hai người thật sự cảm thấy như vậy sao?”

“Ngài Đại Hoàng, xem ra ra ông không hài lòng đối với chúng tôi”

Ryan nhíu mày, xoay người kéo tay Võ Mỹ Hạnh rời đi.

Võ Mỹ Hạnh hơi chần chừ.

Nhưng một giây sau.

Bùm!

Một tiếng trầm đục truyền ra.

Sau đó chỉ thấy Ryan đang đứng bên cạnh đột nhiên bắn tung tóe lượng lớn máu tươi, bắn lên người Võ Mỹ Hạnh.

Võ Mỹ Hạnh lập tức ngây dại.

Gô ta mở to mắt, nhìn ngực Ryan.

Chỗ đó có một bàn tay đã hoàn toàn xuyên qua tim anh ta, xuyên từ phía sau lưng ra.

Bàn tay này… Đúng là tay của Công Tôn Đại Hoàng.

“ÁI” Võ Mỹ Hạnh đau đớn gào khóc, lập tức nhào tới muốn tách hai người ra.

Bốp!

Công Tôn Đại Hoàng trở tay tát lên mặt Võ Mỹ Hạnh.

Võ Mỹ Hạnh gục lên ghế sô pha, khóe miệng đều là máu.

“Vì sao? Vì sao? Không phải là ông nói sẽ chúc phúc cho chúng tôi sao? Vì sao?” Võ Mỹ Hạnh hét lên.

“Tôi vốn có thể chúc phúc hai người, nhưng mà… Cô từ chối yêu cầu của tôi, như vậy tôi không thể chúc phúc cô rồi!” Công Tôn Đại Hoàng đi qua, nắm lấy tóc Võ Mỹ Hạnh, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi có thể cho cô đi cùng người đàn ông khác, nhưng tôi không cho phép cô từ chối bất cứ một yêu cầu nào của tôi, không nghe theo bất cứ mệnh lệnh gì của tôi, đây là chuyện tôi không thể dễ dàng tha thứ! Hiểu chưa?”

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2355:Người đàn ông này rất tuấn tú, cơ thể cao to, ngũ quan hoàn mỹ, là một người rất đẹp trai.“Ngài Đại Hoàng, chào ngài.” Ryan dùng vốn tiếng anh rất kém nói của mình để chào hỏi.“Ha ha, Võ Mỹ Hạnh, ánh mắt không tệ, †ìm được người đàn ông tuấn tú như thế”“Ngài Đại Hoàng nói đùa rồi.” Võ Mỹ Hạnh cười nói.“Ừm, Ryan, cậu tới đây.” Công Tôn Đại Hoàng dùng tiếng anh nói với Ryan.Ryan mỉm cười tiến lên.Nhưng Võ Mỹ Hạnh cảm thấy có chút không thích hợp, bàn tay nắm chặt lấy vạt áo của Ryan.Ryan vỗ mu bàn tay của cô ta, ý bảo không sao đâu.“Ngài Đại Hoàng, có gì chỉ giáo?”“Lần đầu tiên của người phụ nữ này, thực ra là tôi lấy đi” Công Tôn Đại Hoàng hút thuốc, mỉm cười nói.Những lời này vang lên, sắc mặt Ryan thay đổi.Võ Mỹ Hạnh không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Công Tôn Đại Hoàng.“Thực ra tôi và Mỹ Hạnh là thật lòng yêu nhau, tôi cảm thấy những chuyện này…Không quan trọng.” Ryan vẫn duy trì phong độ, mỉm cười nói.“Ở trong mắt tôi, cô ta chỉ là đồ chơi của †ôi mà thôi, tôi muốn cô ta làm gì, cô ta phải làm thế đó!” Công Tôn Đại Hoàng tiếp tục cười nói.“Ngài Đại Hoàng!” Võ Mỹ Hạnh nóng nảy.Sao bây giờ Công Tôn Đại Hoàng lại nói những lời khác với vừa rồi như thế?“Ngài Đại Hoàng, ông nói như vậy thật sự khiến người ta không chịu nổi rồi.”“Không chịu nổi? Hai người thật sự cảm thấy như vậy sao?”“Ngài Đại Hoàng, xem ra ra ông không hài lòng đối với chúng tôi”Ryan nhíu mày, xoay người kéo tay Võ Mỹ Hạnh rời đi.Võ Mỹ Hạnh hơi chần chừ.Nhưng một giây sau.Bùm!Một tiếng trầm đục truyền ra.Sau đó chỉ thấy Ryan đang đứng bên cạnh đột nhiên bắn tung tóe lượng lớn máu tươi, bắn lên người Võ Mỹ Hạnh.Võ Mỹ Hạnh lập tức ngây dại.Gô ta mở to mắt, nhìn ngực Ryan.Chỗ đó có một bàn tay đã hoàn toàn xuyên qua tim anh ta, xuyên từ phía sau lưng ra.Bàn tay này… Đúng là tay của Công Tôn Đại Hoàng.“ÁI” Võ Mỹ Hạnh đau đớn gào khóc, lập tức nhào tới muốn tách hai người ra.Bốp!Công Tôn Đại Hoàng trở tay tát lên mặt Võ Mỹ Hạnh.Võ Mỹ Hạnh gục lên ghế sô pha, khóe miệng đều là máu.“Vì sao? Vì sao? Không phải là ông nói sẽ chúc phúc cho chúng tôi sao? Vì sao?” Võ Mỹ Hạnh hét lên.“Tôi vốn có thể chúc phúc hai người, nhưng mà… Cô từ chối yêu cầu của tôi, như vậy tôi không thể chúc phúc cô rồi!” Công Tôn Đại Hoàng đi qua, nắm lấy tóc Võ Mỹ Hạnh, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi có thể cho cô đi cùng người đàn ông khác, nhưng tôi không cho phép cô từ chối bất cứ một yêu cầu nào của tôi, không nghe theo bất cứ mệnh lệnh gì của tôi, đây là chuyện tôi không thể dễ dàng tha thứ! Hiểu chưa?”

Chương 2355