“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2373
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2373:“Hừ, tuy thực lực của chúng tôi không bằng ngài Đại Hoàng, nhưng thái thượng trưởng lão từng chỉ điểm ngài Đại Hoàng, thực lực của ông ấy sâu không lường được, không phải là người cậu có thể so sánh. Cho dù là ngài Đại Hoàng cũng cảm thấy không bằng…” Một nguyên lão hừ lạnh nói.“Nói như vậy, ông cảm thấy tôi không đánh lại được đám trưởng lão Duy các người sao?”“Cậu chỉ có một mình, dựa vào cái gì?”Mọi người khinh thường nói.“Như vậy lúc trước ở đầm Ám Long thì sao?” Lâm Dương lại nói thêm một câu.Những lời này vang lên, toàn thân mọi người cứng đờ, đều không mở miệng nói chuyện.Đầm Ám Long sao?Lúc trước Công Tôn Đại Hoàng triệu tập hơn nửa nguyên lão và toàn bộ tinh nhuệ bao vây tấn công bác sĩ Lâm đấy!Nhưng mà kết quả là người của Phái Cổ bị giết kinh hồn táng đảm, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Công Tôn Đại Hoàng bỏ trốn mất dạng, như chó nhà có tang.Thực lực của những người này cường thịnh trở lại, có thể mạnh hơn lực lượng mà Công Tôn Đại Hoàng triệu tập ở đầm Ám Long sao?Vốn còn có người khinh thường bác sĩ Lâm trái tim đột nhiên như bị bóp chặt, không dám coi thường nữa…“Nếu thực sự ra tay, tôi cảm thấy kết cục của các người sẽ không tốt hơn Công Tôn Đại Hoàng đâu!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.Sắc mặt mọi người càng khó coi.Tào Đức Duy liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Nghe bác sĩ Lâm nói như vậy, có vẻ như bác sĩ Lâm không định đánh nhau với chúng tôi?”“Đúng vậy.”“Vậy bác sĩ Lâm muốn thế nào?”“Không phải vừa rồi tôi đã nói rồi sao?Muốn nói chuyện với mấy người!” Hai tay của Lâm Dương để ở sau người, đi qua đi lại trong phòng họp, mở miệng nói.“Tôi nghĩ chư vị phục vụ cho Phái Cổ rất nhiều năm rồi đúng không? Các người có thể trở thành nòng cốt của Phái Cổ, tôi nghĩ không có ai ở Phái Cổ dưới mười năm phải không?”“Phải thì thế nào? Bác sĩ Lâm, rốt cuộc là cậu muốn làm gì?”€ó người không kiên nhãn, hừ lạnh chất vấn.“Tôi muốn hỏi chư vị một chút, rốt cuộc có hi vọng Phái Cổ diệt vong hay không?”Lâm Dương bình tĩnh nhìn mấy người này hỏi.Mấy người không khỏi ngẩn ra.“Chuyện này…”“Bác sĩ Lâm, loại chuyện này còn cần phải hỏi sao? Phái Cổ chúng tôi mất bao nhiêu máu tươi các thế hệ, sao chúng tôi có thể nguyện ý nhìn nó diệt vong?”“Đúng vậy! Chúng tôi sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ Phái Cổi”-. 10/13 Mọi người hét lên, một số nguyên lão đã chuẩn bị liều mạng với Lâm Dương.Lâm Dương liên tục lắc đầu: “Các người đã không muốn nhìn thấy Phái Cổ diệt vong, như vậy các người nên thần phục tôi!”“Thần phục?”“Cậu có ý gì?”Mọi người càng lúc càng cảm thấy khó hiểu.
Chương 2373:
“Hừ, tuy thực lực của chúng tôi không bằng ngài Đại Hoàng, nhưng thái thượng trưởng lão từng chỉ điểm ngài Đại Hoàng, thực lực của ông ấy sâu không lường được, không phải là người cậu có thể so sánh. Cho dù là ngài Đại Hoàng cũng cảm thấy không bằng…” Một nguyên lão hừ lạnh nói.
“Nói như vậy, ông cảm thấy tôi không đánh lại được đám trưởng lão Duy các người sao?”
“Cậu chỉ có một mình, dựa vào cái gì?”
Mọi người khinh thường nói.
“Như vậy lúc trước ở đầm Ám Long thì sao?” Lâm Dương lại nói thêm một câu.
Những lời này vang lên, toàn thân mọi người cứng đờ, đều không mở miệng nói chuyện.
Đầm Ám Long sao?
Lúc trước Công Tôn Đại Hoàng triệu tập hơn nửa nguyên lão và toàn bộ tinh nhuệ bao vây tấn công bác sĩ Lâm đấy!
Nhưng mà kết quả là người của Phái Cổ bị giết kinh hồn táng đảm, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Công Tôn Đại Hoàng bỏ trốn mất dạng, như chó nhà có tang.
Thực lực của những người này cường thịnh trở lại, có thể mạnh hơn lực lượng mà Công Tôn Đại Hoàng triệu tập ở đầm Ám Long sao?
Vốn còn có người khinh thường bác sĩ Lâm trái tim đột nhiên như bị bóp chặt, không dám coi thường nữa…
“Nếu thực sự ra tay, tôi cảm thấy kết cục của các người sẽ không tốt hơn Công Tôn Đại Hoàng đâu!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.
Sắc mặt mọi người càng khó coi.
Tào Đức Duy liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Nghe bác sĩ Lâm nói như vậy, có vẻ như bác sĩ Lâm không định đánh nhau với chúng tôi?”
“Đúng vậy.”
“Vậy bác sĩ Lâm muốn thế nào?”
“Không phải vừa rồi tôi đã nói rồi sao?
Muốn nói chuyện với mấy người!” Hai tay của Lâm Dương để ở sau người, đi qua đi lại trong phòng họp, mở miệng nói.
“Tôi nghĩ chư vị phục vụ cho Phái Cổ rất nhiều năm rồi đúng không? Các người có thể trở thành nòng cốt của Phái Cổ, tôi nghĩ không có ai ở Phái Cổ dưới mười năm phải không?”
“Phải thì thế nào? Bác sĩ Lâm, rốt cuộc là cậu muốn làm gì?”
€ó người không kiên nhãn, hừ lạnh chất vấn.
“Tôi muốn hỏi chư vị một chút, rốt cuộc có hi vọng Phái Cổ diệt vong hay không?”
Lâm Dương bình tĩnh nhìn mấy người này hỏi.
Mấy người không khỏi ngẩn ra.
“Chuyện này…”
“Bác sĩ Lâm, loại chuyện này còn cần phải hỏi sao? Phái Cổ chúng tôi mất bao nhiêu máu tươi các thế hệ, sao chúng tôi có thể nguyện ý nhìn nó diệt vong?”
“Đúng vậy! Chúng tôi sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ Phái Cổi”
-. 10/13 Mọi người hét lên, một số nguyên lão đã chuẩn bị liều mạng với Lâm Dương.
Lâm Dương liên tục lắc đầu: “Các người đã không muốn nhìn thấy Phái Cổ diệt vong, như vậy các người nên thần phục tôi!”
“Thần phục?”
“Cậu có ý gì?”
Mọi người càng lúc càng cảm thấy khó hiểu.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2373:“Hừ, tuy thực lực của chúng tôi không bằng ngài Đại Hoàng, nhưng thái thượng trưởng lão từng chỉ điểm ngài Đại Hoàng, thực lực của ông ấy sâu không lường được, không phải là người cậu có thể so sánh. Cho dù là ngài Đại Hoàng cũng cảm thấy không bằng…” Một nguyên lão hừ lạnh nói.“Nói như vậy, ông cảm thấy tôi không đánh lại được đám trưởng lão Duy các người sao?”“Cậu chỉ có một mình, dựa vào cái gì?”Mọi người khinh thường nói.“Như vậy lúc trước ở đầm Ám Long thì sao?” Lâm Dương lại nói thêm một câu.Những lời này vang lên, toàn thân mọi người cứng đờ, đều không mở miệng nói chuyện.Đầm Ám Long sao?Lúc trước Công Tôn Đại Hoàng triệu tập hơn nửa nguyên lão và toàn bộ tinh nhuệ bao vây tấn công bác sĩ Lâm đấy!Nhưng mà kết quả là người của Phái Cổ bị giết kinh hồn táng đảm, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Công Tôn Đại Hoàng bỏ trốn mất dạng, như chó nhà có tang.Thực lực của những người này cường thịnh trở lại, có thể mạnh hơn lực lượng mà Công Tôn Đại Hoàng triệu tập ở đầm Ám Long sao?Vốn còn có người khinh thường bác sĩ Lâm trái tim đột nhiên như bị bóp chặt, không dám coi thường nữa…“Nếu thực sự ra tay, tôi cảm thấy kết cục của các người sẽ không tốt hơn Công Tôn Đại Hoàng đâu!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.Sắc mặt mọi người càng khó coi.Tào Đức Duy liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Nghe bác sĩ Lâm nói như vậy, có vẻ như bác sĩ Lâm không định đánh nhau với chúng tôi?”“Đúng vậy.”“Vậy bác sĩ Lâm muốn thế nào?”“Không phải vừa rồi tôi đã nói rồi sao?Muốn nói chuyện với mấy người!” Hai tay của Lâm Dương để ở sau người, đi qua đi lại trong phòng họp, mở miệng nói.“Tôi nghĩ chư vị phục vụ cho Phái Cổ rất nhiều năm rồi đúng không? Các người có thể trở thành nòng cốt của Phái Cổ, tôi nghĩ không có ai ở Phái Cổ dưới mười năm phải không?”“Phải thì thế nào? Bác sĩ Lâm, rốt cuộc là cậu muốn làm gì?”€ó người không kiên nhãn, hừ lạnh chất vấn.“Tôi muốn hỏi chư vị một chút, rốt cuộc có hi vọng Phái Cổ diệt vong hay không?”Lâm Dương bình tĩnh nhìn mấy người này hỏi.Mấy người không khỏi ngẩn ra.“Chuyện này…”“Bác sĩ Lâm, loại chuyện này còn cần phải hỏi sao? Phái Cổ chúng tôi mất bao nhiêu máu tươi các thế hệ, sao chúng tôi có thể nguyện ý nhìn nó diệt vong?”“Đúng vậy! Chúng tôi sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ Phái Cổi”-. 10/13 Mọi người hét lên, một số nguyên lão đã chuẩn bị liều mạng với Lâm Dương.Lâm Dương liên tục lắc đầu: “Các người đã không muốn nhìn thấy Phái Cổ diệt vong, như vậy các người nên thần phục tôi!”“Thần phục?”“Cậu có ý gì?”Mọi người càng lúc càng cảm thấy khó hiểu.