“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2410
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2410:Những thứ khác, em đều không muốn hỏi nhiều.” Tô Dư thở dài đáp.“Ừm, tâm ý ban đầu là quan trọng nhất!Nhưng nói đi cũng phải nói lại, em cũng đã biết rõ mục đích Thẩm Ngọc Minh mời em dùng bữa em là gì. Nếu cậu ta không đạt được mục đích, vậy sao có thể đồng ý bản hợp đồng này và quyên góp tiền tới những vùng núi nghèo khó được? Lễ nào vì dự án này, mà em có thể đồng ý bất cứ điều kiện gì của cậu ta hay sao?” Lâm Dương vừa cười vừa hỏi.“Không thể nào!”Tô Dư lắc đầu: “Em tuyệt đối sẽ không đồng ý những chuyện vượt quá giới hạn! Dự án này có thể bàn được thì bàn, không bàn được thì cũng chỉ có thể từ bỏ. Em chỉ nỗ lực hết mình để thử một lần. Kết quả thế nào, đành mặc cho số phận!”“Em có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất, giới giải trí chính là một thùng thuốc nhuộm lớn. Nếu em bước vào với một loại mục đích tuyệt đối nào đó, em sẽ chỉ bị người ta lợi dụng!”“Anh rể yên tâm, em sẽ chú ý.”“Vậy bây giờ chúng ta đi tới đó thôi.”“Vâng Tô Dư gật đầu, ôm cánh tay Lâm Dương rồi đi ra bên ngoài.Hai người lái xe đến Tử Kim Cung trên con phố trung tâm ở Giang Thành.Tử Kim Cung này chính là công trình mới được xây dựng gần đây nhất.Nó nằm ở trung tâm Giang Thành, chiếm diện tích ước chừng hơn nghìn mét vuông.Thật không dám tưởng tượng ra con số đã đầu tư vào nơi này, để có thể xây dựng được một tòa khách sạn trên một khu đất rộng lớn ở ngay khu phố trung tâm tấc đất tấc vàng này.Hơn nữa, chỉ phí ở khách sạn Tử Kim Cung này cũng không thấp, trung bình một người ít nhất cũng sẽ tiêu hơn bốn nghìn đô la Mỹ.Bởi vì giá cả đắt đỏ, lại thêm cách trang trí sang trọng, nên nơi này đã trở thành địa điểm ghé thăm của rất nhiều người nổi tiếng.Một vài người thích phù phiếm cũng sẽ ùn ùn kéo đến nơi này, bọn họ giả bộ vừa tới tiêu pha ở nơi này xong, chụp vài tấm ảnh tự sướng, sau đó đăng lên vòng bạn bè. Cũng có người giả mạo làm người giàu có, hẹn một vài cô gái cũng ham hư vinh muốn được trèo cao ở nơi này.Một nơi thoạt nhìn nguy nga lộng lẫy, xa hoa và cao quý này, lại tràn đầy sự lừa lọc và dối trá.Tô Dư cũng vô cùng phản cảm với một nơi như vậy.Không chỉ vì cô ấy không thích người ở đây, mà còn bởi vì nơi này có rất nhiều tay săn ảnh người nổi tiếng, ánh mắt của bọn họ rất độc địa, Nếu bị người chụp được cô ra vào nơi này, rồi đăng một mẩu tin nào đó, vậy cô sẽ lại phải đau đầu một trận.¡6 1/12 “Xin hỏi, là cô Lý phải không?”Lúc này, một người đàn ông mặc tây trang đột nhiên chặn Tô Dư và Lâm Dương, rồi mỉm cười và hỏi.“Là tôi, anh là…”“Chào cô Lý, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Thẩm kêu tôi đợi cô ở đây, mời cô đi theo tôi.” Người đàn ông mỉm cười đáp.“Ừm… vậy được… được…” Tô Dư gật đầu, định dẫn Lâm Dương đi vào.Nhưng người đàn ông chặn anh, lại cười bảo.“Cô Lý, tài xế của cô có thể ngồi chơi ở đại sảnh, toàn bộ chỉ phí của cậu ấy ở nơi này đều sẽ do tổng giám đốc Thẩm chỉ trả hết!”216 MP tia “Ý gì vậy?” Tô Dư sửng sốt.“Cậu ấy không thể tiến vào.” Trợ lý mỉm cười đáp.“Cái gì?”Sắc mặt của Tô Dư lập tức nặng nề hẳn đi.Lâm Dương cũng hơi nhíu mày.
Chương 2410:
Những thứ khác, em đều không muốn hỏi nhiều.” Tô Dư thở dài đáp.
“Ừm, tâm ý ban đầu là quan trọng nhất!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, em cũng đã biết rõ mục đích Thẩm Ngọc Minh mời em dùng bữa em là gì. Nếu cậu ta không đạt được mục đích, vậy sao có thể đồng ý bản hợp đồng này và quyên góp tiền tới những vùng núi nghèo khó được? Lễ nào vì dự án này, mà em có thể đồng ý bất cứ điều kiện gì của cậu ta hay sao?” Lâm Dương vừa cười vừa hỏi.
“Không thể nào!”
Tô Dư lắc đầu: “Em tuyệt đối sẽ không đồng ý những chuyện vượt quá giới hạn! Dự án này có thể bàn được thì bàn, không bàn được thì cũng chỉ có thể từ bỏ. Em chỉ nỗ lực hết mình để thử một lần. Kết quả thế nào, đành mặc cho số phận!”
“Em có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất, giới giải trí chính là một thùng thuốc nhuộm lớn. Nếu em bước vào với một loại mục đích tuyệt đối nào đó, em sẽ chỉ bị người ta lợi dụng!”
“Anh rể yên tâm, em sẽ chú ý.”
“Vậy bây giờ chúng ta đi tới đó thôi.”
“Vâng Tô Dư gật đầu, ôm cánh tay Lâm Dương rồi đi ra bên ngoài.
Hai người lái xe đến Tử Kim Cung trên con phố trung tâm ở Giang Thành.
Tử Kim Cung này chính là công trình mới được xây dựng gần đây nhất.
Nó nằm ở trung tâm Giang Thành, chiếm diện tích ước chừng hơn nghìn mét vuông.
Thật không dám tưởng tượng ra con số đã đầu tư vào nơi này, để có thể xây dựng được một tòa khách sạn trên một khu đất rộng lớn ở ngay khu phố trung tâm tấc đất tấc vàng này.
Hơn nữa, chỉ phí ở khách sạn Tử Kim Cung này cũng không thấp, trung bình một người ít nhất cũng sẽ tiêu hơn bốn nghìn đô la Mỹ.
Bởi vì giá cả đắt đỏ, lại thêm cách trang trí sang trọng, nên nơi này đã trở thành địa điểm ghé thăm của rất nhiều người nổi tiếng.
Một vài người thích phù phiếm cũng sẽ ùn ùn kéo đến nơi này, bọn họ giả bộ vừa tới tiêu pha ở nơi này xong, chụp vài tấm ảnh tự sướng, sau đó đăng lên vòng bạn bè. Cũng có người giả mạo làm người giàu có, hẹn một vài cô gái cũng ham hư vinh muốn được trèo cao ở nơi này.
Một nơi thoạt nhìn nguy nga lộng lẫy, xa hoa và cao quý này, lại tràn đầy sự lừa lọc và dối trá.
Tô Dư cũng vô cùng phản cảm với một nơi như vậy.
Không chỉ vì cô ấy không thích người ở đây, mà còn bởi vì nơi này có rất nhiều tay săn ảnh người nổi tiếng, ánh mắt của bọn họ rất độc địa, Nếu bị người chụp được cô ra vào nơi này, rồi đăng một mẩu tin nào đó, vậy cô sẽ lại phải đau đầu một trận.
¡6 1/12 “Xin hỏi, là cô Lý phải không?”
Lúc này, một người đàn ông mặc tây trang đột nhiên chặn Tô Dư và Lâm Dương, rồi mỉm cười và hỏi.
“Là tôi, anh là…”
“Chào cô Lý, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Thẩm kêu tôi đợi cô ở đây, mời cô đi theo tôi.” Người đàn ông mỉm cười đáp.
“Ừm… vậy được… được…” Tô Dư gật đầu, định dẫn Lâm Dương đi vào.
Nhưng người đàn ông chặn anh, lại cười bảo.
“Cô Lý, tài xế của cô có thể ngồi chơi ở đại sảnh, toàn bộ chỉ phí của cậu ấy ở nơi này đều sẽ do tổng giám đốc Thẩm chỉ trả hết!”
216 MP tia “Ý gì vậy?” Tô Dư sửng sốt.
“Cậu ấy không thể tiến vào.” Trợ lý mỉm cười đáp.
“Cái gì?”
Sắc mặt của Tô Dư lập tức nặng nề hẳn đi.
Lâm Dương cũng hơi nhíu mày.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2410:Những thứ khác, em đều không muốn hỏi nhiều.” Tô Dư thở dài đáp.“Ừm, tâm ý ban đầu là quan trọng nhất!Nhưng nói đi cũng phải nói lại, em cũng đã biết rõ mục đích Thẩm Ngọc Minh mời em dùng bữa em là gì. Nếu cậu ta không đạt được mục đích, vậy sao có thể đồng ý bản hợp đồng này và quyên góp tiền tới những vùng núi nghèo khó được? Lễ nào vì dự án này, mà em có thể đồng ý bất cứ điều kiện gì của cậu ta hay sao?” Lâm Dương vừa cười vừa hỏi.“Không thể nào!”Tô Dư lắc đầu: “Em tuyệt đối sẽ không đồng ý những chuyện vượt quá giới hạn! Dự án này có thể bàn được thì bàn, không bàn được thì cũng chỉ có thể từ bỏ. Em chỉ nỗ lực hết mình để thử một lần. Kết quả thế nào, đành mặc cho số phận!”“Em có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất, giới giải trí chính là một thùng thuốc nhuộm lớn. Nếu em bước vào với một loại mục đích tuyệt đối nào đó, em sẽ chỉ bị người ta lợi dụng!”“Anh rể yên tâm, em sẽ chú ý.”“Vậy bây giờ chúng ta đi tới đó thôi.”“Vâng Tô Dư gật đầu, ôm cánh tay Lâm Dương rồi đi ra bên ngoài.Hai người lái xe đến Tử Kim Cung trên con phố trung tâm ở Giang Thành.Tử Kim Cung này chính là công trình mới được xây dựng gần đây nhất.Nó nằm ở trung tâm Giang Thành, chiếm diện tích ước chừng hơn nghìn mét vuông.Thật không dám tưởng tượng ra con số đã đầu tư vào nơi này, để có thể xây dựng được một tòa khách sạn trên một khu đất rộng lớn ở ngay khu phố trung tâm tấc đất tấc vàng này.Hơn nữa, chỉ phí ở khách sạn Tử Kim Cung này cũng không thấp, trung bình một người ít nhất cũng sẽ tiêu hơn bốn nghìn đô la Mỹ.Bởi vì giá cả đắt đỏ, lại thêm cách trang trí sang trọng, nên nơi này đã trở thành địa điểm ghé thăm của rất nhiều người nổi tiếng.Một vài người thích phù phiếm cũng sẽ ùn ùn kéo đến nơi này, bọn họ giả bộ vừa tới tiêu pha ở nơi này xong, chụp vài tấm ảnh tự sướng, sau đó đăng lên vòng bạn bè. Cũng có người giả mạo làm người giàu có, hẹn một vài cô gái cũng ham hư vinh muốn được trèo cao ở nơi này.Một nơi thoạt nhìn nguy nga lộng lẫy, xa hoa và cao quý này, lại tràn đầy sự lừa lọc và dối trá.Tô Dư cũng vô cùng phản cảm với một nơi như vậy.Không chỉ vì cô ấy không thích người ở đây, mà còn bởi vì nơi này có rất nhiều tay săn ảnh người nổi tiếng, ánh mắt của bọn họ rất độc địa, Nếu bị người chụp được cô ra vào nơi này, rồi đăng một mẩu tin nào đó, vậy cô sẽ lại phải đau đầu một trận.¡6 1/12 “Xin hỏi, là cô Lý phải không?”Lúc này, một người đàn ông mặc tây trang đột nhiên chặn Tô Dư và Lâm Dương, rồi mỉm cười và hỏi.“Là tôi, anh là…”“Chào cô Lý, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Thẩm, tổng giám đốc Thẩm kêu tôi đợi cô ở đây, mời cô đi theo tôi.” Người đàn ông mỉm cười đáp.“Ừm… vậy được… được…” Tô Dư gật đầu, định dẫn Lâm Dương đi vào.Nhưng người đàn ông chặn anh, lại cười bảo.“Cô Lý, tài xế của cô có thể ngồi chơi ở đại sảnh, toàn bộ chỉ phí của cậu ấy ở nơi này đều sẽ do tổng giám đốc Thẩm chỉ trả hết!”216 MP tia “Ý gì vậy?” Tô Dư sửng sốt.“Cậu ấy không thể tiến vào.” Trợ lý mỉm cười đáp.“Cái gì?”Sắc mặt của Tô Dư lập tức nặng nề hẳn đi.Lâm Dương cũng hơi nhíu mày.