“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2445

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chủ tịch Lâm vô cùng tức giận, đã không phân rõ trắng đen phải trái?” Người đàn ông kia khàn giọng nói.Hô hấp của Thẩm Ngọc Minh như dừng lại, tim anh ta đập loạn.Tức đến mức không phân biệt được rõ trắng đen trái phải… Chủ tịch Lâm đã nổi giận đến mức tình nguyện đắc tội với tất cả mọi người ư?Lúc này lại có một người đàn ông mặc âu phục đi nhanh đến.” 10/14 “Cậu chủ” Người đàn ông kia cầm theo bộ đàm, nhỏ giọng gọi một câu.“Có chuyện gì thế?” Thẩm Ngọc Minh trầm giọng hỏi. “Cậu chủ, bên ngoài có người muốn gặp cậu.“Ai thế?”“Bọn họ nói là người của Tập Đoàn Dương Hoa”“Tập Đoàn Dương Hoa ư?”Thẩm Ngọc Minh đột nhiên từ trên ghế sofa đứng bật dậy, sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi.Bên này, người đàn ông kia cũng bất ngờ đẩy Tử Vũ Quyên ra, trực tiếp đứng lên.“Anh Mai” Thẩm Ngọc Minh vội vàng nhìn về phía người đàn ông kia.“Đừng quá hoảng hốt, bình tĩnh một chút, chỉ là mấy người của Tập Đoàn Dương Hoa mà thôi” Người đàn ông đó lạnh lùng lên tiếng, sau đó ánh mắt anh ta nhìn qua người đàn ông mặc âu phục kia, trầm giọng hỏi. “Có mấy người đến”“Rất đông, một hàng xe Mercedes Benzes, nhìn qua khoảng hơn mười chiếc xe”“Có nhìn thấy chủ tịch Lâm không?”“Không, chỉ thấy Huỳnh Lam và mấy người lạ mặt chưa từng gặp.” Người đàn ông mặc âu phục nói.“Huỳnh Lam đến đây à, tôi nghĩ chắc hẳn chủ tịch Lâmcũng tới” Người đàn ông kia lạnh nhạt nói.“Anh Mai à, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, hay là tôi rời khỏi nơi này trước nhé”Thẩm Ngọc Minh vội vàng hỏi.“Ha ha ha, sợ gì chứ, chủ tịch Lâm đến đây rất đúng lúc, không phải năm mơ cậu cũng muốn chiếm lấy Tập Đoàn Dương Hoa của anh ta à? Hôm nay anh Mai sẽ giúp cậu thực hiện giấc mộng này”Người đàn ông đó cười to, cầm quần áo trên ghế mặc vào, vung tay lên, nói.“Để cho bợn họ vào”Người đàn ông mặc âu phục nam có phần do dự.“Sắp xếp người của Tập Đoàn Dương Hoa đến vườn hoa phía sau để tiếp đón, đồng thời triệu tập toàn bộ vệ sĩ của nơi này đến”Thẩm Ngọc Minh trầm giọng dặn dò.“Vâng cậu chủ”Thẩm Ngọc Minh và anh Mai đã đợi ở vườn hoa phía sau †ừ sớm.Đầu tiên quản gia thông báo cho gia chủ của nhà họ Thẩm trước, để bọn họ sắp xếp cao thủ kịp thời tiếp ứng, đồng thời thông báo cho tất cả nhân viên bảo vệ và toàn bộ võ giả của khu biệt thự đi đến xung quanh vườn hoa phía sau để mai phục.Mọi người không dám hành động thiếu suy ngHĩ.Dù sao không ai biết Tập Đoàn Dương Hoa đột nhiên đến thăm như thế là muốn làm gì.Thẩm Ngọc Minh có hơi khẩn trương.:Ì)3 HÀ Tô Dư là do chính anh ta tự tay hại chết, sở dĩ anh †a vội vã rời khỏi Giang Thành chính là không muốn đối mặt với lửa giận của chủ tịch Lâm, anh ta chưa từng nghĩ đến chủ tịch Lâm lại đuổi theo đến tận đây.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Chủ tịch Lâm vô cùng tức giận, đã không phân rõ trắng đen phải trái?” Người đàn ông kia khàn giọng nói.

Hô hấp của Thẩm Ngọc Minh như dừng lại, tim anh ta đập loạn.

Tức đến mức không phân biệt được rõ trắng đen trái phải… Chủ tịch Lâm đã nổi giận đến mức tình nguyện đắc tội với tất cả mọi người ư?

Lúc này lại có một người đàn ông mặc âu phục đi nhanh đến.

” 10/14 “Cậu chủ” Người đàn ông kia cầm theo bộ đàm, nhỏ giọng gọi một câu.

“Có chuyện gì thế?” Thẩm Ngọc Minh trầm giọng hỏi. “Cậu chủ, bên ngoài có người muốn gặp cậu.

“Ai thế?”

“Bọn họ nói là người của Tập Đoàn Dương Hoa”

“Tập Đoàn Dương Hoa ư?”

Thẩm Ngọc Minh đột nhiên từ trên ghế sofa đứng bật dậy, sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi.

Bên này, người đàn ông kia cũng bất ngờ đẩy Tử Vũ Quyên ra, trực tiếp đứng lên.

“Anh Mai” Thẩm Ngọc Minh vội vàng nhìn về phía người đàn ông kia.

“Đừng quá hoảng hốt, bình tĩnh một chút, chỉ là mấy người của Tập Đoàn Dương Hoa mà thôi” Người đàn ông đó lạnh lùng lên tiếng, sau đó ánh mắt anh ta nhìn qua người đàn ông mặc âu phục kia, trầm giọng hỏi. “Có mấy người đến”

“Rất đông, một hàng xe Mercedes Benzes, nhìn qua khoảng hơn mười chiếc xe”

“Có nhìn thấy chủ tịch Lâm không?”

“Không, chỉ thấy Huỳnh Lam và mấy người lạ mặt chưa từng gặp.” Người đàn ông mặc âu phục nói.

“Huỳnh Lam đến đây à, tôi nghĩ chắc hẳn chủ tịch Lâm

cũng tới” Người đàn ông kia lạnh nhạt nói.

“Anh Mai à, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, hay là tôi rời khỏi nơi này trước nhé”

Thẩm Ngọc Minh vội vàng hỏi.

“Ha ha ha, sợ gì chứ, chủ tịch Lâm đến đây rất đúng lúc, không phải năm mơ cậu cũng muốn chiếm lấy Tập Đoàn Dương Hoa của anh ta à? Hôm nay anh Mai sẽ giúp cậu thực hiện giấc mộng này”

Người đàn ông đó cười to, cầm quần áo trên ghế mặc vào, vung tay lên, nói.

“Để cho bợn họ vào”

Người đàn ông mặc âu phục nam có phần do dự.

“Sắp xếp người của Tập Đoàn Dương Hoa đến vườn hoa phía sau để tiếp đón, đồng thời triệu tập toàn bộ vệ sĩ của nơi này đến”

Thẩm Ngọc Minh trầm giọng dặn dò.

“Vâng cậu chủ”

Thẩm Ngọc Minh và anh Mai đã đợi ở vườn hoa phía sau †ừ sớm.

Đầu tiên quản gia thông báo cho gia chủ của nhà họ Thẩm trước, để bọn họ sắp xếp cao thủ kịp thời tiếp ứng, đồng thời thông báo cho tất cả nhân viên bảo vệ và toàn bộ võ giả của khu biệt thự đi đến xung quanh vườn hoa phía sau để mai phục.

Mọi người không dám hành động thiếu suy ngHĩ.

Dù sao không ai biết Tập Đoàn Dương Hoa đột nhiên đến thăm như thế là muốn làm gì.

Thẩm Ngọc Minh có hơi khẩn trương.

:Ì)3 HÀ Tô Dư là do chính anh ta tự tay hại chết, sở dĩ anh †a vội vã rời khỏi Giang Thành chính là không muốn đối mặt với lửa giận của chủ tịch Lâm, anh ta chưa từng nghĩ đến chủ tịch Lâm lại đuổi theo đến tận đây.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chủ tịch Lâm vô cùng tức giận, đã không phân rõ trắng đen phải trái?” Người đàn ông kia khàn giọng nói.Hô hấp của Thẩm Ngọc Minh như dừng lại, tim anh ta đập loạn.Tức đến mức không phân biệt được rõ trắng đen trái phải… Chủ tịch Lâm đã nổi giận đến mức tình nguyện đắc tội với tất cả mọi người ư?Lúc này lại có một người đàn ông mặc âu phục đi nhanh đến.” 10/14 “Cậu chủ” Người đàn ông kia cầm theo bộ đàm, nhỏ giọng gọi một câu.“Có chuyện gì thế?” Thẩm Ngọc Minh trầm giọng hỏi. “Cậu chủ, bên ngoài có người muốn gặp cậu.“Ai thế?”“Bọn họ nói là người của Tập Đoàn Dương Hoa”“Tập Đoàn Dương Hoa ư?”Thẩm Ngọc Minh đột nhiên từ trên ghế sofa đứng bật dậy, sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi.Bên này, người đàn ông kia cũng bất ngờ đẩy Tử Vũ Quyên ra, trực tiếp đứng lên.“Anh Mai” Thẩm Ngọc Minh vội vàng nhìn về phía người đàn ông kia.“Đừng quá hoảng hốt, bình tĩnh một chút, chỉ là mấy người của Tập Đoàn Dương Hoa mà thôi” Người đàn ông đó lạnh lùng lên tiếng, sau đó ánh mắt anh ta nhìn qua người đàn ông mặc âu phục kia, trầm giọng hỏi. “Có mấy người đến”“Rất đông, một hàng xe Mercedes Benzes, nhìn qua khoảng hơn mười chiếc xe”“Có nhìn thấy chủ tịch Lâm không?”“Không, chỉ thấy Huỳnh Lam và mấy người lạ mặt chưa từng gặp.” Người đàn ông mặc âu phục nói.“Huỳnh Lam đến đây à, tôi nghĩ chắc hẳn chủ tịch Lâmcũng tới” Người đàn ông kia lạnh nhạt nói.“Anh Mai à, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, hay là tôi rời khỏi nơi này trước nhé”Thẩm Ngọc Minh vội vàng hỏi.“Ha ha ha, sợ gì chứ, chủ tịch Lâm đến đây rất đúng lúc, không phải năm mơ cậu cũng muốn chiếm lấy Tập Đoàn Dương Hoa của anh ta à? Hôm nay anh Mai sẽ giúp cậu thực hiện giấc mộng này”Người đàn ông đó cười to, cầm quần áo trên ghế mặc vào, vung tay lên, nói.“Để cho bợn họ vào”Người đàn ông mặc âu phục nam có phần do dự.“Sắp xếp người của Tập Đoàn Dương Hoa đến vườn hoa phía sau để tiếp đón, đồng thời triệu tập toàn bộ vệ sĩ của nơi này đến”Thẩm Ngọc Minh trầm giọng dặn dò.“Vâng cậu chủ”Thẩm Ngọc Minh và anh Mai đã đợi ở vườn hoa phía sau †ừ sớm.Đầu tiên quản gia thông báo cho gia chủ của nhà họ Thẩm trước, để bọn họ sắp xếp cao thủ kịp thời tiếp ứng, đồng thời thông báo cho tất cả nhân viên bảo vệ và toàn bộ võ giả của khu biệt thự đi đến xung quanh vườn hoa phía sau để mai phục.Mọi người không dám hành động thiếu suy ngHĩ.Dù sao không ai biết Tập Đoàn Dương Hoa đột nhiên đến thăm như thế là muốn làm gì.Thẩm Ngọc Minh có hơi khẩn trương.:Ì)3 HÀ Tô Dư là do chính anh ta tự tay hại chết, sở dĩ anh †a vội vã rời khỏi Giang Thành chính là không muốn đối mặt với lửa giận của chủ tịch Lâm, anh ta chưa từng nghĩ đến chủ tịch Lâm lại đuổi theo đến tận đây.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2445