“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2465

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo bào trăng giống như không nghe thấy được những lời này, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước.Trong lòng Thẩm Minh Triết bực bội, cũng chẳng muốn hỏi làm gì, chỉ lạnh lùng quát mọi người: “Đi, hỏi rõ ý đồ bọn họ tới đây cho tôi! Nếu là tới quấy rối, thì đuổi đi cho tôi, nếu là tới giúp tôi diệt bác sĩ Lâm, vậy thì lập tức mời vào, biết chưa?”“DạNgười bên cạnh nhao nhao gật đầu.Đột nhiên bên ngoài trang viên vang lên âm thanh ồn ào, sau đó có lượng lớn bóng người xông vào vườn hoa. Bọn họ bay thẳng tới chỗ cao thủ nhà họ Thẩm ở trên nóc nhà trên tường bao.Tốc độ rất nhanh, hơi thở kinh người, giống như sấm sét. Cao thủ nhà họ Thẩm ở xung quanh còn chưa kịp phản ứng, đã bị những người này bóp chặt cổ, hoặc dùng kiếm đâm vào trái tim, tất cả đều bị chế ngự rồi.“Hả?”Thẩm Minh Triết vô cùng sợ hãi.Chỉ thấy ở cửa có một đám người sải bước đi vào. Người đi đầu tiên, Thẩm Minh Triết quen!Đó rõ ràng là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ màiThẩm Minh Triết nhớ rõ!Ông ta từng gặp người này rồi!Đó là cuộc họp thẩm định y học do Phái Cổ tổ chức, vì xuất hiện nhiễu loạn, thủ lĩnh của Phái Cổ là Công Tôn Đại Hoàng đúng lúc không có ở đó, cho nên do Tào Đức Duy ra mặt ổn định lại!Vị này là nhân vật lớn thông thiên triệt địa đấy!Thực lực của mấy người tới quấy rối không tâm thường, nhưng Tào Đức Duy chỉ hừ một tiếng, phóng thích khítràng, mấy người kia đã sợ tới mức quỳ trên đất không dám nhúc nhích!Thực lực của người này, tất nhiên là không thua bác sĩ Lâm!Có ông ta ở đây, sao phải sợ bác sĩ Lâm?Thẩm Minh Triết lấy lại tinh thần, trong lòng vô cùng vui sướng, vội vàng tiến lên ôm quyền nói: “Ông Duy! Vậy mà ông đến đây rồi? Thật sự tốt quá! Có ông ở đây, Minh Triết sẽ không cần lo lắng gì nữa! Ha ha…”Nhưng mà vừa dứt lời, Tào Đức Duy chỉ liếc mắt nhìn ông ta một cái, sau đó không để ý nữa, trái lại bước nhanh tới trước mặt Lâm Dương, quỳ một gối xuống hành lễ.“Bái kiến bác sĩ Lâm!”“Bái kiến bác sĩ Lâm!”Những người còn lại cũng nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên.Giọng nói thành kính, động tác cung kính.Giống như hành lễ với thần linh!“Cái gì?Thẩm Minh Triết cứng đờ tại chỗ, ngây ngốc nhìn cảnh này…Người có mặt ở đây, cho dù là Đông Hoàng Giáo hay Phái Cổ, cho đù là tông môn hay gia tộc, toàn bộ đều hành lễ với Lâm Dương.Thành kính và kính sợ đó, không phải nhào nặn mà thành.Thẩm Minh Triết trợn to mắt, ngơ ngác nhìn người trước mặt, cho rằng mình đang niằm mơ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Nhưng người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo bào trăng giống như không nghe thấy được những lời này, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước.

Trong lòng Thẩm Minh Triết bực bội, cũng chẳng muốn hỏi làm gì, chỉ lạnh lùng quát mọi người: “Đi, hỏi rõ ý đồ bọn họ tới đây cho tôi! Nếu là tới quấy rối, thì đuổi đi cho tôi, nếu là tới giúp tôi diệt bác sĩ Lâm, vậy thì lập tức mời vào, biết chưa?”

“Dạ

Người bên cạnh nhao nhao gật đầu.

Đột nhiên bên ngoài trang viên vang lên âm thanh ồn ào, sau đó có lượng lớn bóng người xông vào vườn hoa. Bọn họ bay thẳng tới chỗ cao thủ nhà họ Thẩm ở trên nóc nhà trên tường bao.

Tốc độ rất nhanh, hơi thở kinh người, giống như sấm sét. Cao thủ nhà họ Thẩm ở xung quanh còn chưa kịp phản ứng, đã bị những người này bóp chặt cổ, hoặc dùng kiếm đâm vào trái tim, tất cả đều bị chế ngự rồi.

“Hả?”

Thẩm Minh Triết vô cùng sợ hãi.

Chỉ thấy ở cửa có một đám người sải bước đi vào. Người đi đầu tiên, Thẩm Minh Triết quen!

Đó rõ ràng là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ mài

Thẩm Minh Triết nhớ rõ!

Ông ta từng gặp người này rồi!

Đó là cuộc họp thẩm định y học do Phái Cổ tổ chức, vì xuất hiện nhiễu loạn, thủ lĩnh của Phái Cổ là Công Tôn Đại Hoàng đúng lúc không có ở đó, cho nên do Tào Đức Duy ra mặt ổn định lại!

Vị này là nhân vật lớn thông thiên triệt địa đấy!

Thực lực của mấy người tới quấy rối không tâm thường, nhưng Tào Đức Duy chỉ hừ một tiếng, phóng thích khí

tràng, mấy người kia đã sợ tới mức quỳ trên đất không dám nhúc nhích!

Thực lực của người này, tất nhiên là không thua bác sĩ Lâm!

Có ông ta ở đây, sao phải sợ bác sĩ Lâm?

Thẩm Minh Triết lấy lại tinh thần, trong lòng vô cùng vui sướng, vội vàng tiến lên ôm quyền nói: “Ông Duy! Vậy mà ông đến đây rồi? Thật sự tốt quá! Có ông ở đây, Minh Triết sẽ không cần lo lắng gì nữa! Ha ha…”

Nhưng mà vừa dứt lời, Tào Đức Duy chỉ liếc mắt nhìn ông ta một cái, sau đó không để ý nữa, trái lại bước nhanh tới trước mặt Lâm Dương, quỳ một gối xuống hành lễ.

“Bái kiến bác sĩ Lâm!”

“Bái kiến bác sĩ Lâm!”

Những người còn lại cũng nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên.

Giọng nói thành kính, động tác cung kính.

Giống như hành lễ với thần linh!

“Cái gì?

Thẩm Minh Triết cứng đờ tại chỗ, ngây ngốc nhìn cảnh này…

Người có mặt ở đây, cho dù là Đông Hoàng Giáo hay Phái Cổ, cho đù là tông môn hay gia tộc, toàn bộ đều hành lễ với Lâm Dương.

Thành kính và kính sợ đó, không phải nhào nặn mà thành.

Thẩm Minh Triết trợn to mắt, ngơ ngác nhìn người trước mặt, cho rằng mình đang niằm mơ.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo bào trăng giống như không nghe thấy được những lời này, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước.Trong lòng Thẩm Minh Triết bực bội, cũng chẳng muốn hỏi làm gì, chỉ lạnh lùng quát mọi người: “Đi, hỏi rõ ý đồ bọn họ tới đây cho tôi! Nếu là tới quấy rối, thì đuổi đi cho tôi, nếu là tới giúp tôi diệt bác sĩ Lâm, vậy thì lập tức mời vào, biết chưa?”“DạNgười bên cạnh nhao nhao gật đầu.Đột nhiên bên ngoài trang viên vang lên âm thanh ồn ào, sau đó có lượng lớn bóng người xông vào vườn hoa. Bọn họ bay thẳng tới chỗ cao thủ nhà họ Thẩm ở trên nóc nhà trên tường bao.Tốc độ rất nhanh, hơi thở kinh người, giống như sấm sét. Cao thủ nhà họ Thẩm ở xung quanh còn chưa kịp phản ứng, đã bị những người này bóp chặt cổ, hoặc dùng kiếm đâm vào trái tim, tất cả đều bị chế ngự rồi.“Hả?”Thẩm Minh Triết vô cùng sợ hãi.Chỉ thấy ở cửa có một đám người sải bước đi vào. Người đi đầu tiên, Thẩm Minh Triết quen!Đó rõ ràng là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ màiThẩm Minh Triết nhớ rõ!Ông ta từng gặp người này rồi!Đó là cuộc họp thẩm định y học do Phái Cổ tổ chức, vì xuất hiện nhiễu loạn, thủ lĩnh của Phái Cổ là Công Tôn Đại Hoàng đúng lúc không có ở đó, cho nên do Tào Đức Duy ra mặt ổn định lại!Vị này là nhân vật lớn thông thiên triệt địa đấy!Thực lực của mấy người tới quấy rối không tâm thường, nhưng Tào Đức Duy chỉ hừ một tiếng, phóng thích khítràng, mấy người kia đã sợ tới mức quỳ trên đất không dám nhúc nhích!Thực lực của người này, tất nhiên là không thua bác sĩ Lâm!Có ông ta ở đây, sao phải sợ bác sĩ Lâm?Thẩm Minh Triết lấy lại tinh thần, trong lòng vô cùng vui sướng, vội vàng tiến lên ôm quyền nói: “Ông Duy! Vậy mà ông đến đây rồi? Thật sự tốt quá! Có ông ở đây, Minh Triết sẽ không cần lo lắng gì nữa! Ha ha…”Nhưng mà vừa dứt lời, Tào Đức Duy chỉ liếc mắt nhìn ông ta một cái, sau đó không để ý nữa, trái lại bước nhanh tới trước mặt Lâm Dương, quỳ một gối xuống hành lễ.“Bái kiến bác sĩ Lâm!”“Bái kiến bác sĩ Lâm!”Những người còn lại cũng nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên.Giọng nói thành kính, động tác cung kính.Giống như hành lễ với thần linh!“Cái gì?Thẩm Minh Triết cứng đờ tại chỗ, ngây ngốc nhìn cảnh này…Người có mặt ở đây, cho dù là Đông Hoàng Giáo hay Phái Cổ, cho đù là tông môn hay gia tộc, toàn bộ đều hành lễ với Lâm Dương.Thành kính và kính sợ đó, không phải nhào nặn mà thành.Thẩm Minh Triết trợn to mắt, ngơ ngác nhìn người trước mặt, cho rằng mình đang niằm mơ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2465