“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2472

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Ánh mắt không ngừng nhìn về phía Lâm Dương, trong mắt lóe lên chút do dự.“Ông chủ, vì sao lại không đi?”“Thấy Thẩm Minh Triết vẫn luôn không nhanh chóng tiến về trước, một người nhà họ Thẩm còn nhỏ tiến lên. “Khôi Nguyên! Cậu giúp tôi một chuyện đi”Vẻ mặt Thẩm Minh Triết không thay đổi, nhỏ giọng nói. “Chuyện gì ạ?”trở về rồi không?” Huỳnh Lam đến gần hỏi.“Trở về, lập tức trở về! Tôi phải lập tức quay về phòng thí nghiệm! Nhanh!” Lâm Dương khó nén nổi sốt ruột. “Được, tôi lập tức đi sắp xếp xe.”Huỳnh Lam xoay người muốn rời đi.Nhưng đúng lúc này.“ÁI”Lượng lớn tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.Sau đó chỉ thấy đám người nhà họ Thẩm chuẩn bị rời đi toàn bộ ngã xuống không dậy nổi, cả đám giống như ngất đi.“Hửm?”Lâm Dương nhướng mày.Người xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.“Xảy ra chuyện gì thế?”“Chuyện này là thế nào đây?”“Thẩm Minh Triết, ông… Làm gì thế?”Mọi người kinh hãi kêu lên.Nguyên Tỉnh trực tiếp trầm giọng chất vấn.Thẩm Minh Triết cũng làm bộ như kinh ngạc, vội vàng xông lên nâng một người dậy, chỉ thấy người nọ sùi bọt mép, đôi mắt trắng dã, đau đớn không nói nên lời. “Không lẽ ông ta trúng độc rồi? Bác sĩ Lâm! Tôi đã từ bỏ giao chí bảo của mình cho cậu, vì sao cậu còn dùng thủ đoạn thâm độc như thế?” Vẻ mặt Thẩm Minh Triết đaukhổ quát.“Cho dù Lâm Dương tôi không phải là người quang minh lỗi lạc gì, nhưng chuyện dơ bẩn cỡ này, tôi khinh thường làm!”Lâm Dương hừ lạnh, nhìn người nọ, lạnh nhạt nói: “Hơn nữa tôi nhìn sắc mặt của người này, không giống như trúng độc, mà tự mình đảo loạn hơi thở của mình gây ra…“Thẩm Minh Triết, ông tránh ra, để tôi nhìn ông ta xem” Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng về bên này. Thẩm Minh Triết nghe thấy thế, bỗng nhiên đôi mắt dữ dẫn hơn, một bàn tay lặng lễ sờ soạng cái đao nhỏ bên hông…Đây là cơ hội cuối cùng của Thâm Minh Triết rồi.Thực ra ông ta không muốn ra tay với Lâm Dương, dù sao ngay cả chí bảo gia truyên ông ta đều đã giao ra, không cần thiết phải gây thêm phiên phức, dẫn tới tộc nhân chịu kiếp nạn Nhưng…Huyết Nam Ngục kia không phải là nhân vật tâm thường.Ông ta nổi tiếng là ma đầu! Nếu vi phạm ý nguyện của ông ta, người nhà họ Thẩm chạy trời không khỏi nắng, bọn họ sẽ chết vô cùng thê thảm.Nếu hai bên không thể đắc tội, vậy thì thuận theo Huyết Nam Ngục, phối hợp giết bác sĩ Lâm.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Ánh mắt không ngừng nhìn về phía Lâm Dương, trong mắt lóe lên chút do dự.

“Ông chủ, vì sao lại không đi?”

“Thấy Thẩm Minh Triết vẫn luôn không nhanh chóng tiến về trước, một người nhà họ Thẩm còn nhỏ tiến lên. “Khôi Nguyên! Cậu giúp tôi một chuyện đi”

Vẻ mặt Thẩm Minh Triết không thay đổi, nhỏ giọng nói. “Chuyện gì ạ?”

trở về rồi không?” Huỳnh Lam đến gần hỏi.

“Trở về, lập tức trở về! Tôi phải lập tức quay về phòng thí nghiệm! Nhanh!” Lâm Dương khó nén nổi sốt ruột. “Được, tôi lập tức đi sắp xếp xe.”

Huỳnh Lam xoay người muốn rời đi.

Nhưng đúng lúc này.

“ÁI”

Lượng lớn tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.

Sau đó chỉ thấy đám người nhà họ Thẩm chuẩn bị rời đi toàn bộ ngã xuống không dậy nổi, cả đám giống như ngất đi.

“Hửm?”

Lâm Dương nhướng mày.

Người xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

“Chuyện này là thế nào đây?”

“Thẩm Minh Triết, ông… Làm gì thế?”

Mọi người kinh hãi kêu lên.

Nguyên Tỉnh trực tiếp trầm giọng chất vấn.

Thẩm Minh Triết cũng làm bộ như kinh ngạc, vội vàng xông lên nâng một người dậy, chỉ thấy người nọ sùi bọt mép, đôi mắt trắng dã, đau đớn không nói nên lời. “Không lẽ ông ta trúng độc rồi? Bác sĩ Lâm! Tôi đã từ bỏ giao chí bảo của mình cho cậu, vì sao cậu còn dùng thủ đoạn thâm độc như thế?” Vẻ mặt Thẩm Minh Triết đau

khổ quát.

“Cho dù Lâm Dương tôi không phải là người quang minh lỗi lạc gì, nhưng chuyện dơ bẩn cỡ này, tôi khinh thường làm!”

Lâm Dương hừ lạnh, nhìn người nọ, lạnh nhạt nói: “Hơn nữa tôi nhìn sắc mặt của người này, không giống như trúng độc, mà tự mình đảo loạn hơi thở của mình gây ra…

“Thẩm Minh Triết, ông tránh ra, để tôi nhìn ông ta xem” Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng về bên này. Thẩm Minh Triết nghe thấy thế, bỗng nhiên đôi mắt dữ dẫn hơn, một bàn tay lặng lễ sờ soạng cái đao nhỏ bên hông…

Đây là cơ hội cuối cùng của Thâm Minh Triết rồi.

Thực ra ông ta không muốn ra tay với Lâm Dương, dù sao ngay cả chí bảo gia truyên ông ta đều đã giao ra, không cần thiết phải gây thêm phiên phức, dẫn tới tộc nhân chịu kiếp nạn Nhưng…

Huyết Nam Ngục kia không phải là nhân vật tâm thường.

Ông ta nổi tiếng là ma đầu! Nếu vi phạm ý nguyện của ông ta, người nhà họ Thẩm chạy trời không khỏi nắng, bọn họ sẽ chết vô cùng thê thảm.

Nếu hai bên không thể đắc tội, vậy thì thuận theo Huyết Nam Ngục, phối hợp giết bác sĩ Lâm.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Ánh mắt không ngừng nhìn về phía Lâm Dương, trong mắt lóe lên chút do dự.“Ông chủ, vì sao lại không đi?”“Thấy Thẩm Minh Triết vẫn luôn không nhanh chóng tiến về trước, một người nhà họ Thẩm còn nhỏ tiến lên. “Khôi Nguyên! Cậu giúp tôi một chuyện đi”Vẻ mặt Thẩm Minh Triết không thay đổi, nhỏ giọng nói. “Chuyện gì ạ?”trở về rồi không?” Huỳnh Lam đến gần hỏi.“Trở về, lập tức trở về! Tôi phải lập tức quay về phòng thí nghiệm! Nhanh!” Lâm Dương khó nén nổi sốt ruột. “Được, tôi lập tức đi sắp xếp xe.”Huỳnh Lam xoay người muốn rời đi.Nhưng đúng lúc này.“ÁI”Lượng lớn tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.Sau đó chỉ thấy đám người nhà họ Thẩm chuẩn bị rời đi toàn bộ ngã xuống không dậy nổi, cả đám giống như ngất đi.“Hửm?”Lâm Dương nhướng mày.Người xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.“Xảy ra chuyện gì thế?”“Chuyện này là thế nào đây?”“Thẩm Minh Triết, ông… Làm gì thế?”Mọi người kinh hãi kêu lên.Nguyên Tỉnh trực tiếp trầm giọng chất vấn.Thẩm Minh Triết cũng làm bộ như kinh ngạc, vội vàng xông lên nâng một người dậy, chỉ thấy người nọ sùi bọt mép, đôi mắt trắng dã, đau đớn không nói nên lời. “Không lẽ ông ta trúng độc rồi? Bác sĩ Lâm! Tôi đã từ bỏ giao chí bảo của mình cho cậu, vì sao cậu còn dùng thủ đoạn thâm độc như thế?” Vẻ mặt Thẩm Minh Triết đaukhổ quát.“Cho dù Lâm Dương tôi không phải là người quang minh lỗi lạc gì, nhưng chuyện dơ bẩn cỡ này, tôi khinh thường làm!”Lâm Dương hừ lạnh, nhìn người nọ, lạnh nhạt nói: “Hơn nữa tôi nhìn sắc mặt của người này, không giống như trúng độc, mà tự mình đảo loạn hơi thở của mình gây ra…“Thẩm Minh Triết, ông tránh ra, để tôi nhìn ông ta xem” Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng về bên này. Thẩm Minh Triết nghe thấy thế, bỗng nhiên đôi mắt dữ dẫn hơn, một bàn tay lặng lễ sờ soạng cái đao nhỏ bên hông…Đây là cơ hội cuối cùng của Thâm Minh Triết rồi.Thực ra ông ta không muốn ra tay với Lâm Dương, dù sao ngay cả chí bảo gia truyên ông ta đều đã giao ra, không cần thiết phải gây thêm phiên phức, dẫn tới tộc nhân chịu kiếp nạn Nhưng…Huyết Nam Ngục kia không phải là nhân vật tâm thường.Ông ta nổi tiếng là ma đầu! Nếu vi phạm ý nguyện của ông ta, người nhà họ Thẩm chạy trời không khỏi nắng, bọn họ sẽ chết vô cùng thê thảm.Nếu hai bên không thể đắc tội, vậy thì thuận theo Huyết Nam Ngục, phối hợp giết bác sĩ Lâm.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2472