“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2474
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dao găm ở bên hông ông, tôi đã sớm thấy được! Ở khoảng cách gần như vậy nếu đột nhiên đánh lén, đúng là một cơ hội tốt, nhưng ông do dự bất định, chẳng phải sẽ bỏ qua cơ hội tốt sao?” Lâm Dương nói.Hóa ra nhất cử nhất động của mình đã lộ rõ dưới mí mắt bác sĩ Lâm…Sắc mặt của Thẩm Minh Triết không ngừng biến đổi, cuối cùng nghiến răng một cái, quỳ sát đất dập đầu với Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm, không phải là Minh Triết thật sự muốn ra tay với ngài, thật sự là… Là…Lão hồ ly Huyết Nam Ngục kia ép tôi làm vậy…“Huyết Nam Ngục?” Lâm Dương nhíu mày: “Ma đầu sáu tay sao?”“Thẩm Minh Triết cậu giỏi lắm! Dám bán đứng lão phu! Lão phu nhất định phải khiến cậu chết không có chỗ chôn!”Ngay lúc Thẩm Minh Triết thẳng thắn với Lâm Dương, một giọng nói rất to truyền ra.Sau đó huyết phong tụ tập mà đến.“Lớn mật!”Nguyên Tinh tức giận, vươn người nhảy lên, va chạm với huyết phong kia.Rầm!Trong hư không vang lên âm thanh nặng Sau đó chỉ thấy hai bóng dáng tách ra ở giữa không trung.Sau khi Nguyên Tinh hạ xuống không ngừng lùi về sau, cơ thể ông ta run rẩy dữ dội.Mà bóng dáng khác đúng là Huyết Nam Ngục.Cơ thể ông ta cũng không ngừng run rẩy, đợi khi đứng vững, trong mắt lộ ra kinh ngạc nhìn chằm chằm Nguyên Tinh.“Ông là người phương nào? Nội lực thật mạnh!”“Lão phu là Nguyên Tinh! Tên kia, dám thương tổn Thần Quân sao? Muốn chết có phải không?” Nguyên Tinh hừ lạnh nói.“Nguyên Tinh?” Huyết Nam Ngục suy nghĩ một lát, sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh hoảng nói: “Không lẽ ông là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo?”“Đúng vậy!”“Vậy Thần Quân mà ông nói… Chẳng lẽ là Đông Hoàng Thần Quân?”“Không sai! Bác sĩ Lâm là Đông Hoàng Thần Quân của Đông Hoàng Giáo!” Nguyên Tỉnh lạnh lùng nói.“Quả nhiên là ghê gớm! Hóa ra bác sĩ Lâm có năng lực như vậy! Nhưng mà Nguyên Tinh, ông nghĩ rằng tôi sợ ông sao? Dựa vào ông, còn chưa ngăn được lão phu đâu! Lão phu muốn giết người nào, người đó phải chết!” Huyết Nam Ngục hừ lạnh nói.“Hả? Huyết Nam Ngục, ông thực sự lợi hại như vậy sao? Sao tôi không biết vậy?” Lại có một giọng nói truyền đến.Rõ ràng là Tào Đức Duy.“Thái thượng trưởng lão của Phái Cổ?”Huyết Nam Ngục nhận ra Tào Đức Duy, lại một lần nữa, sắc mặt của ông ta trở nên kỳ lạ.Một Nguyên Tinh đã hơi khó giải quyết, cộng thêm Tào. Đức Duy nữa… Chẳng trách Thẩm Minh Triết sẽ cúi đầu trước bác sĩ Lâm.Sơ suất rồi!Huyết Nam Ngục hít vào một hơi khí lạnh.“Ông là ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục đúng không?” Lâm Dương tiến lên trước.“Đúng vậy!”“Ông vội tới báo thù cho đồ đệ à?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Dao găm ở bên hông ông, tôi đã sớm thấy được! Ở khoảng cách gần như vậy nếu đột nhiên đánh lén, đúng là một cơ hội tốt, nhưng ông do dự bất định, chẳng phải sẽ bỏ qua cơ hội tốt sao?” Lâm Dương nói.
Hóa ra nhất cử nhất động của mình đã lộ rõ dưới mí mắt bác sĩ Lâm…
Sắc mặt của Thẩm Minh Triết không ngừng biến đổi, cuối cùng nghiến răng một cái, quỳ sát đất dập đầu với Lâm Dương.
“Bác sĩ Lâm, không phải là Minh Triết thật sự muốn ra tay với ngài, thật sự là… Là…
Lão hồ ly Huyết Nam Ngục kia ép tôi làm vậy…
“Huyết Nam Ngục?” Lâm Dương nhíu mày: “Ma đầu sáu tay sao?”
“Thẩm Minh Triết cậu giỏi lắm! Dám bán đứng lão phu! Lão phu nhất định phải khiến cậu chết không có chỗ chôn!”
Ngay lúc Thẩm Minh Triết thẳng thắn với Lâm Dương, một giọng nói rất to truyền ra.
Sau đó huyết phong tụ tập mà đến.
“Lớn mật!”
Nguyên Tinh tức giận, vươn người nhảy lên, va chạm với huyết phong kia.
Rầm!
Trong hư không vang lên âm thanh nặng Sau đó chỉ thấy hai bóng dáng tách ra ở giữa không trung.
Sau khi Nguyên Tinh hạ xuống không ngừng lùi về sau, cơ thể ông ta run rẩy dữ dội.
Mà bóng dáng khác đúng là Huyết Nam Ngục.
Cơ thể ông ta cũng không ngừng run rẩy, đợi khi đứng vững, trong mắt lộ ra kinh ngạc nhìn chằm chằm Nguyên Tinh.
“Ông là người phương nào? Nội lực thật mạnh!”
“Lão phu là Nguyên Tinh! Tên kia, dám thương tổn Thần Quân sao? Muốn chết có phải không?” Nguyên Tinh hừ lạnh nói.
“Nguyên Tinh?” Huyết Nam Ngục suy nghĩ một lát, sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh hoảng nói: “Không lẽ ông là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo?”
“Đúng vậy!”
“Vậy Thần Quân mà ông nói… Chẳng lẽ là Đông Hoàng Thần Quân?”
“Không sai! Bác sĩ Lâm là Đông Hoàng Thần Quân của Đông Hoàng Giáo!” Nguyên Tỉnh lạnh lùng nói.
“Quả nhiên là ghê gớm! Hóa ra bác sĩ Lâm có năng lực như vậy! Nhưng mà Nguyên Tinh, ông nghĩ rằng tôi sợ ông sao? Dựa vào ông, còn chưa ngăn được lão phu đâu! Lão phu muốn giết người nào, người đó phải chết!” Huyết Nam Ngục hừ lạnh nói.
“Hả? Huyết Nam Ngục, ông thực sự lợi hại như vậy sao? Sao tôi không biết vậy?” Lại có một giọng nói truyền đến.
Rõ ràng là Tào Đức Duy.
“Thái thượng trưởng lão của Phái Cổ?”
Huyết Nam Ngục nhận ra Tào Đức Duy, lại một lần nữa, sắc mặt của ông ta trở nên kỳ lạ.
Một Nguyên Tinh đã hơi khó giải quyết, cộng thêm Tào. Đức Duy nữa… Chẳng trách Thẩm Minh Triết sẽ cúi đầu trước bác sĩ Lâm.
Sơ suất rồi!
Huyết Nam Ngục hít vào một hơi khí lạnh.
“Ông là ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục đúng không?” Lâm Dương tiến lên trước.
“Đúng vậy!”
“Ông vội tới báo thù cho đồ đệ à?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dao găm ở bên hông ông, tôi đã sớm thấy được! Ở khoảng cách gần như vậy nếu đột nhiên đánh lén, đúng là một cơ hội tốt, nhưng ông do dự bất định, chẳng phải sẽ bỏ qua cơ hội tốt sao?” Lâm Dương nói.Hóa ra nhất cử nhất động của mình đã lộ rõ dưới mí mắt bác sĩ Lâm…Sắc mặt của Thẩm Minh Triết không ngừng biến đổi, cuối cùng nghiến răng một cái, quỳ sát đất dập đầu với Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm, không phải là Minh Triết thật sự muốn ra tay với ngài, thật sự là… Là…Lão hồ ly Huyết Nam Ngục kia ép tôi làm vậy…“Huyết Nam Ngục?” Lâm Dương nhíu mày: “Ma đầu sáu tay sao?”“Thẩm Minh Triết cậu giỏi lắm! Dám bán đứng lão phu! Lão phu nhất định phải khiến cậu chết không có chỗ chôn!”Ngay lúc Thẩm Minh Triết thẳng thắn với Lâm Dương, một giọng nói rất to truyền ra.Sau đó huyết phong tụ tập mà đến.“Lớn mật!”Nguyên Tinh tức giận, vươn người nhảy lên, va chạm với huyết phong kia.Rầm!Trong hư không vang lên âm thanh nặng Sau đó chỉ thấy hai bóng dáng tách ra ở giữa không trung.Sau khi Nguyên Tinh hạ xuống không ngừng lùi về sau, cơ thể ông ta run rẩy dữ dội.Mà bóng dáng khác đúng là Huyết Nam Ngục.Cơ thể ông ta cũng không ngừng run rẩy, đợi khi đứng vững, trong mắt lộ ra kinh ngạc nhìn chằm chằm Nguyên Tinh.“Ông là người phương nào? Nội lực thật mạnh!”“Lão phu là Nguyên Tinh! Tên kia, dám thương tổn Thần Quân sao? Muốn chết có phải không?” Nguyên Tinh hừ lạnh nói.“Nguyên Tinh?” Huyết Nam Ngục suy nghĩ một lát, sắc mặt đột nhiên thay đổi, kinh hoảng nói: “Không lẽ ông là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo?”“Đúng vậy!”“Vậy Thần Quân mà ông nói… Chẳng lẽ là Đông Hoàng Thần Quân?”“Không sai! Bác sĩ Lâm là Đông Hoàng Thần Quân của Đông Hoàng Giáo!” Nguyên Tỉnh lạnh lùng nói.“Quả nhiên là ghê gớm! Hóa ra bác sĩ Lâm có năng lực như vậy! Nhưng mà Nguyên Tinh, ông nghĩ rằng tôi sợ ông sao? Dựa vào ông, còn chưa ngăn được lão phu đâu! Lão phu muốn giết người nào, người đó phải chết!” Huyết Nam Ngục hừ lạnh nói.“Hả? Huyết Nam Ngục, ông thực sự lợi hại như vậy sao? Sao tôi không biết vậy?” Lại có một giọng nói truyền đến.Rõ ràng là Tào Đức Duy.“Thái thượng trưởng lão của Phái Cổ?”Huyết Nam Ngục nhận ra Tào Đức Duy, lại một lần nữa, sắc mặt của ông ta trở nên kỳ lạ.Một Nguyên Tinh đã hơi khó giải quyết, cộng thêm Tào. Đức Duy nữa… Chẳng trách Thẩm Minh Triết sẽ cúi đầu trước bác sĩ Lâm.Sơ suất rồi!Huyết Nam Ngục hít vào một hơi khí lạnh.“Ông là ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục đúng không?” Lâm Dương tiến lên trước.“Đúng vậy!”“Ông vội tới báo thù cho đồ đệ à?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên