“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2493
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện rồi”Huỳnh Lam trầm giọng nói.“Cái gì”Sắc mặt của Lâm Dương lạnh lẽo.“Tình hình như thế nào?”“Ba người nhà họ Lâm đi vào Giang Thành kia, đột nhiên thiếu mất một người”“Thiếu mất một người ư? Chạy đi đâu rồi?“Không rõ lắm”“Tìm cho tôi, nếu để cho bọn họ âm ra chuyện gì, Huỳnh Lam, ông mang theo đầu đến đây gặp tôi”Lâm Dương khẽ quát, trong ánh mắt đều là lạnh lão. “Vâng, chủ tịch Lâm, cậu yên tâm, bọn họ sẽ không chơi ra thủ đoạn bịp bợm gì”Huỳnh Lam vội vã nói, trên đầu ông ta mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.“Bat”Một tiếng gọi tuyệt vọng vang lên.Một cô gái mặc bộ quần áo màu đen thông dụng, tóc ngắn đang quỳ trên mặt đất của phòng khác, cô ta khóc. lóc nức nở, vô cùng đau khổ.Trong phòng khách còn có một người đàn ông trưng niên đang không ngừng đi qua đi lại, sắc mặt của ông, ta tái xanh, bàn tay siết chặt lại thành quyền, chỉ hận không thể cho cô gái kia một cái tát.Nhưng ông ta vừa nâng tay lên, sau cùng vẫn kìm chế được.“Mày đừng gọi tao là ba nữa, tao không có đứa con gái vô dụng như mày”Người đàn ông trung niên nổi giận đừng đùng quát.“Ba à, ba đừng như thế mà, con gái biết Sai rồi, con xin. †hê, con sẽ không đám tiếp tục như thế nữa, hu hu hư…Cô gái tóc ngăn òa khóc nức nở.“Nói tóm lại, cho dù mày có nói gì cũng vô dụng, gia tộc đã đưa ra quyết định sẽ giam lỏng mày trong ba tháng, thiếu một ngày cũng không được”Người đàn ông trung niên không nhịn được, phất tay nó “Ba, ba thật sự nhãn tâm như thế tr?”Sắc mặt của cô gái tái nhọt, trực tiếp nhào đến ôm lấy người đàn ông trung niên, gào khóc.“Nhãn tâm ư? Mày có biết mình đã làm ra chuyện gì không? Mày thiếu chút nữa đã khiến nhà họ Lâm chúng †a và bên kia khai chiến, may mắn bác trai của mày là người thông minh, chuyển mầm tai họa này đi, nếu không một khi tranh đấu, tất cả tổn thất của nhà họ Lân chúng ta đều sẽ tính hết lên trên đầu mày, đến lúc đó không chỉ đơn giản là ba tháng giam lỏng thôi đâu, chỉ sợ mày sẽ bị lột từng lớp đa một, mày hiểu không?” Người đàn ông trung niên lớn tiếng quát.Vừa nghe thấy ông ta nói như thế, cô gái kia bị dọa đến mức cả người run lên, thiếu chút nữa đã không đứng vững.Cô ta vội vàng hỏi.“Vậy…Ba à, bên chỗ bác trai…Đã xử lý xong chưa?”“Còn chưa rõ, chẳng qua tao nghĩ chắc hẳn đã không vấn đề gì rồi”“Lúc này nên đến cảm ơn bác trai rồi”Cô gái nhẹ nhàng thở ra.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện rồi”
Huỳnh Lam trầm giọng nói.
“Cái gì”
Sắc mặt của Lâm Dương lạnh lẽo.
“Tình hình như thế nào?”
“Ba người nhà họ Lâm đi vào Giang Thành kia, đột nhiên thiếu mất một người”
“Thiếu mất một người ư? Chạy đi đâu rồi?
“Không rõ lắm”
“Tìm cho tôi, nếu để cho bọn họ âm ra chuyện gì, Huỳnh Lam, ông mang theo đầu đến đây gặp tôi”
Lâm Dương khẽ quát, trong ánh mắt đều là lạnh lão. “Vâng, chủ tịch Lâm, cậu yên tâm, bọn họ sẽ không chơi ra thủ đoạn bịp bợm gì”
Huỳnh Lam vội vã nói, trên đầu ông ta mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
“Bat”
Một tiếng gọi tuyệt vọng vang lên.
Một cô gái mặc bộ quần áo màu đen thông dụng, tóc ngắn đang quỳ trên mặt đất của phòng khác, cô ta khóc. lóc nức nở, vô cùng đau khổ.
Trong phòng khách còn có một người đàn ông trưng niên đang không ngừng đi qua đi lại, sắc mặt của ông, ta tái xanh, bàn tay siết chặt lại thành quyền, chỉ hận không thể cho cô gái kia một cái tát.
Nhưng ông ta vừa nâng tay lên, sau cùng vẫn kìm chế được.
“Mày đừng gọi tao là ba nữa, tao không có đứa con gái vô dụng như mày”
Người đàn ông trung niên nổi giận đừng đùng quát.
“Ba à, ba đừng như thế mà, con gái biết Sai rồi, con xin. †hê, con sẽ không đám tiếp tục như thế nữa, hu hu hư…
Cô gái tóc ngăn òa khóc nức nở.
“Nói tóm lại, cho dù mày có nói gì cũng vô dụng, gia tộc đã đưa ra quyết định sẽ giam lỏng mày trong ba tháng, thiếu một ngày cũng không được”
Người đàn ông trung niên không nhịn được, phất tay nó “Ba, ba thật sự nhãn tâm như thế tr?”
Sắc mặt của cô gái tái nhọt, trực tiếp nhào đến ôm lấy người đàn ông trung niên, gào khóc.
“Nhãn tâm ư? Mày có biết mình đã làm ra chuyện gì không? Mày thiếu chút nữa đã khiến nhà họ Lâm chúng †a và bên kia khai chiến, may mắn bác trai của mày là người thông minh, chuyển mầm tai họa này đi, nếu không một khi tranh đấu, tất cả tổn thất của nhà họ Lân chúng ta đều sẽ tính hết lên trên đầu mày, đến lúc đó không chỉ đơn giản là ba tháng giam lỏng thôi đâu, chỉ sợ mày sẽ bị lột từng lớp đa một, mày hiểu không?” Người đàn ông trung niên lớn tiếng quát.
Vừa nghe thấy ông ta nói như thế, cô gái kia bị dọa đến mức cả người run lên, thiếu chút nữa đã không đứng vững.
Cô ta vội vàng hỏi.
“Vậy…
Ba à, bên chỗ bác trai…
Đã xử lý xong chưa?”
“Còn chưa rõ, chẳng qua tao nghĩ chắc hẳn đã không vấn đề gì rồi”
“Lúc này nên đến cảm ơn bác trai rồi”
Cô gái nhẹ nhàng thở ra.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện rồi”Huỳnh Lam trầm giọng nói.“Cái gì”Sắc mặt của Lâm Dương lạnh lẽo.“Tình hình như thế nào?”“Ba người nhà họ Lâm đi vào Giang Thành kia, đột nhiên thiếu mất một người”“Thiếu mất một người ư? Chạy đi đâu rồi?“Không rõ lắm”“Tìm cho tôi, nếu để cho bọn họ âm ra chuyện gì, Huỳnh Lam, ông mang theo đầu đến đây gặp tôi”Lâm Dương khẽ quát, trong ánh mắt đều là lạnh lão. “Vâng, chủ tịch Lâm, cậu yên tâm, bọn họ sẽ không chơi ra thủ đoạn bịp bợm gì”Huỳnh Lam vội vã nói, trên đầu ông ta mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.“Bat”Một tiếng gọi tuyệt vọng vang lên.Một cô gái mặc bộ quần áo màu đen thông dụng, tóc ngắn đang quỳ trên mặt đất của phòng khác, cô ta khóc. lóc nức nở, vô cùng đau khổ.Trong phòng khách còn có một người đàn ông trưng niên đang không ngừng đi qua đi lại, sắc mặt của ông, ta tái xanh, bàn tay siết chặt lại thành quyền, chỉ hận không thể cho cô gái kia một cái tát.Nhưng ông ta vừa nâng tay lên, sau cùng vẫn kìm chế được.“Mày đừng gọi tao là ba nữa, tao không có đứa con gái vô dụng như mày”Người đàn ông trung niên nổi giận đừng đùng quát.“Ba à, ba đừng như thế mà, con gái biết Sai rồi, con xin. †hê, con sẽ không đám tiếp tục như thế nữa, hu hu hư…Cô gái tóc ngăn òa khóc nức nở.“Nói tóm lại, cho dù mày có nói gì cũng vô dụng, gia tộc đã đưa ra quyết định sẽ giam lỏng mày trong ba tháng, thiếu một ngày cũng không được”Người đàn ông trung niên không nhịn được, phất tay nó “Ba, ba thật sự nhãn tâm như thế tr?”Sắc mặt của cô gái tái nhọt, trực tiếp nhào đến ôm lấy người đàn ông trung niên, gào khóc.“Nhãn tâm ư? Mày có biết mình đã làm ra chuyện gì không? Mày thiếu chút nữa đã khiến nhà họ Lâm chúng †a và bên kia khai chiến, may mắn bác trai của mày là người thông minh, chuyển mầm tai họa này đi, nếu không một khi tranh đấu, tất cả tổn thất của nhà họ Lân chúng ta đều sẽ tính hết lên trên đầu mày, đến lúc đó không chỉ đơn giản là ba tháng giam lỏng thôi đâu, chỉ sợ mày sẽ bị lột từng lớp đa một, mày hiểu không?” Người đàn ông trung niên lớn tiếng quát.Vừa nghe thấy ông ta nói như thế, cô gái kia bị dọa đến mức cả người run lên, thiếu chút nữa đã không đứng vững.Cô ta vội vàng hỏi.“Vậy…Ba à, bên chỗ bác trai…Đã xử lý xong chưa?”“Còn chưa rõ, chẳng qua tao nghĩ chắc hẳn đã không vấn đề gì rồi”“Lúc này nên đến cảm ơn bác trai rồi”Cô gái nhẹ nhàng thở ra.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên