“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2509
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lúc này cảnh sát đi tới.“Anh Lâm, dựa theo điều tra của chúng tôi, hai cái đâu người mà anh ta mang theo đều là đạo cụ, bởi vậy chúng tôi chỉ có thể tổ cáo anh ta gây chuyện, cố ý đe dọa người khác, chỉ có thể giam giữ anh ta bảy ngày, cũng phạt t Cảnh sát nữ nói.“Không cần, tôi không định khởi tố anh ta, tôi cảm thấy anh ta chỉ đang đùa với em gái tôi thôi, không ảnh hưởng gì”Lâm Dương đứng dậy bình tĩnh nói.Cảnh sát nữ kia vô cùng bất ngờ.Người nọ cũng sửng sốt.Cuối cùng Kỳ Vân đến cục cảnh sát, thương lượng với cảnh sát, người đàn ông được thả ra ngay.Lý Đan Thanh cũng được Thủy Bình Vân dẫn tới chỗ bác sĩ tâm lý khám.Cô ta là cô gái ngây thơ hồn nhiên như vậy, ngay cả phim kinh dị cũng không dám xem, hai cái đầu người chảy máu đầm đìa như vậy, sao không tạo thành bóng ma †âm lý với cô ta? E rằng phải mất một thời gian dài, cô ta mới trở nên tốt hơn được.Người đàn ông đi ra khỏi cục cảnh sát xong, lập tức bị Huỳnh Lam đã đợi ở bên ngoài từ lâu mời lên xe.“Ôi chao, ai ôi, mấy người làm gì thế?”Người đàn ông muốn phản kháng, nhưng người của Huỳnh Lam không phải người anh ta có thể đối phó, lúc này bị chế ngự, giam giữ mang tính cưỡng chế.Sáng sớm hôm sau.Lâm Dương dùng gương mặt bác sĩ Lâm ngồi lên xe, xe lái thẳng về phía thành phố Thượng Loan.“Anh là…Bác sĩ Lâm?”Người đàn ông kia cũng ở trên xe, vẻ mặt khó mà tin nhìn Lâm Dương.Lâm Dương không nói chuyện.Người đàn ông lại luống cuống, vội la lên: “Bác sĩ Lâm, sao anh có thể ở đây? Tôi đang đi đâu? Anh muốn đưa tôi đi đâu?”“Không phải lúc trước tôi đã nói rồi sao? Chúng ta đến nhà họ Hắc”Lâm Dương bình tĩnh nói.Nhà họ Lâm ở Yến Kinh.Người đàn ông trung niên ngồi ở phòng khách dùng trà đứng bật dậy, trợn mắt há miệng nhìn ông già vừa mới đi vào.“Ông Phú, ông…Ông không gạt tôi đấy chứ? Sao có chuyện này được?” “Sao không có khả năng? Vừa rồi mới nhận được tin, đám Lâm Trường Phúc đã mất liên lạc, trên cơ bản có thể kết luận là tử vongl”Hai tay Lâm Phú để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói. “Sao có thể như vậy được?”Người đàn ông trung niên thất thân.“Ông Thiên, hội đồng muốn ông lập tức đưa ra câu trả lời, dù sao đã quậy chết người! Chuyện này không có khả năng xử lý nhẹ! Con gái của ông cũng sẽ tiến hành phán quyết mới, định ra trừng phạt lân nữa! Tôi tới thông báo với ông, mong ông chuẩn bị sẵn sàng!”Sau khi nói xong, Lâm Phú xoay người rời đi.“Đợi đã ông PhúI”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Lúc này cảnh sát đi tới.
“Anh Lâm, dựa theo điều tra của chúng tôi, hai cái đâu người mà anh ta mang theo đều là đạo cụ, bởi vậy chúng tôi chỉ có thể tổ cáo anh ta gây chuyện, cố ý đe dọa người khác, chỉ có thể giam giữ anh ta bảy ngày, cũng phạt t Cảnh sát nữ nói.
“Không cần, tôi không định khởi tố anh ta, tôi cảm thấy anh ta chỉ đang đùa với em gái tôi thôi, không ảnh hưởng gì”
Lâm Dương đứng dậy bình tĩnh nói.
Cảnh sát nữ kia vô cùng bất ngờ.
Người nọ cũng sửng sốt.
Cuối cùng Kỳ Vân đến cục cảnh sát, thương lượng với cảnh sát, người đàn ông được thả ra ngay.
Lý Đan Thanh cũng được Thủy Bình Vân dẫn tới chỗ bác sĩ tâm lý khám.
Cô ta là cô gái ngây thơ hồn nhiên như vậy, ngay cả phim kinh dị cũng không dám xem, hai cái đầu người chảy máu đầm đìa như vậy, sao không tạo thành bóng ma †âm lý với cô ta? E rằng phải mất một thời gian dài, cô ta mới trở nên tốt hơn được.
Người đàn ông đi ra khỏi cục cảnh sát xong, lập tức bị Huỳnh Lam đã đợi ở bên ngoài từ lâu mời lên xe.
“Ôi chao, ai ôi, mấy người làm gì thế?”
Người đàn ông muốn phản kháng, nhưng người của Huỳnh Lam không phải người anh ta có thể đối phó, lúc này bị chế ngự, giam giữ mang tính cưỡng chế.
Sáng sớm hôm sau.
Lâm Dương dùng gương mặt bác sĩ Lâm ngồi lên xe, xe lái thẳng về phía thành phố Thượng Loan.
“Anh là…
Bác sĩ Lâm?”
Người đàn ông kia cũng ở trên xe, vẻ mặt khó mà tin nhìn Lâm Dương.
Lâm Dương không nói chuyện.
Người đàn ông lại luống cuống, vội la lên: “Bác sĩ Lâm, sao anh có thể ở đây? Tôi đang đi đâu? Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
“Không phải lúc trước tôi đã nói rồi sao? Chúng ta đến nhà họ Hắc”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Nhà họ Lâm ở Yến Kinh.
Người đàn ông trung niên ngồi ở phòng khách dùng trà đứng bật dậy, trợn mắt há miệng nhìn ông già vừa mới đi vào.
“Ông Phú, ông…
Ông không gạt tôi đấy chứ? Sao có chuyện này được?” “Sao không có khả năng? Vừa rồi mới nhận được tin, đám Lâm Trường Phúc đã mất liên lạc, trên cơ bản có thể kết luận là tử vongl”
Hai tay Lâm Phú để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói. “Sao có thể như vậy được?”
Người đàn ông trung niên thất thân.
“Ông Thiên, hội đồng muốn ông lập tức đưa ra câu trả lời, dù sao đã quậy chết người! Chuyện này không có khả năng xử lý nhẹ! Con gái của ông cũng sẽ tiến hành phán quyết mới, định ra trừng phạt lân nữa! Tôi tới thông báo với ông, mong ông chuẩn bị sẵn sàng!”
Sau khi nói xong, Lâm Phú xoay người rời đi.
“Đợi đã ông PhúI”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lúc này cảnh sát đi tới.“Anh Lâm, dựa theo điều tra của chúng tôi, hai cái đâu người mà anh ta mang theo đều là đạo cụ, bởi vậy chúng tôi chỉ có thể tổ cáo anh ta gây chuyện, cố ý đe dọa người khác, chỉ có thể giam giữ anh ta bảy ngày, cũng phạt t Cảnh sát nữ nói.“Không cần, tôi không định khởi tố anh ta, tôi cảm thấy anh ta chỉ đang đùa với em gái tôi thôi, không ảnh hưởng gì”Lâm Dương đứng dậy bình tĩnh nói.Cảnh sát nữ kia vô cùng bất ngờ.Người nọ cũng sửng sốt.Cuối cùng Kỳ Vân đến cục cảnh sát, thương lượng với cảnh sát, người đàn ông được thả ra ngay.Lý Đan Thanh cũng được Thủy Bình Vân dẫn tới chỗ bác sĩ tâm lý khám.Cô ta là cô gái ngây thơ hồn nhiên như vậy, ngay cả phim kinh dị cũng không dám xem, hai cái đầu người chảy máu đầm đìa như vậy, sao không tạo thành bóng ma †âm lý với cô ta? E rằng phải mất một thời gian dài, cô ta mới trở nên tốt hơn được.Người đàn ông đi ra khỏi cục cảnh sát xong, lập tức bị Huỳnh Lam đã đợi ở bên ngoài từ lâu mời lên xe.“Ôi chao, ai ôi, mấy người làm gì thế?”Người đàn ông muốn phản kháng, nhưng người của Huỳnh Lam không phải người anh ta có thể đối phó, lúc này bị chế ngự, giam giữ mang tính cưỡng chế.Sáng sớm hôm sau.Lâm Dương dùng gương mặt bác sĩ Lâm ngồi lên xe, xe lái thẳng về phía thành phố Thượng Loan.“Anh là…Bác sĩ Lâm?”Người đàn ông kia cũng ở trên xe, vẻ mặt khó mà tin nhìn Lâm Dương.Lâm Dương không nói chuyện.Người đàn ông lại luống cuống, vội la lên: “Bác sĩ Lâm, sao anh có thể ở đây? Tôi đang đi đâu? Anh muốn đưa tôi đi đâu?”“Không phải lúc trước tôi đã nói rồi sao? Chúng ta đến nhà họ Hắc”Lâm Dương bình tĩnh nói.Nhà họ Lâm ở Yến Kinh.Người đàn ông trung niên ngồi ở phòng khách dùng trà đứng bật dậy, trợn mắt há miệng nhìn ông già vừa mới đi vào.“Ông Phú, ông…Ông không gạt tôi đấy chứ? Sao có chuyện này được?” “Sao không có khả năng? Vừa rồi mới nhận được tin, đám Lâm Trường Phúc đã mất liên lạc, trên cơ bản có thể kết luận là tử vongl”Hai tay Lâm Phú để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói. “Sao có thể như vậy được?”Người đàn ông trung niên thất thân.“Ông Thiên, hội đồng muốn ông lập tức đưa ra câu trả lời, dù sao đã quậy chết người! Chuyện này không có khả năng xử lý nhẹ! Con gái của ông cũng sẽ tiến hành phán quyết mới, định ra trừng phạt lân nữa! Tôi tới thông báo với ông, mong ông chuẩn bị sẵn sàng!”Sau khi nói xong, Lâm Phú xoay người rời đi.“Đợi đã ông PhúI”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên