“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2518
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng Hắc Ngọc Thành lập tức quát: “Lục trưởng lão! Ông lùi raI” “Tộc trưởng! “Nơi này đến lượt ông nói chuyện sao? Lui ra cho tôi!” Hắc Ngọc Thành lại quát, vẻ mặt nghiêm túc, không giận tự uy.Lục trưởng lão kia chân chừ một lát, sau đó không cam lòng lùi về phía sau, không xông lên nữa.Nhưng Lâm Dương lại mở miệng.“Nếu quyết định muốn ra tay, còn rút lui làm gì? Giết cũng được! Hắc Ngọc Thành, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội, tôi tạm bắt đầu từ lục trưởng lão này trước, giết ông ta, sau đó tôi sẽ giết ông! Ân oán giữa chúng ta, cứ giải quyết như vậy đi!”Giọng nói vừa dứt lời, bỗng nhiên Lâm Dương như một cơn gió xông về phía lục trưởng lão.Bạo loạn bất chợt này trực tiếp rung động tất cả người nhà họ Hắc.Đám cao thủ nhà họ Hắc còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy Lâm Dương đứng ở chỗ kia đã biến mất.Đợi lấy lại tinh thần, anh đã đứng trước mặt lục trưởng lão.“Hả?”Lục trưởng lão cũng bị dọa nhảy dựng lên, cứ thế không kịp phản ứng! “Cẩn thận!”“Lục trưởng lão, mau tránh ral”Mọi người hét lên.Nhưng không còn kịp nữa rồi.Chỉ thấy Lâm Dương đánh mạnh về phía đầu lục trưởng lão.Phản ứng của lục trưởng lão không chậm, muốn dùng hai tay ngăn cản, nhưng cường độ cơ thể của ông ta không thể chịu được lực đạo mạnh mẽ kia.Răng rắc! Hai cánh tay của ông ta giống như cây gậy trúc, trực tiếp bị Lâm Dương đánh gãy, bàn tay khủng bố tiếp tục đánh về phía đầu lục trưởng lão, cái đầu lõm xuống một mảng to, người ngã xuống tại chỗ, quay cuồng vài vòng không có động tĩnh, không rõ còn sống hay đã chết.Toàn bộ người nhà họ Hắc ở xung quanh đều trợn tròn mắt.Hắc Ngọc Thành cũng sửng sốt.Chỉ thấy Lâm Dương xoay người, cất bước đi về phía Hắc. Ngọc Thành.“Hắc Ngọc Thành, ông có biết hay không, nhà họ Hắc các ông đã động vào điểm mấu chốt của tôi rồi! Chỉ cần là chuyện đụng tới điểm mấu chốt của tôi, đều khó có khả năng thương lượng! Chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất giải quyết! Đó chính là tất cả những người tham dự vào chuyện này đều phải chết! Nếu Hắc Ngọc Thành ông thừa nhận là do ông gây ra, vậy hôm nay tôi chỉ có thể giết ông!”Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.Vẻ mặt Hắc Ngọc Thành đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn, áp lực trước nay chưa từng có bao trùm cả người ông ta.Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra thế này…“Đừng hòng làm hại tộc trưởng!”“Bảo vệ tộc trưởng!”Cao thủ của nhà họ Hắc ở bốn phía xông lên, xông tới ngăn cản Lâm Dương.Nhưng Nguyên Tinh và Tào Đức Duy vươn tay, hai người trực tiếp ngăn cản một đám cường giả của nhà họ Hắc, khiến bọn họ không thể tới gần Lâm Dương được một chút.Đám Hắc Ngọc Thành vô cùng kinh ngạc.“Hai người này…Rốt cuộc bọn họ là ai?”Hắc Ngọc Thành trâm giọng hỏi. “Bọn họ sao?”Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Hắc Ngọc Thành nói: “Bọn họ là ai, ông không có tư cách hỏi, có lẽ, bậc cha chú của ông có tư cách này!” “Cái gì?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Nhưng Hắc Ngọc Thành lập tức quát: “Lục trưởng lão! Ông lùi raI” “Tộc trưởng! “Nơi này đến lượt ông nói chuyện sao? Lui ra cho tôi!” Hắc Ngọc Thành lại quát, vẻ mặt nghiêm túc, không giận tự uy.
Lục trưởng lão kia chân chừ một lát, sau đó không cam lòng lùi về phía sau, không xông lên nữa.
Nhưng Lâm Dương lại mở miệng.
“Nếu quyết định muốn ra tay, còn rút lui làm gì? Giết cũng được! Hắc Ngọc Thành, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội, tôi tạm bắt đầu từ lục trưởng lão này trước, giết ông ta, sau đó tôi sẽ giết ông! Ân oán giữa chúng ta, cứ giải quyết như vậy đi!”
Giọng nói vừa dứt lời, bỗng nhiên Lâm Dương như một cơn gió xông về phía lục trưởng lão.
Bạo loạn bất chợt này trực tiếp rung động tất cả người nhà họ Hắc.
Đám cao thủ nhà họ Hắc còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy Lâm Dương đứng ở chỗ kia đã biến mất.
Đợi lấy lại tinh thần, anh đã đứng trước mặt lục trưởng lão.
“Hả?”
Lục trưởng lão cũng bị dọa nhảy dựng lên, cứ thế không kịp phản ứng! “Cẩn thận!”
“Lục trưởng lão, mau tránh ral”
Mọi người hét lên.
Nhưng không còn kịp nữa rồi.
Chỉ thấy Lâm Dương đánh mạnh về phía đầu lục trưởng lão.
Phản ứng của lục trưởng lão không chậm, muốn dùng hai tay ngăn cản, nhưng cường độ cơ thể của ông ta không thể chịu được lực đạo mạnh mẽ kia.
Răng rắc! Hai cánh tay của ông ta giống như cây gậy trúc, trực tiếp bị Lâm Dương đánh gãy, bàn tay khủng bố tiếp tục đánh về phía đầu lục trưởng lão, cái đầu lõm xuống một mảng to, người ngã xuống tại chỗ, quay cuồng vài vòng không có động tĩnh, không rõ còn sống hay đã chết.
Toàn bộ người nhà họ Hắc ở xung quanh đều trợn tròn mắt.
Hắc Ngọc Thành cũng sửng sốt.
Chỉ thấy Lâm Dương xoay người, cất bước đi về phía Hắc. Ngọc Thành.
“Hắc Ngọc Thành, ông có biết hay không, nhà họ Hắc các ông đã động vào điểm mấu chốt của tôi rồi! Chỉ cần là chuyện đụng tới điểm mấu chốt của tôi, đều khó có khả năng thương lượng! Chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất giải quyết! Đó chính là tất cả những người tham dự vào chuyện này đều phải chết! Nếu Hắc Ngọc Thành ông thừa nhận là do ông gây ra, vậy hôm nay tôi chỉ có thể giết ông!”
Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.
Vẻ mặt Hắc Ngọc Thành đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn, áp lực trước nay chưa từng có bao trùm cả người ông ta.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra thế này…
“Đừng hòng làm hại tộc trưởng!”
“Bảo vệ tộc trưởng!”
Cao thủ của nhà họ Hắc ở bốn phía xông lên, xông tới ngăn cản Lâm Dương.
Nhưng Nguyên Tinh và Tào Đức Duy vươn tay, hai người trực tiếp ngăn cản một đám cường giả của nhà họ Hắc, khiến bọn họ không thể tới gần Lâm Dương được một chút.
Đám Hắc Ngọc Thành vô cùng kinh ngạc.
“Hai người này…
Rốt cuộc bọn họ là ai?”
Hắc Ngọc Thành trâm giọng hỏi. “Bọn họ sao?”
Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Hắc Ngọc Thành nói: “Bọn họ là ai, ông không có tư cách hỏi, có lẽ, bậc cha chú của ông có tư cách này!” “Cái gì?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng Hắc Ngọc Thành lập tức quát: “Lục trưởng lão! Ông lùi raI” “Tộc trưởng! “Nơi này đến lượt ông nói chuyện sao? Lui ra cho tôi!” Hắc Ngọc Thành lại quát, vẻ mặt nghiêm túc, không giận tự uy.Lục trưởng lão kia chân chừ một lát, sau đó không cam lòng lùi về phía sau, không xông lên nữa.Nhưng Lâm Dương lại mở miệng.“Nếu quyết định muốn ra tay, còn rút lui làm gì? Giết cũng được! Hắc Ngọc Thành, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội, tôi tạm bắt đầu từ lục trưởng lão này trước, giết ông ta, sau đó tôi sẽ giết ông! Ân oán giữa chúng ta, cứ giải quyết như vậy đi!”Giọng nói vừa dứt lời, bỗng nhiên Lâm Dương như một cơn gió xông về phía lục trưởng lão.Bạo loạn bất chợt này trực tiếp rung động tất cả người nhà họ Hắc.Đám cao thủ nhà họ Hắc còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy Lâm Dương đứng ở chỗ kia đã biến mất.Đợi lấy lại tinh thần, anh đã đứng trước mặt lục trưởng lão.“Hả?”Lục trưởng lão cũng bị dọa nhảy dựng lên, cứ thế không kịp phản ứng! “Cẩn thận!”“Lục trưởng lão, mau tránh ral”Mọi người hét lên.Nhưng không còn kịp nữa rồi.Chỉ thấy Lâm Dương đánh mạnh về phía đầu lục trưởng lão.Phản ứng của lục trưởng lão không chậm, muốn dùng hai tay ngăn cản, nhưng cường độ cơ thể của ông ta không thể chịu được lực đạo mạnh mẽ kia.Răng rắc! Hai cánh tay của ông ta giống như cây gậy trúc, trực tiếp bị Lâm Dương đánh gãy, bàn tay khủng bố tiếp tục đánh về phía đầu lục trưởng lão, cái đầu lõm xuống một mảng to, người ngã xuống tại chỗ, quay cuồng vài vòng không có động tĩnh, không rõ còn sống hay đã chết.Toàn bộ người nhà họ Hắc ở xung quanh đều trợn tròn mắt.Hắc Ngọc Thành cũng sửng sốt.Chỉ thấy Lâm Dương xoay người, cất bước đi về phía Hắc. Ngọc Thành.“Hắc Ngọc Thành, ông có biết hay không, nhà họ Hắc các ông đã động vào điểm mấu chốt của tôi rồi! Chỉ cần là chuyện đụng tới điểm mấu chốt của tôi, đều khó có khả năng thương lượng! Chỉ có thể dùng phương pháp nguyên thủy nhất giải quyết! Đó chính là tất cả những người tham dự vào chuyện này đều phải chết! Nếu Hắc Ngọc Thành ông thừa nhận là do ông gây ra, vậy hôm nay tôi chỉ có thể giết ông!”Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.Vẻ mặt Hắc Ngọc Thành đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn, áp lực trước nay chưa từng có bao trùm cả người ông ta.Ông ta chưa bao giờ nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra thế này…“Đừng hòng làm hại tộc trưởng!”“Bảo vệ tộc trưởng!”Cao thủ của nhà họ Hắc ở bốn phía xông lên, xông tới ngăn cản Lâm Dương.Nhưng Nguyên Tinh và Tào Đức Duy vươn tay, hai người trực tiếp ngăn cản một đám cường giả của nhà họ Hắc, khiến bọn họ không thể tới gần Lâm Dương được một chút.Đám Hắc Ngọc Thành vô cùng kinh ngạc.“Hai người này…Rốt cuộc bọn họ là ai?”Hắc Ngọc Thành trâm giọng hỏi. “Bọn họ sao?”Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Hắc Ngọc Thành nói: “Bọn họ là ai, ông không có tư cách hỏi, có lẽ, bậc cha chú của ông có tư cách này!” “Cái gì?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên