“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2523
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bà cụ tổ nhà họ Hắc lại nói.Những lời này vang lên, Hắc Ngọc Thành gần như hít thở không thông rồi.Dương Hoa, Phái Cổ, Đông Hoàng Giáo.Ba thế lực này hợp làm một thể…Thế gian này còn ai đấu lại được? Ông ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn bà cụ: “Bà cụ tổ, những lời này của bà… Là có ý gì?”Chỉ thấy bà cụ chỉ vào bên kia nói: “Hai ông già đứng bên cạnh chủ tịch Lâm, một người là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ, mà vị khác là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo! Hai người này đều không kém gì tôi! Mà bọn họ cũng là người đại diện cho Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo, cháu đối địch với chủ tịch Lâm, cháu nghĩ rằng nhà họ Hắc chúng ta chỉ đối mặt với mình Dương Hoa thôi sao?” “Cái gì?Hắc Ngọc Thành kinh hãi tới mức cả người đều sắp nhảy dựng lên.Đám người nhà họ Hắc ở xung quanh cũng trợn tròn mắt.Đại não của mọi người trống rỗng.Đây là có ý gì? Đây là nói, chủ tịch Lâm nắm trong tay Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo sao? Làm sao có thể? Người nào cũng không muốn tin tưởng! Tin tức này quá rung động rồi! Rất nhiều người hô hấp đã trở nên dồn dập hơn.“Bà cụ tổ, không có khả năng! Bà cụ tổ…Có phải là bà nhận nhầm rồi không?”Hắc Ngọc Thành còn không chịu tiếp nhận.Nhưng bà cụ tổ lắc đầu: “Nếu không vì như vậy, vì sao người ta dám tới nhà họ Hắc khi chỉ có ba người? Huống chỉ cháu giao đấu với bọn họ, không cảm nhận được thực lực của bọn họ đáng sợ cỡ nào sao? Cháu, đấu lạiđược bất cứ một người nào trong ba người không?” Hắc Ngọc Thành há to miệng, á khẩu không trả lời được. “Được rồi Ngọc Thành, đừng nên nhiều lời nữa! Nhanh qua đây đi, quỳ trước mặt chủ tịch Lâm, cầu xin cậu ấy tha thứt”Bà cụ Tổ nhà họ Hắc nghiêm túc nói.Đây là phương pháp duy nhất có thể cứu được nhà họ Hắc.Hắc Ngọc Thành do dự, gương mặt lúc đỏ lúc trắng. Nhưng bà cụ tổ đã lên tiếng, ông ta không dám không nghe, chỉ có thể nhịn xuống khuất nhục, đi tới, quỳ gối trước mặt Lâm Dương.“Ông chủ!”Rất nhiều người nhà họ Hắc không cam lòng, rơi lệ vì hành động này.Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ.Ngay cả bà cụ tổ đều kiêng ky người ta, đáng sợ tới cỡ nào? “Cậu Lâm! Hậu nhân của nhà họ Hắc tôi không hiểu chuyện, mạo phạm cậu, bà cụ này đại diện cho nhà họ Hắc, xin lỗi cậu!”Bà cụ tổ nhà họ Hắc tiến lên trước, khom người xuống lạy, sau đó lại nói: “Cho dù năm nay Ngọc Thành đã hơn bốn mươi, nhưng bà già này sống lâu hơn, cậu ấy coi như là thế hệ cháu nội của tôi! Hôm nay cậu ấy phạm phải lỗi như vậy, không thể tha thứ, là hại nhà họ Hắc, cũng đắc tội cậu Lâm, cho nên cậu Lâm cứ trách phạt, cậu muốn đánh muốn giết, tất nhiên muốn làm gì cũng được hết, nhà họ Hắc tôi sẽ không oán hận một câu, cuộc đời này tuyệt đối không truy cứu!”“Hả?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Bà cụ tổ nhà họ Hắc lại nói.
Những lời này vang lên, Hắc Ngọc Thành gần như hít thở không thông rồi.
Dương Hoa, Phái Cổ, Đông Hoàng Giáo.
Ba thế lực này hợp làm một thể…
Thế gian này còn ai đấu lại được? Ông ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn bà cụ: “Bà cụ tổ, những lời này của bà… Là có ý gì?”
Chỉ thấy bà cụ chỉ vào bên kia nói: “Hai ông già đứng bên cạnh chủ tịch Lâm, một người là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ, mà vị khác là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo! Hai người này đều không kém gì tôi! Mà bọn họ cũng là người đại diện cho Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo, cháu đối địch với chủ tịch Lâm, cháu nghĩ rằng nhà họ Hắc chúng ta chỉ đối mặt với mình Dương Hoa thôi sao?” “Cái gì?
Hắc Ngọc Thành kinh hãi tới mức cả người đều sắp nhảy dựng lên.
Đám người nhà họ Hắc ở xung quanh cũng trợn tròn mắt.
Đại não của mọi người trống rỗng.
Đây là có ý gì? Đây là nói, chủ tịch Lâm nắm trong tay Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo sao? Làm sao có thể? Người nào cũng không muốn tin tưởng! Tin tức này quá rung động rồi! Rất nhiều người hô hấp đã trở nên dồn dập hơn.
“Bà cụ tổ, không có khả năng! Bà cụ tổ…
Có phải là bà nhận nhầm rồi không?”
Hắc Ngọc Thành còn không chịu tiếp nhận.
Nhưng bà cụ tổ lắc đầu: “Nếu không vì như vậy, vì sao người ta dám tới nhà họ Hắc khi chỉ có ba người? Huống chỉ cháu giao đấu với bọn họ, không cảm nhận được thực lực của bọn họ đáng sợ cỡ nào sao? Cháu, đấu lại
được bất cứ một người nào trong ba người không?” Hắc Ngọc Thành há to miệng, á khẩu không trả lời được. “Được rồi Ngọc Thành, đừng nên nhiều lời nữa! Nhanh qua đây đi, quỳ trước mặt chủ tịch Lâm, cầu xin cậu ấy tha thứt”
Bà cụ Tổ nhà họ Hắc nghiêm túc nói.
Đây là phương pháp duy nhất có thể cứu được nhà họ Hắc.
Hắc Ngọc Thành do dự, gương mặt lúc đỏ lúc trắng. Nhưng bà cụ tổ đã lên tiếng, ông ta không dám không nghe, chỉ có thể nhịn xuống khuất nhục, đi tới, quỳ gối trước mặt Lâm Dương.
“Ông chủ!”
Rất nhiều người nhà họ Hắc không cam lòng, rơi lệ vì hành động này.
Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ.
Ngay cả bà cụ tổ đều kiêng ky người ta, đáng sợ tới cỡ nào? “Cậu Lâm! Hậu nhân của nhà họ Hắc tôi không hiểu chuyện, mạo phạm cậu, bà cụ này đại diện cho nhà họ Hắc, xin lỗi cậu!”
Bà cụ tổ nhà họ Hắc tiến lên trước, khom người xuống lạy, sau đó lại nói: “Cho dù năm nay Ngọc Thành đã hơn bốn mươi, nhưng bà già này sống lâu hơn, cậu ấy coi như là thế hệ cháu nội của tôi! Hôm nay cậu ấy phạm phải lỗi như vậy, không thể tha thứ, là hại nhà họ Hắc, cũng đắc tội cậu Lâm, cho nên cậu Lâm cứ trách phạt, cậu muốn đánh muốn giết, tất nhiên muốn làm gì cũng được hết, nhà họ Hắc tôi sẽ không oán hận một câu, cuộc đời này tuyệt đối không truy cứu!”
“Hả?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bà cụ tổ nhà họ Hắc lại nói.Những lời này vang lên, Hắc Ngọc Thành gần như hít thở không thông rồi.Dương Hoa, Phái Cổ, Đông Hoàng Giáo.Ba thế lực này hợp làm một thể…Thế gian này còn ai đấu lại được? Ông ta mở to mắt, kinh ngạc nhìn bà cụ: “Bà cụ tổ, những lời này của bà… Là có ý gì?”Chỉ thấy bà cụ chỉ vào bên kia nói: “Hai ông già đứng bên cạnh chủ tịch Lâm, một người là thái thượng trưởng lão Tào Đức Duy của Phái Cổ, mà vị khác là thái thượng trưởng lão Nguyên Tinh của Đông Hoàng Giáo! Hai người này đều không kém gì tôi! Mà bọn họ cũng là người đại diện cho Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo, cháu đối địch với chủ tịch Lâm, cháu nghĩ rằng nhà họ Hắc chúng ta chỉ đối mặt với mình Dương Hoa thôi sao?” “Cái gì?Hắc Ngọc Thành kinh hãi tới mức cả người đều sắp nhảy dựng lên.Đám người nhà họ Hắc ở xung quanh cũng trợn tròn mắt.Đại não của mọi người trống rỗng.Đây là có ý gì? Đây là nói, chủ tịch Lâm nắm trong tay Phái Cổ và Đông Hoàng Giáo sao? Làm sao có thể? Người nào cũng không muốn tin tưởng! Tin tức này quá rung động rồi! Rất nhiều người hô hấp đã trở nên dồn dập hơn.“Bà cụ tổ, không có khả năng! Bà cụ tổ…Có phải là bà nhận nhầm rồi không?”Hắc Ngọc Thành còn không chịu tiếp nhận.Nhưng bà cụ tổ lắc đầu: “Nếu không vì như vậy, vì sao người ta dám tới nhà họ Hắc khi chỉ có ba người? Huống chỉ cháu giao đấu với bọn họ, không cảm nhận được thực lực của bọn họ đáng sợ cỡ nào sao? Cháu, đấu lạiđược bất cứ một người nào trong ba người không?” Hắc Ngọc Thành há to miệng, á khẩu không trả lời được. “Được rồi Ngọc Thành, đừng nên nhiều lời nữa! Nhanh qua đây đi, quỳ trước mặt chủ tịch Lâm, cầu xin cậu ấy tha thứt”Bà cụ Tổ nhà họ Hắc nghiêm túc nói.Đây là phương pháp duy nhất có thể cứu được nhà họ Hắc.Hắc Ngọc Thành do dự, gương mặt lúc đỏ lúc trắng. Nhưng bà cụ tổ đã lên tiếng, ông ta không dám không nghe, chỉ có thể nhịn xuống khuất nhục, đi tới, quỳ gối trước mặt Lâm Dương.“Ông chủ!”Rất nhiều người nhà họ Hắc không cam lòng, rơi lệ vì hành động này.Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ.Ngay cả bà cụ tổ đều kiêng ky người ta, đáng sợ tới cỡ nào? “Cậu Lâm! Hậu nhân của nhà họ Hắc tôi không hiểu chuyện, mạo phạm cậu, bà cụ này đại diện cho nhà họ Hắc, xin lỗi cậu!”Bà cụ tổ nhà họ Hắc tiến lên trước, khom người xuống lạy, sau đó lại nói: “Cho dù năm nay Ngọc Thành đã hơn bốn mươi, nhưng bà già này sống lâu hơn, cậu ấy coi như là thế hệ cháu nội của tôi! Hôm nay cậu ấy phạm phải lỗi như vậy, không thể tha thứ, là hại nhà họ Hắc, cũng đắc tội cậu Lâm, cho nên cậu Lâm cứ trách phạt, cậu muốn đánh muốn giết, tất nhiên muốn làm gì cũng được hết, nhà họ Hắc tôi sẽ không oán hận một câu, cuộc đời này tuyệt đối không truy cứu!”“Hả?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên