“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2526

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.“Thăm dò sao?”Hắc Ngọc Thành giật mình.“Em gái tôi chỉ bị kinh hãi, không tính là có vấn đề lớn, cho các ông chút giáo huấn là được rồi, không cần thiết vì chuyện này mà giết cả nhà họ Hắc! Tuy tôi cũng từng có ý niệm này”Lâm Dương lạnh nhạt nói.Hắc Ngọc Thành hơi mơ hồ.Thực ra ông ta không biết, nếu ông ta không nghe lời bà cụ tổ nhà họ Hắc nói, tiếp tục đối nghịch với Lâm Dương, vậy thì hôm nay nhà họ Hắc sẽ thật sự gặp tai họa ngập đầu…Bà cụ tổ nhà họ Hắc quát khế: “Ngọc Thành, còn không mau cảm ơn cậu Lâm?”Lúc này Hắc Ngọc Thành mới kịp phản ứng, vội vàng quỳ xuống: “Cảm ơn chủ tịch Lâm đã tha thứ!”“Đừng vội cảm ơn, chuyện này còn chưa xong đâu, tôi muốn nhà họ Hắc các ông giúp tôi một chuyện, lúc này mới tính là kết thúc!”“Chuyện gì, chủ tịch Lâm cứ việc phân phói “Tôi muốn các ông lập tức dẫn theo tất cả cao thủ nhà họ Hắc, trực tiếp đến Yến Kinh tìm nhà họ Lâm tính sổ!Tôi sẽ cung cấp tất cả chứng cứ chứng niinh tôi bị oan, nhà họ Lâm mới là người đứng sau chuyện này, tôi muốn các ông nháo lớn chuyện này lên, nháo tới mức mọi người đều biết! Chuyện này không khó đúng không?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Chuyện này…Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, gật đầu: “Đúng là không khó, nhưng nếu làm như vậy…Sẽ đắc tội nhà họ Lâm!”“Nếu có thể chứng minh quan tài thánh anh nhà các ông là do nhà họ Lâm trộm, các ông còn để ý đắc tội bọn họnữa không?”Lâm Dương hỏi lại.“Tất nhiên là không để ý! Người khác đã bắt nạt trên đầu chúng tôi, sao chúng tôi có thể dễ dàng tha thứ?”Hắc Ngọc Thành hừ lạnh nói.“Một khi đã như vậy, vậy ông sợ cái gì?”Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, trâm giọng nói: “Được, vậy tôi sẽ nghe lời chủ tịch Lâm nói”“Ông làm thật tốt, để báo đáp lại, tôi sẽ chữa trị cho thập trưởng lão!”Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Chữa cho thập trưởng lão?”Hắc Ngọc Thành giật mình, cho rằng mình nghe lầm rồi, cơ thể hơi run rẩy, vội vàng bò về phía trước, kích động nói: “Chủ tịch Lâm, cậu là nói…Thập trưởng lão…Còn cứu được sao?”“Khi tôi xuất chiêu đã nương tay, với y thuật của tôi, tất nhiên là có thể cứu được!”Lâm Dương lạnh nhạt nói.Người nhà họ Hắc mừng rỡ.“Thật sao?”“Thật sự tốt quá rôi!”Đám trưởng lão vô cùng vui sướng.Hắc Ngọc Thành vô cùng kích động, trực tiếp vỗ ngực †hề: “Chủ tịch Lâm, cậu yên tâm đi! Lần này tôi nhất định phải khiến nhà họ Lâm ở Yến Kinh kia không thể nào sống yên ổn!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.

“Thăm dò sao?”

Hắc Ngọc Thành giật mình.

“Em gái tôi chỉ bị kinh hãi, không tính là có vấn đề lớn, cho các ông chút giáo huấn là được rồi, không cần thiết vì chuyện này mà giết cả nhà họ Hắc! Tuy tôi cũng từng có ý niệm này”

Lâm Dương lạnh nhạt nói.

Hắc Ngọc Thành hơi mơ hồ.

Thực ra ông ta không biết, nếu ông ta không nghe lời bà cụ tổ nhà họ Hắc nói, tiếp tục đối nghịch với Lâm Dương, vậy thì hôm nay nhà họ Hắc sẽ thật sự gặp tai họa ngập đầu…

Bà cụ tổ nhà họ Hắc quát khế: “Ngọc Thành, còn không mau cảm ơn cậu Lâm?”

Lúc này Hắc Ngọc Thành mới kịp phản ứng, vội vàng quỳ xuống: “Cảm ơn chủ tịch Lâm đã tha thứ!”

“Đừng vội cảm ơn, chuyện này còn chưa xong đâu, tôi muốn nhà họ Hắc các ông giúp tôi một chuyện, lúc này mới tính là kết thúc!”

“Chuyện gì, chủ tịch Lâm cứ việc phân phói “Tôi muốn các ông lập tức dẫn theo tất cả cao thủ nhà họ Hắc, trực tiếp đến Yến Kinh tìm nhà họ Lâm tính sổ!

Tôi sẽ cung cấp tất cả chứng cứ chứng niinh tôi bị oan, nhà họ Lâm mới là người đứng sau chuyện này, tôi muốn các ông nháo lớn chuyện này lên, nháo tới mức mọi người đều biết! Chuyện này không khó đúng không?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.

“Chuyện này…

Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, gật đầu: “Đúng là không khó, nhưng nếu làm như vậy…

Sẽ đắc tội nhà họ Lâm!”

“Nếu có thể chứng minh quan tài thánh anh nhà các ông là do nhà họ Lâm trộm, các ông còn để ý đắc tội bọn họ

nữa không?”

Lâm Dương hỏi lại.

“Tất nhiên là không để ý! Người khác đã bắt nạt trên đầu chúng tôi, sao chúng tôi có thể dễ dàng tha thứ?”

Hắc Ngọc Thành hừ lạnh nói.

“Một khi đã như vậy, vậy ông sợ cái gì?”

Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, trâm giọng nói: “Được, vậy tôi sẽ nghe lời chủ tịch Lâm nói”

“Ông làm thật tốt, để báo đáp lại, tôi sẽ chữa trị cho thập trưởng lão!”

Lâm Dương lạnh nhạt nói.

“Chữa cho thập trưởng lão?”

Hắc Ngọc Thành giật mình, cho rằng mình nghe lầm rồi, cơ thể hơi run rẩy, vội vàng bò về phía trước, kích động nói: “Chủ tịch Lâm, cậu là nói…

Thập trưởng lão…

Còn cứu được sao?”

“Khi tôi xuất chiêu đã nương tay, với y thuật của tôi, tất nhiên là có thể cứu được!”

Lâm Dương lạnh nhạt nói.

Người nhà họ Hắc mừng rỡ.

“Thật sao?”

“Thật sự tốt quá rôi!”

Đám trưởng lão vô cùng vui sướng.

Hắc Ngọc Thành vô cùng kích động, trực tiếp vỗ ngực †hề: “Chủ tịch Lâm, cậu yên tâm đi! Lần này tôi nhất định phải khiến nhà họ Lâm ở Yến Kinh kia không thể nào sống yên ổn!”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.“Thăm dò sao?”Hắc Ngọc Thành giật mình.“Em gái tôi chỉ bị kinh hãi, không tính là có vấn đề lớn, cho các ông chút giáo huấn là được rồi, không cần thiết vì chuyện này mà giết cả nhà họ Hắc! Tuy tôi cũng từng có ý niệm này”Lâm Dương lạnh nhạt nói.Hắc Ngọc Thành hơi mơ hồ.Thực ra ông ta không biết, nếu ông ta không nghe lời bà cụ tổ nhà họ Hắc nói, tiếp tục đối nghịch với Lâm Dương, vậy thì hôm nay nhà họ Hắc sẽ thật sự gặp tai họa ngập đầu…Bà cụ tổ nhà họ Hắc quát khế: “Ngọc Thành, còn không mau cảm ơn cậu Lâm?”Lúc này Hắc Ngọc Thành mới kịp phản ứng, vội vàng quỳ xuống: “Cảm ơn chủ tịch Lâm đã tha thứ!”“Đừng vội cảm ơn, chuyện này còn chưa xong đâu, tôi muốn nhà họ Hắc các ông giúp tôi một chuyện, lúc này mới tính là kết thúc!”“Chuyện gì, chủ tịch Lâm cứ việc phân phói “Tôi muốn các ông lập tức dẫn theo tất cả cao thủ nhà họ Hắc, trực tiếp đến Yến Kinh tìm nhà họ Lâm tính sổ!Tôi sẽ cung cấp tất cả chứng cứ chứng niinh tôi bị oan, nhà họ Lâm mới là người đứng sau chuyện này, tôi muốn các ông nháo lớn chuyện này lên, nháo tới mức mọi người đều biết! Chuyện này không khó đúng không?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Chuyện này…Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, gật đầu: “Đúng là không khó, nhưng nếu làm như vậy…Sẽ đắc tội nhà họ Lâm!”“Nếu có thể chứng minh quan tài thánh anh nhà các ông là do nhà họ Lâm trộm, các ông còn để ý đắc tội bọn họnữa không?”Lâm Dương hỏi lại.“Tất nhiên là không để ý! Người khác đã bắt nạt trên đầu chúng tôi, sao chúng tôi có thể dễ dàng tha thứ?”Hắc Ngọc Thành hừ lạnh nói.“Một khi đã như vậy, vậy ông sợ cái gì?”Hắc Ngọc Thành suy nghĩ một lát, trâm giọng nói: “Được, vậy tôi sẽ nghe lời chủ tịch Lâm nói”“Ông làm thật tốt, để báo đáp lại, tôi sẽ chữa trị cho thập trưởng lão!”Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Chữa cho thập trưởng lão?”Hắc Ngọc Thành giật mình, cho rằng mình nghe lầm rồi, cơ thể hơi run rẩy, vội vàng bò về phía trước, kích động nói: “Chủ tịch Lâm, cậu là nói…Thập trưởng lão…Còn cứu được sao?”“Khi tôi xuất chiêu đã nương tay, với y thuật của tôi, tất nhiên là có thể cứu được!”Lâm Dương lạnh nhạt nói.Người nhà họ Hắc mừng rỡ.“Thật sao?”“Thật sự tốt quá rôi!”Đám trưởng lão vô cùng vui sướng.Hắc Ngọc Thành vô cùng kích động, trực tiếp vỗ ngực †hề: “Chủ tịch Lâm, cậu yên tâm đi! Lần này tôi nhất định phải khiến nhà họ Lâm ở Yến Kinh kia không thể nào sống yên ổn!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2526