“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2534
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Vậy sao có thể gặp nguy hiểm chứ?”“Trong lối vào của cấm địa có bố trí cơ quan Mặc Gia được truyền thừa từ ngàn năm, mỗi một cơ quan đều gây ra chết người, nếu như Tào trưởng lão có lòng tin tránh được cơ quan của Mặc Gia, ông có thể đi theo tôi” Lâm Dương lên tiếng.“Cái gì…Cơ quan…Cơ quan của Mặc Gia ư?”Sắc mặt của Tào Đức Duy trở nên trắng bệch.Nguyên Tỉnh cũng choáng váng.“Nhà họ Lâm thế mà lại có cơ quan của Mặc Gia? Bọn họ nắm giữ cơ quan thuật của Mặc Gia sao?”“Cũng không phải, chỉ là trước đó tổ tiên của nhà họ Lâm lấy được cơ quan thuật của Mặc Gia, dùng nó để bố trí ở lối vào cấm địa mà thôi.Theo như tôi được biết, cửa vào của cấm địa này có cơ quan của Mặc Gia, trong vòng một trăm năm đã giết chết 196 người ngấp nghé đến cấm địa của nhà họ Lâm, có thể thấy được mức độ đáng sợ của nó như thế nào, lần này đi vào trong cấm địa, tôi cũng không quá nắm chắc, cho nên Tào trưởng lão, nếu như ông vào đó, tôi không thể đảm bảo an toàn cho ông được”Lâm Dương nói.“Tôi không đi, tôi không đi!”Tào Đức Duy vội vàng lắc đầu xua tay.“Ông già này còn chưa tự đại đến mức nghĩ mình có thể chống lại được cơ quan của Mặc Gia, cậu Lâm, cậu đi một mình đi”Dù sao ông ta cũng chưa muốn chết.“Nếu đã như thế, vậy các người chờ ở đây để tiếp ứng cho tôi, một mình tôi sẽ đi vào trong đó.”Lâm Dương hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào. bên trong con ngõ nhỏ thật dài kia, cất bước đi đến.Bởi vì hình ảnh Lâm Nhã Nam trốn từ cửa sau đã bị camera giám sát quay lại, cho nên có không ít người nhà họ Lâm tụ tập ở cổng sau.Nhìn thấy dáng vẻ đeo mặt nạ cổ quái của Lâm Dương, bọn họ lập tức cảnh giác cao độ.“Anh là người ở đâu đến?”“Đứng lại”Có người nhà họ Lâm hét lên.Nhưng bọn họ còn chưa nói xong, bên này Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đã xông đến, trong nháy mắt đã đánh bay đám người này.Người nhà họ Lâm thua tơi bời, không thể ngăn cản. Đông thời Nguyên Tinh cũng đánh một chưởng về phía cổng, phát động một lực lớn.Rầm râầm rầm.Trong lúc nhất thời, cửa sau của nhà họ Lâm sụp đổ. Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nửa nhà họ Lâm.Nhà họ Lâm hoàn toàn chấn động.Nhưng mấy người lại không để ý.“Thần Quân, mong cậu hãy cẩn thận”Nguyên Tinh khom người cúi đầu, cung kính nói.“Chờ tôi.”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Vậy sao có thể gặp nguy hiểm chứ?”
“Trong lối vào của cấm địa có bố trí cơ quan Mặc Gia được truyền thừa từ ngàn năm, mỗi một cơ quan đều gây ra chết người, nếu như Tào trưởng lão có lòng tin tránh được cơ quan của Mặc Gia, ông có thể đi theo tôi” Lâm Dương lên tiếng.
“Cái gì…
Cơ quan…
Cơ quan của Mặc Gia ư?”
Sắc mặt của Tào Đức Duy trở nên trắng bệch.
Nguyên Tỉnh cũng choáng váng.
“Nhà họ Lâm thế mà lại có cơ quan của Mặc Gia? Bọn họ nắm giữ cơ quan thuật của Mặc Gia sao?”
“Cũng không phải, chỉ là trước đó tổ tiên của nhà họ Lâm lấy được cơ quan thuật của Mặc Gia, dùng nó để bố trí ở lối vào cấm địa mà thôi.
Theo như tôi được biết, cửa vào của cấm địa này có cơ quan của Mặc Gia, trong vòng một trăm năm đã giết chết 196 người ngấp nghé đến cấm địa của nhà họ Lâm, có thể thấy được mức độ đáng sợ của nó như thế nào, lần này đi vào trong cấm địa, tôi cũng không quá nắm chắc, cho nên Tào trưởng lão, nếu như ông vào đó, tôi không thể đảm bảo an toàn cho ông được”
Lâm Dương nói.
“Tôi không đi, tôi không đi!”
Tào Đức Duy vội vàng lắc đầu xua tay.
“Ông già này còn chưa tự đại đến mức nghĩ mình có thể chống lại được cơ quan của Mặc Gia, cậu Lâm, cậu đi một mình đi”
Dù sao ông ta cũng chưa muốn chết.
“Nếu đã như thế, vậy các người chờ ở đây để tiếp ứng cho tôi, một mình tôi sẽ đi vào trong đó.”
Lâm Dương hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào. bên trong con ngõ nhỏ thật dài kia, cất bước đi đến.
Bởi vì hình ảnh Lâm Nhã Nam trốn từ cửa sau đã bị camera giám sát quay lại, cho nên có không ít người nhà họ Lâm tụ tập ở cổng sau.
Nhìn thấy dáng vẻ đeo mặt nạ cổ quái của Lâm Dương, bọn họ lập tức cảnh giác cao độ.
“Anh là người ở đâu đến?”
“Đứng lại”
Có người nhà họ Lâm hét lên.
Nhưng bọn họ còn chưa nói xong, bên này Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đã xông đến, trong nháy mắt đã đánh bay đám người này.
Người nhà họ Lâm thua tơi bời, không thể ngăn cản. Đông thời Nguyên Tinh cũng đánh một chưởng về phía cổng, phát động một lực lớn.
Rầm râầm rầm.
Trong lúc nhất thời, cửa sau của nhà họ Lâm sụp đổ. Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nửa nhà họ Lâm.
Nhà họ Lâm hoàn toàn chấn động.
Nhưng mấy người lại không để ý.
“Thần Quân, mong cậu hãy cẩn thận”
Nguyên Tinh khom người cúi đầu, cung kính nói.
“Chờ tôi.”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Vậy sao có thể gặp nguy hiểm chứ?”“Trong lối vào của cấm địa có bố trí cơ quan Mặc Gia được truyền thừa từ ngàn năm, mỗi một cơ quan đều gây ra chết người, nếu như Tào trưởng lão có lòng tin tránh được cơ quan của Mặc Gia, ông có thể đi theo tôi” Lâm Dương lên tiếng.“Cái gì…Cơ quan…Cơ quan của Mặc Gia ư?”Sắc mặt của Tào Đức Duy trở nên trắng bệch.Nguyên Tỉnh cũng choáng váng.“Nhà họ Lâm thế mà lại có cơ quan của Mặc Gia? Bọn họ nắm giữ cơ quan thuật của Mặc Gia sao?”“Cũng không phải, chỉ là trước đó tổ tiên của nhà họ Lâm lấy được cơ quan thuật của Mặc Gia, dùng nó để bố trí ở lối vào cấm địa mà thôi.Theo như tôi được biết, cửa vào của cấm địa này có cơ quan của Mặc Gia, trong vòng một trăm năm đã giết chết 196 người ngấp nghé đến cấm địa của nhà họ Lâm, có thể thấy được mức độ đáng sợ của nó như thế nào, lần này đi vào trong cấm địa, tôi cũng không quá nắm chắc, cho nên Tào trưởng lão, nếu như ông vào đó, tôi không thể đảm bảo an toàn cho ông được”Lâm Dương nói.“Tôi không đi, tôi không đi!”Tào Đức Duy vội vàng lắc đầu xua tay.“Ông già này còn chưa tự đại đến mức nghĩ mình có thể chống lại được cơ quan của Mặc Gia, cậu Lâm, cậu đi một mình đi”Dù sao ông ta cũng chưa muốn chết.“Nếu đã như thế, vậy các người chờ ở đây để tiếp ứng cho tôi, một mình tôi sẽ đi vào trong đó.”Lâm Dương hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào. bên trong con ngõ nhỏ thật dài kia, cất bước đi đến.Bởi vì hình ảnh Lâm Nhã Nam trốn từ cửa sau đã bị camera giám sát quay lại, cho nên có không ít người nhà họ Lâm tụ tập ở cổng sau.Nhìn thấy dáng vẻ đeo mặt nạ cổ quái của Lâm Dương, bọn họ lập tức cảnh giác cao độ.“Anh là người ở đâu đến?”“Đứng lại”Có người nhà họ Lâm hét lên.Nhưng bọn họ còn chưa nói xong, bên này Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đã xông đến, trong nháy mắt đã đánh bay đám người này.Người nhà họ Lâm thua tơi bời, không thể ngăn cản. Đông thời Nguyên Tinh cũng đánh một chưởng về phía cổng, phát động một lực lớn.Rầm râầm rầm.Trong lúc nhất thời, cửa sau của nhà họ Lâm sụp đổ. Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nửa nhà họ Lâm.Nhà họ Lâm hoàn toàn chấn động.Nhưng mấy người lại không để ý.“Thần Quân, mong cậu hãy cẩn thận”Nguyên Tinh khom người cúi đầu, cung kính nói.“Chờ tôi.”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên