“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2577

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Xe lái thẳng tới sơn trang Thạch Thành.Trên đường đi, Vương Vũ thường liếc mắt nhìn Lâm Dương, trong mắt có chút chán ghét.Cô ta thật sự không nghĩ ra, vì sao người đàn này không có năng lực còn cố chấp như vậy?Đối với bữa tiệc lần này, cô ta vô cùng chờ mong. Nhưng tên ngốc này lại cứ kiên trì mặc đồ nhái như thế tới.E rằng đến bữa tiệc kia, hai người sẽ thành trò cười mất! Vương Vũ hơi thất vọng.Két.Xe đỗ trước cửa sơn trang Thạch Thành.Bên cạnh là một chiếc xe nối một chiếc xe lái vào bên trong, nhưng xe của bọn họ bị chặn lại.Dù sao xe của bọn họ không hợp với xe Sang trong sơn trang.Lâm Dương nói tình hình với nhân viên bảo vệ ở cửa, lúc này mới được cho đi.Vương Vũ lộ vẻ mặt ngượng ngùng, xấu hổ đỗ ở cửa sơn trang, cho nên lái xe vào trong góc.“Anh Lâm, đợi một chút.”Vương Vũ nói với Lâm Dương mới xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại, cũng sử dụng mấy tấm che thủy tinh, hình như là ở bên trong thay quần áo.Một lát sau, Vương Vũ mặc lễ phục dạ hội màu đen xuống xe.Cô ta còn trang điểm lại lần nữa.Sau khi mặc quần áo và trang điểm, nhìn cô ta vô cùng xinh đẹp.Xem ra Vương Vũ mang theo mục đích tới đây.Mười phút sau.“Anh Lâm đợi lâu rồi, chúng ta đi thôi”Vương Vũ cười nói.“Ưm” Lâm Dương gật đầu, đi về phía trước.Nhưng đi được vài bước, mới phát hiện Vương Vũ cách anh tương đối xa, giống như cố gắng kéo dãn khoảng cách.“Làm sao vậy?”Lâm Dương quay đầu nhìn cô ta một cái.“Không… Không có gì… Vương Vũ cố nở nụ cười.Lâm Dương suy nghĩ một lát, lập tức hiểu rõ ý của Vương Vũ.Cô ta cho rằng quần áo trên người Lâm Dương là đồ nhái, nếu đi cùng Lâm Dương, khó tránh khỏi sẽ trở thành truyện cười.Cho nên cô ta tránh xa Lâm Dương một chút theo bản năng.Lâm Dương lắc đầu cười khổ, cũng không để ý tới Vương Vũ nữa, thản nhiên đi vào trong hiện trường bữa tiệc…Tuy Vương Vũ đồng ý với yêu câu của Tô Nhan đại diện cho tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan tới tham gia bữa tiệc, nhưng thực tế cô ta vẫn có tư tâm.Bữa tiệc có phẩm chất cấp bậc như vậy không tâm thường, tuy cô ta chưa từng nghe nói tới Bành Hạo Nhiên, nhưng biết sơn trang Thạch Thành! Là sơn trang giàu nhất trong nước, là nơi có địa thế cao nhất phong thủy tốt nhất ở cả tỉnh thành, bình thường người có thể đi vào sơn trang này không phú thì quý, đều là người có quyền thế.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Xe lái thẳng tới sơn trang Thạch Thành.

Trên đường đi, Vương Vũ thường liếc mắt nhìn Lâm Dương, trong mắt có chút chán ghét.

Cô ta thật sự không nghĩ ra, vì sao người đàn này không có năng lực còn cố chấp như vậy?

Đối với bữa tiệc lần này, cô ta vô cùng chờ mong. Nhưng tên ngốc này lại cứ kiên trì mặc đồ nhái như thế tới.

E rằng đến bữa tiệc kia, hai người sẽ thành trò cười mất! Vương Vũ hơi thất vọng.

Két.

Xe đỗ trước cửa sơn trang Thạch Thành.

Bên cạnh là một chiếc xe nối một chiếc xe lái vào bên trong, nhưng xe của bọn họ bị chặn lại.

Dù sao xe của bọn họ không hợp với xe Sang trong sơn trang.

Lâm Dương nói tình hình với nhân viên bảo vệ ở cửa, lúc này mới được cho đi.

Vương Vũ lộ vẻ mặt ngượng ngùng, xấu hổ đỗ ở cửa sơn trang, cho nên lái xe vào trong góc.

“Anh Lâm, đợi một chút.”

Vương Vũ nói với Lâm Dương mới xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại, cũng sử dụng mấy tấm che thủy tinh, hình như là ở bên trong thay quần áo.

Một lát sau, Vương Vũ mặc lễ phục dạ hội màu đen xuống xe.

Cô ta còn trang điểm lại lần nữa.

Sau khi mặc quần áo và trang điểm, nhìn cô ta vô cùng xinh đẹp.

Xem ra Vương Vũ mang theo mục đích tới đây.

Mười phút sau.

“Anh Lâm đợi lâu rồi, chúng ta đi thôi”

Vương Vũ cười nói.

“Ưm” Lâm Dương gật đầu, đi về phía trước.

Nhưng đi được vài bước, mới phát hiện Vương Vũ cách anh tương đối xa, giống như cố gắng kéo dãn khoảng cách.

“Làm sao vậy?”

Lâm Dương quay đầu nhìn cô ta một cái.

“Không… Không có gì… Vương Vũ cố nở nụ cười.

Lâm Dương suy nghĩ một lát, lập tức hiểu rõ ý của Vương Vũ.

Cô ta cho rằng quần áo trên người Lâm Dương là đồ nhái, nếu đi cùng Lâm Dương, khó tránh khỏi sẽ trở thành truyện cười.

Cho nên cô ta tránh xa Lâm Dương một chút theo bản năng.

Lâm Dương lắc đầu cười khổ, cũng không để ý tới Vương Vũ nữa, thản nhiên đi vào trong hiện trường bữa tiệc…

Tuy Vương Vũ đồng ý với yêu câu của Tô Nhan đại diện cho tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan tới tham gia bữa tiệc, nhưng thực tế cô ta vẫn có tư tâm.

Bữa tiệc có phẩm chất cấp bậc như vậy không tâm thường, tuy cô ta chưa từng nghe nói tới Bành Hạo Nhiên, nhưng biết sơn trang Thạch Thành! Là sơn trang giàu nhất trong nước, là nơi có địa thế cao nhất phong thủy tốt nhất ở cả tỉnh thành, bình thường người có thể đi vào sơn trang này không phú thì quý, đều là người có quyền thế.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Xe lái thẳng tới sơn trang Thạch Thành.Trên đường đi, Vương Vũ thường liếc mắt nhìn Lâm Dương, trong mắt có chút chán ghét.Cô ta thật sự không nghĩ ra, vì sao người đàn này không có năng lực còn cố chấp như vậy?Đối với bữa tiệc lần này, cô ta vô cùng chờ mong. Nhưng tên ngốc này lại cứ kiên trì mặc đồ nhái như thế tới.E rằng đến bữa tiệc kia, hai người sẽ thành trò cười mất! Vương Vũ hơi thất vọng.Két.Xe đỗ trước cửa sơn trang Thạch Thành.Bên cạnh là một chiếc xe nối một chiếc xe lái vào bên trong, nhưng xe của bọn họ bị chặn lại.Dù sao xe của bọn họ không hợp với xe Sang trong sơn trang.Lâm Dương nói tình hình với nhân viên bảo vệ ở cửa, lúc này mới được cho đi.Vương Vũ lộ vẻ mặt ngượng ngùng, xấu hổ đỗ ở cửa sơn trang, cho nên lái xe vào trong góc.“Anh Lâm, đợi một chút.”Vương Vũ nói với Lâm Dương mới xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại, cũng sử dụng mấy tấm che thủy tinh, hình như là ở bên trong thay quần áo.Một lát sau, Vương Vũ mặc lễ phục dạ hội màu đen xuống xe.Cô ta còn trang điểm lại lần nữa.Sau khi mặc quần áo và trang điểm, nhìn cô ta vô cùng xinh đẹp.Xem ra Vương Vũ mang theo mục đích tới đây.Mười phút sau.“Anh Lâm đợi lâu rồi, chúng ta đi thôi”Vương Vũ cười nói.“Ưm” Lâm Dương gật đầu, đi về phía trước.Nhưng đi được vài bước, mới phát hiện Vương Vũ cách anh tương đối xa, giống như cố gắng kéo dãn khoảng cách.“Làm sao vậy?”Lâm Dương quay đầu nhìn cô ta một cái.“Không… Không có gì… Vương Vũ cố nở nụ cười.Lâm Dương suy nghĩ một lát, lập tức hiểu rõ ý của Vương Vũ.Cô ta cho rằng quần áo trên người Lâm Dương là đồ nhái, nếu đi cùng Lâm Dương, khó tránh khỏi sẽ trở thành truyện cười.Cho nên cô ta tránh xa Lâm Dương một chút theo bản năng.Lâm Dương lắc đầu cười khổ, cũng không để ý tới Vương Vũ nữa, thản nhiên đi vào trong hiện trường bữa tiệc…Tuy Vương Vũ đồng ý với yêu câu của Tô Nhan đại diện cho tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan tới tham gia bữa tiệc, nhưng thực tế cô ta vẫn có tư tâm.Bữa tiệc có phẩm chất cấp bậc như vậy không tâm thường, tuy cô ta chưa từng nghe nói tới Bành Hạo Nhiên, nhưng biết sơn trang Thạch Thành! Là sơn trang giàu nhất trong nước, là nơi có địa thế cao nhất phong thủy tốt nhất ở cả tỉnh thành, bình thường người có thể đi vào sơn trang này không phú thì quý, đều là người có quyền thế.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2577