“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2581
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Nhã Nam không ngừng cười mìa.Cô ta tiến lên phía trước, đứng trước mặt Lâm Dương, rét lạnh nói: “Lâm Dương, bây giờ anh biết rõ rồi chứ? Anh và tôi căn bản không phải người cùng một thế ở thế giới này, anh chỉ là người thuộc tầng thấp nhất, thậm chí còn không bằng con chuột ở tầng thấp nhất! Tôi muốn làm gì anh, quá đơn giản rồi! Bây giờ anh hối hận chưa? Chỉ tiếc đã quá muộn rồi!”“Lâm Nhã Nam, mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ đâu”Lâm Dương bình tĩnh nói: “Bành Hạo Nhiên này và cô vốn không quen biết nhau, vì sao anh ta phải giúp cô đối phó tôi? Là vì anh ta biết cô là người nhà họ Lâm, muốn lợi dụng cô mà thôi!”“Lợi dụng tôi thì thế nào? Dù sao bây giờ tôi vui, tôi nói cho anh biết, hôm nay e rằng anh khó mà an toàn rời khỏi nơi này, nếu anh không quỳ xuống, ngày hôm nay bà đây sẽ đánh gãy chân tay anh!”Lâm Nhã Nam cười gần nói.“Vậy chỉ sợ cô không làm được rồi”Lâm Dương lắc đầu.“Vậy sao? Vậy thì thử xem đi”Lâm Nhã Nam nheo mắt nói.Lúc này, Hà Vương Vũ ở bên cạnh không nhịn được rôi. Cô ta nở nụ cười, vội vàng tiến lên trước.“Chư vị, tôi cảm thấy vẫn nên cho anh Lâm thời gian suy nghĩ về chuyện này, mong mọi người đừng nên ép anh ấy:“Cô gái, cô là ai thế?”Bành Hạo Nhiên cảm thấy kỳ lạ hỏi.“Chào anh Nhiên, tôi tên là Hà Vương Vũ, là người của†ập đoàn quốc tế Duyệt Nhan” Hà Vương Vũ mim cười nói.“Tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan? Là công ty của cô Tô Nhan sao?”Bành Hạo Nhiên nhướng mày.“Phải, lần này cô Tô Nhan bảo tôi cùng đi theo anh Lâm tới dự tiệc, anh Lâm, tôi không biết giữa anh Lâm và cô Nhã Nam có hiểu lầm gì, nhưng tôi có thể hiểu được tâm trạng của anh Nhiên, tôi hi vọng mọi người cho anh Lâm một chút thời gian, để anh ấy suy nghĩ chuyện này”Hà Vương Vũ cười cứng ngắc nói.Thực ra cô ta rất muốn trốn sang một bên không hé răng.Nhưng nếu làm quần chúng đứng ở một bên, trở vê không chỉ không thể bàn giao với Tô Nhan, ngay cả công việc cũng không giữ được rồi.Huống chỉ chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền ra.Nếu để người của Dương Hoa biết, cộng thêm Tô Nhan bất mãn với mình, chỉ sợ cuộc đời này cô ta đừng nghĩ tới chuyện tiến vào Dương Hoal Cho nên cô ta dũng cảm đứng ra.Không phải vì Lâm Dương, mà vì chính cô ta.Đám Bành Hạo Nhiên do dự rồi.“Anh Nhiên, tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan vẫn luôn được Dương Hoa chiếu cố, cô Tô Nhan lại càng là người được chủ tịch Lâm ưu ái, bên chủ tịch Lâm, chỉ sợ không dễ giải thích”Người bên cạnh Bành Hạo Nhiên khuyên.“Tôi biết, nhưng người tới đây không phải là cô Tô Nhan, chỉ là một nhân viên của tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan, †ôi cần gì phải để ý tới cô ta, nếu không sẽ khiến người †a nghĩ Bành Hạo Nhiên tôi ngay cả một tên ở rể ăn bám cũng không đối phó được, mặt mũi tôi để ở đâu đây?” Bành Hạo Nhiên hừ lạnh nói.“Chuyện này…”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Lâm Nhã Nam không ngừng cười mìa.
Cô ta tiến lên phía trước, đứng trước mặt Lâm Dương, rét lạnh nói: “Lâm Dương, bây giờ anh biết rõ rồi chứ? Anh và tôi căn bản không phải người cùng một thế ở thế giới này, anh chỉ là người thuộc tầng thấp nhất, thậm chí còn không bằng con chuột ở tầng thấp nhất! Tôi muốn làm gì anh, quá đơn giản rồi! Bây giờ anh hối hận chưa? Chỉ tiếc đã quá muộn rồi!”
“Lâm Nhã Nam, mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ đâu”
Lâm Dương bình tĩnh nói: “Bành Hạo Nhiên này và cô vốn không quen biết nhau, vì sao anh ta phải giúp cô đối phó tôi? Là vì anh ta biết cô là người nhà họ Lâm, muốn lợi dụng cô mà thôi!”
“Lợi dụng tôi thì thế nào? Dù sao bây giờ tôi vui, tôi nói cho anh biết, hôm nay e rằng anh khó mà an toàn rời khỏi nơi này, nếu anh không quỳ xuống, ngày hôm nay bà đây sẽ đánh gãy chân tay anh!”
Lâm Nhã Nam cười gần nói.
“Vậy chỉ sợ cô không làm được rồi”
Lâm Dương lắc đầu.
“Vậy sao? Vậy thì thử xem đi”
Lâm Nhã Nam nheo mắt nói.
Lúc này, Hà Vương Vũ ở bên cạnh không nhịn được rôi. Cô ta nở nụ cười, vội vàng tiến lên trước.
“Chư vị, tôi cảm thấy vẫn nên cho anh Lâm thời gian suy nghĩ về chuyện này, mong mọi người đừng nên ép anh ấy:
“Cô gái, cô là ai thế?”
Bành Hạo Nhiên cảm thấy kỳ lạ hỏi.
“Chào anh Nhiên, tôi tên là Hà Vương Vũ, là người của
†ập đoàn quốc tế Duyệt Nhan” Hà Vương Vũ mim cười nói.
“Tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan? Là công ty của cô Tô Nhan sao?”
Bành Hạo Nhiên nhướng mày.
“Phải, lần này cô Tô Nhan bảo tôi cùng đi theo anh Lâm tới dự tiệc, anh Lâm, tôi không biết giữa anh Lâm và cô Nhã Nam có hiểu lầm gì, nhưng tôi có thể hiểu được tâm trạng của anh Nhiên, tôi hi vọng mọi người cho anh Lâm một chút thời gian, để anh ấy suy nghĩ chuyện này”
Hà Vương Vũ cười cứng ngắc nói.
Thực ra cô ta rất muốn trốn sang một bên không hé răng.
Nhưng nếu làm quần chúng đứng ở một bên, trở vê không chỉ không thể bàn giao với Tô Nhan, ngay cả công việc cũng không giữ được rồi.
Huống chỉ chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền ra.
Nếu để người của Dương Hoa biết, cộng thêm Tô Nhan bất mãn với mình, chỉ sợ cuộc đời này cô ta đừng nghĩ tới chuyện tiến vào Dương Hoal Cho nên cô ta dũng cảm đứng ra.
Không phải vì Lâm Dương, mà vì chính cô ta.
Đám Bành Hạo Nhiên do dự rồi.
“Anh Nhiên, tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan vẫn luôn được Dương Hoa chiếu cố, cô Tô Nhan lại càng là người được chủ tịch Lâm ưu ái, bên chủ tịch Lâm, chỉ sợ không dễ giải thích”
Người bên cạnh Bành Hạo Nhiên khuyên.
“Tôi biết, nhưng người tới đây không phải là cô Tô Nhan, chỉ là một nhân viên của tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan, †ôi cần gì phải để ý tới cô ta, nếu không sẽ khiến người †a nghĩ Bành Hạo Nhiên tôi ngay cả một tên ở rể ăn bám cũng không đối phó được, mặt mũi tôi để ở đâu đây?” Bành Hạo Nhiên hừ lạnh nói.
“Chuyện này…”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Nhã Nam không ngừng cười mìa.Cô ta tiến lên phía trước, đứng trước mặt Lâm Dương, rét lạnh nói: “Lâm Dương, bây giờ anh biết rõ rồi chứ? Anh và tôi căn bản không phải người cùng một thế ở thế giới này, anh chỉ là người thuộc tầng thấp nhất, thậm chí còn không bằng con chuột ở tầng thấp nhất! Tôi muốn làm gì anh, quá đơn giản rồi! Bây giờ anh hối hận chưa? Chỉ tiếc đã quá muộn rồi!”“Lâm Nhã Nam, mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ đâu”Lâm Dương bình tĩnh nói: “Bành Hạo Nhiên này và cô vốn không quen biết nhau, vì sao anh ta phải giúp cô đối phó tôi? Là vì anh ta biết cô là người nhà họ Lâm, muốn lợi dụng cô mà thôi!”“Lợi dụng tôi thì thế nào? Dù sao bây giờ tôi vui, tôi nói cho anh biết, hôm nay e rằng anh khó mà an toàn rời khỏi nơi này, nếu anh không quỳ xuống, ngày hôm nay bà đây sẽ đánh gãy chân tay anh!”Lâm Nhã Nam cười gần nói.“Vậy chỉ sợ cô không làm được rồi”Lâm Dương lắc đầu.“Vậy sao? Vậy thì thử xem đi”Lâm Nhã Nam nheo mắt nói.Lúc này, Hà Vương Vũ ở bên cạnh không nhịn được rôi. Cô ta nở nụ cười, vội vàng tiến lên trước.“Chư vị, tôi cảm thấy vẫn nên cho anh Lâm thời gian suy nghĩ về chuyện này, mong mọi người đừng nên ép anh ấy:“Cô gái, cô là ai thế?”Bành Hạo Nhiên cảm thấy kỳ lạ hỏi.“Chào anh Nhiên, tôi tên là Hà Vương Vũ, là người của†ập đoàn quốc tế Duyệt Nhan” Hà Vương Vũ mim cười nói.“Tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan? Là công ty của cô Tô Nhan sao?”Bành Hạo Nhiên nhướng mày.“Phải, lần này cô Tô Nhan bảo tôi cùng đi theo anh Lâm tới dự tiệc, anh Lâm, tôi không biết giữa anh Lâm và cô Nhã Nam có hiểu lầm gì, nhưng tôi có thể hiểu được tâm trạng của anh Nhiên, tôi hi vọng mọi người cho anh Lâm một chút thời gian, để anh ấy suy nghĩ chuyện này”Hà Vương Vũ cười cứng ngắc nói.Thực ra cô ta rất muốn trốn sang một bên không hé răng.Nhưng nếu làm quần chúng đứng ở một bên, trở vê không chỉ không thể bàn giao với Tô Nhan, ngay cả công việc cũng không giữ được rồi.Huống chỉ chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền ra.Nếu để người của Dương Hoa biết, cộng thêm Tô Nhan bất mãn với mình, chỉ sợ cuộc đời này cô ta đừng nghĩ tới chuyện tiến vào Dương Hoal Cho nên cô ta dũng cảm đứng ra.Không phải vì Lâm Dương, mà vì chính cô ta.Đám Bành Hạo Nhiên do dự rồi.“Anh Nhiên, tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan vẫn luôn được Dương Hoa chiếu cố, cô Tô Nhan lại càng là người được chủ tịch Lâm ưu ái, bên chủ tịch Lâm, chỉ sợ không dễ giải thích”Người bên cạnh Bành Hạo Nhiên khuyên.“Tôi biết, nhưng người tới đây không phải là cô Tô Nhan, chỉ là một nhân viên của tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan, †ôi cần gì phải để ý tới cô ta, nếu không sẽ khiến người †a nghĩ Bành Hạo Nhiên tôi ngay cả một tên ở rể ăn bám cũng không đối phó được, mặt mũi tôi để ở đâu đây?” Bành Hạo Nhiên hừ lạnh nói.“Chuyện này…”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên