“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2598

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Không sao, không phải lỗi của cô, nói đi nói lại, cơ thể cô có khỏe không?”“Không có gì đáng ngại…“Không sao là tốt rồi, trong khoảng thời gian này cô cũng mệt mỏi rồi, tôi sẽ cho cô nghỉ một ngày, nghỉ ngơi đi”Tô Nhan cười nói.“Chủ tịch Vân, tôi không có gì đáng ngại đâu.”“Nghe lời đi, đến bệnh viện làm kiểm tra, sau đó về nhà nghỉ ngơi thật tốt.”‘Tô Nhan hơi nghiêm túc nói.Hà Vương Vũ ngẩn ra, nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Tô Nhan dịu dàng mà lộ ra má lúm đồng tiền, trong lúc này trong lòng cô ta cảm thấy ấm áp, cô ta đột nhiên phát hiện không đến Dương Hoa làm việc cũng không có gì phải tiếc. nuối, công ty mà mình đang làm…Cũng không tệ lắm.Lâm Dương không ở học viện Phái Nam Y lâu.Sau khi rời khỏi thì nhanh chóng trở về Dương Hoa.Nhưng mà trên đường đi, anh lại gọi cho một số.“Ai vậy?”Giọng nói ở bên kia điện thoại có chút cẩn thận và không kiên nhẫn.Ông Lâm Ngạo Thiên, xin chào!” Lâm Dương bình tĩnh nói một tiếng. “Cậu là ai?”Lâm Ngạo Thiên ở bên kia điện thoại trâm giọng hỏi.“Tôi cũng giống như ông, cũng họ Lâm! Ông có thể gọi tôi là chủ tịch Lâm, hoặc là bác sĩ Lâm!”Lâm Dương nói.“Gái gì?”Lâm Ngạo Thiên ngạc nhiên: “Bác sĩ Lâm? Là cậu?”“Rất bất ngờ sao?”“Cậu…Bác sĩ Lâm, đang yên đang lành, sao cậu lại gọi điện thoại cho tôi? Hình như tôi và cậu không có tiếp xúc gì mà?” “Tôi muốn nói chuyện với ông.”“Nói chuyện gì?”“Tôi muốn ông làm chút chuyện giúp tôi.”“Làm việc? Bác sĩ Lâm, nếu cậu gặp khó khăn gì, cậu cứ việc mở miệng, tôi cảm thấy nhà họ Lâm chúng tôi có thể thành lập quan hệ hữu nghị với cậu!”“Tôi không cho rằng như vậy, hơn nữa tôi muốn ông làm việc, là chỉ cân ông, mà không phải nhà họ Lâm!”Lâm Ngạo Thiên nheo mắt, nhỏ giọng hị ác sĩ Lâm muốn tôi làm gì?”“Tôi muốn biết chuyện vê Lâm Anh Hùng, cùng với vị trí cụ thể của anh tai”Lâm Dương nói.“Cái gì?”Sắc mặt của Lâm Ngạo Thiên thay đổi, gần như là kinh hãi, nhưng ông ta nhanh chóng trấn định lại, nhíu mày nói: “Chủ tịch Lâm! Cậu có ý gì? Cậu hỏi chuyện này làm gì?”“Tôi không thể trả lời.”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Không sao, không phải lỗi của cô, nói đi nói lại, cơ thể cô có khỏe không?”

“Không có gì đáng ngại…

“Không sao là tốt rồi, trong khoảng thời gian này cô cũng mệt mỏi rồi, tôi sẽ cho cô nghỉ một ngày, nghỉ ngơi đi”

Tô Nhan cười nói.

“Chủ tịch Vân, tôi không có gì đáng ngại đâu.”

“Nghe lời đi, đến bệnh viện làm kiểm tra, sau đó về nhà nghỉ ngơi thật tốt.”

‘Tô Nhan hơi nghiêm túc nói.

Hà Vương Vũ ngẩn ra, nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Tô Nhan dịu dàng mà lộ ra má lúm đồng tiền, trong lúc này trong lòng cô ta cảm thấy ấm áp, cô ta đột nhiên phát hiện không đến Dương Hoa làm việc cũng không có gì phải tiếc. nuối, công ty mà mình đang làm…

Cũng không tệ lắm.

Lâm Dương không ở học viện Phái Nam Y lâu.

Sau khi rời khỏi thì nhanh chóng trở về Dương Hoa.

Nhưng mà trên đường đi, anh lại gọi cho một số.

“Ai vậy?”

Giọng nói ở bên kia điện thoại có chút cẩn thận và không kiên nhẫn.

Ông Lâm Ngạo Thiên, xin chào!” Lâm Dương bình tĩnh nói một tiếng. “Cậu là ai?”

Lâm Ngạo Thiên ở bên kia điện thoại trâm giọng hỏi.

“Tôi cũng giống như ông, cũng họ Lâm! Ông có thể gọi tôi là chủ tịch Lâm, hoặc là bác sĩ Lâm!”

Lâm Dương nói.

“Gái gì?”

Lâm Ngạo Thiên ngạc nhiên: “Bác sĩ Lâm? Là cậu?”

“Rất bất ngờ sao?”

“Cậu…

Bác sĩ Lâm, đang yên đang lành, sao cậu lại gọi điện thoại cho tôi? Hình như tôi và cậu không có tiếp xúc gì mà?” “Tôi muốn nói chuyện với ông.”

“Nói chuyện gì?”

“Tôi muốn ông làm chút chuyện giúp tôi.”

“Làm việc? Bác sĩ Lâm, nếu cậu gặp khó khăn gì, cậu cứ việc mở miệng, tôi cảm thấy nhà họ Lâm chúng tôi có thể thành lập quan hệ hữu nghị với cậu!”

“Tôi không cho rằng như vậy, hơn nữa tôi muốn ông làm việc, là chỉ cân ông, mà không phải nhà họ Lâm!”

Lâm Ngạo Thiên nheo mắt, nhỏ giọng hị ác sĩ Lâm muốn tôi làm gì?”

“Tôi muốn biết chuyện vê Lâm Anh Hùng, cùng với vị trí cụ thể của anh tai”

Lâm Dương nói.

“Cái gì?”

Sắc mặt của Lâm Ngạo Thiên thay đổi, gần như là kinh hãi, nhưng ông ta nhanh chóng trấn định lại, nhíu mày nói: “Chủ tịch Lâm! Cậu có ý gì? Cậu hỏi chuyện này làm gì?”

“Tôi không thể trả lời.”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Không sao, không phải lỗi của cô, nói đi nói lại, cơ thể cô có khỏe không?”“Không có gì đáng ngại…“Không sao là tốt rồi, trong khoảng thời gian này cô cũng mệt mỏi rồi, tôi sẽ cho cô nghỉ một ngày, nghỉ ngơi đi”Tô Nhan cười nói.“Chủ tịch Vân, tôi không có gì đáng ngại đâu.”“Nghe lời đi, đến bệnh viện làm kiểm tra, sau đó về nhà nghỉ ngơi thật tốt.”‘Tô Nhan hơi nghiêm túc nói.Hà Vương Vũ ngẩn ra, nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Tô Nhan dịu dàng mà lộ ra má lúm đồng tiền, trong lúc này trong lòng cô ta cảm thấy ấm áp, cô ta đột nhiên phát hiện không đến Dương Hoa làm việc cũng không có gì phải tiếc. nuối, công ty mà mình đang làm…Cũng không tệ lắm.Lâm Dương không ở học viện Phái Nam Y lâu.Sau khi rời khỏi thì nhanh chóng trở về Dương Hoa.Nhưng mà trên đường đi, anh lại gọi cho một số.“Ai vậy?”Giọng nói ở bên kia điện thoại có chút cẩn thận và không kiên nhẫn.Ông Lâm Ngạo Thiên, xin chào!” Lâm Dương bình tĩnh nói một tiếng. “Cậu là ai?”Lâm Ngạo Thiên ở bên kia điện thoại trâm giọng hỏi.“Tôi cũng giống như ông, cũng họ Lâm! Ông có thể gọi tôi là chủ tịch Lâm, hoặc là bác sĩ Lâm!”Lâm Dương nói.“Gái gì?”Lâm Ngạo Thiên ngạc nhiên: “Bác sĩ Lâm? Là cậu?”“Rất bất ngờ sao?”“Cậu…Bác sĩ Lâm, đang yên đang lành, sao cậu lại gọi điện thoại cho tôi? Hình như tôi và cậu không có tiếp xúc gì mà?” “Tôi muốn nói chuyện với ông.”“Nói chuyện gì?”“Tôi muốn ông làm chút chuyện giúp tôi.”“Làm việc? Bác sĩ Lâm, nếu cậu gặp khó khăn gì, cậu cứ việc mở miệng, tôi cảm thấy nhà họ Lâm chúng tôi có thể thành lập quan hệ hữu nghị với cậu!”“Tôi không cho rằng như vậy, hơn nữa tôi muốn ông làm việc, là chỉ cân ông, mà không phải nhà họ Lâm!”Lâm Ngạo Thiên nheo mắt, nhỏ giọng hị ác sĩ Lâm muốn tôi làm gì?”“Tôi muốn biết chuyện vê Lâm Anh Hùng, cùng với vị trí cụ thể của anh tai”Lâm Dương nói.“Cái gì?”Sắc mặt của Lâm Ngạo Thiên thay đổi, gần như là kinh hãi, nhưng ông ta nhanh chóng trấn định lại, nhíu mày nói: “Chủ tịch Lâm! Cậu có ý gì? Cậu hỏi chuyện này làm gì?”“Tôi không thể trả lời.”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2598