“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2640
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cả người Lâm Anh Hùng rơi vào bên trong ngọn núi, trong nháy mắt, tất cả người nhà họ Lâm đều hóa đá. Mọi người trừng to mắt, vẻ mặt hoảng hốt, linh hồn cũng run rẩy, bọn họ đều cho rằng mình đã nhìn lầm.Mãi cho đến khi Lâm Anh Hùng chậm rãi từ trên vết nứt của ngọn núi bò ra, bọn họ mới lấy lại được tinh thần. “Ngài Lâm Anh Hùng.”“Chuyện này… Đây là chuyện quái gì thế?”Bọn họ không cách nào tiếp thu được sự thật Lâm Anh Hùng bị đánh bại.Ngay cả chính bản thân của Lâm Anh Hùng cũng cảm thấy ngạc nhiên, anh ta cúi đầu nhìn qua ngực của mình, lập tức nhìn thấy ở đó xuất hiện một dấu tay rất rõ ràng. Đây là do Lâm Dương để lại.Một quyền vừa rồi, anh ta có chút không kịp phản ứng. “Một kích này… Như thế nào?” Lâm Dương thu quyền, bình tĩnh hỏi Lâm Anh Hùng.“Có chút thú vị” Lâm Anh Hùng khế gật đầu đáp.“Chỉ tiếc là không khiến tôi bị thương được”“Muốn làm anh bị thương, việc đó quá dễ dàng” Lâm Dương lắc đầu.“Mấy lời khoác lác thì ai cũng có thể nói được, vẫn nên lấy ra chút bản lĩnh thật sự rồi lại nói” Lâm Anh Hùng cũng không tin những lời Lâm Dương nói.“Được rồi, tôi sẽ cho anh thấy cái gì gọi là bản lĩnh thật sự”Lâm Dương bình tĩnh trả lời, hai mắt anh đột nhiên đỏ ngầu, trên tay xuất hiện một lượng lớn mạch máu đỏ tươi, cánh tay trở nên không giống với của con người. Người nhà họ Lâm đều cảm thấy kinh ngạc đến đỉnh điểm.Lâm Anh Hùng cũng hơi thu liễm lại dáng vẻ lỗ mãng của mình.Bọn họ lập tức nhìn thấy Lâm Dương đột nhiên đưa tay đánh về phía mặt đất.Soạt soạt.Khắp nơi đều giống như đậu phụ, bị hai tay của anh đâm thủng.“Hả?” Lâm Anh Hùng cảm thấy có chút gì đó không thích hợp lắm.Lại thấy Lâm Dương khẽ gầm lên một tiếng, sau đó mạnh mẽ phát lực.Rầm rầm rầm…Một tảng đá lớn cứ thế bị Lâm Dương cưỡng chế tách ra, đập về phía Lâm Anh Hùng.“Cái quái gì thế này?” Lâm Anh Hùng cảm thấy rất ngoài ý muốn.Tảng đá rộng khoảng chừng một mét, với chiều dài hơn mười mét, nó giống như một cơn sóng biển lớn, bao trùm xuống, khu vực xung quanh Lâm Anh Hùng đều bị bao phủ, lúc này cho dù anh ta có muốn chạy cũng không kịp nữa.Thế nhưng Lâm Anh Hùng hiểu, tảng đá lớn này không phải là sát chiêu của Lâm Dương.Đây chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt kẻ khác mà thôi. Lâm Anh Hùng chăm chú nhìn về phía trước mà không nhìn thẳng vào tảng đá, giống như đang chờ đợi cái gì đó.Mà ngay trong nháy mắt tảng đá lớn đập xuống, Lâm Anh Hùng gầm lên một tiếng, đánh một chưởng về phía trước.Rầm một tiếng.Tảng đá ở trước mặt anh ta trực tiếp bị một chưởng làm cho vỡ vụn.Thế nhưng ngay trong nháy mắt khi tảng đá vỡ vụn, một nắm đấm cũng đánh tới, cùng năm đấm của Lâm Anh Hùng va chạm mạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Cả người Lâm Anh Hùng rơi vào bên trong ngọn núi, trong nháy mắt, tất cả người nhà họ Lâm đều hóa đá. Mọi người trừng to mắt, vẻ mặt hoảng hốt, linh hồn cũng run rẩy, bọn họ đều cho rằng mình đã nhìn lầm.
Mãi cho đến khi Lâm Anh Hùng chậm rãi từ trên vết nứt của ngọn núi bò ra, bọn họ mới lấy lại được tinh thần. “Ngài Lâm Anh Hùng.”
“Chuyện này… Đây là chuyện quái gì thế?”
Bọn họ không cách nào tiếp thu được sự thật Lâm Anh Hùng bị đánh bại.
Ngay cả chính bản thân của Lâm Anh Hùng cũng cảm thấy ngạc nhiên, anh ta cúi đầu nhìn qua ngực của mình, lập tức nhìn thấy ở đó xuất hiện một dấu tay rất rõ ràng. Đây là do Lâm Dương để lại.
Một quyền vừa rồi, anh ta có chút không kịp phản ứng. “Một kích này… Như thế nào?” Lâm Dương thu quyền, bình tĩnh hỏi Lâm Anh Hùng.
“Có chút thú vị” Lâm Anh Hùng khế gật đầu đáp.
“Chỉ tiếc là không khiến tôi bị thương được”
“Muốn làm anh bị thương, việc đó quá dễ dàng” Lâm Dương lắc đầu.
“Mấy lời khoác lác thì ai cũng có thể nói được, vẫn nên lấy ra chút bản lĩnh thật sự rồi lại nói” Lâm Anh Hùng cũng không tin những lời Lâm Dương nói.
“Được rồi, tôi sẽ cho anh thấy cái gì gọi là bản lĩnh thật sự”
Lâm Dương bình tĩnh trả lời, hai mắt anh đột nhiên đỏ ngầu, trên tay xuất hiện một lượng lớn mạch máu đỏ tươi, cánh tay trở nên không giống với của con người. Người nhà họ Lâm đều cảm thấy kinh ngạc đến đỉnh điểm.
Lâm Anh Hùng cũng hơi thu liễm lại dáng vẻ lỗ mãng của mình.
Bọn họ lập tức nhìn thấy Lâm Dương đột nhiên đưa tay đánh về phía mặt đất.
Soạt soạt.
Khắp nơi đều giống như đậu phụ, bị hai tay của anh đâm thủng.
“Hả?” Lâm Anh Hùng cảm thấy có chút gì đó không thích hợp lắm.
Lại thấy Lâm Dương khẽ gầm lên một tiếng, sau đó mạnh mẽ phát lực.
Rầm rầm rầm…
Một tảng đá lớn cứ thế bị Lâm Dương cưỡng chế tách ra, đập về phía Lâm Anh Hùng.
“Cái quái gì thế này?” Lâm Anh Hùng cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Tảng đá rộng khoảng chừng một mét, với chiều dài hơn mười mét, nó giống như một cơn sóng biển lớn, bao trùm xuống, khu vực xung quanh Lâm Anh Hùng đều bị bao phủ, lúc này cho dù anh ta có muốn chạy cũng không kịp nữa.
Thế nhưng Lâm Anh Hùng hiểu, tảng đá lớn này không phải là sát chiêu của Lâm Dương.
Đây chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt kẻ khác mà thôi. Lâm Anh Hùng chăm chú nhìn về phía trước mà không nhìn thẳng vào tảng đá, giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Mà ngay trong nháy mắt tảng đá lớn đập xuống, Lâm Anh Hùng gầm lên một tiếng, đánh một chưởng về phía trước.
Rầm một tiếng.
Tảng đá ở trước mặt anh ta trực tiếp bị một chưởng làm cho vỡ vụn.
Thế nhưng ngay trong nháy mắt khi tảng đá vỡ vụn, một nắm đấm cũng đánh tới, cùng năm đấm của Lâm Anh Hùng va chạm mạnh.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cả người Lâm Anh Hùng rơi vào bên trong ngọn núi, trong nháy mắt, tất cả người nhà họ Lâm đều hóa đá. Mọi người trừng to mắt, vẻ mặt hoảng hốt, linh hồn cũng run rẩy, bọn họ đều cho rằng mình đã nhìn lầm.Mãi cho đến khi Lâm Anh Hùng chậm rãi từ trên vết nứt của ngọn núi bò ra, bọn họ mới lấy lại được tinh thần. “Ngài Lâm Anh Hùng.”“Chuyện này… Đây là chuyện quái gì thế?”Bọn họ không cách nào tiếp thu được sự thật Lâm Anh Hùng bị đánh bại.Ngay cả chính bản thân của Lâm Anh Hùng cũng cảm thấy ngạc nhiên, anh ta cúi đầu nhìn qua ngực của mình, lập tức nhìn thấy ở đó xuất hiện một dấu tay rất rõ ràng. Đây là do Lâm Dương để lại.Một quyền vừa rồi, anh ta có chút không kịp phản ứng. “Một kích này… Như thế nào?” Lâm Dương thu quyền, bình tĩnh hỏi Lâm Anh Hùng.“Có chút thú vị” Lâm Anh Hùng khế gật đầu đáp.“Chỉ tiếc là không khiến tôi bị thương được”“Muốn làm anh bị thương, việc đó quá dễ dàng” Lâm Dương lắc đầu.“Mấy lời khoác lác thì ai cũng có thể nói được, vẫn nên lấy ra chút bản lĩnh thật sự rồi lại nói” Lâm Anh Hùng cũng không tin những lời Lâm Dương nói.“Được rồi, tôi sẽ cho anh thấy cái gì gọi là bản lĩnh thật sự”Lâm Dương bình tĩnh trả lời, hai mắt anh đột nhiên đỏ ngầu, trên tay xuất hiện một lượng lớn mạch máu đỏ tươi, cánh tay trở nên không giống với của con người. Người nhà họ Lâm đều cảm thấy kinh ngạc đến đỉnh điểm.Lâm Anh Hùng cũng hơi thu liễm lại dáng vẻ lỗ mãng của mình.Bọn họ lập tức nhìn thấy Lâm Dương đột nhiên đưa tay đánh về phía mặt đất.Soạt soạt.Khắp nơi đều giống như đậu phụ, bị hai tay của anh đâm thủng.“Hả?” Lâm Anh Hùng cảm thấy có chút gì đó không thích hợp lắm.Lại thấy Lâm Dương khẽ gầm lên một tiếng, sau đó mạnh mẽ phát lực.Rầm rầm rầm…Một tảng đá lớn cứ thế bị Lâm Dương cưỡng chế tách ra, đập về phía Lâm Anh Hùng.“Cái quái gì thế này?” Lâm Anh Hùng cảm thấy rất ngoài ý muốn.Tảng đá rộng khoảng chừng một mét, với chiều dài hơn mười mét, nó giống như một cơn sóng biển lớn, bao trùm xuống, khu vực xung quanh Lâm Anh Hùng đều bị bao phủ, lúc này cho dù anh ta có muốn chạy cũng không kịp nữa.Thế nhưng Lâm Anh Hùng hiểu, tảng đá lớn này không phải là sát chiêu của Lâm Dương.Đây chẳng qua chỉ là thủ thuật che mắt kẻ khác mà thôi. Lâm Anh Hùng chăm chú nhìn về phía trước mà không nhìn thẳng vào tảng đá, giống như đang chờ đợi cái gì đó.Mà ngay trong nháy mắt tảng đá lớn đập xuống, Lâm Anh Hùng gầm lên một tiếng, đánh một chưởng về phía trước.Rầm một tiếng.Tảng đá ở trước mặt anh ta trực tiếp bị một chưởng làm cho vỡ vụn.Thế nhưng ngay trong nháy mắt khi tảng đá vỡ vụn, một nắm đấm cũng đánh tới, cùng năm đấm của Lâm Anh Hùng va chạm mạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên