“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2669
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chúng em đang canh giữ ở nơi này, đột nhiên như bị người ta điểm huyệt, không thể cử động, sau đó liền nghe thấy động tĩnh cơ quan mở ra… Sau đó cơ quan bị mở ra rồi”Ngọc Hoa cúi thấp đầu nói.“Cho nên các em không thấy rõ người nọ trông như thể nào sao?”“Quay lưng về phía bệ đá… Nên không thấy rõ… Ngọc Hoa hơi sợ hãi nói.Mọi người đều cảm thấy khó tin.“Chẳng lẽ người nọ là quỷ sao? Nhiều người như thế… Ngay cả bộ dạng của đối phương cũng không nhìn thấy?”“Rốt cuộc là ai đây?”Đám đệ tử xung quanh bàn tán xôn xao.Gia Linh suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Lập tức đóng cửa cơ quan! Đồng thời gọi đệ tử bên ngoài cốc trở về, không cần ra ngoài tìm nữa…”“Sư tỷ, ý của chị là..”“Người nọ chắc chăn là người của Hồng Nhan Cốc chúng tai”“Wi sao sư tỷ chắc chắn như vậy?”“Đối phương không dám cho các em nhìn thấy dáng dấp của mình, chính là vì sợ các em nhận ra mình! Nếu là người bên ngoài cốc, cần gì phải tốn công tốn sức như thế?”“Sư tỷ nói rất đúng… Nói như vậy, trong Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ gian rồi!”Ngọc Hoa nghiến răng nghiến lợi nói.“Chuyện này chị sẽ báo cáo với phía trêu, bây giờ nên đóng cơ quan lại thì hơn.”“Nhưng mà sư tỷ… Chìa khóa bị người nọ lấy đi, e rằng chúng ta không thể đóng cửa cơ quan được”“Đóng không được thì cưỡng chế đóng lại, nếu không phải đệ tử của cốc ta thì không thể ra vào cốc! Sẽ có rất nhiêu vấn đềt”“Dạ, sư tỷ”Mọi người bắt đầu hành động.Gia Linh lại đi loanh quanh, cô ta biết, muốn tìm được người nọ rõ ràng là không có khả năng rồi.Hiện giờ cô ta chỉ muốn biết vì sao người nọ phải mở cơ quan của Hồng Nhan Cốc, mục đích của anh ta là gì? Gia Linh cảm thấy rất khó hiểu.Nhưng mà rất nhanh, cô ta đột nhiên nghĩ tới gì đó, lúc này một giọng nói cắt đứt suy nghĩ của cô ta.“Giảng sư Minh Lan đến!”Gia Linh sửng sốt, lập tức đứng thẳng người, hơi cúi đầu.“Giảng sư Minh Lan”“Ừm!”Minh Lan đi tới gân, gật đầu.“Xảy ra chuyện gì thế?”Gia Linh lập tức nói rố mọi chuyện.“Cái gì? Vậy mà Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ trộm? Biết là ai chưa?”“Không rõ lắm “Khốn nạn, các người làm ăn kiểu gì thế không biết? Vậymà không biết là ai? Gia Linh, nếu chuyện này nháo tới chỗ cốc chủ, các em sẽ không chịu nổi đâu! Tôi ra lệnh cho em phải cho tôi câu trả lời trong vòng một tiếng, nhất định phải tróc nã được kẻ trộm này! Có nghe thấy không?”“Một tiếng?”Gia Linh sửng sốt.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Chúng em đang canh giữ ở nơi này, đột nhiên như bị người ta điểm huyệt, không thể cử động, sau đó liền nghe thấy động tĩnh cơ quan mở ra… Sau đó cơ quan bị mở ra rồi”
Ngọc Hoa cúi thấp đầu nói.
“Cho nên các em không thấy rõ người nọ trông như thể nào sao?”
“Quay lưng về phía bệ đá… Nên không thấy rõ… Ngọc Hoa hơi sợ hãi nói.
Mọi người đều cảm thấy khó tin.
“Chẳng lẽ người nọ là quỷ sao? Nhiều người như thế… Ngay cả bộ dạng của đối phương cũng không nhìn thấy?”
“Rốt cuộc là ai đây?”
Đám đệ tử xung quanh bàn tán xôn xao.
Gia Linh suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Lập tức đóng cửa cơ quan! Đồng thời gọi đệ tử bên ngoài cốc trở về, không cần ra ngoài tìm nữa…”
“Sư tỷ, ý của chị là..”
“Người nọ chắc chăn là người của Hồng Nhan Cốc chúng tai”
“Wi sao sư tỷ chắc chắn như vậy?”
“Đối phương không dám cho các em nhìn thấy dáng dấp của mình, chính là vì sợ các em nhận ra mình! Nếu là người bên ngoài cốc, cần gì phải tốn công tốn sức như thế?”
“Sư tỷ nói rất đúng… Nói như vậy, trong Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ gian rồi!”
Ngọc Hoa nghiến răng nghiến lợi nói.
“Chuyện này chị sẽ báo cáo với phía trêu, bây giờ nên đóng cơ quan lại thì hơn.”
“Nhưng mà sư tỷ… Chìa khóa bị người nọ lấy đi, e rằng chúng ta không thể đóng cửa cơ quan được”
“Đóng không được thì cưỡng chế đóng lại, nếu không phải đệ tử của cốc ta thì không thể ra vào cốc! Sẽ có rất nhiêu vấn đềt”
“Dạ, sư tỷ”
Mọi người bắt đầu hành động.
Gia Linh lại đi loanh quanh, cô ta biết, muốn tìm được người nọ rõ ràng là không có khả năng rồi.
Hiện giờ cô ta chỉ muốn biết vì sao người nọ phải mở cơ quan của Hồng Nhan Cốc, mục đích của anh ta là gì? Gia Linh cảm thấy rất khó hiểu.
Nhưng mà rất nhanh, cô ta đột nhiên nghĩ tới gì đó, lúc này một giọng nói cắt đứt suy nghĩ của cô ta.
“Giảng sư Minh Lan đến!”
Gia Linh sửng sốt, lập tức đứng thẳng người, hơi cúi đầu.
“Giảng sư Minh Lan”
“Ừm!”
Minh Lan đi tới gân, gật đầu.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Gia Linh lập tức nói rố mọi chuyện.
“Cái gì? Vậy mà Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ trộm? Biết là ai chưa?”
“Không rõ lắm “Khốn nạn, các người làm ăn kiểu gì thế không biết? Vậy
mà không biết là ai? Gia Linh, nếu chuyện này nháo tới chỗ cốc chủ, các em sẽ không chịu nổi đâu! Tôi ra lệnh cho em phải cho tôi câu trả lời trong vòng một tiếng, nhất định phải tróc nã được kẻ trộm này! Có nghe thấy không?”
“Một tiếng?”
Gia Linh sửng sốt.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chúng em đang canh giữ ở nơi này, đột nhiên như bị người ta điểm huyệt, không thể cử động, sau đó liền nghe thấy động tĩnh cơ quan mở ra… Sau đó cơ quan bị mở ra rồi”Ngọc Hoa cúi thấp đầu nói.“Cho nên các em không thấy rõ người nọ trông như thể nào sao?”“Quay lưng về phía bệ đá… Nên không thấy rõ… Ngọc Hoa hơi sợ hãi nói.Mọi người đều cảm thấy khó tin.“Chẳng lẽ người nọ là quỷ sao? Nhiều người như thế… Ngay cả bộ dạng của đối phương cũng không nhìn thấy?”“Rốt cuộc là ai đây?”Đám đệ tử xung quanh bàn tán xôn xao.Gia Linh suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Lập tức đóng cửa cơ quan! Đồng thời gọi đệ tử bên ngoài cốc trở về, không cần ra ngoài tìm nữa…”“Sư tỷ, ý của chị là..”“Người nọ chắc chăn là người của Hồng Nhan Cốc chúng tai”“Wi sao sư tỷ chắc chắn như vậy?”“Đối phương không dám cho các em nhìn thấy dáng dấp của mình, chính là vì sợ các em nhận ra mình! Nếu là người bên ngoài cốc, cần gì phải tốn công tốn sức như thế?”“Sư tỷ nói rất đúng… Nói như vậy, trong Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ gian rồi!”Ngọc Hoa nghiến răng nghiến lợi nói.“Chuyện này chị sẽ báo cáo với phía trêu, bây giờ nên đóng cơ quan lại thì hơn.”“Nhưng mà sư tỷ… Chìa khóa bị người nọ lấy đi, e rằng chúng ta không thể đóng cửa cơ quan được”“Đóng không được thì cưỡng chế đóng lại, nếu không phải đệ tử của cốc ta thì không thể ra vào cốc! Sẽ có rất nhiêu vấn đềt”“Dạ, sư tỷ”Mọi người bắt đầu hành động.Gia Linh lại đi loanh quanh, cô ta biết, muốn tìm được người nọ rõ ràng là không có khả năng rồi.Hiện giờ cô ta chỉ muốn biết vì sao người nọ phải mở cơ quan của Hồng Nhan Cốc, mục đích của anh ta là gì? Gia Linh cảm thấy rất khó hiểu.Nhưng mà rất nhanh, cô ta đột nhiên nghĩ tới gì đó, lúc này một giọng nói cắt đứt suy nghĩ của cô ta.“Giảng sư Minh Lan đến!”Gia Linh sửng sốt, lập tức đứng thẳng người, hơi cúi đầu.“Giảng sư Minh Lan”“Ừm!”Minh Lan đi tới gân, gật đầu.“Xảy ra chuyện gì thế?”Gia Linh lập tức nói rố mọi chuyện.“Cái gì? Vậy mà Hồng Nhan Cốc chúng ta xuất hiện kẻ trộm? Biết là ai chưa?”“Không rõ lắm “Khốn nạn, các người làm ăn kiểu gì thế không biết? Vậymà không biết là ai? Gia Linh, nếu chuyện này nháo tới chỗ cốc chủ, các em sẽ không chịu nổi đâu! Tôi ra lệnh cho em phải cho tôi câu trả lời trong vòng một tiếng, nhất định phải tróc nã được kẻ trộm này! Có nghe thấy không?”“Một tiếng?”Gia Linh sửng sốt.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên