“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2679
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Kẻ nào?”Một giọng nói thanh thúy lại lạnh lùng vang lên.Lâm Dương chậm rãi ngẩng đầu.Chỉ thấy một người phụ nữ mặc bộ đồ màu đỏ thâm đeo mặt nạ hoa văn đi tới.Không nhìn rõ được dáng vẻ của người phụ nữ này, chỉ riêng đôi mắt tràn ngập thanh tú.“Cô là cốc chủ của Hồng Nhan Cốc?”“Anh tới vì cốc chủ sao?”Người phụ nữ khôi phục lại bình tĩnh, thản nhiên nói: “Rất đáng tiếc, cốc chủ không có ở đây! Anh tới một chuyến vô ích rồi!”“Gô là ai?”Lâm Dương trâm giọng hỏi.“Những lời này, hẳn là tôi hỏi anh mới đúng!”Người phụ nữ la lên, trực tiếp vươn người nhảy lên, xông về phía Lâm Dương.Chỉ trong nháy mắt, khí ý vô tận giống như biển rộng mênh môwg đánh về phía Lâm Dương.Lâm Dương chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị ngưng kết lại.Nhưng anh không hề sợ hãi, dễ dàng giơ tay lên.Vù vù vù vù… Cả sàn nhà bị nhấc lên.Cương khí cứng rắn giống như sắt thép xông thẳng về phía người phụ nữ kia.Râm! Cương khí và người phụ nữ va chạm.Nhưng mà… Người phụ nữ lại lông tóc không tổn hao gì, trực tiếp va chạm tản ra khí ý đáng sợ này, dán sát lại gân Lâm Dương.Rầm… Chỉ thấy khí ý quanh người cô ta trực tiếp hóa thành vô số lưỡi dao khủng bố, lấy xu thế cái lưới lớn chém giết về phía Lâm Dương.Thật khủng khiếp! Đôi mắt Lâm Dương nghiêm nghị, trực tiếp thôi động kim châm cứu bắn phá.Bang bang bang râm râm… Toàn bộ lưỡi dao bằng khí bị kim châm cứu va chạm nổ.Lúc này cả sảnh đường bùng nổ, tất cả mọi thứ bị tứ phân ngũ liệt.“Xem ra anh có chút bản lĩnh, nhưng mà nếu anh tới đây, vậy thì chết ở đây đi!”Người phụ nữ quát khẽ, cơ thể đột nhiên giống như tinh linh, chỉ trong nháy mắt đã xoay tròn xung quanh Lâm Dương.Mỗi một lần xoay tròn, đều có thể đánh ra chưởng ấn lóe sáng như ánh sáng ngọc.Những chưởng ấn này rất mạnh mà hùng hậu, đánh giết tới, gần như không cho người ta thời gian phản ứng lại. Vẻ mặt Lâm Dương lạnh lùng, lập tức thôi động tất cả lực Lạc Linh Huyết, hai tay giống như vô ảnh, tập kich ra ngoài như điên rồi.Bang bang bang bang… Thủ chưởng và chưởng ấn cùng chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.Nhưng Lâm Dương không dừng lại, mà tiếp tục oanh kich.Mỗi một chưởng đều dùng hết toàn lực.Mà chưởng lực bùng nổ ra lực lượng càng lúc càng mênh môwg hùng hậu, khiến cho người ta không thể chống đỡ được.Người bình thường căn bản không thể chống đỡ được lực lượng như vậy.Lâm Dương cũng tin tưởng, cô ta chắc chắn sẽ không thể chống đỡ được.Quả nhiên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Kẻ nào?”
Một giọng nói thanh thúy lại lạnh lùng vang lên.
Lâm Dương chậm rãi ngẩng đầu.
Chỉ thấy một người phụ nữ mặc bộ đồ màu đỏ thâm đeo mặt nạ hoa văn đi tới.
Không nhìn rõ được dáng vẻ của người phụ nữ này, chỉ riêng đôi mắt tràn ngập thanh tú.
“Cô là cốc chủ của Hồng Nhan Cốc?”
“Anh tới vì cốc chủ sao?”
Người phụ nữ khôi phục lại bình tĩnh, thản nhiên nói: “Rất đáng tiếc, cốc chủ không có ở đây! Anh tới một chuyến vô ích rồi!”
“Gô là ai?”
Lâm Dương trâm giọng hỏi.
“Những lời này, hẳn là tôi hỏi anh mới đúng!”
Người phụ nữ la lên, trực tiếp vươn người nhảy lên, xông về phía Lâm Dương.
Chỉ trong nháy mắt, khí ý vô tận giống như biển rộng mênh môwg đánh về phía Lâm Dương.
Lâm Dương chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị ngưng kết lại.
Nhưng anh không hề sợ hãi, dễ dàng giơ tay lên.
Vù vù vù vù… Cả sàn nhà bị nhấc lên.
Cương khí cứng rắn giống như sắt thép xông thẳng về phía người phụ nữ kia.
Râm! Cương khí và người phụ nữ va chạm.
Nhưng mà… Người phụ nữ lại lông tóc không tổn hao gì, trực tiếp va chạm tản ra khí ý đáng sợ này, dán sát lại gân Lâm Dương.
Rầm… Chỉ thấy khí ý quanh người cô ta trực tiếp hóa thành vô số lưỡi dao khủng bố, lấy xu thế cái lưới lớn chém giết về phía Lâm Dương.
Thật khủng khiếp! Đôi mắt Lâm Dương nghiêm nghị, trực tiếp thôi động kim châm cứu bắn phá.
Bang bang bang râm râm… Toàn bộ lưỡi dao bằng khí bị kim châm cứu va chạm nổ.
Lúc này cả sảnh đường bùng nổ, tất cả mọi thứ bị tứ phân ngũ liệt.
“Xem ra anh có chút bản lĩnh, nhưng mà nếu anh tới đây, vậy thì chết ở đây đi!”
Người phụ nữ quát khẽ, cơ thể đột nhiên giống như tinh linh, chỉ trong nháy mắt đã xoay tròn xung quanh Lâm Dương.
Mỗi một lần xoay tròn, đều có thể đánh ra chưởng ấn lóe sáng như ánh sáng ngọc.
Những chưởng ấn này rất mạnh mà hùng hậu, đánh giết tới, gần như không cho người ta thời gian phản ứng lại. Vẻ mặt Lâm Dương lạnh lùng, lập tức thôi động tất cả lực Lạc Linh Huyết, hai tay giống như vô ảnh, tập kich ra ngoài như điên rồi.
Bang bang bang bang… Thủ chưởng và chưởng ấn cùng chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Nhưng Lâm Dương không dừng lại, mà tiếp tục oanh kich.
Mỗi một chưởng đều dùng hết toàn lực.
Mà chưởng lực bùng nổ ra lực lượng càng lúc càng mênh môwg hùng hậu, khiến cho người ta không thể chống đỡ được.
Người bình thường căn bản không thể chống đỡ được lực lượng như vậy.
Lâm Dương cũng tin tưởng, cô ta chắc chắn sẽ không thể chống đỡ được.
Quả nhiên.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Kẻ nào?”Một giọng nói thanh thúy lại lạnh lùng vang lên.Lâm Dương chậm rãi ngẩng đầu.Chỉ thấy một người phụ nữ mặc bộ đồ màu đỏ thâm đeo mặt nạ hoa văn đi tới.Không nhìn rõ được dáng vẻ của người phụ nữ này, chỉ riêng đôi mắt tràn ngập thanh tú.“Cô là cốc chủ của Hồng Nhan Cốc?”“Anh tới vì cốc chủ sao?”Người phụ nữ khôi phục lại bình tĩnh, thản nhiên nói: “Rất đáng tiếc, cốc chủ không có ở đây! Anh tới một chuyến vô ích rồi!”“Gô là ai?”Lâm Dương trâm giọng hỏi.“Những lời này, hẳn là tôi hỏi anh mới đúng!”Người phụ nữ la lên, trực tiếp vươn người nhảy lên, xông về phía Lâm Dương.Chỉ trong nháy mắt, khí ý vô tận giống như biển rộng mênh môwg đánh về phía Lâm Dương.Lâm Dương chỉ cảm thấy toàn thân mình như bị ngưng kết lại.Nhưng anh không hề sợ hãi, dễ dàng giơ tay lên.Vù vù vù vù… Cả sàn nhà bị nhấc lên.Cương khí cứng rắn giống như sắt thép xông thẳng về phía người phụ nữ kia.Râm! Cương khí và người phụ nữ va chạm.Nhưng mà… Người phụ nữ lại lông tóc không tổn hao gì, trực tiếp va chạm tản ra khí ý đáng sợ này, dán sát lại gân Lâm Dương.Rầm… Chỉ thấy khí ý quanh người cô ta trực tiếp hóa thành vô số lưỡi dao khủng bố, lấy xu thế cái lưới lớn chém giết về phía Lâm Dương.Thật khủng khiếp! Đôi mắt Lâm Dương nghiêm nghị, trực tiếp thôi động kim châm cứu bắn phá.Bang bang bang râm râm… Toàn bộ lưỡi dao bằng khí bị kim châm cứu va chạm nổ.Lúc này cả sảnh đường bùng nổ, tất cả mọi thứ bị tứ phân ngũ liệt.“Xem ra anh có chút bản lĩnh, nhưng mà nếu anh tới đây, vậy thì chết ở đây đi!”Người phụ nữ quát khẽ, cơ thể đột nhiên giống như tinh linh, chỉ trong nháy mắt đã xoay tròn xung quanh Lâm Dương.Mỗi một lần xoay tròn, đều có thể đánh ra chưởng ấn lóe sáng như ánh sáng ngọc.Những chưởng ấn này rất mạnh mà hùng hậu, đánh giết tới, gần như không cho người ta thời gian phản ứng lại. Vẻ mặt Lâm Dương lạnh lùng, lập tức thôi động tất cả lực Lạc Linh Huyết, hai tay giống như vô ảnh, tập kich ra ngoài như điên rồi.Bang bang bang bang… Thủ chưởng và chưởng ấn cùng chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.Nhưng Lâm Dương không dừng lại, mà tiếp tục oanh kich.Mỗi một chưởng đều dùng hết toàn lực.Mà chưởng lực bùng nổ ra lực lượng càng lúc càng mênh môwg hùng hậu, khiến cho người ta không thể chống đỡ được.Người bình thường căn bản không thể chống đỡ được lực lượng như vậy.Lâm Dương cũng tin tưởng, cô ta chắc chắn sẽ không thể chống đỡ được.Quả nhiên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên