“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2681
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bây giờ Lâm Dương đã bị vô số cường giả vây quanh, có chạy đăng trời, tất nhiên là người phụ nữ này sẽ không sợ hãi.Lâm Dương nheo mắt nhìn.“Nếu như anh bó tay chịu trói, còn có một con đường sống!”Người phụ nữ lạnh nhạt nói.“Chỉ dựa vào đám người này, muốn giết tôi e rằng không có khả năng”Lâm Dương lắc đầu.“Nếu bọn họ không đủ, vậy thì gọi càng nhiều người hơn, †ôi muốn nhìn xem anh có năng lực, có thể địch lại hết cường giả của Hồng Nhan Cốc hay không?”Người phụ nữ lạnh nhạt nói, sau đó cao giọng hơn nói thêm: “Người này lẻn vào trong cốc ta, muốn mưu hại cốc chủ! Mọi người nghe lệnh, cần phải bắt giữ người này, giao cho cốc chủ xử ly! Nếu không thể bắt giữ, vậy thì xử quyết!”“Dạ, thánh nữt”Cường giả ở bốn phía cùng kêu lên.Thánh nữ sao? Lâm Dương giật mình.Hóa ra người phụ nữ này là thánh nữ tiếng tăm lừng lây của Hồng Nhan Cốc, Thiên Vân Nguyệt! Ở trong Hồng Nhan Gốc người này đúng là người dưới một người trêu vạn người! Cho dù là phó cốc chủ nhìn thấy cô ta, cũng phải vô cùng khách sáo.Nếu như có thể bắt Thiên Vân Nguyệt, đối với việc kiêm chế Hồng Nhan Cốc, cũng có trợ giúp rất lớn! Ánh mắt Lâm Dương lạnh lão, không do dự nữa, người như mãnh thú tiến lên tấn công.Khí thể đó càng thêm hung bạo rồi.“Làm càn”“Lớn mật!” “Vậy mà muốn làm hại thánh nữ? Chất!”Đám cường giả giận tím mặt, cùng xông lên, bao vây tấn công.Có người cầm kiếm, kiếm nhìn y như trăng lạnh, một phát kiếm chém đứt yết hầu.Nhưng Lâm Dương trở tay vung tay, kim châm cứu bay ra.Kengl Đừng khinh thường kim châm cứu nhỏ mảnh ngắn, nhưng mang theo lực lượng khiến người ta kinh hãi, thật sự đánh thanh kiếm gấy nát, người cầm kiếm cũng bị đẩy lùi về sau liên tiếp, toàn thân run rẩy khóe miệng tràn ra máu tươi.Còn có mấy người dùng chưởng kicñ, giữa lòng bàn tay đánh ra từng trận gió, chưởng chưa tới, nhưng làn gió đáng sợ có thể đánh gấy sắt thép, phá vỡ toàn bộ. Nhưng Lâm Dương đối mặt với chưởng này không có lùi bước, trái lại cũng đánh một chưởng qua.Rầm! Hai chưởng va chạm nhau, lực lượng cũng trùng kicñ lẫn nhau.Nhưng rõ ràng là sức lực của Lâm Dương càng bá đạo và càng thêm mãnh liệt hơn.Xương tay của người nọ bị gãy ra, người giống như đạn pháo bay về phía sau, đụng nát vài bức tường, ngã lên trêu mặt đất khó có thể đứng dậy.Nhưng hai người ngã xuống, lại có nhiêu người tới gần hơn.Thánh nữ đứng ở phía sau đám người, cách Lâm Dương chỉ hơn mười mét, nhưng Lâm Dương khó có thể chạm vào cô †a.Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, bỗng nhiên hét to một tiếng, cả người trực tiếp từ bỏ tất cả phòng ngự, xông về phía thánh nữ.“Cái gì”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Bây giờ Lâm Dương đã bị vô số cường giả vây quanh, có chạy đăng trời, tất nhiên là người phụ nữ này sẽ không sợ hãi.
Lâm Dương nheo mắt nhìn.
“Nếu như anh bó tay chịu trói, còn có một con đường sống!”
Người phụ nữ lạnh nhạt nói.
“Chỉ dựa vào đám người này, muốn giết tôi e rằng không có khả năng”
Lâm Dương lắc đầu.
“Nếu bọn họ không đủ, vậy thì gọi càng nhiều người hơn, †ôi muốn nhìn xem anh có năng lực, có thể địch lại hết cường giả của Hồng Nhan Cốc hay không?”
Người phụ nữ lạnh nhạt nói, sau đó cao giọng hơn nói thêm: “Người này lẻn vào trong cốc ta, muốn mưu hại cốc chủ! Mọi người nghe lệnh, cần phải bắt giữ người này, giao cho cốc chủ xử ly! Nếu không thể bắt giữ, vậy thì xử quyết!”
“Dạ, thánh nữt”
Cường giả ở bốn phía cùng kêu lên.
Thánh nữ sao? Lâm Dương giật mình.
Hóa ra người phụ nữ này là thánh nữ tiếng tăm lừng lây của Hồng Nhan Cốc, Thiên Vân Nguyệt! Ở trong Hồng Nhan Gốc người này đúng là người dưới một người trêu vạn người! Cho dù là phó cốc chủ nhìn thấy cô ta, cũng phải vô cùng khách sáo.
Nếu như có thể bắt Thiên Vân Nguyệt, đối với việc kiêm chế Hồng Nhan Cốc, cũng có trợ giúp rất lớn! Ánh mắt Lâm Dương lạnh lão, không do dự nữa, người như mãnh thú tiến lên tấn công.
Khí thể đó càng thêm hung bạo rồi.
“Làm càn”
“Lớn mật!” “Vậy mà muốn làm hại thánh nữ? Chất!”
Đám cường giả giận tím mặt, cùng xông lên, bao vây tấn công.
Có người cầm kiếm, kiếm nhìn y như trăng lạnh, một phát kiếm chém đứt yết hầu.
Nhưng Lâm Dương trở tay vung tay, kim châm cứu bay ra.
Kengl Đừng khinh thường kim châm cứu nhỏ mảnh ngắn, nhưng mang theo lực lượng khiến người ta kinh hãi, thật sự đánh thanh kiếm gấy nát, người cầm kiếm cũng bị đẩy lùi về sau liên tiếp, toàn thân run rẩy khóe miệng tràn ra máu tươi.
Còn có mấy người dùng chưởng kicñ, giữa lòng bàn tay đánh ra từng trận gió, chưởng chưa tới, nhưng làn gió đáng sợ có thể đánh gấy sắt thép, phá vỡ toàn bộ. Nhưng Lâm Dương đối mặt với chưởng này không có lùi bước, trái lại cũng đánh một chưởng qua.
Rầm! Hai chưởng va chạm nhau, lực lượng cũng trùng kicñ lẫn nhau.
Nhưng rõ ràng là sức lực của Lâm Dương càng bá đạo và càng thêm mãnh liệt hơn.
Xương tay của người nọ bị gãy ra, người giống như đạn pháo bay về phía sau, đụng nát vài bức tường, ngã lên trêu mặt đất khó có thể đứng dậy.
Nhưng hai người ngã xuống, lại có nhiêu người tới gần hơn.
Thánh nữ đứng ở phía sau đám người, cách Lâm Dương chỉ hơn mười mét, nhưng Lâm Dương khó có thể chạm vào cô †a.
Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, bỗng nhiên hét to một tiếng, cả người trực tiếp từ bỏ tất cả phòng ngự, xông về phía thánh nữ.
“Cái gì”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bây giờ Lâm Dương đã bị vô số cường giả vây quanh, có chạy đăng trời, tất nhiên là người phụ nữ này sẽ không sợ hãi.Lâm Dương nheo mắt nhìn.“Nếu như anh bó tay chịu trói, còn có một con đường sống!”Người phụ nữ lạnh nhạt nói.“Chỉ dựa vào đám người này, muốn giết tôi e rằng không có khả năng”Lâm Dương lắc đầu.“Nếu bọn họ không đủ, vậy thì gọi càng nhiều người hơn, †ôi muốn nhìn xem anh có năng lực, có thể địch lại hết cường giả của Hồng Nhan Cốc hay không?”Người phụ nữ lạnh nhạt nói, sau đó cao giọng hơn nói thêm: “Người này lẻn vào trong cốc ta, muốn mưu hại cốc chủ! Mọi người nghe lệnh, cần phải bắt giữ người này, giao cho cốc chủ xử ly! Nếu không thể bắt giữ, vậy thì xử quyết!”“Dạ, thánh nữt”Cường giả ở bốn phía cùng kêu lên.Thánh nữ sao? Lâm Dương giật mình.Hóa ra người phụ nữ này là thánh nữ tiếng tăm lừng lây của Hồng Nhan Cốc, Thiên Vân Nguyệt! Ở trong Hồng Nhan Gốc người này đúng là người dưới một người trêu vạn người! Cho dù là phó cốc chủ nhìn thấy cô ta, cũng phải vô cùng khách sáo.Nếu như có thể bắt Thiên Vân Nguyệt, đối với việc kiêm chế Hồng Nhan Cốc, cũng có trợ giúp rất lớn! Ánh mắt Lâm Dương lạnh lão, không do dự nữa, người như mãnh thú tiến lên tấn công.Khí thể đó càng thêm hung bạo rồi.“Làm càn”“Lớn mật!” “Vậy mà muốn làm hại thánh nữ? Chất!”Đám cường giả giận tím mặt, cùng xông lên, bao vây tấn công.Có người cầm kiếm, kiếm nhìn y như trăng lạnh, một phát kiếm chém đứt yết hầu.Nhưng Lâm Dương trở tay vung tay, kim châm cứu bay ra.Kengl Đừng khinh thường kim châm cứu nhỏ mảnh ngắn, nhưng mang theo lực lượng khiến người ta kinh hãi, thật sự đánh thanh kiếm gấy nát, người cầm kiếm cũng bị đẩy lùi về sau liên tiếp, toàn thân run rẩy khóe miệng tràn ra máu tươi.Còn có mấy người dùng chưởng kicñ, giữa lòng bàn tay đánh ra từng trận gió, chưởng chưa tới, nhưng làn gió đáng sợ có thể đánh gấy sắt thép, phá vỡ toàn bộ. Nhưng Lâm Dương đối mặt với chưởng này không có lùi bước, trái lại cũng đánh một chưởng qua.Rầm! Hai chưởng va chạm nhau, lực lượng cũng trùng kicñ lẫn nhau.Nhưng rõ ràng là sức lực của Lâm Dương càng bá đạo và càng thêm mãnh liệt hơn.Xương tay của người nọ bị gãy ra, người giống như đạn pháo bay về phía sau, đụng nát vài bức tường, ngã lên trêu mặt đất khó có thể đứng dậy.Nhưng hai người ngã xuống, lại có nhiêu người tới gần hơn.Thánh nữ đứng ở phía sau đám người, cách Lâm Dương chỉ hơn mười mét, nhưng Lâm Dương khó có thể chạm vào cô †a.Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, bỗng nhiên hét to một tiếng, cả người trực tiếp từ bỏ tất cả phòng ngự, xông về phía thánh nữ.“Cái gì”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên