“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2706
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Cô Gia Linh, chuyện này thì chưa chắc!”Lâm Dương thở hổn hển nói.“Anh… Gia Linh câm miệng.“Gia Linh! Cô còn thủ hạ lưu tình sao? Lấy đầu anh ta xuống cho tôi, kết thúc trận đấu này, có nghe thấy không?”Thánh nữ la lên.Gia Linh không biết phải làm gì, chỉ có thể nghiêm túc hơn, nuôi khí kình, tấn công về phía yết hầu Lâm Dương, tính toán khiến anh choáng váng, hoàn toàn kết thúc trận đấu này.Nhưng vào lúc này… Vùi Lâm Dương đi tới đột nhiên như đợi cơ hội gì đó, bỗng nhiên cả người bùng nổ, người như ảo ảnh xông về phía Gia Linh.“Gái gì?Gia Linh ngạc nhiên.Trong cung điện cũng phát ra tiếng kêu kinh hãi! Lúc này, vậy mà Lâm Dương bùng nổ ra tốc độ khủng bố khác hoàn toàn lúc trước! Anh phản kic rồi! Gia Linh lập tức đứng lại, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm Lâm Dương tới gần, hai tay đêu nâng lên muốn đánh lui anh.Nhưng tốc độ của Lâm Dương không chỉ nhanh thần kỳ, ngay cả nhịp chân cũng kỳ lạ khó nắm bắt.Cô ta đánh vài cái qua, đều đánh vào không khít “Liên Hoa Bát Quái Chưởng!”Gia Linh la lên, hai tay cuốn ra lượng lớn ảo ảnh, ảo ảnh hóa thành đồ ấn bát quái, trực tiếp phong tỏa chỗ Lâm Dương né tránh.Bang bang râm rầm… Lâm Dương không thể lui, một lần nữa ngực lại bị trúng ba chưởng.Phốc! Trong miệng anh phun ra ngụm máu.Nhưng lúc này… Lâm Dương không lùi lại.Mà vươn cánh tay ra, vươn ngón tay ra, ấn lên lòng bàn tay của Gia Linh một cách chính xác.Chỉ trong nháy mắt, chưởng ảnh của Bát Quái Chưởng biến mất! Gia Linh… Không thể cử động rôi! Một chiêu chế ngự! “Điểm huyệt sao?”Tiếng kêu kinh hãi vang vọng cung điện!Gia Linh bị điểm huyệt rồi! Người như pho tượng, đứng tại chỗ không nhúc nhích chút nào, vẫn duy trì tư thế đánh chưởng.Người xung quanh trợn tròn mắt, nhìn một màn này với vẻ khó mà tin.Người nào cũng không ngờ tới, chiến đấu dùng phương thức như vậy kết thúc… “Thánh nữ! Cô Gia Linh đã bị tôi điểm huyệt rồi, bây giờ cô ta như miếng thịt nằm trêu thớt gỗ của tôi, tôi có thể giết bất cứ lúc nào! Quyết đấu giữa tôi và cô ấy, hắn là tôi thắng đúng không?”Lâm Dương ôm ngực, bộ dạng vô cùng suy yếu nói. Gương mặt thánh nữ vô cùng âm trầm.Gô ta đứng bật dậy, nhìn Gia Linh giống như pho tượng, hừ lạnh nói: “Anh thẳng rồi!”“Cảm ơn thánh nữ!”Lâm Dương mỉm cười, mở huyệt đạo cho Gia Linh.Huyệt đạo vừa mở, Gia Linh lập tức xoay người, quỳ sát trêu đất.“Đệ tử Gia Linh tài sơ học thiển, làm nhục uy danh của thánh nữ, xin thánh nữ giáng tội”“Không phải lỗi của cô, tên này đê tiện giả dối, lúc trước anh ta bày tỏ mình yếu kém, khiến cô mất đi cảnh giác, lấy thân pháp cao siêu và điểm huyệt chế ngự người chưa chuẩn bị như cô! Người này đúng là giỏi tâm kế, sao cô có thể là đối thủ của anh ta?”Thánh nữ lạnh nhạt nói.Gia Linh khế căn môi anh đào, không hé răng.“Được rồi, tản đi”Thánh nữ hừ lạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Cô Gia Linh, chuyện này thì chưa chắc!”
Lâm Dương thở hổn hển nói.
“Anh… Gia Linh câm miệng.
“Gia Linh! Cô còn thủ hạ lưu tình sao? Lấy đầu anh ta xuống cho tôi, kết thúc trận đấu này, có nghe thấy không?”
Thánh nữ la lên.
Gia Linh không biết phải làm gì, chỉ có thể nghiêm túc hơn, nuôi khí kình, tấn công về phía yết hầu Lâm Dương, tính toán khiến anh choáng váng, hoàn toàn kết thúc trận đấu này.
Nhưng vào lúc này… Vùi Lâm Dương đi tới đột nhiên như đợi cơ hội gì đó, bỗng nhiên cả người bùng nổ, người như ảo ảnh xông về phía Gia Linh.
“Gái gì?
Gia Linh ngạc nhiên.
Trong cung điện cũng phát ra tiếng kêu kinh hãi! Lúc này, vậy mà Lâm Dương bùng nổ ra tốc độ khủng bố khác hoàn toàn lúc trước! Anh phản kic rồi! Gia Linh lập tức đứng lại, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm Lâm Dương tới gần, hai tay đêu nâng lên muốn đánh lui anh.
Nhưng tốc độ của Lâm Dương không chỉ nhanh thần kỳ, ngay cả nhịp chân cũng kỳ lạ khó nắm bắt.
Cô ta đánh vài cái qua, đều đánh vào không khít “Liên Hoa Bát Quái Chưởng!”
Gia Linh la lên, hai tay cuốn ra lượng lớn ảo ảnh, ảo ảnh hóa thành đồ ấn bát quái, trực tiếp phong tỏa chỗ Lâm Dương né tránh.
Bang bang râm rầm… Lâm Dương không thể lui, một lần nữa ngực lại bị trúng ba chưởng.
Phốc! Trong miệng anh phun ra ngụm máu.
Nhưng lúc này… Lâm Dương không lùi lại.
Mà vươn cánh tay ra, vươn ngón tay ra, ấn lên lòng bàn tay của Gia Linh một cách chính xác.
Chỉ trong nháy mắt, chưởng ảnh của Bát Quái Chưởng biến mất! Gia Linh… Không thể cử động rôi! Một chiêu chế ngự! “Điểm huyệt sao?”
Tiếng kêu kinh hãi vang vọng cung điện!
Gia Linh bị điểm huyệt rồi! Người như pho tượng, đứng tại chỗ không nhúc nhích chút nào, vẫn duy trì tư thế đánh chưởng.
Người xung quanh trợn tròn mắt, nhìn một màn này với vẻ khó mà tin.
Người nào cũng không ngờ tới, chiến đấu dùng phương thức như vậy kết thúc… “Thánh nữ! Cô Gia Linh đã bị tôi điểm huyệt rồi, bây giờ cô ta như miếng thịt nằm trêu thớt gỗ của tôi, tôi có thể giết bất cứ lúc nào! Quyết đấu giữa tôi và cô ấy, hắn là tôi thắng đúng không?”
Lâm Dương ôm ngực, bộ dạng vô cùng suy yếu nói. Gương mặt thánh nữ vô cùng âm trầm.
Gô ta đứng bật dậy, nhìn Gia Linh giống như pho tượng, hừ lạnh nói: “Anh thẳng rồi!”
“Cảm ơn thánh nữ!”
Lâm Dương mỉm cười, mở huyệt đạo cho Gia Linh.
Huyệt đạo vừa mở, Gia Linh lập tức xoay người, quỳ sát trêu đất.
“Đệ tử Gia Linh tài sơ học thiển, làm nhục uy danh của thánh nữ, xin thánh nữ giáng tội”
“Không phải lỗi của cô, tên này đê tiện giả dối, lúc trước anh ta bày tỏ mình yếu kém, khiến cô mất đi cảnh giác, lấy thân pháp cao siêu và điểm huyệt chế ngự người chưa chuẩn bị như cô! Người này đúng là giỏi tâm kế, sao cô có thể là đối thủ của anh ta?”
Thánh nữ lạnh nhạt nói.
Gia Linh khế căn môi anh đào, không hé răng.
“Được rồi, tản đi”
Thánh nữ hừ lạnh.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Cô Gia Linh, chuyện này thì chưa chắc!”Lâm Dương thở hổn hển nói.“Anh… Gia Linh câm miệng.“Gia Linh! Cô còn thủ hạ lưu tình sao? Lấy đầu anh ta xuống cho tôi, kết thúc trận đấu này, có nghe thấy không?”Thánh nữ la lên.Gia Linh không biết phải làm gì, chỉ có thể nghiêm túc hơn, nuôi khí kình, tấn công về phía yết hầu Lâm Dương, tính toán khiến anh choáng váng, hoàn toàn kết thúc trận đấu này.Nhưng vào lúc này… Vùi Lâm Dương đi tới đột nhiên như đợi cơ hội gì đó, bỗng nhiên cả người bùng nổ, người như ảo ảnh xông về phía Gia Linh.“Gái gì?Gia Linh ngạc nhiên.Trong cung điện cũng phát ra tiếng kêu kinh hãi! Lúc này, vậy mà Lâm Dương bùng nổ ra tốc độ khủng bố khác hoàn toàn lúc trước! Anh phản kic rồi! Gia Linh lập tức đứng lại, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm Lâm Dương tới gần, hai tay đêu nâng lên muốn đánh lui anh.Nhưng tốc độ của Lâm Dương không chỉ nhanh thần kỳ, ngay cả nhịp chân cũng kỳ lạ khó nắm bắt.Cô ta đánh vài cái qua, đều đánh vào không khít “Liên Hoa Bát Quái Chưởng!”Gia Linh la lên, hai tay cuốn ra lượng lớn ảo ảnh, ảo ảnh hóa thành đồ ấn bát quái, trực tiếp phong tỏa chỗ Lâm Dương né tránh.Bang bang râm rầm… Lâm Dương không thể lui, một lần nữa ngực lại bị trúng ba chưởng.Phốc! Trong miệng anh phun ra ngụm máu.Nhưng lúc này… Lâm Dương không lùi lại.Mà vươn cánh tay ra, vươn ngón tay ra, ấn lên lòng bàn tay của Gia Linh một cách chính xác.Chỉ trong nháy mắt, chưởng ảnh của Bát Quái Chưởng biến mất! Gia Linh… Không thể cử động rôi! Một chiêu chế ngự! “Điểm huyệt sao?”Tiếng kêu kinh hãi vang vọng cung điện!Gia Linh bị điểm huyệt rồi! Người như pho tượng, đứng tại chỗ không nhúc nhích chút nào, vẫn duy trì tư thế đánh chưởng.Người xung quanh trợn tròn mắt, nhìn một màn này với vẻ khó mà tin.Người nào cũng không ngờ tới, chiến đấu dùng phương thức như vậy kết thúc… “Thánh nữ! Cô Gia Linh đã bị tôi điểm huyệt rồi, bây giờ cô ta như miếng thịt nằm trêu thớt gỗ của tôi, tôi có thể giết bất cứ lúc nào! Quyết đấu giữa tôi và cô ấy, hắn là tôi thắng đúng không?”Lâm Dương ôm ngực, bộ dạng vô cùng suy yếu nói. Gương mặt thánh nữ vô cùng âm trầm.Gô ta đứng bật dậy, nhìn Gia Linh giống như pho tượng, hừ lạnh nói: “Anh thẳng rồi!”“Cảm ơn thánh nữ!”Lâm Dương mỉm cười, mở huyệt đạo cho Gia Linh.Huyệt đạo vừa mở, Gia Linh lập tức xoay người, quỳ sát trêu đất.“Đệ tử Gia Linh tài sơ học thiển, làm nhục uy danh của thánh nữ, xin thánh nữ giáng tội”“Không phải lỗi của cô, tên này đê tiện giả dối, lúc trước anh ta bày tỏ mình yếu kém, khiến cô mất đi cảnh giác, lấy thân pháp cao siêu và điểm huyệt chế ngự người chưa chuẩn bị như cô! Người này đúng là giỏi tâm kế, sao cô có thể là đối thủ của anh ta?”Thánh nữ lạnh nhạt nói.Gia Linh khế căn môi anh đào, không hé răng.“Được rồi, tản đi”Thánh nữ hừ lạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên