“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2708

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Đây rõ ràng không phải lỗi của tôi, vì sao bọn họ lại đánh gãy hai chân tôi? Ra tay với tôi tàn nhẫn như thế?”“Không phải là bọn họ nói, chúng tôi đều là người một nhà sao? Vì sao bọn họ có thể ra tay nặng như thế?”“Vì sao chứ?”Trịnh Mai Anh khóc.Đám Mai Tuyết Hương ở bên cạnh cũng im lặng.Trong mắt rất nhiêu người đều có nước mắt.Trừng phạt lân này quá mức nghiêm trọng, hoàn toàn làm trái tim bọn họ tổn thương.Nếu không phải Lâm Dương ra mặt, bọn họ đã sớm mất mạng, đối với Hồng Nhan Cốc, tất nhiên là mỗi người đều vô cùng oán hận.“Việc đã đến nước này, không cân oán trách nữa! Nhanh uống hết thuốc đi”Lâm Dương nói.“Kỳ Lân, anh cứu chúng tôi kiểu gì thế?”Trịnh Mai Anh hỏi.Lâm Dương cười mà không nói, Lâm Nhã Nam kể mọi chuyện cho bọn họ nghe.Nghe Kỳ Lân vì bọn họ ngay cả tính mạng cũng không cân, đám phụ nữ lại một lần nữa cảm động.“Kỳ Lân, anh đối xử với chúng tôi tốt như thế, chúng tôi báo đáp anh kiểu gì đây?”Trịnh Mai Anh nhìn chằm chằm Lâm Dương nói. Chap mới luôn có tại { TRÙM TRUYỆN. M E} “Báo đáp thì không cần, chỉ cân các cô dưỡng thương thật tốt là được! Sớm khôi phục, là báo đáp tốt nhất đối với tôi”Lâm Dương cười nói.Đám phụ nữ nhìn Lâm Dương cười, nhao nhao gật đầu uống thuốc, bôi thuốc.Lâm Dương liếc mắt nhìn, thấy thời gian đã tới, liền dứt khoát mở miệng.“Tuy bây giờ các cô đại nạn không chết, nhưng tôi cảm thấy các cô đừng nên ở lại Hồng Nhan Cốc nữa thì hơn! Lần này tôi có thể cứu các cô, lần sau không biết ai có thể cứu các cô rồi!”Trịnh Mai Anh và Mai Tuyết Hương liếc nhau, nhìn Lâm Dương.“Kỳ Lân, anh có tính toán gì không?”“Tôi chuẩn bị rời khỏi Hồng Nhan Cốc rồi!”“Chúng tôi đi cùng với anh!”Tất cả đám phụ nữ gần như nói cùng lúc.“Các cô chắc chắn muốn đi cùng tôi chứ?”Lâm Dương nhìn mấy người, vẻ mặt nghiêm túc.“Đương nhiên, chúng tôi không nói đùa mài Anh đừng tưởng rằng chúng tôi vì anh mới rời đi, bởi vì anh nói rất đúng, tông môn đã hoài nghi chúng tôi một lần, cho dù lúc này vì anh chúng tôi mới đại nạn không chết, nhưng trong lòng thánh nữ có khúc mắc với chúng tôi, chúng tôi không đi, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay thánh nữ!”Trịnh Mai Anh nghiêm túc nói.“Vậy sao? Được rồi, tôi có thể mang các cô đi, nhưng trước khi đi, các cô có thể giúp tôi một chuyện được không?” Lâm Dương hít sâu một hơi, nói mục đích cuối cùng của mình raNhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Lâm Dương, đám Trịnh Mai Anh đều ngẩn ra.“Kỳ Lân, anh muốn chúng tôi giúp anh chuyện gì?”Mai Tuyết Hương cẩn thận hỏi.Lâm Dương suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Tôi muốn các cô dân tôi vào cấm địa lân nữa!”“Lại vào cấm địa?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Đây rõ ràng không phải lỗi của tôi, vì sao bọn họ lại đánh gãy hai chân tôi? Ra tay với tôi tàn nhẫn như thế?”

“Không phải là bọn họ nói, chúng tôi đều là người một nhà sao? Vì sao bọn họ có thể ra tay nặng như thế?”

“Vì sao chứ?”

Trịnh Mai Anh khóc.

Đám Mai Tuyết Hương ở bên cạnh cũng im lặng.

Trong mắt rất nhiêu người đều có nước mắt.

Trừng phạt lân này quá mức nghiêm trọng, hoàn toàn làm trái tim bọn họ tổn thương.

Nếu không phải Lâm Dương ra mặt, bọn họ đã sớm mất mạng, đối với Hồng Nhan Cốc, tất nhiên là mỗi người đều vô cùng oán hận.

“Việc đã đến nước này, không cân oán trách nữa! Nhanh uống hết thuốc đi”

Lâm Dương nói.

“Kỳ Lân, anh cứu chúng tôi kiểu gì thế?”

Trịnh Mai Anh hỏi.

Lâm Dương cười mà không nói, Lâm Nhã Nam kể mọi chuyện cho bọn họ nghe.

Nghe Kỳ Lân vì bọn họ ngay cả tính mạng cũng không cân, đám phụ nữ lại một lần nữa cảm động.

“Kỳ Lân, anh đối xử với chúng tôi tốt như thế, chúng tôi báo đáp anh kiểu gì đây?”

Trịnh Mai Anh nhìn chằm chằm Lâm Dương nói. Chap mới luôn có tại { TRÙM TRUYỆN. M E} “Báo đáp thì không cần, chỉ cân các cô dưỡng thương thật tốt là được! Sớm khôi phục, là báo đáp tốt nhất đối với tôi”

Lâm Dương cười nói.

Đám phụ nữ nhìn Lâm Dương cười, nhao nhao gật đầu uống thuốc, bôi thuốc.

Lâm Dương liếc mắt nhìn, thấy thời gian đã tới, liền dứt khoát mở miệng.

“Tuy bây giờ các cô đại nạn không chết, nhưng tôi cảm thấy các cô đừng nên ở lại Hồng Nhan Cốc nữa thì hơn! Lần này tôi có thể cứu các cô, lần sau không biết ai có thể cứu các cô rồi!”

Trịnh Mai Anh và Mai Tuyết Hương liếc nhau, nhìn Lâm Dương.

“Kỳ Lân, anh có tính toán gì không?”

“Tôi chuẩn bị rời khỏi Hồng Nhan Cốc rồi!”

“Chúng tôi đi cùng với anh!”

Tất cả đám phụ nữ gần như nói cùng lúc.

“Các cô chắc chắn muốn đi cùng tôi chứ?”

Lâm Dương nhìn mấy người, vẻ mặt nghiêm túc.

“Đương nhiên, chúng tôi không nói đùa mài Anh đừng tưởng rằng chúng tôi vì anh mới rời đi, bởi vì anh nói rất đúng, tông môn đã hoài nghi chúng tôi một lần, cho dù lúc này vì anh chúng tôi mới đại nạn không chết, nhưng trong lòng thánh nữ có khúc mắc với chúng tôi, chúng tôi không đi, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay thánh nữ!”

Trịnh Mai Anh nghiêm túc nói.

“Vậy sao? Được rồi, tôi có thể mang các cô đi, nhưng trước khi đi, các cô có thể giúp tôi một chuyện được không?” Lâm Dương hít sâu một hơi, nói mục đích cuối cùng của mình ra

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Lâm Dương, đám Trịnh Mai Anh đều ngẩn ra.

“Kỳ Lân, anh muốn chúng tôi giúp anh chuyện gì?”

Mai Tuyết Hương cẩn thận hỏi.

Lâm Dương suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Tôi muốn các cô dân tôi vào cấm địa lân nữa!”

“Lại vào cấm địa?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Đây rõ ràng không phải lỗi của tôi, vì sao bọn họ lại đánh gãy hai chân tôi? Ra tay với tôi tàn nhẫn như thế?”“Không phải là bọn họ nói, chúng tôi đều là người một nhà sao? Vì sao bọn họ có thể ra tay nặng như thế?”“Vì sao chứ?”Trịnh Mai Anh khóc.Đám Mai Tuyết Hương ở bên cạnh cũng im lặng.Trong mắt rất nhiêu người đều có nước mắt.Trừng phạt lân này quá mức nghiêm trọng, hoàn toàn làm trái tim bọn họ tổn thương.Nếu không phải Lâm Dương ra mặt, bọn họ đã sớm mất mạng, đối với Hồng Nhan Cốc, tất nhiên là mỗi người đều vô cùng oán hận.“Việc đã đến nước này, không cân oán trách nữa! Nhanh uống hết thuốc đi”Lâm Dương nói.“Kỳ Lân, anh cứu chúng tôi kiểu gì thế?”Trịnh Mai Anh hỏi.Lâm Dương cười mà không nói, Lâm Nhã Nam kể mọi chuyện cho bọn họ nghe.Nghe Kỳ Lân vì bọn họ ngay cả tính mạng cũng không cân, đám phụ nữ lại một lần nữa cảm động.“Kỳ Lân, anh đối xử với chúng tôi tốt như thế, chúng tôi báo đáp anh kiểu gì đây?”Trịnh Mai Anh nhìn chằm chằm Lâm Dương nói. Chap mới luôn có tại { TRÙM TRUYỆN. M E} “Báo đáp thì không cần, chỉ cân các cô dưỡng thương thật tốt là được! Sớm khôi phục, là báo đáp tốt nhất đối với tôi”Lâm Dương cười nói.Đám phụ nữ nhìn Lâm Dương cười, nhao nhao gật đầu uống thuốc, bôi thuốc.Lâm Dương liếc mắt nhìn, thấy thời gian đã tới, liền dứt khoát mở miệng.“Tuy bây giờ các cô đại nạn không chết, nhưng tôi cảm thấy các cô đừng nên ở lại Hồng Nhan Cốc nữa thì hơn! Lần này tôi có thể cứu các cô, lần sau không biết ai có thể cứu các cô rồi!”Trịnh Mai Anh và Mai Tuyết Hương liếc nhau, nhìn Lâm Dương.“Kỳ Lân, anh có tính toán gì không?”“Tôi chuẩn bị rời khỏi Hồng Nhan Cốc rồi!”“Chúng tôi đi cùng với anh!”Tất cả đám phụ nữ gần như nói cùng lúc.“Các cô chắc chắn muốn đi cùng tôi chứ?”Lâm Dương nhìn mấy người, vẻ mặt nghiêm túc.“Đương nhiên, chúng tôi không nói đùa mài Anh đừng tưởng rằng chúng tôi vì anh mới rời đi, bởi vì anh nói rất đúng, tông môn đã hoài nghi chúng tôi một lần, cho dù lúc này vì anh chúng tôi mới đại nạn không chết, nhưng trong lòng thánh nữ có khúc mắc với chúng tôi, chúng tôi không đi, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay thánh nữ!”Trịnh Mai Anh nghiêm túc nói.“Vậy sao? Được rồi, tôi có thể mang các cô đi, nhưng trước khi đi, các cô có thể giúp tôi một chuyện được không?” Lâm Dương hít sâu một hơi, nói mục đích cuối cùng của mình raNhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Lâm Dương, đám Trịnh Mai Anh đều ngẩn ra.“Kỳ Lân, anh muốn chúng tôi giúp anh chuyện gì?”Mai Tuyết Hương cẩn thận hỏi.Lâm Dương suy nghĩ một lát, khàn giọng nói: “Tôi muốn các cô dân tôi vào cấm địa lân nữa!”“Lại vào cấm địa?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2708