“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2734
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Mọi người kinh hãi.Quả cầu năng lượng tới gần.Rơi mạnh xuống, nghiền nát, tất cả cây cối hoa cỏ đều bị nghiền thành bột mịn.Còn điện Hồng Nhan bị nghiền nát, sau khi quả cầu năng lượng màu lam này tới gần, đã hoàn toàn sụp đổ.Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc.Quả cầu năng lượng vừa mới va chạm vào Lâm Dương. Bùm! Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng.Năng lượng như sóng to gió lớn lập tức khuếch tán ra bốn phía.Vùi Mọi người vội vàng che mặt lùi vê phía sau, không dám tới gần.Chỉ riêng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.Bà ta mỉm cười nhìn, giống như đang thưởng thức một kiệt tác của mình.Năng lượng khủng bố tập kich không thể tạo thành bất luận ảnh hưởng gì đối với bà ta, nhưng làm tung bay mấy chục đệ tử của Hồng Nhan Gốc, tách tảng đá đất đai ở xung quanh, khiến điện Hồng Nhan sụp đổ thành bột phấn. Quả thực là lực phá hoại vượt qua tên lửa! Hồng Nhan Cốc chấn động rồi.Mọi người lùi ra bên ngoài điện Hồng Nhan, rất nhiều người đứng trêu đỉnh núi nhìn chằm chằm vào một màn này, trong lòng người nào cũng còn sợ hãi, lạnh run.“Đây là thực lực của cốc chủ sao?”“Không! Đây là thực lực của thần tiên! Đây là pháp thuật của thần tiên!”“Cốc chủ là thần tiên sông!”“Đúng vậy! Cốc chủ là thân tiên!”“Thần tiên vạn tuết”“Thần tiên vạn tuết”Các đệ tử ở bốn phía không biết là bị dọa sợ hay là phát ra thành kính sùng bái từ tận đáy lòng, cả đám vô cùng kich động kêu to.“Bác sĩ Lâm, bây giờ cậu đã biết chênh lệch giữa thần tiên và phàm nhân hay chưa? Cậu không thắng được tôi đâu, bởi vì cậu chỉ là một con kiến ở trong thế giới phàm tục này!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nhìn bụi đất đầy trời trước mặt, chậm rãi buông tay xuống, xoay người muốn rời đi. Nhưng đúng lúc này, giọng nói hờ hững truyền từ trong bụi đất ra.“Nếu tôi thật sự là con kiến, vậy vì sao thân tiên như bà không thể giết chết được con kiến như tôi?”“Cái gì?”Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc mở to, bất chợt quay đầu.Bụi đất rơi xuống đất.Một bóng người chậm rãi xuất hiện.Không phải người nào khác… Đúng là Lâm Dương! “Hả?” Bốn phía không ngừng rộ lên.“Vậy mà tên kia không chết?”“Làm sao có thể? Sau khi chịu pháp thuật của cốc chủ, vậy mà anh ta không chết sao?”“Không có khả năng!”“Nhất định là đã xảy ra vấn đềt”Rất nhiêu người của Hồng Nhan Cốc đều không tiếp nhận được, nhao nhao trợn to mắt, kinh hãi kêu to.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Mọi người kinh hãi.
Quả cầu năng lượng tới gần.
Rơi mạnh xuống, nghiền nát, tất cả cây cối hoa cỏ đều bị nghiền thành bột mịn.
Còn điện Hồng Nhan bị nghiền nát, sau khi quả cầu năng lượng màu lam này tới gần, đã hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc.
Quả cầu năng lượng vừa mới va chạm vào Lâm Dương. Bùm! Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng.
Năng lượng như sóng to gió lớn lập tức khuếch tán ra bốn phía.
Vùi Mọi người vội vàng che mặt lùi vê phía sau, không dám tới gần.
Chỉ riêng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.
Bà ta mỉm cười nhìn, giống như đang thưởng thức một kiệt tác của mình.
Năng lượng khủng bố tập kich không thể tạo thành bất luận ảnh hưởng gì đối với bà ta, nhưng làm tung bay mấy chục đệ tử của Hồng Nhan Gốc, tách tảng đá đất đai ở xung quanh, khiến điện Hồng Nhan sụp đổ thành bột phấn. Quả thực là lực phá hoại vượt qua tên lửa! Hồng Nhan Cốc chấn động rồi.
Mọi người lùi ra bên ngoài điện Hồng Nhan, rất nhiều người đứng trêu đỉnh núi nhìn chằm chằm vào một màn này, trong lòng người nào cũng còn sợ hãi, lạnh run.
“Đây là thực lực của cốc chủ sao?”
“Không! Đây là thực lực của thần tiên! Đây là pháp thuật của thần tiên!”
“Cốc chủ là thần tiên sông!”
“Đúng vậy! Cốc chủ là thân tiên!”
“Thần tiên vạn tuết”
“Thần tiên vạn tuết”
Các đệ tử ở bốn phía không biết là bị dọa sợ hay là phát ra thành kính sùng bái từ tận đáy lòng, cả đám vô cùng kich động kêu to.
“Bác sĩ Lâm, bây giờ cậu đã biết chênh lệch giữa thần tiên và phàm nhân hay chưa? Cậu không thắng được tôi đâu, bởi vì cậu chỉ là một con kiến ở trong thế giới phàm tục này!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nhìn bụi đất đầy trời trước mặt, chậm rãi buông tay xuống, xoay người muốn rời đi. Nhưng đúng lúc này, giọng nói hờ hững truyền từ trong bụi đất ra.
“Nếu tôi thật sự là con kiến, vậy vì sao thân tiên như bà không thể giết chết được con kiến như tôi?”
“Cái gì?”
Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc mở to, bất chợt quay đầu.
Bụi đất rơi xuống đất.
Một bóng người chậm rãi xuất hiện.
Không phải người nào khác… Đúng là Lâm Dương! “Hả?” Bốn phía không ngừng rộ lên.
“Vậy mà tên kia không chết?”
“Làm sao có thể? Sau khi chịu pháp thuật của cốc chủ, vậy mà anh ta không chết sao?”
“Không có khả năng!”
“Nhất định là đã xảy ra vấn đềt”
Rất nhiêu người của Hồng Nhan Cốc đều không tiếp nhận được, nhao nhao trợn to mắt, kinh hãi kêu to.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Mọi người kinh hãi.Quả cầu năng lượng tới gần.Rơi mạnh xuống, nghiền nát, tất cả cây cối hoa cỏ đều bị nghiền thành bột mịn.Còn điện Hồng Nhan bị nghiền nát, sau khi quả cầu năng lượng màu lam này tới gần, đã hoàn toàn sụp đổ.Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc.Quả cầu năng lượng vừa mới va chạm vào Lâm Dương. Bùm! Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng.Năng lượng như sóng to gió lớn lập tức khuếch tán ra bốn phía.Vùi Mọi người vội vàng che mặt lùi vê phía sau, không dám tới gần.Chỉ riêng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.Bà ta mỉm cười nhìn, giống như đang thưởng thức một kiệt tác của mình.Năng lượng khủng bố tập kich không thể tạo thành bất luận ảnh hưởng gì đối với bà ta, nhưng làm tung bay mấy chục đệ tử của Hồng Nhan Gốc, tách tảng đá đất đai ở xung quanh, khiến điện Hồng Nhan sụp đổ thành bột phấn. Quả thực là lực phá hoại vượt qua tên lửa! Hồng Nhan Cốc chấn động rồi.Mọi người lùi ra bên ngoài điện Hồng Nhan, rất nhiều người đứng trêu đỉnh núi nhìn chằm chằm vào một màn này, trong lòng người nào cũng còn sợ hãi, lạnh run.“Đây là thực lực của cốc chủ sao?”“Không! Đây là thực lực của thần tiên! Đây là pháp thuật của thần tiên!”“Cốc chủ là thần tiên sông!”“Đúng vậy! Cốc chủ là thân tiên!”“Thần tiên vạn tuết”“Thần tiên vạn tuết”Các đệ tử ở bốn phía không biết là bị dọa sợ hay là phát ra thành kính sùng bái từ tận đáy lòng, cả đám vô cùng kich động kêu to.“Bác sĩ Lâm, bây giờ cậu đã biết chênh lệch giữa thần tiên và phàm nhân hay chưa? Cậu không thắng được tôi đâu, bởi vì cậu chỉ là một con kiến ở trong thế giới phàm tục này!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nhìn bụi đất đầy trời trước mặt, chậm rãi buông tay xuống, xoay người muốn rời đi. Nhưng đúng lúc này, giọng nói hờ hững truyền từ trong bụi đất ra.“Nếu tôi thật sự là con kiến, vậy vì sao thân tiên như bà không thể giết chết được con kiến như tôi?”“Cái gì?”Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc mở to, bất chợt quay đầu.Bụi đất rơi xuống đất.Một bóng người chậm rãi xuất hiện.Không phải người nào khác… Đúng là Lâm Dương! “Hả?” Bốn phía không ngừng rộ lên.“Vậy mà tên kia không chết?”“Làm sao có thể? Sau khi chịu pháp thuật của cốc chủ, vậy mà anh ta không chết sao?”“Không có khả năng!”“Nhất định là đã xảy ra vấn đềt”Rất nhiêu người của Hồng Nhan Cốc đều không tiếp nhận được, nhao nhao trợn to mắt, kinh hãi kêu to.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên