“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2787
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Thây!”Đám Dương Long lập tức xông tới, nâng Lâm Dương từ trong đống hoang tàn dậy.Lúc này Lâm Dương còn chật vật hơn người đàn ông đeo. mặt nạ, toàn thân đầy bụi đất, da thịt chỗ ngực vỡ ra, máu tươi không ngừng nhỏ xuống khiến da đầu người ta run lên. “Thây, thây không sao chứ?”Hà Vĩ Hùng vội vàng hỏi.“Tôi không sao, là do tôi quá lơ là”Lâm Dương bò dậy, liếc qua ngực mình, sau đó nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, khàn giọng nói: “Mạch máu của người này không chỉ bị phong, còn phục dùng loại dược vật nào đó, khiến anh ta chịu đả kich, đồng thời chuyển hóa chịu đả kich này thành lực lượng!”“Cái gì?”Mấy người trợn mắt há miệng.“Vậy chẳng phải là nói, người này càng thảm, sẽ càng lợi hại sao?”Hồ Quý Bạch kinh ngạc nói.“Đúng vậy”Lâm Dương gật đầu.“Chẳng trách tên kia dám chạy tới đây giương oail”Dương Long nghiến răng.“Thầy, bây giờ chúng ta nên làm thể nào đây?”Hà Vĩ Hùng hỏi.“Không cần lo lắng, tuy là như vậy, nhưng tôi có thể ứng phót”Lâm Dương hít sâu một hơi, đâm về phía ngực mấy châm, ổn định vết thương, sau đó đi về phía người đàn ông đeo mặt nạ.“Các ông cách xa một chút.”“À… À… Được, thây!”Đám Hà Vĩ Hùng vội vàng lùi về sau.Tuy không biết lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng lời nói của Lâm Dương, bọn họ cảm thấy nên lắng tai nghe thì hơn. Đúng lúc này! Vùi Người đàn ông đeo mặt nạ kia lại một lần nữa xông tới.Lúc này, tốc độ của anh ta nhanh hơn, lực lượng càng mạnh hơn.Sinh ra sức bật cũng cách lúc ban đầu một trời một vực. Rầm! Một quyền của người đàn ông đeo mặt nạ đánh lên cánh tay Lâm Dương, chỉ trong nháy mắt, lực lượng từ cánh †ay truyền khắp toàn thân anh, cuối cùng từ bàn chân tràn xuống, khiến đất đai dưới chân anh nứt ra.Học viện Phái Nam Y đều đã lắc lư.Không có người nào ở xung quanh không giật mình.Uy lực của một quyền này, vậy mà khủng bố như thế.Chỉ sợ dưới một quyền này, một chiếc ô tô nhỏ đều bị đánh thành sắt vụn.Nhưng công kich của người đàn ông đeo mặt nạ không chỉ là một quyền này, tuy Lâm Dương đỡ được, nhưng hai tay của anh ta không ngừng tấn công như súng máy.Râầm! Rầm! Râầm! Râm… Công kich như gió bão đánh tới.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Thây!”
Đám Dương Long lập tức xông tới, nâng Lâm Dương từ trong đống hoang tàn dậy.
Lúc này Lâm Dương còn chật vật hơn người đàn ông đeo. mặt nạ, toàn thân đầy bụi đất, da thịt chỗ ngực vỡ ra, máu tươi không ngừng nhỏ xuống khiến da đầu người ta run lên. “Thây, thây không sao chứ?”
Hà Vĩ Hùng vội vàng hỏi.
“Tôi không sao, là do tôi quá lơ là”
Lâm Dương bò dậy, liếc qua ngực mình, sau đó nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, khàn giọng nói: “Mạch máu của người này không chỉ bị phong, còn phục dùng loại dược vật nào đó, khiến anh ta chịu đả kich, đồng thời chuyển hóa chịu đả kich này thành lực lượng!”
“Cái gì?”
Mấy người trợn mắt há miệng.
“Vậy chẳng phải là nói, người này càng thảm, sẽ càng lợi hại sao?”
Hồ Quý Bạch kinh ngạc nói.
“Đúng vậy”
Lâm Dương gật đầu.
“Chẳng trách tên kia dám chạy tới đây giương oail”
Dương Long nghiến răng.
“Thầy, bây giờ chúng ta nên làm thể nào đây?”
Hà Vĩ Hùng hỏi.
“Không cần lo lắng, tuy là như vậy, nhưng tôi có thể ứng phót”
Lâm Dương hít sâu một hơi, đâm về phía ngực mấy châm, ổn định vết thương, sau đó đi về phía người đàn ông đeo mặt nạ.
“Các ông cách xa một chút.”
“À… À… Được, thây!”
Đám Hà Vĩ Hùng vội vàng lùi về sau.
Tuy không biết lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng lời nói của Lâm Dương, bọn họ cảm thấy nên lắng tai nghe thì hơn. Đúng lúc này! Vùi Người đàn ông đeo mặt nạ kia lại một lần nữa xông tới.
Lúc này, tốc độ của anh ta nhanh hơn, lực lượng càng mạnh hơn.
Sinh ra sức bật cũng cách lúc ban đầu một trời một vực. Rầm! Một quyền của người đàn ông đeo mặt nạ đánh lên cánh tay Lâm Dương, chỉ trong nháy mắt, lực lượng từ cánh †ay truyền khắp toàn thân anh, cuối cùng từ bàn chân tràn xuống, khiến đất đai dưới chân anh nứt ra.
Học viện Phái Nam Y đều đã lắc lư.
Không có người nào ở xung quanh không giật mình.
Uy lực của một quyền này, vậy mà khủng bố như thế.
Chỉ sợ dưới một quyền này, một chiếc ô tô nhỏ đều bị đánh thành sắt vụn.
Nhưng công kich của người đàn ông đeo mặt nạ không chỉ là một quyền này, tuy Lâm Dương đỡ được, nhưng hai tay của anh ta không ngừng tấn công như súng máy.
Râầm! Rầm! Râầm! Râm… Công kich như gió bão đánh tới.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Thây!”Đám Dương Long lập tức xông tới, nâng Lâm Dương từ trong đống hoang tàn dậy.Lúc này Lâm Dương còn chật vật hơn người đàn ông đeo. mặt nạ, toàn thân đầy bụi đất, da thịt chỗ ngực vỡ ra, máu tươi không ngừng nhỏ xuống khiến da đầu người ta run lên. “Thây, thây không sao chứ?”Hà Vĩ Hùng vội vàng hỏi.“Tôi không sao, là do tôi quá lơ là”Lâm Dương bò dậy, liếc qua ngực mình, sau đó nhìn người đàn ông đeo mặt nạ, khàn giọng nói: “Mạch máu của người này không chỉ bị phong, còn phục dùng loại dược vật nào đó, khiến anh ta chịu đả kich, đồng thời chuyển hóa chịu đả kich này thành lực lượng!”“Cái gì?”Mấy người trợn mắt há miệng.“Vậy chẳng phải là nói, người này càng thảm, sẽ càng lợi hại sao?”Hồ Quý Bạch kinh ngạc nói.“Đúng vậy”Lâm Dương gật đầu.“Chẳng trách tên kia dám chạy tới đây giương oail”Dương Long nghiến răng.“Thầy, bây giờ chúng ta nên làm thể nào đây?”Hà Vĩ Hùng hỏi.“Không cần lo lắng, tuy là như vậy, nhưng tôi có thể ứng phót”Lâm Dương hít sâu một hơi, đâm về phía ngực mấy châm, ổn định vết thương, sau đó đi về phía người đàn ông đeo mặt nạ.“Các ông cách xa một chút.”“À… À… Được, thây!”Đám Hà Vĩ Hùng vội vàng lùi về sau.Tuy không biết lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng lời nói của Lâm Dương, bọn họ cảm thấy nên lắng tai nghe thì hơn. Đúng lúc này! Vùi Người đàn ông đeo mặt nạ kia lại một lần nữa xông tới.Lúc này, tốc độ của anh ta nhanh hơn, lực lượng càng mạnh hơn.Sinh ra sức bật cũng cách lúc ban đầu một trời một vực. Rầm! Một quyền của người đàn ông đeo mặt nạ đánh lên cánh tay Lâm Dương, chỉ trong nháy mắt, lực lượng từ cánh †ay truyền khắp toàn thân anh, cuối cùng từ bàn chân tràn xuống, khiến đất đai dưới chân anh nứt ra.Học viện Phái Nam Y đều đã lắc lư.Không có người nào ở xung quanh không giật mình.Uy lực của một quyền này, vậy mà khủng bố như thế.Chỉ sợ dưới một quyền này, một chiếc ô tô nhỏ đều bị đánh thành sắt vụn.Nhưng công kich của người đàn ông đeo mặt nạ không chỉ là một quyền này, tuy Lâm Dương đỡ được, nhưng hai tay của anh ta không ngừng tấn công như súng máy.Râầm! Rầm! Râầm! Râm… Công kich như gió bão đánh tới.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên