“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2791

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.“Nhưng cứ tiếp tục như vậy, e rằng sẽ chết người mất!” Trang Quốc Thiên vội vàng kêu lên.“Quậy chất người cũng là con trai cậu gieo gió gặt bão! Là người làm cha như cậu không dạy bảo cẩn thận! Tân Tuấn Minh này ngang nhiên khiêu chiến Tuấn Kiệt! Cậu có biết chuyện này truyền ra sẽ ảnh hưởng tới Tuấn Kiệt như thế nào không? Thằng bé là trụ cột tương lai của nhà họ Trang chúng ta đấy! Nếu hôm nay thằng bé không giáo huấn Tân Tuấn Minh thật tốt, danh dự bị hao tổn, sau này đứng vững chân kiểu gì? Bởi vậy chuyện này là lỗi của con trai cậu, để con trai cậu gánh vác đi”.Truyện đề cử: Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.“Anh cả… Anh…”Trang Quốc Thiên còn định nói gì đó.Nhưng Trang Thái Thành mặc kệ ông ta, trực tiếp vẫy tay, người bên cạnh lập tức kéo ông ta ra.“Anh cải! Anh cả…”Trang Quốc Thiên cố gắng quát to.Trang Thái Thành thờ ơ.Trang Quốc Thiên tuyệt vọng.Trang Tuấn Phi hít sâu một hơi, nhắm mắt từ bỏ.Lúc này, không ai có thể cứu được Tân Tuấn Minh.Chỉ có thể cầu nguyện Trang Tuấn Kiệt nương tay, tha cho Tân Tuấn Minh một mạng.Nhưng mà trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.Rầm! Một tiếng vang nặng nề truyên ra.Sau đó mới thấy cách đó không xa Trang Tuấn Kiệt đột nhiên bay tới, ngã mạnh xuống đất, người còn chưa đứng dậy đã phun ra vài ngụm máu tươi, khó mà đứng dậy.“Cái gì?Trang Quốc Thiên trợn tròn mắt.Đồng thời há hốc miệng, còn có mỗi người ở đây…Hình ảnh ở hiện trường rung động mỗi người.Đôi mắt mọi người đờ đẫn, ngơ ngẩn nhìn Trang Tuấn Kiệt khó có thể đứng dậy trêu đất.Bốn phía trở nên yên tĩnh không có tiếng động.Ngoại trừ âm thanh tân khách náo động ở phía xa, thì không còn âm thanh nào khác.Một lúc lâu sau.“Tuấn Kiệt!”Một trưởng bối kêu to một tiếng, lo lắng xông lên trước, nâng Trang Tuấn Kiệt dậy.“Anh Tuấn Kiệt, anh không sao chứ?”“Tuấn Kiệt, cháu thể nào rồi?”“Sao lại như vậy?”Đám người Trang Hồng Nhạn luống cuống chân tay xông lên trước, thân thiết hỏi.Trang Quốc Thiên và Trang Tuấn Phi sớm đã đại não trống rỗng.Đây là Tân Tuấn Minh làm sao? Khi nào thì Tân Tuấn Minh… Lợi hại như vậy rồi? “Tôi không sao, tôi… Tôi không có gì đáng ngại, chỉ là… Sơ suất rồi..”Được người ta nâng dậy Trang Tuấn Kiệt vừa lau máu ở khóe miệng vừa nói, nhưng máu còn chưa lau xong, người lại ho khan dữ dội.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.

“Nhưng cứ tiếp tục như vậy, e rằng sẽ chết người mất!” Trang Quốc Thiên vội vàng kêu lên.

“Quậy chất người cũng là con trai cậu gieo gió gặt bão! Là người làm cha như cậu không dạy bảo cẩn thận! Tân Tuấn Minh này ngang nhiên khiêu chiến Tuấn Kiệt! Cậu có biết chuyện này truyền ra sẽ ảnh hưởng tới Tuấn Kiệt như thế nào không? Thằng bé là trụ cột tương lai của nhà họ Trang chúng ta đấy! Nếu hôm nay thằng bé không giáo huấn Tân Tuấn Minh thật tốt, danh dự bị hao tổn, sau này đứng vững chân kiểu gì? Bởi vậy chuyện này là lỗi của con trai cậu, để con trai cậu gánh vác đi”.

Truyện đề cử: Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.

“Anh cả… Anh…”

Trang Quốc Thiên còn định nói gì đó.

Nhưng Trang Thái Thành mặc kệ ông ta, trực tiếp vẫy tay, người bên cạnh lập tức kéo ông ta ra.

“Anh cải! Anh cả…”

Trang Quốc Thiên cố gắng quát to.

Trang Thái Thành thờ ơ.

Trang Quốc Thiên tuyệt vọng.

Trang Tuấn Phi hít sâu một hơi, nhắm mắt từ bỏ.

Lúc này, không ai có thể cứu được Tân Tuấn Minh.

Chỉ có thể cầu nguyện Trang Tuấn Kiệt nương tay, tha cho Tân Tuấn Minh một mạng.

Nhưng mà trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.

Rầm! Một tiếng vang nặng nề truyên ra.

Sau đó mới thấy cách đó không xa Trang Tuấn Kiệt đột nhiên bay tới, ngã mạnh xuống đất, người còn chưa đứng dậy đã phun ra vài ngụm máu tươi, khó mà đứng dậy.

“Cái gì?

Trang Quốc Thiên trợn tròn mắt.

Đồng thời há hốc miệng, còn có mỗi người ở đây…

Hình ảnh ở hiện trường rung động mỗi người.

Đôi mắt mọi người đờ đẫn, ngơ ngẩn nhìn Trang Tuấn Kiệt khó có thể đứng dậy trêu đất.

Bốn phía trở nên yên tĩnh không có tiếng động.

Ngoại trừ âm thanh tân khách náo động ở phía xa, thì không còn âm thanh nào khác.

Một lúc lâu sau.

“Tuấn Kiệt!”

Một trưởng bối kêu to một tiếng, lo lắng xông lên trước, nâng Trang Tuấn Kiệt dậy.

“Anh Tuấn Kiệt, anh không sao chứ?”

“Tuấn Kiệt, cháu thể nào rồi?”

“Sao lại như vậy?”

Đám người Trang Hồng Nhạn luống cuống chân tay xông lên trước, thân thiết hỏi.

Trang Quốc Thiên và Trang Tuấn Phi sớm đã đại não trống rỗng.

Đây là Tân Tuấn Minh làm sao? Khi nào thì Tân Tuấn Minh… Lợi hại như vậy rồi? “Tôi không sao, tôi… Tôi không có gì đáng ngại, chỉ là… Sơ suất rồi..”

Được người ta nâng dậy Trang Tuấn Kiệt vừa lau máu ở khóe miệng vừa nói, nhưng máu còn chưa lau xong, người lại ho khan dữ dội.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.“Nhưng cứ tiếp tục như vậy, e rằng sẽ chết người mất!” Trang Quốc Thiên vội vàng kêu lên.“Quậy chất người cũng là con trai cậu gieo gió gặt bão! Là người làm cha như cậu không dạy bảo cẩn thận! Tân Tuấn Minh này ngang nhiên khiêu chiến Tuấn Kiệt! Cậu có biết chuyện này truyền ra sẽ ảnh hưởng tới Tuấn Kiệt như thế nào không? Thằng bé là trụ cột tương lai của nhà họ Trang chúng ta đấy! Nếu hôm nay thằng bé không giáo huấn Tân Tuấn Minh thật tốt, danh dự bị hao tổn, sau này đứng vững chân kiểu gì? Bởi vậy chuyện này là lỗi của con trai cậu, để con trai cậu gánh vác đi”.Truyện đề cử: Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế Vẻ mặt Trang Thái Thành không đổi nói.“Anh cả… Anh…”Trang Quốc Thiên còn định nói gì đó.Nhưng Trang Thái Thành mặc kệ ông ta, trực tiếp vẫy tay, người bên cạnh lập tức kéo ông ta ra.“Anh cải! Anh cả…”Trang Quốc Thiên cố gắng quát to.Trang Thái Thành thờ ơ.Trang Quốc Thiên tuyệt vọng.Trang Tuấn Phi hít sâu một hơi, nhắm mắt từ bỏ.Lúc này, không ai có thể cứu được Tân Tuấn Minh.Chỉ có thể cầu nguyện Trang Tuấn Kiệt nương tay, tha cho Tân Tuấn Minh một mạng.Nhưng mà trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.Rầm! Một tiếng vang nặng nề truyên ra.Sau đó mới thấy cách đó không xa Trang Tuấn Kiệt đột nhiên bay tới, ngã mạnh xuống đất, người còn chưa đứng dậy đã phun ra vài ngụm máu tươi, khó mà đứng dậy.“Cái gì?Trang Quốc Thiên trợn tròn mắt.Đồng thời há hốc miệng, còn có mỗi người ở đây…Hình ảnh ở hiện trường rung động mỗi người.Đôi mắt mọi người đờ đẫn, ngơ ngẩn nhìn Trang Tuấn Kiệt khó có thể đứng dậy trêu đất.Bốn phía trở nên yên tĩnh không có tiếng động.Ngoại trừ âm thanh tân khách náo động ở phía xa, thì không còn âm thanh nào khác.Một lúc lâu sau.“Tuấn Kiệt!”Một trưởng bối kêu to một tiếng, lo lắng xông lên trước, nâng Trang Tuấn Kiệt dậy.“Anh Tuấn Kiệt, anh không sao chứ?”“Tuấn Kiệt, cháu thể nào rồi?”“Sao lại như vậy?”Đám người Trang Hồng Nhạn luống cuống chân tay xông lên trước, thân thiết hỏi.Trang Quốc Thiên và Trang Tuấn Phi sớm đã đại não trống rỗng.Đây là Tân Tuấn Minh làm sao? Khi nào thì Tân Tuấn Minh… Lợi hại như vậy rồi? “Tôi không sao, tôi… Tôi không có gì đáng ngại, chỉ là… Sơ suất rồi..”Được người ta nâng dậy Trang Tuấn Kiệt vừa lau máu ở khóe miệng vừa nói, nhưng máu còn chưa lau xong, người lại ho khan dữ dội.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2791