“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2796

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Ba, nêu hôm nay con không tới cứu hai người, vậy hai người… Làm thế nào cho xong việc đây?”Tân Tuấn Minh hỏi lại.“Con muốn nói gì?”Trang Quốc Thiên nhíu mày hỏi.“Nhà họ Trang đã không coi chúng †a như người, cho dù con đánh bại Trang Tuấn Kiệt, Trang Thái Thành cũng nguyện y đứng về phía anh ta, chuyện này chứng minh cái gì? Chuyện này chứng minh cho dù chúng ta cố gắng thế nào, đều khó có khả năng đạt được sự tán thành của nhà họ Trang, thay vì như vậy, không bằng chúng ta làm việc dứt khoát một chút, ba, nói cho con biết Kim Ô Đan ở đâu? Chuyện còn lại, tự con sẽ sắp xếp”Tân Tuấn Minh đứng dậy, càng nghiêm túc hỏi.Trang Quốc Thiên do dự rồi.Ông ta và Trang Tuấn Phi liếc nhau một cái, hai người đều nhìn ra được băn khoăn trong lòng đối phương.Nhưng bọn họ đều hiểu ý của Tân Tuấn Minhl Nhưng mà cuối cùng, bọn họ vẫn thỏa hiệp rồi.“Tuấn Minh, con cần Kim Ô Đan sao? Được, ba giúp conl” Hai người nói ra cùng lúc, vô cùng kiên định!Sáng sớm hôm sau, người nhà họ Trang đã dựng lôi đài luận võ ở ngoài sơn trang, bận rộn tới mức khí thế ngất trời. Các tân khách cũng lục tục sắp xếp tiến vào.Hiện trường chuẩn bị gần ngàn chỗ ngồi.Cừ thật.Chẳng trách tiến vào sơn trang cần xếp hàng, nhiều người như thế, tất nhiên là một sơn trang không chứa được. Khắp nơi đều là cảnh tượng giăng đèn kết hoa, tràn ngập vui mừng, bâu không khí vô cùng tốt.Tân Tuấn Minh cũng là Lâm Dương sớm đã đến đây.Anh tìm một góc ngồi xuống, vẫn luôn quan sát người ra ra vào vào.Bởi vì Tân Tuấn Minh đã sớm rời khỏi nhà họ Trang, cho nên không có mấy người của sơn trang Huyết Kiếm nhận ra anh ta.Luận võ kén rể sẽ bắt đầu vào lúc chín giờ sáng.Đương nhiên mở đầu kén rể đều là một số nhân vật nhỏ đi lên, khoe khoang võ kỹ của mình, có thể cho thế tộc mình mặt mũi, như vậy chỉ có thể sử dụng bản lĩnh xuất chúng của mình.Tất nhiên là Lâm Dương không có hứng thú đối với những chuyện này.Anh lấy điện thoại cầm tay ra nhìn đồng hồ.Còn nửa tiếng nữa luận võ kén rể mới bắt đầu.Đám tân khách đã bắt đầu ngồi xuống.Rất nhiêu người nhà họ Trang cũng tới tiếp đón.“Này, Tân Tuấn Minh, cậu còn ngồi đây làm gì? Còn không mau đi chào hỏi khách khứa? Không biết bây giờ đang thiếu người sao?”Lúc này có mấy người đi tới, người đàn ông tóc ngắn dẫn đầu la lên với Lâm Dương.Lâm Dương ngẩng đầu nhìn, là người quen.Tuy đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với người của sơn trang Huyết Kiếm, nhưng trước khi tới đây, anh đã thông qua Mã Hải và Tân Tuấn Minh thật nhận được rất nhiều tư liệu về người trong sơn trang Huyết Kiếm.Ảnh chụp những người này anh đều xem qua rồi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Ba, nêu hôm nay con không tới cứu hai người, vậy hai người… Làm thế nào cho xong việc đây?”

Tân Tuấn Minh hỏi lại.

“Con muốn nói gì?”

Trang Quốc Thiên nhíu mày hỏi.

“Nhà họ Trang đã không coi chúng †a như người, cho dù con đánh bại Trang Tuấn Kiệt, Trang Thái Thành cũng nguyện y đứng về phía anh ta, chuyện này chứng minh cái gì? Chuyện này chứng minh cho dù chúng ta cố gắng thế nào, đều khó có khả năng đạt được sự tán thành của nhà họ Trang, thay vì như vậy, không bằng chúng ta làm việc dứt khoát một chút, ba, nói cho con biết Kim Ô Đan ở đâu? Chuyện còn lại, tự con sẽ sắp xếp”

Tân Tuấn Minh đứng dậy, càng nghiêm túc hỏi.

Trang Quốc Thiên do dự rồi.

Ông ta và Trang Tuấn Phi liếc nhau một cái, hai người đều nhìn ra được băn khoăn trong lòng đối phương.

Nhưng bọn họ đều hiểu ý của Tân Tuấn Minhl Nhưng mà cuối cùng, bọn họ vẫn thỏa hiệp rồi.

“Tuấn Minh, con cần Kim Ô Đan sao? Được, ba giúp conl” Hai người nói ra cùng lúc, vô cùng kiên định!

Sáng sớm hôm sau, người nhà họ Trang đã dựng lôi đài luận võ ở ngoài sơn trang, bận rộn tới mức khí thế ngất trời. Các tân khách cũng lục tục sắp xếp tiến vào.

Hiện trường chuẩn bị gần ngàn chỗ ngồi.

Cừ thật.

Chẳng trách tiến vào sơn trang cần xếp hàng, nhiều người như thế, tất nhiên là một sơn trang không chứa được. Khắp nơi đều là cảnh tượng giăng đèn kết hoa, tràn ngập vui mừng, bâu không khí vô cùng tốt.

Tân Tuấn Minh cũng là Lâm Dương sớm đã đến đây.

Anh tìm một góc ngồi xuống, vẫn luôn quan sát người ra ra vào vào.

Bởi vì Tân Tuấn Minh đã sớm rời khỏi nhà họ Trang, cho nên không có mấy người của sơn trang Huyết Kiếm nhận ra anh ta.

Luận võ kén rể sẽ bắt đầu vào lúc chín giờ sáng.

Đương nhiên mở đầu kén rể đều là một số nhân vật nhỏ đi lên, khoe khoang võ kỹ của mình, có thể cho thế tộc mình mặt mũi, như vậy chỉ có thể sử dụng bản lĩnh xuất chúng của mình.

Tất nhiên là Lâm Dương không có hứng thú đối với những chuyện này.

Anh lấy điện thoại cầm tay ra nhìn đồng hồ.

Còn nửa tiếng nữa luận võ kén rể mới bắt đầu.

Đám tân khách đã bắt đầu ngồi xuống.

Rất nhiêu người nhà họ Trang cũng tới tiếp đón.

“Này, Tân Tuấn Minh, cậu còn ngồi đây làm gì? Còn không mau đi chào hỏi khách khứa? Không biết bây giờ đang thiếu người sao?”

Lúc này có mấy người đi tới, người đàn ông tóc ngắn dẫn đầu la lên với Lâm Dương.

Lâm Dương ngẩng đầu nhìn, là người quen.

Tuy đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với người của sơn trang Huyết Kiếm, nhưng trước khi tới đây, anh đã thông qua Mã Hải và Tân Tuấn Minh thật nhận được rất nhiều tư liệu về người trong sơn trang Huyết Kiếm.

Ảnh chụp những người này anh đều xem qua rồi.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Ba, nêu hôm nay con không tới cứu hai người, vậy hai người… Làm thế nào cho xong việc đây?”Tân Tuấn Minh hỏi lại.“Con muốn nói gì?”Trang Quốc Thiên nhíu mày hỏi.“Nhà họ Trang đã không coi chúng †a như người, cho dù con đánh bại Trang Tuấn Kiệt, Trang Thái Thành cũng nguyện y đứng về phía anh ta, chuyện này chứng minh cái gì? Chuyện này chứng minh cho dù chúng ta cố gắng thế nào, đều khó có khả năng đạt được sự tán thành của nhà họ Trang, thay vì như vậy, không bằng chúng ta làm việc dứt khoát một chút, ba, nói cho con biết Kim Ô Đan ở đâu? Chuyện còn lại, tự con sẽ sắp xếp”Tân Tuấn Minh đứng dậy, càng nghiêm túc hỏi.Trang Quốc Thiên do dự rồi.Ông ta và Trang Tuấn Phi liếc nhau một cái, hai người đều nhìn ra được băn khoăn trong lòng đối phương.Nhưng bọn họ đều hiểu ý của Tân Tuấn Minhl Nhưng mà cuối cùng, bọn họ vẫn thỏa hiệp rồi.“Tuấn Minh, con cần Kim Ô Đan sao? Được, ba giúp conl” Hai người nói ra cùng lúc, vô cùng kiên định!Sáng sớm hôm sau, người nhà họ Trang đã dựng lôi đài luận võ ở ngoài sơn trang, bận rộn tới mức khí thế ngất trời. Các tân khách cũng lục tục sắp xếp tiến vào.Hiện trường chuẩn bị gần ngàn chỗ ngồi.Cừ thật.Chẳng trách tiến vào sơn trang cần xếp hàng, nhiều người như thế, tất nhiên là một sơn trang không chứa được. Khắp nơi đều là cảnh tượng giăng đèn kết hoa, tràn ngập vui mừng, bâu không khí vô cùng tốt.Tân Tuấn Minh cũng là Lâm Dương sớm đã đến đây.Anh tìm một góc ngồi xuống, vẫn luôn quan sát người ra ra vào vào.Bởi vì Tân Tuấn Minh đã sớm rời khỏi nhà họ Trang, cho nên không có mấy người của sơn trang Huyết Kiếm nhận ra anh ta.Luận võ kén rể sẽ bắt đầu vào lúc chín giờ sáng.Đương nhiên mở đầu kén rể đều là một số nhân vật nhỏ đi lên, khoe khoang võ kỹ của mình, có thể cho thế tộc mình mặt mũi, như vậy chỉ có thể sử dụng bản lĩnh xuất chúng của mình.Tất nhiên là Lâm Dương không có hứng thú đối với những chuyện này.Anh lấy điện thoại cầm tay ra nhìn đồng hồ.Còn nửa tiếng nữa luận võ kén rể mới bắt đầu.Đám tân khách đã bắt đầu ngồi xuống.Rất nhiêu người nhà họ Trang cũng tới tiếp đón.“Này, Tân Tuấn Minh, cậu còn ngồi đây làm gì? Còn không mau đi chào hỏi khách khứa? Không biết bây giờ đang thiếu người sao?”Lúc này có mấy người đi tới, người đàn ông tóc ngắn dẫn đầu la lên với Lâm Dương.Lâm Dương ngẩng đầu nhìn, là người quen.Tuy đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với người của sơn trang Huyết Kiếm, nhưng trước khi tới đây, anh đã thông qua Mã Hải và Tân Tuấn Minh thật nhận được rất nhiều tư liệu về người trong sơn trang Huyết Kiếm.Ảnh chụp những người này anh đều xem qua rồi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2796