“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2801
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Bai Bác cải”Trang Tuấn Hùng vội vàng chạy tới chào hỏi.Sắc mặt Trang Tiến Bình hơi trắng xanh, để tóc húi cua và nuôi râu cá trê, nhìn vô cùng ổn trọng, ông ta chỉ thoáng gật đầu, sau đó đánh giá Lâm Dương.“Trang Thái Thành, ông đến rồi? Sao thế? Nhà họ Trang ông định khai chiến với Huyết Ma Tông tôi sao?”Huyết Kiêu thu chiêu, hai tay để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói.“Huyết Kiêu đại nhân nói đùa rồi, sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi đâu có can đảm đối đầu với quý tông? Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi!”Trang Thái Thành cười, sau đó trừng Lâm Dương, quát lớn: “Tân Tuấn Minh! Cậu còn không mau quỳ xuống, dập đầu tạ tội với Huyết Kiêu đại nhân cho tôi?”“Tạ tội ư?”Lâm Dương nhìn Huyết Kiêu, lạnh nhạt nói: “Tôi có tội gì chứ?”“Cậu có ý đồ thương tổn đến Huyết Kiêu đại nhân! Còn đám nói vô tội?”Trang Tuấn Hùng lập tức nhảy ra kêu la.Những lời này vang lên, các tân khách đều nở nụ cười.Tuy Tân Tuân Minh này có thực lực phi phàm, nhưng địa vị thấp hèn, sao có thể so được với Huyết Kiêu đại nhân quyền cao chức trọng như thế? Ở nơi này, không phải dựa vào thực lực để giải quyết mọi việc! Hiện giờ Huyết Kiêu và nhà họ Trang ép anh ta đi vào khuôn khổ, sao anh ta có thể cãi lại? Không thể đối đầu với hai thế lực lớn đúng không? Nếu không chẳng phải anh ta chán sống rồi sao? Rất nhiêu người chỉ trỏ, trên mặt đều là nghiền ngẫm.Trang Tuấn Hùng thì càng nhếch miệng, trong mắt lộ vẻ trêu tức nhìn chằm chằm Lâm Dương: “Còn không mau quỳ xuống? Mọi người ở đây đều thấy được, rõ ràng là vừa rồi thiếu chút nữa cậu đã thương tổn được Huyết Kiêu đại nhân! Rõ ràng là cậu muốn gây bất lợi đối với Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại tình cảm giữa hai nhà chúng tai Bác cả! Ba! Tân Tuấn Minh bụng dạ khó lường như thế, thực sự tội đáng chết vạn lần! Nên phế võ công này đi, đuổi cậu ta rời khỏi sơn trang Huyết Kiếm! Nếu không e rằng khó có thể yên ổn lửa giận của chư vị Huyết Ma Tông!”Những lời này có thể nói là giết người xuyên tim! Trang Tiến Bình và Trang Thái Thành lập tức liếc nhau một cái, giống như đang tự hỏi cái gì.Sau đó Trang Tiến Bình dẫn đầu nói.“Đắc tội Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại mối quan hệ giữa sơn trang Huyết Kiếm và Huyết Ma Tông, đúng là ảnh hưởng tới kế hoạch trăm năm của sơn trang Huyết Kiếm ta, tội này không nhẹ, cần phải trừng phạt thật nặng! Anh cả, anh hai đang xử lý chuyện quan trọng trong sơn trang, vậy chuyện này do anh phán quyết đi, chúng em tất nghe anh!” Những lời này vang lên, ánh mắt mọi người đều nhìn vê phía Trang Thái Thành.Trang Thái Thành không có ấn tượng tốt gì với Lâm Dương. Huống chỉ thật sự đắc tội Huyết Kiêu, nhất định phải cho anh ta một công đạo.Suy nghĩ một lát, ông ta liền gật đầu nói: “Được! Nếu các cậu đã nói như thế, vậy tôi sẽ làm theo ý các cậu! Huyết Kiêu đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?”“Đây là chuyện của nhà họ Trang các ông”Huyết Kiêu lạnh nhạt hừ lạnh nói.Lúc này, Lâm Dương bị vạn người buộc tội oan! “Người đâu!”. Truyện Huyền Huyễn Trang Thái Thành không dong tài rồi.“Dạt”“Phế tay chân của tên này, sau đó trục xuất khỏi sơn trang!” “Tuân mệnh!”Người nhà họ Trang lập tức tiến lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Bai Bác cải”
Trang Tuấn Hùng vội vàng chạy tới chào hỏi.
Sắc mặt Trang Tiến Bình hơi trắng xanh, để tóc húi cua và nuôi râu cá trê, nhìn vô cùng ổn trọng, ông ta chỉ thoáng gật đầu, sau đó đánh giá Lâm Dương.
“Trang Thái Thành, ông đến rồi? Sao thế? Nhà họ Trang ông định khai chiến với Huyết Ma Tông tôi sao?”
Huyết Kiêu thu chiêu, hai tay để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói.
“Huyết Kiêu đại nhân nói đùa rồi, sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi đâu có can đảm đối đầu với quý tông? Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi!”
Trang Thái Thành cười, sau đó trừng Lâm Dương, quát lớn: “Tân Tuấn Minh! Cậu còn không mau quỳ xuống, dập đầu tạ tội với Huyết Kiêu đại nhân cho tôi?”
“Tạ tội ư?”
Lâm Dương nhìn Huyết Kiêu, lạnh nhạt nói: “Tôi có tội gì chứ?”
“Cậu có ý đồ thương tổn đến Huyết Kiêu đại nhân! Còn đám nói vô tội?”
Trang Tuấn Hùng lập tức nhảy ra kêu la.
Những lời này vang lên, các tân khách đều nở nụ cười.
Tuy Tân Tuân Minh này có thực lực phi phàm, nhưng địa vị thấp hèn, sao có thể so được với Huyết Kiêu đại nhân quyền cao chức trọng như thế? Ở nơi này, không phải dựa vào thực lực để giải quyết mọi việc! Hiện giờ Huyết Kiêu và nhà họ Trang ép anh ta đi vào khuôn khổ, sao anh ta có thể cãi lại? Không thể đối đầu với hai thế lực lớn đúng không? Nếu không chẳng phải anh ta chán sống rồi sao? Rất nhiêu người chỉ trỏ, trên mặt đều là nghiền ngẫm.
Trang Tuấn Hùng thì càng nhếch miệng, trong mắt lộ vẻ trêu tức nhìn chằm chằm Lâm Dương: “Còn không mau quỳ xuống? Mọi người ở đây đều thấy được, rõ ràng là vừa rồi thiếu chút nữa cậu đã thương tổn được Huyết Kiêu đại nhân! Rõ ràng là cậu muốn gây bất lợi đối với Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại tình cảm giữa hai nhà chúng tai Bác cả! Ba! Tân Tuấn Minh bụng dạ khó lường như thế, thực sự tội đáng chết vạn lần! Nên phế võ công này đi, đuổi cậu ta rời khỏi sơn trang Huyết Kiếm! Nếu không e rằng khó có thể yên ổn lửa giận của chư vị Huyết Ma Tông!”
Những lời này có thể nói là giết người xuyên tim! Trang Tiến Bình và Trang Thái Thành lập tức liếc nhau một cái, giống như đang tự hỏi cái gì.
Sau đó Trang Tiến Bình dẫn đầu nói.
“Đắc tội Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại mối quan hệ giữa sơn trang Huyết Kiếm và Huyết Ma Tông, đúng là ảnh hưởng tới kế hoạch trăm năm của sơn trang Huyết Kiếm ta, tội này không nhẹ, cần phải trừng phạt thật nặng! Anh cả, anh hai đang xử lý chuyện quan trọng trong sơn trang, vậy chuyện này do anh phán quyết đi, chúng em tất nghe anh!” Những lời này vang lên, ánh mắt mọi người đều nhìn vê phía Trang Thái Thành.
Trang Thái Thành không có ấn tượng tốt gì với Lâm Dương. Huống chỉ thật sự đắc tội Huyết Kiêu, nhất định phải cho anh ta một công đạo.
Suy nghĩ một lát, ông ta liền gật đầu nói: “Được! Nếu các cậu đã nói như thế, vậy tôi sẽ làm theo ý các cậu! Huyết Kiêu đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?”
“Đây là chuyện của nhà họ Trang các ông”
Huyết Kiêu lạnh nhạt hừ lạnh nói.
Lúc này, Lâm Dương bị vạn người buộc tội oan! “Người đâu!”. Truyện Huyền Huyễn Trang Thái Thành không dong tài rồi.
“Dạt”
“Phế tay chân của tên này, sau đó trục xuất khỏi sơn trang!” “Tuân mệnh!”
Người nhà họ Trang lập tức tiến lên.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Bai Bác cải”Trang Tuấn Hùng vội vàng chạy tới chào hỏi.Sắc mặt Trang Tiến Bình hơi trắng xanh, để tóc húi cua và nuôi râu cá trê, nhìn vô cùng ổn trọng, ông ta chỉ thoáng gật đầu, sau đó đánh giá Lâm Dương.“Trang Thái Thành, ông đến rồi? Sao thế? Nhà họ Trang ông định khai chiến với Huyết Ma Tông tôi sao?”Huyết Kiêu thu chiêu, hai tay để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói.“Huyết Kiêu đại nhân nói đùa rồi, sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi đâu có can đảm đối đầu với quý tông? Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi!”Trang Thái Thành cười, sau đó trừng Lâm Dương, quát lớn: “Tân Tuấn Minh! Cậu còn không mau quỳ xuống, dập đầu tạ tội với Huyết Kiêu đại nhân cho tôi?”“Tạ tội ư?”Lâm Dương nhìn Huyết Kiêu, lạnh nhạt nói: “Tôi có tội gì chứ?”“Cậu có ý đồ thương tổn đến Huyết Kiêu đại nhân! Còn đám nói vô tội?”Trang Tuấn Hùng lập tức nhảy ra kêu la.Những lời này vang lên, các tân khách đều nở nụ cười.Tuy Tân Tuân Minh này có thực lực phi phàm, nhưng địa vị thấp hèn, sao có thể so được với Huyết Kiêu đại nhân quyền cao chức trọng như thế? Ở nơi này, không phải dựa vào thực lực để giải quyết mọi việc! Hiện giờ Huyết Kiêu và nhà họ Trang ép anh ta đi vào khuôn khổ, sao anh ta có thể cãi lại? Không thể đối đầu với hai thế lực lớn đúng không? Nếu không chẳng phải anh ta chán sống rồi sao? Rất nhiêu người chỉ trỏ, trên mặt đều là nghiền ngẫm.Trang Tuấn Hùng thì càng nhếch miệng, trong mắt lộ vẻ trêu tức nhìn chằm chằm Lâm Dương: “Còn không mau quỳ xuống? Mọi người ở đây đều thấy được, rõ ràng là vừa rồi thiếu chút nữa cậu đã thương tổn được Huyết Kiêu đại nhân! Rõ ràng là cậu muốn gây bất lợi đối với Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại tình cảm giữa hai nhà chúng tai Bác cả! Ba! Tân Tuấn Minh bụng dạ khó lường như thế, thực sự tội đáng chết vạn lần! Nên phế võ công này đi, đuổi cậu ta rời khỏi sơn trang Huyết Kiếm! Nếu không e rằng khó có thể yên ổn lửa giận của chư vị Huyết Ma Tông!”Những lời này có thể nói là giết người xuyên tim! Trang Tiến Bình và Trang Thái Thành lập tức liếc nhau một cái, giống như đang tự hỏi cái gì.Sau đó Trang Tiến Bình dẫn đầu nói.“Đắc tội Huyết Kiêu đại nhân, phá hoại mối quan hệ giữa sơn trang Huyết Kiếm và Huyết Ma Tông, đúng là ảnh hưởng tới kế hoạch trăm năm của sơn trang Huyết Kiếm ta, tội này không nhẹ, cần phải trừng phạt thật nặng! Anh cả, anh hai đang xử lý chuyện quan trọng trong sơn trang, vậy chuyện này do anh phán quyết đi, chúng em tất nghe anh!” Những lời này vang lên, ánh mắt mọi người đều nhìn vê phía Trang Thái Thành.Trang Thái Thành không có ấn tượng tốt gì với Lâm Dương. Huống chỉ thật sự đắc tội Huyết Kiêu, nhất định phải cho anh ta một công đạo.Suy nghĩ một lát, ông ta liền gật đầu nói: “Được! Nếu các cậu đã nói như thế, vậy tôi sẽ làm theo ý các cậu! Huyết Kiêu đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?”“Đây là chuyện của nhà họ Trang các ông”Huyết Kiêu lạnh nhạt hừ lạnh nói.Lúc này, Lâm Dương bị vạn người buộc tội oan! “Người đâu!”. Truyện Huyền Huyễn Trang Thái Thành không dong tài rồi.“Dạt”“Phế tay chân của tên này, sau đó trục xuất khỏi sơn trang!” “Tuân mệnh!”Người nhà họ Trang lập tức tiến lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên