“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2851

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Một chút ý chí cuối cùng khiến ông ta cố gắng rút kiếm về. Nhưng cho dù ông ta dùng lực kiểu gì, kiếm của mình cũng giống như dính trên tay Lâm Dương, làm thế nào cũng không lấy được về.“Trang Đông Quân, bây giờ, ông tin chưa?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Khốn nạn!”Trang Đông Quân gầm nhẹ, một chưởng đánh về phía ngực Lâm Dương.Nhưng một chưởng của ông ta còn chưa tới, Lâm Dương đột nhiên phát lực, bẻ gấy lợi kiếm kia, sau đó trở tay đánh vào ngực Trang Đông Quân.Phốc!Toàn thân Trang Đông Quân run lên, buông chuôi kiếm ra liên tục lùi về sau, cúi đầu nhìn ngực mình, nhìn thấy đoạn kiếm kia đã chui vào tim mình.“Trang chủ!”Tiếng hét thê lương vang vọng chân núi…“Trang chủ!”“Anh hail”Toàn bộ người nhà họ Trang như nổi điên xông tới.Người nào cũng không ngờ tới, mọi chuyện thành ra như thết Rõ ràng bác sĩ Lâm đã nỏ mạnh hết đã, vậy mà còn có thực lực đáng sợ như vậy, ngay cả Trang Đông Quân cũng không phải đối thủ!Mọi người muốn xông lên trước, đoạt lại thi thể của Trang Đông Quân.Nhưng sao Lâm Dương có thể để bọn họ được như ý nguyện?Chỉ thấy Lâm Dương lướt qua máu tươi trên người, sau đó vung về trước.Vù vù vù vù…Máu tươi hoàn toàn được anh ngưng hóa thành huyết châm, đâm những người này.Chỉ trong nháy mắt, những người này bị huyết châm định thân.Lâm Dương năm lấy trường kiếm, người như tia chớp xông đi.Xoet xoẹt…Trường kiếm giống như tia chớp, trực tiếp lấy đầu đám người này.Người đang định xông tới đều dừng bước, sợ hãi đứng tại chỗ.“Vì sao? Vì sao? Rõ ràng là cậu đã vết thương đầy người! Vì sao cậu còn có thể có thể lực và khí lực như vậy? Chẳng lẽ cậu còn chưa nỏ mạnh hết đà?” Trang Tiến Bình nghiến răng, không chịu tin tưởng.“Tôi nói rồi, tôi là võ y mạnh nhất trên đời này! Chút thương tổn đó, không là gì đối với tôi?”Lâm Dương bình tĩnh nói, đột nhiên vươn tay đâm mấy châm lên người mình.Sau đó một màn khiến mọi người sợ run xuất hiện.Sau khi đâm mấy châm, vết thương trên người Lâm Dương đều dừng chảy máu, cũng nhanh chóng kết vảy, sau đó chậm rãi tróc da… Khôi phục…Không lâu sau, trên người Lâm Dương đã không còn mấy vết thương.Nhìn thế này, không ai dám kêu gào với Lâm Dương nữa. “Đây là võ y sao?” Huyết Kiêu cũng trợn tròn mắt.Thủ đoạn khủng bố quỷ dị như thế, thật sự là người có thể có được à?“Có thể diệt thôn Dược Vương, bác sĩ Lâm này quả nhiên là có tài!”“May mà chúng ta không trêu chọc người này!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Một chút ý chí cuối cùng khiến ông ta cố gắng rút kiếm về. Nhưng cho dù ông ta dùng lực kiểu gì, kiếm của mình cũng giống như dính trên tay Lâm Dương, làm thế nào cũng không lấy được về.“Trang Đông Quân, bây giờ, ông tin chưa?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Khốn nạn!”Trang Đông Quân gầm nhẹ, một chưởng đánh về phía ngực Lâm Dương.Nhưng một chưởng của ông ta còn chưa tới, Lâm Dương đột nhiên phát lực, bẻ gấy lợi kiếm kia, sau đó trở tay đánh vào ngực Trang Đông Quân.Phốc!Toàn thân Trang Đông Quân run lên, buông chuôi kiếm ra liên tục lùi về sau, cúi đầu nhìn ngực mình, nhìn thấy đoạn kiếm kia đã chui vào tim mình.“Trang chủ!”Tiếng hét thê lương vang vọng chân núi…“Trang chủ!”“Anh hail”Toàn bộ người nhà họ Trang như nổi điên xông tới.Người nào cũng không ngờ tới, mọi chuyện thành ra như thết Rõ ràng bác sĩ Lâm đã nỏ mạnh hết đã, vậy mà còn có thực lực đáng sợ như vậy, ngay cả Trang Đông Quân cũng không phải đối thủ!Mọi người muốn xông lên trước, đoạt lại thi thể của Trang Đông Quân.Nhưng sao Lâm Dương có thể để bọn họ được như ý nguyện?Chỉ thấy Lâm Dương lướt qua máu tươi trên người, sau đó vung về trước.Vù vù vù vù…Máu tươi hoàn toàn được anh ngưng hóa thành huyết châm, đâm những người này.Chỉ trong nháy mắt, những người này bị huyết châm định thân.Lâm Dương năm lấy trường kiếm, người như tia chớp xông đi.Xoet xoẹt…Trường kiếm giống như tia chớp, trực tiếp lấy đầu đám người này.Người đang định xông tới đều dừng bước, sợ hãi đứng tại chỗ.“Vì sao? Vì sao? Rõ ràng là cậu đã vết thương đầy người! Vì sao cậu còn có thể có thể lực và khí lực như vậy? Chẳng lẽ cậu còn chưa nỏ mạnh hết đà?” Trang Tiến Bình nghiến răng, không chịu tin tưởng.“Tôi nói rồi, tôi là võ y mạnh nhất trên đời này! Chút thương tổn đó, không là gì đối với tôi?”Lâm Dương bình tĩnh nói, đột nhiên vươn tay đâm mấy châm lên người mình.Sau đó một màn khiến mọi người sợ run xuất hiện.Sau khi đâm mấy châm, vết thương trên người Lâm Dương đều dừng chảy máu, cũng nhanh chóng kết vảy, sau đó chậm rãi tróc da… Khôi phục…Không lâu sau, trên người Lâm Dương đã không còn mấy vết thương.Nhìn thế này, không ai dám kêu gào với Lâm Dương nữa. “Đây là võ y sao?” Huyết Kiêu cũng trợn tròn mắt.Thủ đoạn khủng bố quỷ dị như thế, thật sự là người có thể có được à?“Có thể diệt thôn Dược Vương, bác sĩ Lâm này quả nhiên là có tài!”“May mà chúng ta không trêu chọc người này!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Một chút ý chí cuối cùng khiến ông ta cố gắng rút kiếm về. Nhưng cho dù ông ta dùng lực kiểu gì, kiếm của mình cũng giống như dính trên tay Lâm Dương, làm thế nào cũng không lấy được về.“Trang Đông Quân, bây giờ, ông tin chưa?” Lâm Dương lạnh nhạt nói.“Khốn nạn!”Trang Đông Quân gầm nhẹ, một chưởng đánh về phía ngực Lâm Dương.Nhưng một chưởng của ông ta còn chưa tới, Lâm Dương đột nhiên phát lực, bẻ gấy lợi kiếm kia, sau đó trở tay đánh vào ngực Trang Đông Quân.Phốc!Toàn thân Trang Đông Quân run lên, buông chuôi kiếm ra liên tục lùi về sau, cúi đầu nhìn ngực mình, nhìn thấy đoạn kiếm kia đã chui vào tim mình.“Trang chủ!”Tiếng hét thê lương vang vọng chân núi…“Trang chủ!”“Anh hail”Toàn bộ người nhà họ Trang như nổi điên xông tới.Người nào cũng không ngờ tới, mọi chuyện thành ra như thết Rõ ràng bác sĩ Lâm đã nỏ mạnh hết đã, vậy mà còn có thực lực đáng sợ như vậy, ngay cả Trang Đông Quân cũng không phải đối thủ!Mọi người muốn xông lên trước, đoạt lại thi thể của Trang Đông Quân.Nhưng sao Lâm Dương có thể để bọn họ được như ý nguyện?Chỉ thấy Lâm Dương lướt qua máu tươi trên người, sau đó vung về trước.Vù vù vù vù…Máu tươi hoàn toàn được anh ngưng hóa thành huyết châm, đâm những người này.Chỉ trong nháy mắt, những người này bị huyết châm định thân.Lâm Dương năm lấy trường kiếm, người như tia chớp xông đi.Xoet xoẹt…Trường kiếm giống như tia chớp, trực tiếp lấy đầu đám người này.Người đang định xông tới đều dừng bước, sợ hãi đứng tại chỗ.“Vì sao? Vì sao? Rõ ràng là cậu đã vết thương đầy người! Vì sao cậu còn có thể có thể lực và khí lực như vậy? Chẳng lẽ cậu còn chưa nỏ mạnh hết đà?” Trang Tiến Bình nghiến răng, không chịu tin tưởng.“Tôi nói rồi, tôi là võ y mạnh nhất trên đời này! Chút thương tổn đó, không là gì đối với tôi?”Lâm Dương bình tĩnh nói, đột nhiên vươn tay đâm mấy châm lên người mình.Sau đó một màn khiến mọi người sợ run xuất hiện.Sau khi đâm mấy châm, vết thương trên người Lâm Dương đều dừng chảy máu, cũng nhanh chóng kết vảy, sau đó chậm rãi tróc da… Khôi phục…Không lâu sau, trên người Lâm Dương đã không còn mấy vết thương.Nhìn thế này, không ai dám kêu gào với Lâm Dương nữa. “Đây là võ y sao?” Huyết Kiêu cũng trợn tròn mắt.Thủ đoạn khủng bố quỷ dị như thế, thật sự là người có thể có được à?“Có thể diệt thôn Dược Vương, bác sĩ Lâm này quả nhiên là có tài!”“May mà chúng ta không trêu chọc người này!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2851