“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2855

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cuối cùng Trang Hồng Nhạn không nhịn được, quỳ rạp trên đất khóc lên.Chuyện bi thảm nhất trên thế giới chỉ như vậy thôi đúng không? Kẻ thù giết ba ở ngay trước mắt, nhưng lại không thể làm được gì.Không ít người tràn ngập oán hận, nghiến răng nghiến lợi. “Cô nhóc, cháu cũng đừng quá khổ sở, thực ra chuyện này không tệ như cháu nghĩ đâu!” Quản gia Chính tiến lên trước, nâng Trang Hồng Nhạn dậy nói.Trang Hồng Nhạn đẩy ông ta ra, hung dữ nhìn chăm chằm ông ta.Rất rõ ràng, cho dù cô ta thỏa hiệp, nhưng đã ghi hận quản gia Chính.Quản gia Chính không tức giận, chỉ mở miệng nói: “Cô nhóc, thực ra ba cháu còn cứu được!”Một câu này vang lên khiến toàn thân Trang Hồng Nhạn giống như có dòng điện chảy qua, lúc này run lên.“Ông Chính, ông… Ông nói cái gì? Ba cháu… Còn cứu được sao?”“Không sail Ba cháu thật sự còn cứu được, phải xem cháu có muốn cứu cậu ấy không rồi!” Quản gia Chính gật đầu nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, không chút nghĩ ngợi, rầm một tiếng quỳ trên đất, khóc nói: “Cầu xin ông Chính ra tay, cứu ba cháu với! Nếu như ông Chính có thể cứu sống ba cháu! Hồng Nhạn nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài!” “Cô nhóc, nhanh đứng dậy đi!” Quản gia Chính vội vàng nâng Trang Hồng Nhạn dậy, nói: “Ông không cứu được ba cháu, cháu đừng nên dập đầu với ông!”“Cái gì?” Trang Hồng Nhạn há to miệng, kinh ngạc nói: “Nhưng mà ông Chính, ông vừa mới nói có thể cứu ba cháu mà?”“Ông không thể cứu, nhưng người khác có thể cứu!” “Người nào có thể cứu?”“Cô bé ngốc, cháu thực sự không rõ hay giả vờ đây? Người trước mặt không phải là bác sĩ đương thời sao? Ở trước mặt bác sĩ này, cho dù là người chết, cậu ta cũng có thể cứu sống!” Quản gia Chính cười hì hì nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, đại não run lên bần bật, lập tức dời mắt nhìn Lâm Dương.Đúng vậy, bác sĩ đương thời, không phải là vị này sao?Nếu xét về y thuật, có lẽ thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không biết chừng.Tuy đây là lần đầu tiên Trang Hồng Nhạn gặp bác sĩ Lâm, những lời đồn về bác sĩ Lâm, cô ta cũng nghe không ít.Vị này, có vẻ như thật sự có thể cải tử hồi sinh.Trang Hồng Nhạn nghiến răng, quỳ xuống đất dập đầu với Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm! Cầu xin anh cứu ba tôi với, nếu như anh nguyện ý cứu sống ba tôi, Hồng Nhạn… Nguyện phụng dưỡng ngài suốt đời này!”Trang Hồng Nhạn chỉ có khả năng như vậy.Người nhà họ Trang im lặng nhìn.Còn Lâm Dương, vẫn không hé răng, giống như đang tự hỏi gì đó.Trang Hồng Nhạn thấy Lâm Dương không phản ứng, càng lo lắng hơn rồi.“Bác sĩ Lâm, cầu xin anh, nếu anh vẫn canh cánh trong lòng chuyện nhà họ Trang tôi, như vậy… Xin anh giết Hồng Nhạn đi! Hồng Nhạn nguyện ý lấy mạng mình đổi, đổi lấy mạng ba tôi! Cầu xin bác sĩ Lâm!Sau khi nói xong, cô ta lại không ngừng dập đầu.Gái trán trắng tỉnh đã bị đụng đỏ.Không ít người cảm động vì chuyện này.Một số người nhà họ Trang cũng đứng ra cầu xin giúp Trang Hông Nhạn.“Bác sĩ Lâm, oan gia nên giải không nên kết, việc này: đúng là lỗi của nhà họ Trang tôi, tôi đại điện cho.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cuối cùng Trang Hồng Nhạn không nhịn được, quỳ rạp trên đất khóc lên.Chuyện bi thảm nhất trên thế giới chỉ như vậy thôi đúng không? Kẻ thù giết ba ở ngay trước mắt, nhưng lại không thể làm được gì.Không ít người tràn ngập oán hận, nghiến răng nghiến lợi. “Cô nhóc, cháu cũng đừng quá khổ sở, thực ra chuyện này không tệ như cháu nghĩ đâu!” Quản gia Chính tiến lên trước, nâng Trang Hồng Nhạn dậy nói.Trang Hồng Nhạn đẩy ông ta ra, hung dữ nhìn chăm chằm ông ta.Rất rõ ràng, cho dù cô ta thỏa hiệp, nhưng đã ghi hận quản gia Chính.Quản gia Chính không tức giận, chỉ mở miệng nói: “Cô nhóc, thực ra ba cháu còn cứu được!”Một câu này vang lên khiến toàn thân Trang Hồng Nhạn giống như có dòng điện chảy qua, lúc này run lên.“Ông Chính, ông… Ông nói cái gì? Ba cháu… Còn cứu được sao?”“Không sail Ba cháu thật sự còn cứu được, phải xem cháu có muốn cứu cậu ấy không rồi!” Quản gia Chính gật đầu nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, không chút nghĩ ngợi, rầm một tiếng quỳ trên đất, khóc nói: “Cầu xin ông Chính ra tay, cứu ba cháu với! Nếu như ông Chính có thể cứu sống ba cháu! Hồng Nhạn nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài!” “Cô nhóc, nhanh đứng dậy đi!” Quản gia Chính vội vàng nâng Trang Hồng Nhạn dậy, nói: “Ông không cứu được ba cháu, cháu đừng nên dập đầu với ông!”“Cái gì?” Trang Hồng Nhạn há to miệng, kinh ngạc nói: “Nhưng mà ông Chính, ông vừa mới nói có thể cứu ba cháu mà?”“Ông không thể cứu, nhưng người khác có thể cứu!” “Người nào có thể cứu?”“Cô bé ngốc, cháu thực sự không rõ hay giả vờ đây? Người trước mặt không phải là bác sĩ đương thời sao? Ở trước mặt bác sĩ này, cho dù là người chết, cậu ta cũng có thể cứu sống!” Quản gia Chính cười hì hì nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, đại não run lên bần bật, lập tức dời mắt nhìn Lâm Dương.Đúng vậy, bác sĩ đương thời, không phải là vị này sao?Nếu xét về y thuật, có lẽ thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không biết chừng.Tuy đây là lần đầu tiên Trang Hồng Nhạn gặp bác sĩ Lâm, những lời đồn về bác sĩ Lâm, cô ta cũng nghe không ít.Vị này, có vẻ như thật sự có thể cải tử hồi sinh.Trang Hồng Nhạn nghiến răng, quỳ xuống đất dập đầu với Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm! Cầu xin anh cứu ba tôi với, nếu như anh nguyện ý cứu sống ba tôi, Hồng Nhạn… Nguyện phụng dưỡng ngài suốt đời này!”Trang Hồng Nhạn chỉ có khả năng như vậy.Người nhà họ Trang im lặng nhìn.Còn Lâm Dương, vẫn không hé răng, giống như đang tự hỏi gì đó.Trang Hồng Nhạn thấy Lâm Dương không phản ứng, càng lo lắng hơn rồi.“Bác sĩ Lâm, cầu xin anh, nếu anh vẫn canh cánh trong lòng chuyện nhà họ Trang tôi, như vậy… Xin anh giết Hồng Nhạn đi! Hồng Nhạn nguyện ý lấy mạng mình đổi, đổi lấy mạng ba tôi! Cầu xin bác sĩ Lâm!Sau khi nói xong, cô ta lại không ngừng dập đầu.Gái trán trắng tỉnh đã bị đụng đỏ.Không ít người cảm động vì chuyện này.Một số người nhà họ Trang cũng đứng ra cầu xin giúp Trang Hông Nhạn.“Bác sĩ Lâm, oan gia nên giải không nên kết, việc này: đúng là lỗi của nhà họ Trang tôi, tôi đại điện cho.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cuối cùng Trang Hồng Nhạn không nhịn được, quỳ rạp trên đất khóc lên.Chuyện bi thảm nhất trên thế giới chỉ như vậy thôi đúng không? Kẻ thù giết ba ở ngay trước mắt, nhưng lại không thể làm được gì.Không ít người tràn ngập oán hận, nghiến răng nghiến lợi. “Cô nhóc, cháu cũng đừng quá khổ sở, thực ra chuyện này không tệ như cháu nghĩ đâu!” Quản gia Chính tiến lên trước, nâng Trang Hồng Nhạn dậy nói.Trang Hồng Nhạn đẩy ông ta ra, hung dữ nhìn chăm chằm ông ta.Rất rõ ràng, cho dù cô ta thỏa hiệp, nhưng đã ghi hận quản gia Chính.Quản gia Chính không tức giận, chỉ mở miệng nói: “Cô nhóc, thực ra ba cháu còn cứu được!”Một câu này vang lên khiến toàn thân Trang Hồng Nhạn giống như có dòng điện chảy qua, lúc này run lên.“Ông Chính, ông… Ông nói cái gì? Ba cháu… Còn cứu được sao?”“Không sail Ba cháu thật sự còn cứu được, phải xem cháu có muốn cứu cậu ấy không rồi!” Quản gia Chính gật đầu nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, không chút nghĩ ngợi, rầm một tiếng quỳ trên đất, khóc nói: “Cầu xin ông Chính ra tay, cứu ba cháu với! Nếu như ông Chính có thể cứu sống ba cháu! Hồng Nhạn nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài!” “Cô nhóc, nhanh đứng dậy đi!” Quản gia Chính vội vàng nâng Trang Hồng Nhạn dậy, nói: “Ông không cứu được ba cháu, cháu đừng nên dập đầu với ông!”“Cái gì?” Trang Hồng Nhạn há to miệng, kinh ngạc nói: “Nhưng mà ông Chính, ông vừa mới nói có thể cứu ba cháu mà?”“Ông không thể cứu, nhưng người khác có thể cứu!” “Người nào có thể cứu?”“Cô bé ngốc, cháu thực sự không rõ hay giả vờ đây? Người trước mặt không phải là bác sĩ đương thời sao? Ở trước mặt bác sĩ này, cho dù là người chết, cậu ta cũng có thể cứu sống!” Quản gia Chính cười hì hì nói.Trang Hồng Nhạn nghe thấy thế, đại não run lên bần bật, lập tức dời mắt nhìn Lâm Dương.Đúng vậy, bác sĩ đương thời, không phải là vị này sao?Nếu xét về y thuật, có lẽ thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không biết chừng.Tuy đây là lần đầu tiên Trang Hồng Nhạn gặp bác sĩ Lâm, những lời đồn về bác sĩ Lâm, cô ta cũng nghe không ít.Vị này, có vẻ như thật sự có thể cải tử hồi sinh.Trang Hồng Nhạn nghiến răng, quỳ xuống đất dập đầu với Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm! Cầu xin anh cứu ba tôi với, nếu như anh nguyện ý cứu sống ba tôi, Hồng Nhạn… Nguyện phụng dưỡng ngài suốt đời này!”Trang Hồng Nhạn chỉ có khả năng như vậy.Người nhà họ Trang im lặng nhìn.Còn Lâm Dương, vẫn không hé răng, giống như đang tự hỏi gì đó.Trang Hồng Nhạn thấy Lâm Dương không phản ứng, càng lo lắng hơn rồi.“Bác sĩ Lâm, cầu xin anh, nếu anh vẫn canh cánh trong lòng chuyện nhà họ Trang tôi, như vậy… Xin anh giết Hồng Nhạn đi! Hồng Nhạn nguyện ý lấy mạng mình đổi, đổi lấy mạng ba tôi! Cầu xin bác sĩ Lâm!Sau khi nói xong, cô ta lại không ngừng dập đầu.Gái trán trắng tỉnh đã bị đụng đỏ.Không ít người cảm động vì chuyện này.Một số người nhà họ Trang cũng đứng ra cầu xin giúp Trang Hông Nhạn.“Bác sĩ Lâm, oan gia nên giải không nên kết, việc này: đúng là lỗi của nhà họ Trang tôi, tôi đại điện cho.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2855