“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2857

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Trang Thái Thành nghe thấy thế, cũng lập tức tỉnh táo lại. Nhưng Trang Tiến Bình lại lắc đầu: “Không thểi”“VI sao?”“Nếu chúng ta ra tay, quản gia Chính chắc chắn sẽ mất hứng, nhất định sẽ ngăn cản, cậu không thấy ông ấy không cho chúng ta tới gần, một mình đứng cạnh bác sĩ Lâm sao? Ông ấy là đề phòng chúng ta, bảo vệ bác sĩ Lâm! Thực lực của quản gia Chính trác tuyệt, vượt xa chúng ta, chúng ta không có bất cứ cơ hội nào. Một khi đã như vậy, không bằng từ bỏ từ đây! Có quan hệ thân thiện với bác sĩ Lâm!” “Nhưng nếu bác sĩ Lâm không thể chữa khỏi cho trang chủ, vậy nên làm thế nào đây?Phải biết rằng nếu chúng ta có quan hệ tốt với bác sĩ Lâm, thì sẽ đắc tội Phiêu Nhai Các, bác sĩ Lâm đã giết không ít đệ tử của Phiêu Nhai Các rồi! Đến lúc đó người của Phiêu Nhai Các tìm chúng ta tính sổ, chúng ta ứng phó kiểu gì?” Người kia lại nói.Trang Tiến Bình hít sâu một hơi, nhắm mắt suy nghĩ.Một lát sau, ông ta khàn giọng nói: “Cũng không thể làm bừa, nhìn… Trước đất”“Ông bai”Mọi người không cam lòng.Nhưng tâm ý của Trang Tiến Bình đã quyết, bọn họ chỉ có thể từ bỏ.“Ông ta mất máu quá nhiều, cần truyền máu, Trang Hồng Nhạn, cô lại đây” Lâm Dương nói.“Được! Trang Hồng Nhạn vội vàng chạy chậm tới.Chỉ thấy Lâm Dương trực tiếp cầm kiếm trên đất lên, cắt về phía Trang Hồng Nhạn.“Cẩn thận!” Có người kêu to.“Tất cả im miệng cho tôi!” Quản gia Chính hét lên.Mọi người ngẩn ra, mới phát hiện Lâm Dương dùng kiếm cứa cổ tay Trang Hồng Nhạn, lấy kim châm cứu dẫn máu, rót vào trong cơ thể Trang Đông Quân tiến hành truyền máu.Trong lúc này, ai cũng không dám lên tiếng nữa.Lại qua nửa tiếng, cuối cùng Lâm Dương cũng dừng lại. “Được rồi, dẫn ông ta trở về điều dưỡng đi” Lâm Dương nói. “Vậy là xong sao?” Trang Hồng Nhạn thất thần hỏi.“Đúng vậy”“Nhưng ba tôi… Vẫn không có nhịp tim mà”“Cho nên tôi nói rồi, cần phải điều dưỡng!Điều dưỡng một thời gian, trái tim của ông ta sẽ chậm rãi khôi phục, chuyện này cần quá trình!” Lâm Dương giải thích.Mọi người nửa tin nửa ngờ.“Bác sĩ Lâm, cậu không gạt chúng tôi đúng không? Bây giờ ông ấy vẫn là người chết mài”“Các người không tin tôi?”“Không phải không tin, chỉ là…”Sắc mặt người nhà họ Trang không được tự nhiên.Lâm Dương chần chừ một lát, gật đầu nói: “Được rồi, bây giờ tôi khiến ông ta khôi phục tim đập, nhưng khôi phục tim đập mang tính cưỡng chế, sẽ tạo thành thương tổn lớn đối với ông ta, đến lúc đó có hậu quả gì, đừng trách tôi!”Sau khi nói xong, anh lại dùng kim châm cứu, đâm vài cái lên thi thể Trang Đông Quân.Một lát sau.Cơ thể Trang Đông Quân co rúm lại, sau đó đôi mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Trang Thái Thành nghe thấy thế, cũng lập tức tỉnh táo lại. Nhưng Trang Tiến Bình lại lắc đầu: “Không thểi”

“VI sao?”

“Nếu chúng ta ra tay, quản gia Chính chắc chắn sẽ mất hứng, nhất định sẽ ngăn cản, cậu không thấy ông ấy không cho chúng ta tới gần, một mình đứng cạnh bác sĩ Lâm sao? Ông ấy là đề phòng chúng ta, bảo vệ bác sĩ Lâm! Thực lực của quản gia Chính trác tuyệt, vượt xa chúng ta, chúng ta không có bất cứ cơ hội nào. Một khi đã như vậy, không bằng từ bỏ từ đây! Có quan hệ thân thiện với bác sĩ Lâm!” “Nhưng nếu bác sĩ Lâm không thể chữa khỏi cho trang chủ, vậy nên làm thế nào đây?

Phải biết rằng nếu chúng ta có quan hệ tốt với bác sĩ Lâm, thì sẽ đắc tội Phiêu Nhai Các, bác sĩ Lâm đã giết không ít đệ tử của Phiêu Nhai Các rồi! Đến lúc đó người của Phiêu Nhai Các tìm chúng ta tính sổ, chúng ta ứng phó kiểu gì?” Người kia lại nói.

Trang Tiến Bình hít sâu một hơi, nhắm mắt suy nghĩ.

Một lát sau, ông ta khàn giọng nói: “Cũng không thể làm bừa, nhìn… Trước đất”

“Ông bai”

Mọi người không cam lòng.

Nhưng tâm ý của Trang Tiến Bình đã quyết, bọn họ chỉ có thể từ bỏ.

“Ông ta mất máu quá nhiều, cần truyền máu, Trang Hồng Nhạn, cô lại đây” Lâm Dương nói.

“Được! Trang Hồng Nhạn vội vàng chạy chậm tới.

Chỉ thấy Lâm Dương trực tiếp cầm kiếm trên đất lên, cắt về phía Trang Hồng Nhạn.

“Cẩn thận!” Có người kêu to.

“Tất cả im miệng cho tôi!” Quản gia Chính hét lên.

Mọi người ngẩn ra, mới phát hiện Lâm Dương dùng kiếm cứa cổ tay Trang Hồng Nhạn, lấy kim châm cứu dẫn máu, rót vào trong cơ thể Trang Đông Quân tiến hành truyền máu.

Trong lúc này, ai cũng không dám lên tiếng nữa.

Lại qua nửa tiếng, cuối cùng Lâm Dương cũng dừng lại. “Được rồi, dẫn ông ta trở về điều dưỡng đi” Lâm Dương nói. “Vậy là xong sao?” Trang Hồng Nhạn thất thần hỏi.

“Đúng vậy”

“Nhưng ba tôi… Vẫn không có nhịp tim mà”

“Cho nên tôi nói rồi, cần phải điều dưỡng!

Điều dưỡng một thời gian, trái tim của ông ta sẽ chậm rãi khôi phục, chuyện này cần quá trình!” Lâm Dương giải thích.

Mọi người nửa tin nửa ngờ.

“Bác sĩ Lâm, cậu không gạt chúng tôi đúng không? Bây giờ ông ấy vẫn là người chết mài”

“Các người không tin tôi?”

“Không phải không tin, chỉ là…”

Sắc mặt người nhà họ Trang không được tự nhiên.

Lâm Dương chần chừ một lát, gật đầu nói: “Được rồi, bây giờ tôi khiến ông ta khôi phục tim đập, nhưng khôi phục tim đập mang tính cưỡng chế, sẽ tạo thành thương tổn lớn đối với ông ta, đến lúc đó có hậu quả gì, đừng trách tôi!”

Sau khi nói xong, anh lại dùng kim châm cứu, đâm vài cái lên thi thể Trang Đông Quân.

Một lát sau.

Cơ thể Trang Đông Quân co rúm lại, sau đó đôi mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra…

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Trang Thái Thành nghe thấy thế, cũng lập tức tỉnh táo lại. Nhưng Trang Tiến Bình lại lắc đầu: “Không thểi”“VI sao?”“Nếu chúng ta ra tay, quản gia Chính chắc chắn sẽ mất hứng, nhất định sẽ ngăn cản, cậu không thấy ông ấy không cho chúng ta tới gần, một mình đứng cạnh bác sĩ Lâm sao? Ông ấy là đề phòng chúng ta, bảo vệ bác sĩ Lâm! Thực lực của quản gia Chính trác tuyệt, vượt xa chúng ta, chúng ta không có bất cứ cơ hội nào. Một khi đã như vậy, không bằng từ bỏ từ đây! Có quan hệ thân thiện với bác sĩ Lâm!” “Nhưng nếu bác sĩ Lâm không thể chữa khỏi cho trang chủ, vậy nên làm thế nào đây?Phải biết rằng nếu chúng ta có quan hệ tốt với bác sĩ Lâm, thì sẽ đắc tội Phiêu Nhai Các, bác sĩ Lâm đã giết không ít đệ tử của Phiêu Nhai Các rồi! Đến lúc đó người của Phiêu Nhai Các tìm chúng ta tính sổ, chúng ta ứng phó kiểu gì?” Người kia lại nói.Trang Tiến Bình hít sâu một hơi, nhắm mắt suy nghĩ.Một lát sau, ông ta khàn giọng nói: “Cũng không thể làm bừa, nhìn… Trước đất”“Ông bai”Mọi người không cam lòng.Nhưng tâm ý của Trang Tiến Bình đã quyết, bọn họ chỉ có thể từ bỏ.“Ông ta mất máu quá nhiều, cần truyền máu, Trang Hồng Nhạn, cô lại đây” Lâm Dương nói.“Được! Trang Hồng Nhạn vội vàng chạy chậm tới.Chỉ thấy Lâm Dương trực tiếp cầm kiếm trên đất lên, cắt về phía Trang Hồng Nhạn.“Cẩn thận!” Có người kêu to.“Tất cả im miệng cho tôi!” Quản gia Chính hét lên.Mọi người ngẩn ra, mới phát hiện Lâm Dương dùng kiếm cứa cổ tay Trang Hồng Nhạn, lấy kim châm cứu dẫn máu, rót vào trong cơ thể Trang Đông Quân tiến hành truyền máu.Trong lúc này, ai cũng không dám lên tiếng nữa.Lại qua nửa tiếng, cuối cùng Lâm Dương cũng dừng lại. “Được rồi, dẫn ông ta trở về điều dưỡng đi” Lâm Dương nói. “Vậy là xong sao?” Trang Hồng Nhạn thất thần hỏi.“Đúng vậy”“Nhưng ba tôi… Vẫn không có nhịp tim mà”“Cho nên tôi nói rồi, cần phải điều dưỡng!Điều dưỡng một thời gian, trái tim của ông ta sẽ chậm rãi khôi phục, chuyện này cần quá trình!” Lâm Dương giải thích.Mọi người nửa tin nửa ngờ.“Bác sĩ Lâm, cậu không gạt chúng tôi đúng không? Bây giờ ông ấy vẫn là người chết mài”“Các người không tin tôi?”“Không phải không tin, chỉ là…”Sắc mặt người nhà họ Trang không được tự nhiên.Lâm Dương chần chừ một lát, gật đầu nói: “Được rồi, bây giờ tôi khiến ông ta khôi phục tim đập, nhưng khôi phục tim đập mang tính cưỡng chế, sẽ tạo thành thương tổn lớn đối với ông ta, đến lúc đó có hậu quả gì, đừng trách tôi!”Sau khi nói xong, anh lại dùng kim châm cứu, đâm vài cái lên thi thể Trang Đông Quân.Một lát sau.Cơ thể Trang Đông Quân co rúm lại, sau đó đôi mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2857