“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2862
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Tổng giám đốc của công ty làm cỏ ư?”“Vỏ bọc che mắt người ngoài thôi”“Tôi biết rồi, mai gặp”Lâm Dương phất tay, xoay người rời đi.“Bác sĩ Lâm đi thong thả!”Huyết Kiêu lập tức cúi người, cười híp mắt, ai cũng không đoán được trong lòng anh ta đang suy nghĩ cái gì.Thật ra thì Lâm Dương cũng không muốn có bất cứ dính đáng gì với Huyết Ma Tông.Cho đù có Huyết Linh Chỉ thì anh cũng không quan tâm. Nhưng anh không có lựa chọn khác.Sự uy hiếp của Hồng Nhan Cốc ngày càng gần, một khi cốc chủ tu luyện thành công chắc chắn sẽ đến tìm anh thanh toán mọi chuyện.Nếu như lúc này lại chọc đến Huyết Ma Tông, Lâm Dương cũng không sợ, chỉ sợ liên luy đến người bên cạnh mình. “Nói cho cùng, vẫn là lý do sức mạnh của mình còn.kém, xem ra cần phải… dùng cách đó.”Lâm Dương tự nói.Trở vê Giang Thành, Lâm Dương lập tức tìm đến Mã Hải, hỏi thăm tình hình của đám người Phong Thanh Vũ. Nhưng câu trả lời nhận được là không có tin tức gì.Theo lý mà nói, không sai sót quá nhiêu mới đúng.Chăng lẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng.Lần này bọn họ đi tìm kiếm Khổ Tình Nữ chính là vì quả Thiên Tinh, mà cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng rất cần quả này.Chăng lẽ… bọn họ gặp phải người của Hồng Nhan Cốc ư? Lâm Dương hơi lo lắng, cũng không hỏi nhiều, lập tức cho người đi điều tra.Đương nhiên, Lâm Dương cũng không thể rảnh rỗi.Bây giờ có được Kim Ô Đan, anh nhất định phải đùng Kim Ô Đan để tăng sức mạnh lên trong thời gian ngắn nhất, nếu không một khi người của Hồng Nhan Cốc đến, Lâm Dương sẽ không có cách nào chống lại được.Trong văn phòng, Lâm Dương hít một hơi thật sâu, lật đi lật lại xem một cuốn sách cổ xưa nhăn nhúm, một lát sau bỗng gọi: “Mã Hải!”“Chủ tịch Lâm!”Mã Hải vội vàng chạy vào.“Lập tức giúp tôi tìm kiếm những tài liệu này, trong.vòng một giờ tìm đủ cho tôi, dù phải tốn bao nhiêu.tiên, cần bao nhiêu người cũng không saol”Lâm Dương đi đến trước bàn làm việc, cầm bút viết “xoạch xoạch”một loạt chữ, sau đó xé tờ giấy đưa qua.Mã Hải cầm lãy xem, lập tức xoay người chạy ra ngoài. Lâm Dương thì vội vàng rời khỏi công ty, lái xe đến vùng ngoại ô ở Giang Thành.Vùng ngoại ô có một nhà máy bỏ hoang.Một ngày trước, Mã Hải sai người thuê nhà máy này, đồng thời tiến hành bố trí theo yêu cầu của Lâm Dương.Lúc này đồ vứt đi trong nhà máy đã được thu đọn hơn nửa, đồng thời, một cái lò thật lớn được đặt giữa nhà máy, mà dưới cái lò đang được thiết bị của nhà máy rung lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Tổng giám đốc của công ty làm cỏ ư?”
“Vỏ bọc che mắt người ngoài thôi”
“Tôi biết rồi, mai gặp”
Lâm Dương phất tay, xoay người rời đi.
“Bác sĩ Lâm đi thong thả!”
Huyết Kiêu lập tức cúi người, cười híp mắt, ai cũng không đoán được trong lòng anh ta đang suy nghĩ cái gì.
Thật ra thì Lâm Dương cũng không muốn có bất cứ dính đáng gì với Huyết Ma Tông.
Cho đù có Huyết Linh Chỉ thì anh cũng không quan tâm. Nhưng anh không có lựa chọn khác.
Sự uy hiếp của Hồng Nhan Cốc ngày càng gần, một khi cốc chủ tu luyện thành công chắc chắn sẽ đến tìm anh thanh toán mọi chuyện.
Nếu như lúc này lại chọc đến Huyết Ma Tông, Lâm Dương cũng không sợ, chỉ sợ liên luy đến người bên cạnh mình. “Nói cho cùng, vẫn là lý do sức mạnh của mình còn.
kém, xem ra cần phải… dùng cách đó.”
Lâm Dương tự nói.
Trở vê Giang Thành, Lâm Dương lập tức tìm đến Mã Hải, hỏi thăm tình hình của đám người Phong Thanh Vũ. Nhưng câu trả lời nhận được là không có tin tức gì.
Theo lý mà nói, không sai sót quá nhiêu mới đúng.
Chăng lẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng.
Lần này bọn họ đi tìm kiếm Khổ Tình Nữ chính là vì quả Thiên Tinh, mà cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng rất cần quả này.
Chăng lẽ… bọn họ gặp phải người của Hồng Nhan Cốc ư? Lâm Dương hơi lo lắng, cũng không hỏi nhiều, lập tức cho người đi điều tra.
Đương nhiên, Lâm Dương cũng không thể rảnh rỗi.
Bây giờ có được Kim Ô Đan, anh nhất định phải đùng Kim Ô Đan để tăng sức mạnh lên trong thời gian ngắn nhất, nếu không một khi người của Hồng Nhan Cốc đến, Lâm Dương sẽ không có cách nào chống lại được.
Trong văn phòng, Lâm Dương hít một hơi thật sâu, lật đi lật lại xem một cuốn sách cổ xưa nhăn nhúm, một lát sau bỗng gọi: “Mã Hải!”
“Chủ tịch Lâm!”
Mã Hải vội vàng chạy vào.
“Lập tức giúp tôi tìm kiếm những tài liệu này, trong.
vòng một giờ tìm đủ cho tôi, dù phải tốn bao nhiêu.
tiên, cần bao nhiêu người cũng không saol”
Lâm Dương đi đến trước bàn làm việc, cầm bút viết “xoạch xoạch”
một loạt chữ, sau đó xé tờ giấy đưa qua.
Mã Hải cầm lãy xem, lập tức xoay người chạy ra ngoài. Lâm Dương thì vội vàng rời khỏi công ty, lái xe đến vùng ngoại ô ở Giang Thành.
Vùng ngoại ô có một nhà máy bỏ hoang.
Một ngày trước, Mã Hải sai người thuê nhà máy này, đồng thời tiến hành bố trí theo yêu cầu của Lâm Dương.
Lúc này đồ vứt đi trong nhà máy đã được thu đọn hơn nửa, đồng thời, một cái lò thật lớn được đặt giữa nhà máy, mà dưới cái lò đang được thiết bị của nhà máy rung lên.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Tổng giám đốc của công ty làm cỏ ư?”“Vỏ bọc che mắt người ngoài thôi”“Tôi biết rồi, mai gặp”Lâm Dương phất tay, xoay người rời đi.“Bác sĩ Lâm đi thong thả!”Huyết Kiêu lập tức cúi người, cười híp mắt, ai cũng không đoán được trong lòng anh ta đang suy nghĩ cái gì.Thật ra thì Lâm Dương cũng không muốn có bất cứ dính đáng gì với Huyết Ma Tông.Cho đù có Huyết Linh Chỉ thì anh cũng không quan tâm. Nhưng anh không có lựa chọn khác.Sự uy hiếp của Hồng Nhan Cốc ngày càng gần, một khi cốc chủ tu luyện thành công chắc chắn sẽ đến tìm anh thanh toán mọi chuyện.Nếu như lúc này lại chọc đến Huyết Ma Tông, Lâm Dương cũng không sợ, chỉ sợ liên luy đến người bên cạnh mình. “Nói cho cùng, vẫn là lý do sức mạnh của mình còn.kém, xem ra cần phải… dùng cách đó.”Lâm Dương tự nói.Trở vê Giang Thành, Lâm Dương lập tức tìm đến Mã Hải, hỏi thăm tình hình của đám người Phong Thanh Vũ. Nhưng câu trả lời nhận được là không có tin tức gì.Theo lý mà nói, không sai sót quá nhiêu mới đúng.Chăng lẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng.Lần này bọn họ đi tìm kiếm Khổ Tình Nữ chính là vì quả Thiên Tinh, mà cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng rất cần quả này.Chăng lẽ… bọn họ gặp phải người của Hồng Nhan Cốc ư? Lâm Dương hơi lo lắng, cũng không hỏi nhiều, lập tức cho người đi điều tra.Đương nhiên, Lâm Dương cũng không thể rảnh rỗi.Bây giờ có được Kim Ô Đan, anh nhất định phải đùng Kim Ô Đan để tăng sức mạnh lên trong thời gian ngắn nhất, nếu không một khi người của Hồng Nhan Cốc đến, Lâm Dương sẽ không có cách nào chống lại được.Trong văn phòng, Lâm Dương hít một hơi thật sâu, lật đi lật lại xem một cuốn sách cổ xưa nhăn nhúm, một lát sau bỗng gọi: “Mã Hải!”“Chủ tịch Lâm!”Mã Hải vội vàng chạy vào.“Lập tức giúp tôi tìm kiếm những tài liệu này, trong.vòng một giờ tìm đủ cho tôi, dù phải tốn bao nhiêu.tiên, cần bao nhiêu người cũng không saol”Lâm Dương đi đến trước bàn làm việc, cầm bút viết “xoạch xoạch”một loạt chữ, sau đó xé tờ giấy đưa qua.Mã Hải cầm lãy xem, lập tức xoay người chạy ra ngoài. Lâm Dương thì vội vàng rời khỏi công ty, lái xe đến vùng ngoại ô ở Giang Thành.Vùng ngoại ô có một nhà máy bỏ hoang.Một ngày trước, Mã Hải sai người thuê nhà máy này, đồng thời tiến hành bố trí theo yêu cầu của Lâm Dương.Lúc này đồ vứt đi trong nhà máy đã được thu đọn hơn nửa, đồng thời, một cái lò thật lớn được đặt giữa nhà máy, mà dưới cái lò đang được thiết bị của nhà máy rung lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên