“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2864
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cô gái sốt ruột.“Mẹ nó, đây là cái thứ gì? Ai bê đến vậy?”“Không biết, mau đưa người về giao nộp, nếu không sợ là chúng ta không gánh nổi trách nhiệm đâu”Đám đàn ông hùng hổ tới gần lò.Gô gái run rẩy, không thể lui đi đâu.Dưới tình hình khẩn cấp, cô gái lập tức nhón chân lên, lặng lẽ bò lên đỉnh lò, nhìn chất lỏng xanh đậm rỉ ra bên trong lò, bóp lỗ mũi, hít một hơi rồi chui vào…May mắn thay, thứ chất lỏng màu xanh đậm này có mùi không hăng lắm nên cô gái còn có thể chịu được.Nhưng điều cô ta không thể kiềm chế được là… có một cái xác được ngâm trong vạc này!Gô gái thề rằng cảnh này chắc chắn là cảnh kinh hoàng nhất mà mình từng thấy trong đời.Gô gái bóp mũi, cố nín thở, trợn tròn mắt nhìn người đang bất động trước mặt, nhất thời muốn ngất ngay tại chỗ. Tim đập loạn xạ, người như muốn há hốc mồm hét toáng lên.Sực nhớ tới những kẻ đang truy lùng mình ngoài kia buộc cô phải kìm lại tiếng hét của mình.Nhưng cơ thể vẫn không ngừng rét run.Không những thế, trong bụng cứ cồn cào, có cảm giác muốn nôn.Thảo nào thứ nước này có màu xanh đậm.Đây chẳng phải là nước ngâm xác sao?Làm sao có thể như vậy được?Tại sao người này lại chết ở đây?Lễ nào ở đây có án mạng?Đừng chứt Hai má của cô gái nhịn không được mà phồng lên, trông như sắp nôn tới nơi.Thậm chí lúc nãy cô còn uống một ngụm nước ngâm xác xanh lè kia.Cô gái khiếp vía trợn trắng mắt.Nỗi sợ hãi tột cùng với nỗi đau thấu tim khiến cô gần như SUY SỤP.Nhưng bản năng sinh tồn của cô ta đã kéo cô ta vực dậy khỏi tất cả.Giờ phút này, cả thể xác lẫn linh hồn của cô ta mới là thứ bị giày vò nhiều nhất.Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng trong đời mình sẽ có lúc bản thân lại mạnh mẽ như vậy, nhưng cô ta cũng chưa từng nghĩ đến mình sẽ gặp phải chuyện như vậy…“Ông chủ, không có ai cải”“Hay là ả đã chạy trốn từ cửa sau nhà máy nhỉ?”“Hừm, con đàn đà này chạy nhanh thật!Mau đuổi theo đi!”“Vâng!”Tiếng nói chuyện của mấy tên người đàn ông từ bên ngoài lò truyền đến, tiếp theo là tiếng bước chân gấp gáp rồi dần dần rời xa.Cô gái lờ mờ nghe ngóng bên ngoài, đến khi không còn tiếng động gì nữa, lồng ngực phập phồng không yên của cô mới lập tức thả lỏng.Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng bất ngờ xảy ra trước mặt cô ta, đủ để cô ta nổ tung cả da đầu, não, tìm và thậm chí cả linh hồn!Khối thi thể ngâm trong nước xác” trước mặt này lại đột ngột mở to hai mắt.Cảnh tượng này như giọt nước tràn ly dễ dàng bóp chết tâm lý phòng bị cuối cùng của cô gái.Cô ta không nhịn được nữa, đột nhiên đứng lên trong vạc nước hét lên một tiếng thất thanh.“Cứu tôi với! Có mai”Gô gái hoảng sợ hét lên, lật người ngã vào trong lò nung, đầu gối sưng lên đỏ bừng.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Cô gái sốt ruột.
“Mẹ nó, đây là cái thứ gì? Ai bê đến vậy?”
“Không biết, mau đưa người về giao nộp, nếu không sợ là chúng ta không gánh nổi trách nhiệm đâu”
Đám đàn ông hùng hổ tới gần lò.
Gô gái run rẩy, không thể lui đi đâu.
Dưới tình hình khẩn cấp, cô gái lập tức nhón chân lên, lặng lẽ bò lên đỉnh lò, nhìn chất lỏng xanh đậm rỉ ra bên trong lò, bóp lỗ mũi, hít một hơi rồi chui vào…
May mắn thay, thứ chất lỏng màu xanh đậm này có mùi không hăng lắm nên cô gái còn có thể chịu được.
Nhưng điều cô ta không thể kiềm chế được là… có một cái xác được ngâm trong vạc này!
Gô gái thề rằng cảnh này chắc chắn là cảnh kinh hoàng nhất mà mình từng thấy trong đời.
Gô gái bóp mũi, cố nín thở, trợn tròn mắt nhìn người đang bất động trước mặt, nhất thời muốn ngất ngay tại chỗ. Tim đập loạn xạ, người như muốn há hốc mồm hét toáng lên.
Sực nhớ tới những kẻ đang truy lùng mình ngoài kia buộc cô phải kìm lại tiếng hét của mình.
Nhưng cơ thể vẫn không ngừng rét run.
Không những thế, trong bụng cứ cồn cào, có cảm giác muốn nôn.
Thảo nào thứ nước này có màu xanh đậm.
Đây chẳng phải là nước ngâm xác sao?
Làm sao có thể như vậy được?
Tại sao người này lại chết ở đây?
Lễ nào ở đây có án mạng?
Đừng chứt Hai má của cô gái nhịn không được mà phồng lên, trông như sắp nôn tới nơi.
Thậm chí lúc nãy cô còn uống một ngụm nước ngâm xác xanh lè kia.
Cô gái khiếp vía trợn trắng mắt.
Nỗi sợ hãi tột cùng với nỗi đau thấu tim khiến cô gần như SUY SỤP.
Nhưng bản năng sinh tồn của cô ta đã kéo cô ta vực dậy khỏi tất cả.
Giờ phút này, cả thể xác lẫn linh hồn của cô ta mới là thứ bị giày vò nhiều nhất.
Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng trong đời mình sẽ có lúc bản thân lại mạnh mẽ như vậy, nhưng cô ta cũng chưa từng nghĩ đến mình sẽ gặp phải chuyện như vậy…
“Ông chủ, không có ai cải”
“Hay là ả đã chạy trốn từ cửa sau nhà máy nhỉ?”
“Hừm, con đàn đà này chạy nhanh thật!
Mau đuổi theo đi!”
“Vâng!”
Tiếng nói chuyện của mấy tên người đàn ông từ bên ngoài lò truyền đến, tiếp theo là tiếng bước chân gấp gáp rồi dần dần rời xa.
Cô gái lờ mờ nghe ngóng bên ngoài, đến khi không còn tiếng động gì nữa, lồng ngực phập phồng không yên của cô mới lập tức thả lỏng.
Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng bất ngờ xảy ra trước mặt cô ta, đủ để cô ta nổ tung cả da đầu, não, tìm và thậm chí cả linh hồn!
Khối thi thể ngâm trong nước xác” trước mặt này lại đột ngột mở to hai mắt.
Cảnh tượng này như giọt nước tràn ly dễ dàng bóp chết tâm lý phòng bị cuối cùng của cô gái.
Cô ta không nhịn được nữa, đột nhiên đứng lên trong vạc nước hét lên một tiếng thất thanh.
“Cứu tôi với! Có mai”
Gô gái hoảng sợ hét lên, lật người ngã vào trong lò nung, đầu gối sưng lên đỏ bừng.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Cô gái sốt ruột.“Mẹ nó, đây là cái thứ gì? Ai bê đến vậy?”“Không biết, mau đưa người về giao nộp, nếu không sợ là chúng ta không gánh nổi trách nhiệm đâu”Đám đàn ông hùng hổ tới gần lò.Gô gái run rẩy, không thể lui đi đâu.Dưới tình hình khẩn cấp, cô gái lập tức nhón chân lên, lặng lẽ bò lên đỉnh lò, nhìn chất lỏng xanh đậm rỉ ra bên trong lò, bóp lỗ mũi, hít một hơi rồi chui vào…May mắn thay, thứ chất lỏng màu xanh đậm này có mùi không hăng lắm nên cô gái còn có thể chịu được.Nhưng điều cô ta không thể kiềm chế được là… có một cái xác được ngâm trong vạc này!Gô gái thề rằng cảnh này chắc chắn là cảnh kinh hoàng nhất mà mình từng thấy trong đời.Gô gái bóp mũi, cố nín thở, trợn tròn mắt nhìn người đang bất động trước mặt, nhất thời muốn ngất ngay tại chỗ. Tim đập loạn xạ, người như muốn há hốc mồm hét toáng lên.Sực nhớ tới những kẻ đang truy lùng mình ngoài kia buộc cô phải kìm lại tiếng hét của mình.Nhưng cơ thể vẫn không ngừng rét run.Không những thế, trong bụng cứ cồn cào, có cảm giác muốn nôn.Thảo nào thứ nước này có màu xanh đậm.Đây chẳng phải là nước ngâm xác sao?Làm sao có thể như vậy được?Tại sao người này lại chết ở đây?Lễ nào ở đây có án mạng?Đừng chứt Hai má của cô gái nhịn không được mà phồng lên, trông như sắp nôn tới nơi.Thậm chí lúc nãy cô còn uống một ngụm nước ngâm xác xanh lè kia.Cô gái khiếp vía trợn trắng mắt.Nỗi sợ hãi tột cùng với nỗi đau thấu tim khiến cô gần như SUY SỤP.Nhưng bản năng sinh tồn của cô ta đã kéo cô ta vực dậy khỏi tất cả.Giờ phút này, cả thể xác lẫn linh hồn của cô ta mới là thứ bị giày vò nhiều nhất.Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng trong đời mình sẽ có lúc bản thân lại mạnh mẽ như vậy, nhưng cô ta cũng chưa từng nghĩ đến mình sẽ gặp phải chuyện như vậy…“Ông chủ, không có ai cải”“Hay là ả đã chạy trốn từ cửa sau nhà máy nhỉ?”“Hừm, con đàn đà này chạy nhanh thật!Mau đuổi theo đi!”“Vâng!”Tiếng nói chuyện của mấy tên người đàn ông từ bên ngoài lò truyền đến, tiếp theo là tiếng bước chân gấp gáp rồi dần dần rời xa.Cô gái lờ mờ nghe ngóng bên ngoài, đến khi không còn tiếng động gì nữa, lồng ngực phập phồng không yên của cô mới lập tức thả lỏng.Nhưng vào lúc này, một cảnh tượng bất ngờ xảy ra trước mặt cô ta, đủ để cô ta nổ tung cả da đầu, não, tìm và thậm chí cả linh hồn!Khối thi thể ngâm trong nước xác” trước mặt này lại đột ngột mở to hai mắt.Cảnh tượng này như giọt nước tràn ly dễ dàng bóp chết tâm lý phòng bị cuối cùng của cô gái.Cô ta không nhịn được nữa, đột nhiên đứng lên trong vạc nước hét lên một tiếng thất thanh.“Cứu tôi với! Có mai”Gô gái hoảng sợ hét lên, lật người ngã vào trong lò nung, đầu gối sưng lên đỏ bừng.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên