“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2878

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chuyện gì vậy?”“Chuyện này… em muốn làm phiền anh, anh có thể tránh xa chị của em ra được không?” Lý Đan Thanh nhìn chằm chằm gương mặt Lâm Dương trong kính chiếu hậu, vô cùng nghiêm túc nói.Lời này vừa dứt, Lâm Dương cảm thấy rất bối rối.“Đan Thanh, ý của cậu là gì?” Khương Mạn Vân cũng sửng sốt.Nhưng mà thái độ của Lý Đan Thanh rất kiên quyết, nghiêm túc nói: “Ngài Lâm, em biết anh là người tốt! Anh cũng đã giúp đỡ nhà em rất nhiều, nhưng mà chị gái em và anh Lâm Dương yêu nhau thật lòng! Anh rể em cũng rất tốt, tuy là anh ấy không hề giỏi giang như anh, nhưng mà em tin rằng sau này anh ấy sẽ không thua kém anh! Vậy nên em mong là anh đừng làm phiền chị của em nữa, đừng để anh rể của em phải khó chịu, được chứ?”Nghe được lời nói nghiêm túc và kiên định của Lý Đan Thanh, Lâm Dương vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.Hóa ra con bé này không vui vì chuyện này sao?Cũng đúng, toàn bộ Giang Thành này đều biết là chủ tịch Lâm cắm sừng cho Lâm Dương, Lý Đan Thanh cũng đã trưởng thành rồi, sao có thể không biết được chứ?Anh rất muốn nói cho Lý Đan Thanh biết sự thật, nhưng mà bây giờ mình có quá nhiều kẻ thù, nếu thật sự tuyên bố Lâm Dương chính là bác sĩ Lâm thì như vậy sau này không chỉ là Tô Nhan phải chịu khổ mà ngay cả mọi người nhà họ Lý, kể cả bà cụ bên kia sợ là cũng không thể không bị kéo vào… “Được, anh biết rồi”Lâm Dương bình tĩnh nói, không giải thích gì “Cảm ơn anh” Lý Đan Thanh thở phào nhẹ nhõm, như là trút được gánh nặng.Sau khi đưa hai cô gái về nhà, Lâm Dương một mình quay về tập đoàn Dương Hoa.Mã Hải đã thu thập đủ tài liệu, xử lý qua một lượt, Lâm Dương tiếp tục tiêu hấp thu Kim Ô Đan trong cơ thể.Hai lần cố gắng trước ở nhà máy kia không hề uổng phí, Kim Ô Đan trong cơ thể Lâm Dương đã được hấp thu bảy †ám phần, còn dư lại cũng chỉ để củng cố, bồi bổ, rót năng lượng của Kim Ô Đan vào từng tấc thịt của cơ thể.Bên trong phòng làm việc, Lâm Dương ngồi xếp bằng ở dưới đất hít một hơi sâu, chỉ cảm giác được rằng lúc này tất cả tinh thần của mình đều thăng hoa.“Kim Ô Đan quả không hổ danh là thần đan tuyệt thế, kim đan bình thường đúng là không thể nào so sánh được.” Lâm Dương mở hai mắt ra, nhịn không được cảm thán một câu.Chỉ là phải hấp thu tiêu hóa dần dần, không thể một sớm một chiều là xong.Đan dược này quá kinh khủng, vậy nên cơ thể của anh cũng không thể hoàn toàn thích nghi được.Cũng không biết loại kim đan này là do ai luyện chế thành… Tút tút…Lúc này điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên rung lên. Lâm Dương đang chuẩn bị tiếp tục tĩnh tọa không nhịn được nhíu mày, đứng dậy nhìn màn hình rồi nghe máy.Rõ ràng là một số điện thoại lạ…Không lẽ là Huyết Kiêu?Bấm nút nghe máy.“Bác sĩ Lâm?” Đầu dây bên kia thật sự là một giọng nữ khàn khàn.“Bà là?”“Quả Thiên Tinh!” Đối phương chỉ nói ra ba chữ.Lâm Dương lập tức biến sắc, ngay tức khắc hiểu ra mọi chuyện.“Bà là Khổ Tình Nữ?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chuyện gì vậy?”“Chuyện này… em muốn làm phiền anh, anh có thể tránh xa chị của em ra được không?” Lý Đan Thanh nhìn chằm chằm gương mặt Lâm Dương trong kính chiếu hậu, vô cùng nghiêm túc nói.Lời này vừa dứt, Lâm Dương cảm thấy rất bối rối.“Đan Thanh, ý của cậu là gì?” Khương Mạn Vân cũng sửng sốt.Nhưng mà thái độ của Lý Đan Thanh rất kiên quyết, nghiêm túc nói: “Ngài Lâm, em biết anh là người tốt! Anh cũng đã giúp đỡ nhà em rất nhiều, nhưng mà chị gái em và anh Lâm Dương yêu nhau thật lòng! Anh rể em cũng rất tốt, tuy là anh ấy không hề giỏi giang như anh, nhưng mà em tin rằng sau này anh ấy sẽ không thua kém anh! Vậy nên em mong là anh đừng làm phiền chị của em nữa, đừng để anh rể của em phải khó chịu, được chứ?”Nghe được lời nói nghiêm túc và kiên định của Lý Đan Thanh, Lâm Dương vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.Hóa ra con bé này không vui vì chuyện này sao?Cũng đúng, toàn bộ Giang Thành này đều biết là chủ tịch Lâm cắm sừng cho Lâm Dương, Lý Đan Thanh cũng đã trưởng thành rồi, sao có thể không biết được chứ?Anh rất muốn nói cho Lý Đan Thanh biết sự thật, nhưng mà bây giờ mình có quá nhiều kẻ thù, nếu thật sự tuyên bố Lâm Dương chính là bác sĩ Lâm thì như vậy sau này không chỉ là Tô Nhan phải chịu khổ mà ngay cả mọi người nhà họ Lý, kể cả bà cụ bên kia sợ là cũng không thể không bị kéo vào… “Được, anh biết rồi”Lâm Dương bình tĩnh nói, không giải thích gì “Cảm ơn anh” Lý Đan Thanh thở phào nhẹ nhõm, như là trút được gánh nặng.Sau khi đưa hai cô gái về nhà, Lâm Dương một mình quay về tập đoàn Dương Hoa.Mã Hải đã thu thập đủ tài liệu, xử lý qua một lượt, Lâm Dương tiếp tục tiêu hấp thu Kim Ô Đan trong cơ thể.Hai lần cố gắng trước ở nhà máy kia không hề uổng phí, Kim Ô Đan trong cơ thể Lâm Dương đã được hấp thu bảy †ám phần, còn dư lại cũng chỉ để củng cố, bồi bổ, rót năng lượng của Kim Ô Đan vào từng tấc thịt của cơ thể.Bên trong phòng làm việc, Lâm Dương ngồi xếp bằng ở dưới đất hít một hơi sâu, chỉ cảm giác được rằng lúc này tất cả tinh thần của mình đều thăng hoa.“Kim Ô Đan quả không hổ danh là thần đan tuyệt thế, kim đan bình thường đúng là không thể nào so sánh được.” Lâm Dương mở hai mắt ra, nhịn không được cảm thán một câu.Chỉ là phải hấp thu tiêu hóa dần dần, không thể một sớm một chiều là xong.Đan dược này quá kinh khủng, vậy nên cơ thể của anh cũng không thể hoàn toàn thích nghi được.Cũng không biết loại kim đan này là do ai luyện chế thành… Tút tút…Lúc này điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên rung lên. Lâm Dương đang chuẩn bị tiếp tục tĩnh tọa không nhịn được nhíu mày, đứng dậy nhìn màn hình rồi nghe máy.Rõ ràng là một số điện thoại lạ…Không lẽ là Huyết Kiêu?Bấm nút nghe máy.“Bác sĩ Lâm?” Đầu dây bên kia thật sự là một giọng nữ khàn khàn.“Bà là?”“Quả Thiên Tinh!” Đối phương chỉ nói ra ba chữ.Lâm Dương lập tức biến sắc, ngay tức khắc hiểu ra mọi chuyện.“Bà là Khổ Tình Nữ?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chuyện gì vậy?”“Chuyện này… em muốn làm phiền anh, anh có thể tránh xa chị của em ra được không?” Lý Đan Thanh nhìn chằm chằm gương mặt Lâm Dương trong kính chiếu hậu, vô cùng nghiêm túc nói.Lời này vừa dứt, Lâm Dương cảm thấy rất bối rối.“Đan Thanh, ý của cậu là gì?” Khương Mạn Vân cũng sửng sốt.Nhưng mà thái độ của Lý Đan Thanh rất kiên quyết, nghiêm túc nói: “Ngài Lâm, em biết anh là người tốt! Anh cũng đã giúp đỡ nhà em rất nhiều, nhưng mà chị gái em và anh Lâm Dương yêu nhau thật lòng! Anh rể em cũng rất tốt, tuy là anh ấy không hề giỏi giang như anh, nhưng mà em tin rằng sau này anh ấy sẽ không thua kém anh! Vậy nên em mong là anh đừng làm phiền chị của em nữa, đừng để anh rể của em phải khó chịu, được chứ?”Nghe được lời nói nghiêm túc và kiên định của Lý Đan Thanh, Lâm Dương vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.Hóa ra con bé này không vui vì chuyện này sao?Cũng đúng, toàn bộ Giang Thành này đều biết là chủ tịch Lâm cắm sừng cho Lâm Dương, Lý Đan Thanh cũng đã trưởng thành rồi, sao có thể không biết được chứ?Anh rất muốn nói cho Lý Đan Thanh biết sự thật, nhưng mà bây giờ mình có quá nhiều kẻ thù, nếu thật sự tuyên bố Lâm Dương chính là bác sĩ Lâm thì như vậy sau này không chỉ là Tô Nhan phải chịu khổ mà ngay cả mọi người nhà họ Lý, kể cả bà cụ bên kia sợ là cũng không thể không bị kéo vào… “Được, anh biết rồi”Lâm Dương bình tĩnh nói, không giải thích gì “Cảm ơn anh” Lý Đan Thanh thở phào nhẹ nhõm, như là trút được gánh nặng.Sau khi đưa hai cô gái về nhà, Lâm Dương một mình quay về tập đoàn Dương Hoa.Mã Hải đã thu thập đủ tài liệu, xử lý qua một lượt, Lâm Dương tiếp tục tiêu hấp thu Kim Ô Đan trong cơ thể.Hai lần cố gắng trước ở nhà máy kia không hề uổng phí, Kim Ô Đan trong cơ thể Lâm Dương đã được hấp thu bảy †ám phần, còn dư lại cũng chỉ để củng cố, bồi bổ, rót năng lượng của Kim Ô Đan vào từng tấc thịt của cơ thể.Bên trong phòng làm việc, Lâm Dương ngồi xếp bằng ở dưới đất hít một hơi sâu, chỉ cảm giác được rằng lúc này tất cả tinh thần của mình đều thăng hoa.“Kim Ô Đan quả không hổ danh là thần đan tuyệt thế, kim đan bình thường đúng là không thể nào so sánh được.” Lâm Dương mở hai mắt ra, nhịn không được cảm thán một câu.Chỉ là phải hấp thu tiêu hóa dần dần, không thể một sớm một chiều là xong.Đan dược này quá kinh khủng, vậy nên cơ thể của anh cũng không thể hoàn toàn thích nghi được.Cũng không biết loại kim đan này là do ai luyện chế thành… Tút tút…Lúc này điện thoại di động trên bàn bỗng nhiên rung lên. Lâm Dương đang chuẩn bị tiếp tục tĩnh tọa không nhịn được nhíu mày, đứng dậy nhìn màn hình rồi nghe máy.Rõ ràng là một số điện thoại lạ…Không lẽ là Huyết Kiêu?Bấm nút nghe máy.“Bác sĩ Lâm?” Đầu dây bên kia thật sự là một giọng nữ khàn khàn.“Bà là?”“Quả Thiên Tinh!” Đối phương chỉ nói ra ba chữ.Lâm Dương lập tức biến sắc, ngay tức khắc hiểu ra mọi chuyện.“Bà là Khổ Tình Nữ?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2878