“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2946
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2946“Gái gì?” Sắc mặt của Ngũ Trưởng Lão thay đổi trong chớp mắt, lúc này ông ta quát to một tiếng.“Ngài Cầm Thái Tử, ngài làm như thế là không được, chúng †a đã thỏa thuận xong rồi, các người giúp Huyết Ma Tông của chúng tôi lấy Huyết Linh Chỉ, chúng tôi sẽ cho các người đá Huyền Cương, vì sao bây giờ lại lật lọng”“Đó là ước định giữa ông và đồ đệ của tôi, mà không phải với tôi, bây giờ người lấy được Huyết Linh Chỉ là tôi, không phải đồ đệ của tôi, sao ông có thể nói là tôi lật lọng chứ?” Sắc mặt Cầm Thái Tử không chút thay đổi, đáp.“Ông.” Lúc này Ngũ Trưởng Lão không phản bác được gì. “Được rồi, Nhược Vũ, Đình Thâm, chúng ta đi thôi” Câm Thái Tử lạnh nhạt nói, trực tiếp tung người nhảy lên, dự định rời đi.Nhưng đúng vào lúc này.Vèo vèo vèo.Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, trực tiếp vây quanh miếu Thiên Lôi này vô cùng chặt chẽ.Nhìn qua, tất cả bọn họ đều là người của Huyết Ma Tông. Thủ Tịch Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão đều đã đến, thậm chí ngay cả Huyết Ma Vệ tinh nhuệ nhất của Huyết Ma Tông cũng đến.Mọi người nắm chặt một thanh đao lóe ra ánh sáng màu đỏ khủng bố, ánh mắt chăm chú nhìn bên này.Trong không khí tràn ngập hơi thở chết chóc.“Hả?” Cầm Thái Tử đã ngừng bước.Lập tức nhìn thấy Thủ Tịch Trưởng Lão chống gậy đi ra, đôi mắt già nua âm trâm nhìn chằm chăm Cầm Thái Tử.“Lấy đồ của Huyết Ma Tông chúng tôi còn muốn cứ thế rời đi à? Cầm Thái Tử, hình như ông cũng quá xem thường Huyết Ma Tông chúng tôi rồi đó!”“Là Thủ Tịch Trưởng Lão à? Đã lâu không gặp, dạo này ông có khỏe không vậy?” Cầm Thái Tử cũng không chút nào hoảng hốt, vẻ mặt thong dong.“Để đồ xuống, các người có thể rời đi”“Nếu tôi không để xuống thì sao?”“Chỉ sợ các người chỉ có một con đường chết”Thủ Tịch Trưởng Lão lạnh nhạt nói, sau đó ông ta vung gậy lên.Xoạt.Tất cả mọi người đều đồng loạt đi lên một bước, áp sát đám người Cầm Thái Tử.Nam Nhược Vũ và Viêm Đình Thâm cảm nhận được áp lực rất lớn.“Chú à, chú đang làm gì thế? Không phải chỉ là một gốc Huyết Linh Chỉ thôi ư, ngay cả huyết nhân sâm chú cũng có thể cho bác sĩ Lâm, vì sao chú lại không chịu giao Huyết Linh Chi này cho đám người Huyết Ma Tông chứ?Cần gì phải khiến cho mọi chuyện trở nên ầm ï như vậy?” Viêm Đình Thâm không nhịn được, lên tiếng.“Đứa nhỏ ngốc này, cháu cho rằng đây chỉ là Huyết Linh Chỉ thông thường thôi à?” Cầm Thái Tử khế nói.“Đây chính là Huyết Hoàng Linh Chi đấy, nó trân quý hơn Huyết Linh Chỉ không biết bao nhiêu lần”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Chương 2946
“Gái gì?” Sắc mặt của Ngũ Trưởng Lão thay đổi trong chớp mắt, lúc này ông ta quát to một tiếng.
“Ngài Cầm Thái Tử, ngài làm như thế là không được, chúng †a đã thỏa thuận xong rồi, các người giúp Huyết Ma Tông của chúng tôi lấy Huyết Linh Chỉ, chúng tôi sẽ cho các người đá Huyền Cương, vì sao bây giờ lại lật lọng”
“Đó là ước định giữa ông và đồ đệ của tôi, mà không phải với tôi, bây giờ người lấy được Huyết Linh Chỉ là tôi, không phải đồ đệ của tôi, sao ông có thể nói là tôi lật lọng chứ?” Sắc mặt Cầm Thái Tử không chút thay đổi, đáp.
“Ông.” Lúc này Ngũ Trưởng Lão không phản bác được gì. “Được rồi, Nhược Vũ, Đình Thâm, chúng ta đi thôi” Câm Thái Tử lạnh nhạt nói, trực tiếp tung người nhảy lên, dự định rời đi.
Nhưng đúng vào lúc này.
Vèo vèo vèo.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, trực tiếp vây quanh miếu Thiên Lôi này vô cùng chặt chẽ.
Nhìn qua, tất cả bọn họ đều là người của Huyết Ma Tông. Thủ Tịch Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão đều đã đến, thậm chí ngay cả Huyết Ma Vệ tinh nhuệ nhất của Huyết Ma Tông cũng đến.
Mọi người nắm chặt một thanh đao lóe ra ánh sáng màu đỏ khủng bố, ánh mắt chăm chú nhìn bên này.
Trong không khí tràn ngập hơi thở chết chóc.
“Hả?” Cầm Thái Tử đã ngừng bước.
Lập tức nhìn thấy Thủ Tịch Trưởng Lão chống gậy đi ra, đôi mắt già nua âm trâm nhìn chằm chăm Cầm Thái Tử.
“Lấy đồ của Huyết Ma Tông chúng tôi còn muốn cứ thế rời đi à? Cầm Thái Tử, hình như ông cũng quá xem thường Huyết Ma Tông chúng tôi rồi đó!”
“Là Thủ Tịch Trưởng Lão à? Đã lâu không gặp, dạo này ông có khỏe không vậy?” Cầm Thái Tử cũng không chút nào hoảng hốt, vẻ mặt thong dong.
“Để đồ xuống, các người có thể rời đi”
“Nếu tôi không để xuống thì sao?”
“Chỉ sợ các người chỉ có một con đường chết”
Thủ Tịch Trưởng Lão lạnh nhạt nói, sau đó ông ta vung gậy lên.
Xoạt.
Tất cả mọi người đều đồng loạt đi lên một bước, áp sát đám người Cầm Thái Tử.
Nam Nhược Vũ và Viêm Đình Thâm cảm nhận được áp lực rất lớn.
“Chú à, chú đang làm gì thế? Không phải chỉ là một gốc Huyết Linh Chỉ thôi ư, ngay cả huyết nhân sâm chú cũng có thể cho bác sĩ Lâm, vì sao chú lại không chịu giao Huyết Linh Chi này cho đám người Huyết Ma Tông chứ?
Cần gì phải khiến cho mọi chuyện trở nên ầm ï như vậy?” Viêm Đình Thâm không nhịn được, lên tiếng.
“Đứa nhỏ ngốc này, cháu cho rằng đây chỉ là Huyết Linh Chỉ thông thường thôi à?” Cầm Thái Tử khế nói.
“Đây chính là Huyết Hoàng Linh Chi đấy, nó trân quý hơn Huyết Linh Chỉ không biết bao nhiêu lần”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2946“Gái gì?” Sắc mặt của Ngũ Trưởng Lão thay đổi trong chớp mắt, lúc này ông ta quát to một tiếng.“Ngài Cầm Thái Tử, ngài làm như thế là không được, chúng †a đã thỏa thuận xong rồi, các người giúp Huyết Ma Tông của chúng tôi lấy Huyết Linh Chỉ, chúng tôi sẽ cho các người đá Huyền Cương, vì sao bây giờ lại lật lọng”“Đó là ước định giữa ông và đồ đệ của tôi, mà không phải với tôi, bây giờ người lấy được Huyết Linh Chỉ là tôi, không phải đồ đệ của tôi, sao ông có thể nói là tôi lật lọng chứ?” Sắc mặt Cầm Thái Tử không chút thay đổi, đáp.“Ông.” Lúc này Ngũ Trưởng Lão không phản bác được gì. “Được rồi, Nhược Vũ, Đình Thâm, chúng ta đi thôi” Câm Thái Tử lạnh nhạt nói, trực tiếp tung người nhảy lên, dự định rời đi.Nhưng đúng vào lúc này.Vèo vèo vèo.Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, trực tiếp vây quanh miếu Thiên Lôi này vô cùng chặt chẽ.Nhìn qua, tất cả bọn họ đều là người của Huyết Ma Tông. Thủ Tịch Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão đều đã đến, thậm chí ngay cả Huyết Ma Vệ tinh nhuệ nhất của Huyết Ma Tông cũng đến.Mọi người nắm chặt một thanh đao lóe ra ánh sáng màu đỏ khủng bố, ánh mắt chăm chú nhìn bên này.Trong không khí tràn ngập hơi thở chết chóc.“Hả?” Cầm Thái Tử đã ngừng bước.Lập tức nhìn thấy Thủ Tịch Trưởng Lão chống gậy đi ra, đôi mắt già nua âm trâm nhìn chằm chăm Cầm Thái Tử.“Lấy đồ của Huyết Ma Tông chúng tôi còn muốn cứ thế rời đi à? Cầm Thái Tử, hình như ông cũng quá xem thường Huyết Ma Tông chúng tôi rồi đó!”“Là Thủ Tịch Trưởng Lão à? Đã lâu không gặp, dạo này ông có khỏe không vậy?” Cầm Thái Tử cũng không chút nào hoảng hốt, vẻ mặt thong dong.“Để đồ xuống, các người có thể rời đi”“Nếu tôi không để xuống thì sao?”“Chỉ sợ các người chỉ có một con đường chết”Thủ Tịch Trưởng Lão lạnh nhạt nói, sau đó ông ta vung gậy lên.Xoạt.Tất cả mọi người đều đồng loạt đi lên một bước, áp sát đám người Cầm Thái Tử.Nam Nhược Vũ và Viêm Đình Thâm cảm nhận được áp lực rất lớn.“Chú à, chú đang làm gì thế? Không phải chỉ là một gốc Huyết Linh Chỉ thôi ư, ngay cả huyết nhân sâm chú cũng có thể cho bác sĩ Lâm, vì sao chú lại không chịu giao Huyết Linh Chi này cho đám người Huyết Ma Tông chứ?Cần gì phải khiến cho mọi chuyện trở nên ầm ï như vậy?” Viêm Đình Thâm không nhịn được, lên tiếng.“Đứa nhỏ ngốc này, cháu cho rằng đây chỉ là Huyết Linh Chỉ thông thường thôi à?” Cầm Thái Tử khế nói.“Đây chính là Huyết Hoàng Linh Chi đấy, nó trân quý hơn Huyết Linh Chỉ không biết bao nhiêu lần”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên