“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2963
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2963“Đó là do bọn họ không biết mà thôi, kỳ thật từ ngày đầu tiên bị bắt tới nơi này, võ công tôi cũng đã bị phế rồi, tông chủ tiền nhiệm của Huyết Ma Tông là kẻ đê tiện vô sỉ nhất trên thế giới này, cố ý cùng kết bạn với tôi, sau đó ngầm hạ độc thủ, lấy kì độc lưu ly ngũ độc hoa bỏ vào thức ăn! Khiến toàn thân tôi tê võ công mất hết, nhưng bọn họ cũng không biết, mấy chục năm qua, vẫn như cũ, khắp nơi khắp chốn đều đề phòng tôi, ha ha ha, thật ra tôi cũng muốn nhìn bộ dạng sợ hãi đến không dám hé răng của bọn họ khi thấy tôi: Ông lão cười ha hả nói.Lâm Dương không lên tiếng, lấy ra chìa khóa lúc trước đã trộm trên người lính gác cổng, mở hết dây xích nặng nề trên tay chân của ông ta ra.Ông lão cảm thán ngồi dưới đất, nhẹ nhàng thở hổn hển. “Chàng trai trẻ, có phải cậu rất thất vọng không? Tôi không giúp được cậu rồi”“Trên thực tế cũng không có gì, con người của cháu, sẽ không bao giờ đặt tất cả hy vọng lên vai người khác, mặc dù ông không giúp được cháu, nhưng cháu còn có thể dựa vào chính mình!” Lâm Dương nói.“Cậu còn có thế có biện pháp gì?” Ông lão cười hỏi.Lâm Dương trầm mặc một lát, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một miếng vải màu trẳng đang bọc lấy gì đó, đặt trên mặt đất.“Huyết Hoàng Linh Chỉ?” Ánh mắt ông ta trợn tròn, không dám tin nhìn vật màu đỏ trong tấm vải màu trắng kia, nét mặt già nua vô cùng kinh ngạc.“Tiền bối cũng biết vật này?”Tôi chỉ thấy qua tranh vẽ, chưa từng gặp ngoài đời thực, không nghĩ tới hôm nay được may mắn nhìn thấy, không uổng công sống trên cuộc đời này.” Ông lão cười to, lại nhìn Lâm Dương: “Chỉ là vật này cũng không phải thần đan diệu dược gì, không có khả năng khiến cậu nháy mắt trở thành tuyệt thế cao thủ, chém giết ra khỏi vòng vây, sao cậu lại nghĩ có thể trông cậy vào nó?” Ông đã sai rồi. Nó có thể giúp cháu trở thành tuyệt thế cao thủ.”“Thật sự?” Ông lão có chút ngoài ý muốn.“Chỉ phải trả hơi đắt!”“Phải trả giá đắt?”“Mạng của cháu!” Lâm Dương khàn khàn nói.Ông lão sửng sốt.“Thật đúng là một biện pháp ngọc đã cùng vỡ.”Ông lão lấy lại tinh thần, chua xót cười.“Đã đến tình trạng này rồi, cũng không có lựa chọn nào khác, trong sách vê dược cháu được học, có một phương pháp, có thể thông qua tác dựng mạnh mẽ của thuốc giúp cơ thể đạt tới cảnh giới cao nhất trong nháy mắt, Huyết Hoàng Linh Chỉ hoàn toàn có thể kich phát tất cả tiềm lực của cháu, đồng thời làm cho cơ thể của cháu hấp thu được tất cả được lực của Huyết Hoàng Linh Chị, nhưng được lực này thực sự quá mạnh mẽ, dưới tình huống dùng thuốc liên tục tất nhiên cháu có thể trở thành vô địch thiên hạ nhưng một khi công, dụng của thuốc vừa hết… Cháu sẽ nổ tan xác mà chết, cho dù là thần tiên đêu khó có thể cứu được cháu!” Lâm Dương khàn giọng nói: “Bởi vậy nếu như không phải đường cùng, cháu sẽ không dùng cách tự sát này!”Ông lão nghe xong âm thầm líu lưỡi: “Rốt cuộc là người nào đã đạy đỗ ra một võ y điên cưồng như cậu?”“Để tiền bối chê cười rồi”Lâm Dương cười khổ.“Chê cười? Tôi không đám.Tôi không hiểu võ y nên vô cùng bội phục những người như cậu, nhìn tuổi cậu cũng không lớn, vậy nên cậu nhất một người có thiên phú rất tốt, cậu thanh niên trẻ, cậu giúp tôi một việc, có được không?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Chương 2963
“Đó là do bọn họ không biết mà thôi, kỳ thật từ ngày đầu tiên bị bắt tới nơi này, võ công tôi cũng đã bị phế rồi, tông chủ tiền nhiệm của Huyết Ma Tông là kẻ đê tiện vô sỉ nhất trên thế giới này, cố ý cùng kết bạn với tôi, sau đó ngầm hạ độc thủ, lấy kì độc lưu ly ngũ độc hoa bỏ vào thức ăn! Khiến toàn thân tôi tê võ công mất hết, nhưng bọn họ cũng không biết, mấy chục năm qua, vẫn như cũ, khắp nơi khắp chốn đều đề phòng tôi, ha ha ha, thật ra tôi cũng muốn nhìn bộ dạng sợ hãi đến không dám hé răng của bọn họ khi thấy tôi: Ông lão cười ha hả nói.
Lâm Dương không lên tiếng, lấy ra chìa khóa lúc trước đã trộm trên người lính gác cổng, mở hết dây xích nặng nề trên tay chân của ông ta ra.
Ông lão cảm thán ngồi dưới đất, nhẹ nhàng thở hổn hển. “Chàng trai trẻ, có phải cậu rất thất vọng không? Tôi không giúp được cậu rồi”
“Trên thực tế cũng không có gì, con người của cháu, sẽ không bao giờ đặt tất cả hy vọng lên vai người khác, mặc dù ông không giúp được cháu, nhưng cháu còn có thể dựa vào chính mình!” Lâm Dương nói.
“Cậu còn có thế có biện pháp gì?” Ông lão cười hỏi.
Lâm Dương trầm mặc một lát, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một miếng vải màu trẳng đang bọc lấy gì đó, đặt trên mặt đất.
“Huyết Hoàng Linh Chỉ?” Ánh mắt ông ta trợn tròn, không dám tin nhìn vật màu đỏ trong tấm vải màu trắng kia, nét mặt già nua vô cùng kinh ngạc.
“Tiền bối cũng biết vật này?”
Tôi chỉ thấy qua tranh vẽ, chưa từng gặp ngoài đời thực, không nghĩ tới hôm nay được may mắn nhìn thấy, không uổng công sống trên cuộc đời này.” Ông lão cười to, lại nhìn Lâm Dương: “Chỉ là vật này cũng không phải thần đan diệu dược gì, không có khả năng khiến cậu nháy mắt trở thành tuyệt thế cao thủ, chém giết ra khỏi vòng vây, sao cậu lại nghĩ có thể trông cậy vào nó?” Ông đã sai rồi. Nó có thể giúp cháu trở thành tuyệt thế cao thủ.”
“Thật sự?” Ông lão có chút ngoài ý muốn.
“Chỉ phải trả hơi đắt!”
“Phải trả giá đắt?”
“Mạng của cháu!” Lâm Dương khàn khàn nói.
Ông lão sửng sốt.
“Thật đúng là một biện pháp ngọc đã cùng vỡ.”
Ông lão lấy lại tinh thần, chua xót cười.
“Đã đến tình trạng này rồi, cũng không có lựa chọn nào khác, trong sách vê dược cháu được học, có một phương pháp, có thể thông qua tác dựng mạnh mẽ của thuốc giúp cơ thể đạt tới cảnh giới cao nhất trong nháy mắt, Huyết Hoàng Linh Chỉ hoàn toàn có thể kich phát tất cả tiềm lực của cháu, đồng thời làm cho cơ thể của cháu hấp thu được tất cả được lực của Huyết Hoàng Linh Chị, nhưng được lực này thực sự quá mạnh mẽ, dưới tình huống dùng thuốc liên tục tất nhiên cháu có thể trở thành vô địch thiên hạ nhưng một khi công, dụng của thuốc vừa hết… Cháu sẽ nổ tan xác mà chết, cho dù là thần tiên đêu khó có thể cứu được cháu!” Lâm Dương khàn giọng nói: “Bởi vậy nếu như không phải đường cùng, cháu sẽ không dùng cách tự sát này!”
Ông lão nghe xong âm thầm líu lưỡi: “Rốt cuộc là người nào đã đạy đỗ ra một võ y điên cưồng như cậu?”
“Để tiền bối chê cười rồi”
Lâm Dương cười khổ.
“Chê cười? Tôi không đám.
Tôi không hiểu võ y nên vô cùng bội phục những người như cậu, nhìn tuổi cậu cũng không lớn, vậy nên cậu nhất một người có thiên phú rất tốt, cậu thanh niên trẻ, cậu giúp tôi một việc, có được không?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2963“Đó là do bọn họ không biết mà thôi, kỳ thật từ ngày đầu tiên bị bắt tới nơi này, võ công tôi cũng đã bị phế rồi, tông chủ tiền nhiệm của Huyết Ma Tông là kẻ đê tiện vô sỉ nhất trên thế giới này, cố ý cùng kết bạn với tôi, sau đó ngầm hạ độc thủ, lấy kì độc lưu ly ngũ độc hoa bỏ vào thức ăn! Khiến toàn thân tôi tê võ công mất hết, nhưng bọn họ cũng không biết, mấy chục năm qua, vẫn như cũ, khắp nơi khắp chốn đều đề phòng tôi, ha ha ha, thật ra tôi cũng muốn nhìn bộ dạng sợ hãi đến không dám hé răng của bọn họ khi thấy tôi: Ông lão cười ha hả nói.Lâm Dương không lên tiếng, lấy ra chìa khóa lúc trước đã trộm trên người lính gác cổng, mở hết dây xích nặng nề trên tay chân của ông ta ra.Ông lão cảm thán ngồi dưới đất, nhẹ nhàng thở hổn hển. “Chàng trai trẻ, có phải cậu rất thất vọng không? Tôi không giúp được cậu rồi”“Trên thực tế cũng không có gì, con người của cháu, sẽ không bao giờ đặt tất cả hy vọng lên vai người khác, mặc dù ông không giúp được cháu, nhưng cháu còn có thể dựa vào chính mình!” Lâm Dương nói.“Cậu còn có thế có biện pháp gì?” Ông lão cười hỏi.Lâm Dương trầm mặc một lát, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một miếng vải màu trẳng đang bọc lấy gì đó, đặt trên mặt đất.“Huyết Hoàng Linh Chỉ?” Ánh mắt ông ta trợn tròn, không dám tin nhìn vật màu đỏ trong tấm vải màu trắng kia, nét mặt già nua vô cùng kinh ngạc.“Tiền bối cũng biết vật này?”Tôi chỉ thấy qua tranh vẽ, chưa từng gặp ngoài đời thực, không nghĩ tới hôm nay được may mắn nhìn thấy, không uổng công sống trên cuộc đời này.” Ông lão cười to, lại nhìn Lâm Dương: “Chỉ là vật này cũng không phải thần đan diệu dược gì, không có khả năng khiến cậu nháy mắt trở thành tuyệt thế cao thủ, chém giết ra khỏi vòng vây, sao cậu lại nghĩ có thể trông cậy vào nó?” Ông đã sai rồi. Nó có thể giúp cháu trở thành tuyệt thế cao thủ.”“Thật sự?” Ông lão có chút ngoài ý muốn.“Chỉ phải trả hơi đắt!”“Phải trả giá đắt?”“Mạng của cháu!” Lâm Dương khàn khàn nói.Ông lão sửng sốt.“Thật đúng là một biện pháp ngọc đã cùng vỡ.”Ông lão lấy lại tinh thần, chua xót cười.“Đã đến tình trạng này rồi, cũng không có lựa chọn nào khác, trong sách vê dược cháu được học, có một phương pháp, có thể thông qua tác dựng mạnh mẽ của thuốc giúp cơ thể đạt tới cảnh giới cao nhất trong nháy mắt, Huyết Hoàng Linh Chỉ hoàn toàn có thể kich phát tất cả tiềm lực của cháu, đồng thời làm cho cơ thể của cháu hấp thu được tất cả được lực của Huyết Hoàng Linh Chị, nhưng được lực này thực sự quá mạnh mẽ, dưới tình huống dùng thuốc liên tục tất nhiên cháu có thể trở thành vô địch thiên hạ nhưng một khi công, dụng của thuốc vừa hết… Cháu sẽ nổ tan xác mà chết, cho dù là thần tiên đêu khó có thể cứu được cháu!” Lâm Dương khàn giọng nói: “Bởi vậy nếu như không phải đường cùng, cháu sẽ không dùng cách tự sát này!”Ông lão nghe xong âm thầm líu lưỡi: “Rốt cuộc là người nào đã đạy đỗ ra một võ y điên cưồng như cậu?”“Để tiền bối chê cười rồi”Lâm Dương cười khổ.“Chê cười? Tôi không đám.Tôi không hiểu võ y nên vô cùng bội phục những người như cậu, nhìn tuổi cậu cũng không lớn, vậy nên cậu nhất một người có thiên phú rất tốt, cậu thanh niên trẻ, cậu giúp tôi một việc, có được không?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên