“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2991
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2991“Huyết Kiêu đâu?” Huyết Ma Tông chủ hỏi.“Thưa tông chủ, ngài Huyết Kiêu mượn quần áo của đệ tử, nói là muốn đi nghỉ ngơi” Kia đệ tử vội đáp lời.“Ngu xuẩn!”Huyết Ma Tông chủ giận dữ, tát một cái lên mặt đệ tử kia. Đệ tử kia trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào trên vách tường, đầu vỡ nát, chết ngay lập tức.Sắc mặt của những người bên cạnh đều sợ đến cứng đờ. “Huyết Kiêu vì mạng sống nhất định đã nói cho Bác sĩ Lâm biết chuyện Huyết Phong đến Học viện phái Nam Y, bác sĩ Lâm muốn quay về Học viện phái Nam Y cứu người rồi!” Huyết Ma Tông chủ hừ lạnh: “Tên phản đồ Huyết Kiêu này hiện tại hẳn là chưa đi xa, đi, các người mau đi bắt cậu ta trở về cho tôi!”“Rõl”“Còn nữa, cử thêm hai nhóm người nữa, suốt đêm chạy tới Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu giết sạch người ở hai nơi này cho tôi, không được tha cho bất kì kẻ nào!”“Đã rối”Hoàng hôn đã buông xuống nhưng ở Học viện phái Nam Y vẫn có rất nhiều người tụ tập.Một vài người dân gân đó mang theo trứng gà, hoa quả vào trong học viện, phân chia những thứ này cho.bác sĩ và nhân viên của Học viện phái Nam Y.Hà Vĩ Hùng đang nằm trên giường bệnh, đang được chữa trị.Ông ta bị thương khá nặng, khẳng định không thể khôi phục lại được ngay, nhưng ý thức vẫn còn minh mẫn, vết thương tuy ghê người nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.“Vĩ Hùng, vài chỗ bị thương của ông không có gì nghiêm trọng, chờ thầy Lâm trở lại châm cứu cho ông vài lần, ông nhất định sẽ mau khỏe ngay thôi”Hồ Quý Bạch, cười an ủi.Chỉ là nụ cười của ông ta có vẻ gượng gạo.Hà Vĩ Hùng chậm rãi mở đôi mắt nhhập nhèm ra, trong miệng đã không còn được mấy cái răng, khàn khàn nói: “Có †in tức của thầy Lâm rồi sao?”Hồ Quý Bạch thần sắc buồn bã, nhưng vẫn cố gắng tươi cười: “Có, có, thây Lâm đang trở lại đấy”“Ông nói đối giả trân quá”Hà Vĩ Hùng lắc đầu nói.Hồ Quý Bạch không biết trả lời như thế nào.“Ông Hài”Lúc này, Mã Hải bước nhanh vào phòng bệnh.Vẻ mặt ông ta thật nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tôi nghe nói ông không đồng ý với đề nghị của tôi? Nếu như ông cứ tiếp tục như vậy, căn bản không giải quyết được vấn đề! “Đề nghị gì của ông?”Hà Vĩ Hùng suy yếu hỏi.“Tôi đề nghị toàn bộ người của Học viện phái Nam Y rút lui khỏi Giang Thành, tạm lánh một thời gian, dựa trên tư liệu mà Dương Hoa đã thu thập được vê Huyết Ma Tông, bọn họ. nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, rất có thể bọn họ sẽ tiếp tục phái người đến! Đến lúc đó chúng ta chắc chắn không còn đường thoát thân”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2991“Huyết Kiêu đâu?” Huyết Ma Tông chủ hỏi.“Thưa tông chủ, ngài Huyết Kiêu mượn quần áo của đệ tử, nói là muốn đi nghỉ ngơi” Kia đệ tử vội đáp lời.“Ngu xuẩn!”Huyết Ma Tông chủ giận dữ, tát một cái lên mặt đệ tử kia. Đệ tử kia trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào trên vách tường, đầu vỡ nát, chết ngay lập tức.Sắc mặt của những người bên cạnh đều sợ đến cứng đờ. “Huyết Kiêu vì mạng sống nhất định đã nói cho Bác sĩ Lâm biết chuyện Huyết Phong đến Học viện phái Nam Y, bác sĩ Lâm muốn quay về Học viện phái Nam Y cứu người rồi!” Huyết Ma Tông chủ hừ lạnh: “Tên phản đồ Huyết Kiêu này hiện tại hẳn là chưa đi xa, đi, các người mau đi bắt cậu ta trở về cho tôi!”“Rõl”“Còn nữa, cử thêm hai nhóm người nữa, suốt đêm chạy tới Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu giết sạch người ở hai nơi này cho tôi, không được tha cho bất kì kẻ nào!”“Đã rối”Hoàng hôn đã buông xuống nhưng ở Học viện phái Nam Y vẫn có rất nhiều người tụ tập.Một vài người dân gân đó mang theo trứng gà, hoa quả vào trong học viện, phân chia những thứ này cho.bác sĩ và nhân viên của Học viện phái Nam Y.Hà Vĩ Hùng đang nằm trên giường bệnh, đang được chữa trị.Ông ta bị thương khá nặng, khẳng định không thể khôi phục lại được ngay, nhưng ý thức vẫn còn minh mẫn, vết thương tuy ghê người nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.“Vĩ Hùng, vài chỗ bị thương của ông không có gì nghiêm trọng, chờ thầy Lâm trở lại châm cứu cho ông vài lần, ông nhất định sẽ mau khỏe ngay thôi”Hồ Quý Bạch, cười an ủi.Chỉ là nụ cười của ông ta có vẻ gượng gạo.Hà Vĩ Hùng chậm rãi mở đôi mắt nhhập nhèm ra, trong miệng đã không còn được mấy cái răng, khàn khàn nói: “Có †in tức của thầy Lâm rồi sao?”Hồ Quý Bạch thần sắc buồn bã, nhưng vẫn cố gắng tươi cười: “Có, có, thây Lâm đang trở lại đấy”“Ông nói đối giả trân quá”Hà Vĩ Hùng lắc đầu nói.Hồ Quý Bạch không biết trả lời như thế nào.“Ông Hài”Lúc này, Mã Hải bước nhanh vào phòng bệnh.Vẻ mặt ông ta thật nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tôi nghe nói ông không đồng ý với đề nghị của tôi? Nếu như ông cứ tiếp tục như vậy, căn bản không giải quyết được vấn đề! “Đề nghị gì của ông?”Hà Vĩ Hùng suy yếu hỏi.“Tôi đề nghị toàn bộ người của Học viện phái Nam Y rút lui khỏi Giang Thành, tạm lánh một thời gian, dựa trên tư liệu mà Dương Hoa đã thu thập được vê Huyết Ma Tông, bọn họ. nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, rất có thể bọn họ sẽ tiếp tục phái người đến! Đến lúc đó chúng ta chắc chắn không còn đường thoát thân”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2991“Huyết Kiêu đâu?” Huyết Ma Tông chủ hỏi.“Thưa tông chủ, ngài Huyết Kiêu mượn quần áo của đệ tử, nói là muốn đi nghỉ ngơi” Kia đệ tử vội đáp lời.“Ngu xuẩn!”Huyết Ma Tông chủ giận dữ, tát một cái lên mặt đệ tử kia. Đệ tử kia trực tiếp bay ra ngoài, đập mạnh vào trên vách tường, đầu vỡ nát, chết ngay lập tức.Sắc mặt của những người bên cạnh đều sợ đến cứng đờ. “Huyết Kiêu vì mạng sống nhất định đã nói cho Bác sĩ Lâm biết chuyện Huyết Phong đến Học viện phái Nam Y, bác sĩ Lâm muốn quay về Học viện phái Nam Y cứu người rồi!” Huyết Ma Tông chủ hừ lạnh: “Tên phản đồ Huyết Kiêu này hiện tại hẳn là chưa đi xa, đi, các người mau đi bắt cậu ta trở về cho tôi!”“Rõl”“Còn nữa, cử thêm hai nhóm người nữa, suốt đêm chạy tới Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu giết sạch người ở hai nơi này cho tôi, không được tha cho bất kì kẻ nào!”“Đã rối”Hoàng hôn đã buông xuống nhưng ở Học viện phái Nam Y vẫn có rất nhiều người tụ tập.Một vài người dân gân đó mang theo trứng gà, hoa quả vào trong học viện, phân chia những thứ này cho.bác sĩ và nhân viên của Học viện phái Nam Y.Hà Vĩ Hùng đang nằm trên giường bệnh, đang được chữa trị.Ông ta bị thương khá nặng, khẳng định không thể khôi phục lại được ngay, nhưng ý thức vẫn còn minh mẫn, vết thương tuy ghê người nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.“Vĩ Hùng, vài chỗ bị thương của ông không có gì nghiêm trọng, chờ thầy Lâm trở lại châm cứu cho ông vài lần, ông nhất định sẽ mau khỏe ngay thôi”Hồ Quý Bạch, cười an ủi.Chỉ là nụ cười của ông ta có vẻ gượng gạo.Hà Vĩ Hùng chậm rãi mở đôi mắt nhhập nhèm ra, trong miệng đã không còn được mấy cái răng, khàn khàn nói: “Có †in tức của thầy Lâm rồi sao?”Hồ Quý Bạch thần sắc buồn bã, nhưng vẫn cố gắng tươi cười: “Có, có, thây Lâm đang trở lại đấy”“Ông nói đối giả trân quá”Hà Vĩ Hùng lắc đầu nói.Hồ Quý Bạch không biết trả lời như thế nào.“Ông Hài”Lúc này, Mã Hải bước nhanh vào phòng bệnh.Vẻ mặt ông ta thật nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tôi nghe nói ông không đồng ý với đề nghị của tôi? Nếu như ông cứ tiếp tục như vậy, căn bản không giải quyết được vấn đề! “Đề nghị gì của ông?”Hà Vĩ Hùng suy yếu hỏi.“Tôi đề nghị toàn bộ người của Học viện phái Nam Y rút lui khỏi Giang Thành, tạm lánh một thời gian, dựa trên tư liệu mà Dương Hoa đã thu thập được vê Huyết Ma Tông, bọn họ. nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, rất có thể bọn họ sẽ tiếp tục phái người đến! Đến lúc đó chúng ta chắc chắn không còn đường thoát thân”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên