“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2994
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2994 Nhưng người kia không hề hé nửa lời, tay thò ra bọc vải phía sau lưng lấy ra cái gì đó.Người kia vừa lấy ra, thứ bên trong là một thanh đao dài! Người kia lấy cây đao ra, đi về phía nhóm người Hà Vĩ Hùng.Mọi người đều run rẩy, nhịn không được lùi về phía sau. Bọn họ đều là những người tay trói gà không chặt, làm sao có thể đối phó với loại người hung ác đến cùng cực này? “Chạy maul”Ngay lúc này Dương Long đột nhiên hô to một tiếng, trực tiếp nhấc một chiếc ghế trên mặt đất ném lên trên người người đàn ông kia.Nhưng chiếc ghế vừa mới được nâng lên.Leng kenglThanh đao trong tay người kia trực tiếp xoẹt ra một đường. Soạt!Cả người Dương Long cứng lại, sau đó chậm rãi té trên mặt đất.Chiếc ghế trong tay Dương Long đã bị cắt thành hai mảnh, ngực của ông ta cũng bị cắt một đường, máu tươi tràn ra, không rõ sống chết.*Á2″“Dương Long Những người còn lại đều co rúm cả người. Người này còn tàn nhân hơn rất nhiều lần so với đám người Thủ Tịch Trưởng Lão trước đó!Nhưng mà đúng lúc này.“Đi maul”Một tiếng rít gào truyền ra.Là Mã Hải!Ông ta rút con dao găm trên vai xuống, cả người gồng lên, lao về phía người nọ, đẩy người nọ cùng ngã về phía cửa sổ.Loảng xoảng!Hai người cùng ngã ra khỏi cửa sổ.“Tổng giám đốc Long!”“Ông Long!”Mọi người vọt tới cửa sổ hô lên.“Hiện tại không phải thời điểm lo nghĩ những chuyện này, mau mang Dương Long đi trị liệu, những người còn lại mau chóng rời khỏi nơi này!”Hồ Quý Bạch vội vàng la lên.Mọi người không còn do dự nữa, lập tức nghe theo.Mà Mã Hải dưới cửa sổ cũng đang cố gắng đứng dậy chạy đi, tuy rằng ông ta đầu rơi máu chảy, bả vai cũng bị đâm lủng một lỗ, nhưng bản năng cầu sinh làm cho ông ta không dám chân chừ một giây nào, sau khi đứng dậy ông †a nhanh chóng chạy về phía trước.Nhưng chạy chưa được vài bước…Vèo xoetl Một con dao đâm vào lưng của ông ta.Cả người Mã Hải run lên, há miệng thở dốc, nhưng chưa nói được gì, cũng chậm rãi ngã xuống mặt đất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2994 Nhưng người kia không hề hé nửa lời, tay thò ra bọc vải phía sau lưng lấy ra cái gì đó.Người kia vừa lấy ra, thứ bên trong là một thanh đao dài! Người kia lấy cây đao ra, đi về phía nhóm người Hà Vĩ Hùng.Mọi người đều run rẩy, nhịn không được lùi về phía sau. Bọn họ đều là những người tay trói gà không chặt, làm sao có thể đối phó với loại người hung ác đến cùng cực này? “Chạy maul”Ngay lúc này Dương Long đột nhiên hô to một tiếng, trực tiếp nhấc một chiếc ghế trên mặt đất ném lên trên người người đàn ông kia.Nhưng chiếc ghế vừa mới được nâng lên.Leng kenglThanh đao trong tay người kia trực tiếp xoẹt ra một đường. Soạt!Cả người Dương Long cứng lại, sau đó chậm rãi té trên mặt đất.Chiếc ghế trong tay Dương Long đã bị cắt thành hai mảnh, ngực của ông ta cũng bị cắt một đường, máu tươi tràn ra, không rõ sống chết.*Á2″“Dương Long Những người còn lại đều co rúm cả người. Người này còn tàn nhân hơn rất nhiều lần so với đám người Thủ Tịch Trưởng Lão trước đó!Nhưng mà đúng lúc này.“Đi maul”Một tiếng rít gào truyền ra.Là Mã Hải!Ông ta rút con dao găm trên vai xuống, cả người gồng lên, lao về phía người nọ, đẩy người nọ cùng ngã về phía cửa sổ.Loảng xoảng!Hai người cùng ngã ra khỏi cửa sổ.“Tổng giám đốc Long!”“Ông Long!”Mọi người vọt tới cửa sổ hô lên.“Hiện tại không phải thời điểm lo nghĩ những chuyện này, mau mang Dương Long đi trị liệu, những người còn lại mau chóng rời khỏi nơi này!”Hồ Quý Bạch vội vàng la lên.Mọi người không còn do dự nữa, lập tức nghe theo.Mà Mã Hải dưới cửa sổ cũng đang cố gắng đứng dậy chạy đi, tuy rằng ông ta đầu rơi máu chảy, bả vai cũng bị đâm lủng một lỗ, nhưng bản năng cầu sinh làm cho ông ta không dám chân chừ một giây nào, sau khi đứng dậy ông †a nhanh chóng chạy về phía trước.Nhưng chạy chưa được vài bước…Vèo xoetl Một con dao đâm vào lưng của ông ta.Cả người Mã Hải run lên, há miệng thở dốc, nhưng chưa nói được gì, cũng chậm rãi ngã xuống mặt đất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2994 Nhưng người kia không hề hé nửa lời, tay thò ra bọc vải phía sau lưng lấy ra cái gì đó.Người kia vừa lấy ra, thứ bên trong là một thanh đao dài! Người kia lấy cây đao ra, đi về phía nhóm người Hà Vĩ Hùng.Mọi người đều run rẩy, nhịn không được lùi về phía sau. Bọn họ đều là những người tay trói gà không chặt, làm sao có thể đối phó với loại người hung ác đến cùng cực này? “Chạy maul”Ngay lúc này Dương Long đột nhiên hô to một tiếng, trực tiếp nhấc một chiếc ghế trên mặt đất ném lên trên người người đàn ông kia.Nhưng chiếc ghế vừa mới được nâng lên.Leng kenglThanh đao trong tay người kia trực tiếp xoẹt ra một đường. Soạt!Cả người Dương Long cứng lại, sau đó chậm rãi té trên mặt đất.Chiếc ghế trong tay Dương Long đã bị cắt thành hai mảnh, ngực của ông ta cũng bị cắt một đường, máu tươi tràn ra, không rõ sống chết.*Á2″“Dương Long Những người còn lại đều co rúm cả người. Người này còn tàn nhân hơn rất nhiều lần so với đám người Thủ Tịch Trưởng Lão trước đó!Nhưng mà đúng lúc này.“Đi maul”Một tiếng rít gào truyền ra.Là Mã Hải!Ông ta rút con dao găm trên vai xuống, cả người gồng lên, lao về phía người nọ, đẩy người nọ cùng ngã về phía cửa sổ.Loảng xoảng!Hai người cùng ngã ra khỏi cửa sổ.“Tổng giám đốc Long!”“Ông Long!”Mọi người vọt tới cửa sổ hô lên.“Hiện tại không phải thời điểm lo nghĩ những chuyện này, mau mang Dương Long đi trị liệu, những người còn lại mau chóng rời khỏi nơi này!”Hồ Quý Bạch vội vàng la lên.Mọi người không còn do dự nữa, lập tức nghe theo.Mà Mã Hải dưới cửa sổ cũng đang cố gắng đứng dậy chạy đi, tuy rằng ông ta đầu rơi máu chảy, bả vai cũng bị đâm lủng một lỗ, nhưng bản năng cầu sinh làm cho ông ta không dám chân chừ một giây nào, sau khi đứng dậy ông †a nhanh chóng chạy về phía trước.Nhưng chạy chưa được vài bước…Vèo xoetl Một con dao đâm vào lưng của ông ta.Cả người Mã Hải run lên, há miệng thở dốc, nhưng chưa nói được gì, cũng chậm rãi ngã xuống mặt đất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên