“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3000
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3000Lâm Dương dùng một tay bóp cổ Huyết Phong, lạnh lùng không biểu cảm gì nói.Giọng nói lạnh lẽo như băng làm cho người ta không rét mà run.Huyết Phong mở to hai mắt, đang muốn há miệng nói gì… Rẹt roẹt!Một cánh tay vẫn đang dính trên người anh ta bị Lâm Dương Xé ra.Đau đớn quá mức chịu đựng khiến cho cả người Huyết Phong không ngừng run rẩy.Nhưng anh ta không hề kêu ra tiếng, mà cắn chặt quai hàm, lạnh lùng nhìn chăm chằm Lâm Dương.Dường như anh ta không sợ đaulLại càng không sợ chết!Huyết Ma Tông chủ đã giao cho anh ta chuyện này chính là đã xem trọng anh ta, cho nên anh ta nhất định sẽ không làm mất mặt Huyết Ma Tông!Cho dù anh ta có thất bại đi nữa thì cũng không được kêu một lời!Lâm Dương nhướng mày, lần thứ hai vươn tay ra, cầm lấy đùi phải của Huyết Phong rồi nhìn lên mặt anh ta.Quả nhiên!Huyết Phong vẫn không có biểu hiện gì như cũ, vẫn nhìn chằm chăm Lâm Dương không chút sợ hãi.XoetlLâm Dương dùng lực.Một cái đùi của Huyết Phong bị xé toạc ra.Nhưng anh ta… vẫn nhíu mày không nhăn mặt như cũ, dường như không hề biết đau là gì.“Bác sĩ Lâm, tôi thừa nhận tôi không phải đối thủ của anh, anh muốn giết tôi! Vậy cứ giết đi!Những người này là do tôi giết, cũng là do tôi chặt tay chặt chân đấy, tôi cũng không cảm thấy áy náy! Bởi vì những việc này tôi làm vì Huyết Ma Tông tôn kính! Chết vì tông chủ! Huyết Phong…chết cũng có ý nghĩa rồi!” Huyết Phong nói to.Giọng điệu của anh ta tràn đầy lòng thành kính!Hoàn toàn không có một chút ý thức nào về tội lỗi của mình.Những người xung quanh nghe thấy, đều vô cùng phẫn nộ đến cực điểm.Nhưng Lâm Dương cũng không cảm thấy quá tức giận, ngược lại vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh.“Cậu không sợ sao?”“Wì sao tôi phải sợ?”“Cậu có biết vì sao không?”“Không biết”“Đó là bởi vì sự đau đớn và sợ hãi mà cậu đang phải chịu đựng chưa chạm tới đỉnh điểm!”Lâm Dương khàn khàn nói.“Sao?” Huyết Phong ngẩn ra, anh ta không thể hiểu được câu nói của Lâm Dương có ý gì.Đã thấy Lâm Dương đột nhiên bóp chặt lấy cổ của Huyết Phong, một tay khác lấy ra một nhúm kim châm cứu, bình tĩnh nói sẽ cho cậu biết thế nào gọi là tận cùng của sợ hãi, thế nào là đau đến muốn sống không được muốn chết cũng chẳng xong..”Nói xong Lâm Dương không chút do dự đâm toàn bộ kim châm cứu trên tay vào người của Huyết Phong.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Chương 3000
Lâm Dương dùng một tay bóp cổ Huyết Phong, lạnh lùng không biểu cảm gì nói.
Giọng nói lạnh lẽo như băng làm cho người ta không rét mà run.
Huyết Phong mở to hai mắt, đang muốn há miệng nói gì… Rẹt roẹt!
Một cánh tay vẫn đang dính trên người anh ta bị Lâm Dương Xé ra.
Đau đớn quá mức chịu đựng khiến cho cả người Huyết Phong không ngừng run rẩy.
Nhưng anh ta không hề kêu ra tiếng, mà cắn chặt quai hàm, lạnh lùng nhìn chăm chằm Lâm Dương.
Dường như anh ta không sợ đaul
Lại càng không sợ chết!
Huyết Ma Tông chủ đã giao cho anh ta chuyện này chính là đã xem trọng anh ta, cho nên anh ta nhất định sẽ không làm mất mặt Huyết Ma Tông!
Cho dù anh ta có thất bại đi nữa thì cũng không được kêu một lời!
Lâm Dương nhướng mày, lần thứ hai vươn tay ra, cầm lấy đùi phải của Huyết Phong rồi nhìn lên mặt anh ta.
Quả nhiên!
Huyết Phong vẫn không có biểu hiện gì như cũ, vẫn nhìn chằm chăm Lâm Dương không chút sợ hãi.
Xoetl
Lâm Dương dùng lực.
Một cái đùi của Huyết Phong bị xé toạc ra.
Nhưng anh ta… vẫn nhíu mày không nhăn mặt như cũ, dường như không hề biết đau là gì.
“Bác sĩ Lâm, tôi thừa nhận tôi không phải đối thủ của anh, anh muốn giết tôi! Vậy cứ giết đi!
Những người này là do tôi giết, cũng là do tôi chặt tay chặt chân đấy, tôi cũng không cảm thấy áy náy! Bởi vì những việc này tôi làm vì Huyết Ma Tông tôn kính! Chết vì tông chủ! Huyết Phong…
chết cũng có ý nghĩa rồi!” Huyết Phong nói to.
Giọng điệu của anh ta tràn đầy lòng thành kính!
Hoàn toàn không có một chút ý thức nào về tội lỗi của mình.
Những người xung quanh nghe thấy, đều vô cùng phẫn nộ đến cực điểm.
Nhưng Lâm Dương cũng không cảm thấy quá tức giận, ngược lại vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh.
“Cậu không sợ sao?”
“Wì sao tôi phải sợ?”
“Cậu có biết vì sao không?”
“Không biết”
“Đó là bởi vì sự đau đớn và sợ hãi mà cậu đang phải chịu đựng chưa chạm tới đỉnh điểm!”
Lâm Dương khàn khàn nói.
“Sao?” Huyết Phong ngẩn ra, anh ta không thể hiểu được câu nói của Lâm Dương có ý gì.
Đã thấy Lâm Dương đột nhiên bóp chặt lấy cổ của Huyết Phong, một tay khác lấy ra một nhúm kim châm cứu, bình tĩnh nói sẽ cho cậu biết thế nào gọi là tận cùng của sợ hãi, thế nào là đau đến muốn sống không được muốn chết cũng chẳng xong..”
Nói xong Lâm Dương không chút do dự đâm toàn bộ kim châm cứu trên tay vào người của Huyết Phong.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3000Lâm Dương dùng một tay bóp cổ Huyết Phong, lạnh lùng không biểu cảm gì nói.Giọng nói lạnh lẽo như băng làm cho người ta không rét mà run.Huyết Phong mở to hai mắt, đang muốn há miệng nói gì… Rẹt roẹt!Một cánh tay vẫn đang dính trên người anh ta bị Lâm Dương Xé ra.Đau đớn quá mức chịu đựng khiến cho cả người Huyết Phong không ngừng run rẩy.Nhưng anh ta không hề kêu ra tiếng, mà cắn chặt quai hàm, lạnh lùng nhìn chăm chằm Lâm Dương.Dường như anh ta không sợ đaulLại càng không sợ chết!Huyết Ma Tông chủ đã giao cho anh ta chuyện này chính là đã xem trọng anh ta, cho nên anh ta nhất định sẽ không làm mất mặt Huyết Ma Tông!Cho dù anh ta có thất bại đi nữa thì cũng không được kêu một lời!Lâm Dương nhướng mày, lần thứ hai vươn tay ra, cầm lấy đùi phải của Huyết Phong rồi nhìn lên mặt anh ta.Quả nhiên!Huyết Phong vẫn không có biểu hiện gì như cũ, vẫn nhìn chằm chăm Lâm Dương không chút sợ hãi.XoetlLâm Dương dùng lực.Một cái đùi của Huyết Phong bị xé toạc ra.Nhưng anh ta… vẫn nhíu mày không nhăn mặt như cũ, dường như không hề biết đau là gì.“Bác sĩ Lâm, tôi thừa nhận tôi không phải đối thủ của anh, anh muốn giết tôi! Vậy cứ giết đi!Những người này là do tôi giết, cũng là do tôi chặt tay chặt chân đấy, tôi cũng không cảm thấy áy náy! Bởi vì những việc này tôi làm vì Huyết Ma Tông tôn kính! Chết vì tông chủ! Huyết Phong…chết cũng có ý nghĩa rồi!” Huyết Phong nói to.Giọng điệu của anh ta tràn đầy lòng thành kính!Hoàn toàn không có một chút ý thức nào về tội lỗi của mình.Những người xung quanh nghe thấy, đều vô cùng phẫn nộ đến cực điểm.Nhưng Lâm Dương cũng không cảm thấy quá tức giận, ngược lại vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh.“Cậu không sợ sao?”“Wì sao tôi phải sợ?”“Cậu có biết vì sao không?”“Không biết”“Đó là bởi vì sự đau đớn và sợ hãi mà cậu đang phải chịu đựng chưa chạm tới đỉnh điểm!”Lâm Dương khàn khàn nói.“Sao?” Huyết Phong ngẩn ra, anh ta không thể hiểu được câu nói của Lâm Dương có ý gì.Đã thấy Lâm Dương đột nhiên bóp chặt lấy cổ của Huyết Phong, một tay khác lấy ra một nhúm kim châm cứu, bình tĩnh nói sẽ cho cậu biết thế nào gọi là tận cùng của sợ hãi, thế nào là đau đến muốn sống không được muốn chết cũng chẳng xong..”Nói xong Lâm Dương không chút do dự đâm toàn bộ kim châm cứu trên tay vào người của Huyết Phong.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên