“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3017
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3017Lâm Dương không yếu thế cũng đánh trả.Nhưng tốc độ và lực lượng của anh hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyết Ma Tông chủ, sau vài chiêu, gần như đều là Lâm Dương trúng chiêu.Bịch!Lâm Dương lại bị đánh bay một lần nữa.Huyết Ma Tông chủ thừa thắng xông lên, lại phóng tới. “Huyết Ảnh trảo!”Xích! Xích…Mấy hư ảnh móng vuốt đỏ như máu đánh tới, mỗi một cái đều dài hơn một mét, rất đáng sợ.Lâm Dương rơi xuống đất thì vội vàng trốn tránh.Nhưng những móng vuốt này rất dày đặc.Bịch bịch bịch…Lại là bảy cái móng vuốt chụp lên người anh.Nhưng vẫn không thể phá hư thân thể võ thần của Lâm Dương như trước.“Huyết lễ rửa tội!”Huyết Ma Tông chủ vẫn không chịu buông tha, gầm nhẹ một tiếng, song chưởng nện mạnh xuống mặt đất.Mặt đất lại rung lên một lần nữa.Lâm Dương nheo mắt, vừa muốn cất bước vọt tới trước, lại cảm giác được không thích hợp, cúi đầu nhìn.Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt…Dưới chân, mặt đất bốn phía đột ngột xuất hiện rất nhiều cây trụ máu quỷ dị.Ước chừng mười hai cây, giống như lông giam được tạo thành bằng những tia laser vây quanh Lâm Dương, đồng thời chúng nhanh chóng thu nhỏ về phía anh, như thể muốn cắt nhỏ anh ra.Lâm Dương muốn chạy trốn, nhưng đã không kịp nữa rồi. Cuối cùng, mười hai cây cột máu hội tụ lại với nhau.Rầm!Một đám mây màu đỏ hình cây nấm khổng lồ lấy Huyết Ma Tông làm trung tâm nở rộ.Vô số người ngẩng đầu lên, nhìn đám mây đỏ rực kia, trong mắt mỗi người đều tràn ngập sự thành kính.“Đây là công pháp của tông chủ!”“Bác sĩ Lâm, chắc chắn sẽ phải chết!”“Tông chủ thắng rồi!”“Ha ha, tông chủ thắng rồi “Tông chủ vạn tuết”Rất nhiều người mừng rỡ reo lên.Nhưng, cuộc chiến này sao lại có thể chấm dứt đơn giản như vậy chứ?Huyết Ma Tông chủ thu hai tay đang đặt dưới đất lên, thở hổn hển đứng dậy, nhìn đám mây nấm đang dần tản ra kia. Nhưng bên trong đám mây nấm đó, lại có một người chậm rãi đi ra.
Chương 3017
Lâm Dương không yếu thế cũng đánh trả.
Nhưng tốc độ và lực lượng của anh hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyết Ma Tông chủ, sau vài chiêu, gần như đều là Lâm Dương trúng chiêu.
Bịch!
Lâm Dương lại bị đánh bay một lần nữa.
Huyết Ma Tông chủ thừa thắng xông lên, lại phóng tới. “Huyết Ảnh trảo!”
Xích! Xích…
Mấy hư ảnh móng vuốt đỏ như máu đánh tới, mỗi một cái đều dài hơn một mét, rất đáng sợ.
Lâm Dương rơi xuống đất thì vội vàng trốn tránh.
Nhưng những móng vuốt này rất dày đặc.
Bịch bịch bịch…
Lại là bảy cái móng vuốt chụp lên người anh.
Nhưng vẫn không thể phá hư thân thể võ thần của Lâm Dương như trước.
“Huyết lễ rửa tội!”
Huyết Ma Tông chủ vẫn không chịu buông tha, gầm nhẹ một tiếng, song chưởng nện mạnh xuống mặt đất.
Mặt đất lại rung lên một lần nữa.
Lâm Dương nheo mắt, vừa muốn cất bước vọt tới trước, lại cảm giác được không thích hợp, cúi đầu nhìn.
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt…
Dưới chân, mặt đất bốn phía đột ngột xuất hiện rất nhiều cây trụ máu quỷ dị.
Ước chừng mười hai cây, giống như lông giam được tạo thành bằng những tia laser vây quanh Lâm Dương, đồng thời chúng nhanh chóng thu nhỏ về phía anh, như thể muốn cắt nhỏ anh ra.
Lâm Dương muốn chạy trốn, nhưng đã không kịp nữa rồi. Cuối cùng, mười hai cây cột máu hội tụ lại với nhau.
Rầm!
Một đám mây màu đỏ hình cây nấm khổng lồ lấy Huyết Ma Tông làm trung tâm nở rộ.
Vô số người ngẩng đầu lên, nhìn đám mây đỏ rực kia, trong mắt mỗi người đều tràn ngập sự thành kính.
“Đây là công pháp của tông chủ!”
“Bác sĩ Lâm, chắc chắn sẽ phải chết!”
“Tông chủ thắng rồi!”
“Ha ha, tông chủ thắng rồi “Tông chủ vạn tuết”
Rất nhiều người mừng rỡ reo lên.
Nhưng, cuộc chiến này sao lại có thể chấm dứt đơn giản như vậy chứ?
Huyết Ma Tông chủ thu hai tay đang đặt dưới đất lên, thở hổn hển đứng dậy, nhìn đám mây nấm đang dần tản ra kia. Nhưng bên trong đám mây nấm đó, lại có một người chậm rãi đi ra.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3017Lâm Dương không yếu thế cũng đánh trả.Nhưng tốc độ và lực lượng của anh hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyết Ma Tông chủ, sau vài chiêu, gần như đều là Lâm Dương trúng chiêu.Bịch!Lâm Dương lại bị đánh bay một lần nữa.Huyết Ma Tông chủ thừa thắng xông lên, lại phóng tới. “Huyết Ảnh trảo!”Xích! Xích…Mấy hư ảnh móng vuốt đỏ như máu đánh tới, mỗi một cái đều dài hơn một mét, rất đáng sợ.Lâm Dương rơi xuống đất thì vội vàng trốn tránh.Nhưng những móng vuốt này rất dày đặc.Bịch bịch bịch…Lại là bảy cái móng vuốt chụp lên người anh.Nhưng vẫn không thể phá hư thân thể võ thần của Lâm Dương như trước.“Huyết lễ rửa tội!”Huyết Ma Tông chủ vẫn không chịu buông tha, gầm nhẹ một tiếng, song chưởng nện mạnh xuống mặt đất.Mặt đất lại rung lên một lần nữa.Lâm Dương nheo mắt, vừa muốn cất bước vọt tới trước, lại cảm giác được không thích hợp, cúi đầu nhìn.Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt…Dưới chân, mặt đất bốn phía đột ngột xuất hiện rất nhiều cây trụ máu quỷ dị.Ước chừng mười hai cây, giống như lông giam được tạo thành bằng những tia laser vây quanh Lâm Dương, đồng thời chúng nhanh chóng thu nhỏ về phía anh, như thể muốn cắt nhỏ anh ra.Lâm Dương muốn chạy trốn, nhưng đã không kịp nữa rồi. Cuối cùng, mười hai cây cột máu hội tụ lại với nhau.Rầm!Một đám mây màu đỏ hình cây nấm khổng lồ lấy Huyết Ma Tông làm trung tâm nở rộ.Vô số người ngẩng đầu lên, nhìn đám mây đỏ rực kia, trong mắt mỗi người đều tràn ngập sự thành kính.“Đây là công pháp của tông chủ!”“Bác sĩ Lâm, chắc chắn sẽ phải chết!”“Tông chủ thắng rồi!”“Ha ha, tông chủ thắng rồi “Tông chủ vạn tuết”Rất nhiều người mừng rỡ reo lên.Nhưng, cuộc chiến này sao lại có thể chấm dứt đơn giản như vậy chứ?Huyết Ma Tông chủ thu hai tay đang đặt dưới đất lên, thở hổn hển đứng dậy, nhìn đám mây nấm đang dần tản ra kia. Nhưng bên trong đám mây nấm đó, lại có một người chậm rãi đi ra.