“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3028
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3028Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Dương quyết định đi cùng cô một chuyến.Vừa hay mình cũng phải tới Bồ Thành giải quyết việc.Tô Nhan không ngồi tàu hỏa. Cô lo lắng đi tới nhà ga sẽ bị người chặn, cho nên trực tiếp lái xe đến Bồ Thành.Cô đổi chiếc Cadillac màu đỏ, là xe cũ có giá hơn ba nghìn đô. Tuy rẻ, nhưng bề ngoài vẫn có chút khí thế.Lái xe đến Bồ Thành mất bốn tiếng đồng hồ.Tô Nhan lái rất nhanh, đại khái ba giờ đã gần đến Bồ Thành. “Tô Nhan, gọi điện thoại cho dì con đi, bảo bọn họ chúng ta sắp tới nơi rồi” Hứa Ngọc Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, mở miệng nói.“Mẹ, con đang lái xe, tự mẹ gọi đi” Tô Nhan đáp.“Con nhỏ này” Hứa Ngọc Thanh lắc đầu, rồi lôi điện thoại của mình ra.Nhưng vừa mới nhấn số xong.Đột nhiên.Rầm!Chiếc xe bất chợt bị thứ gì đó đâm vào, cả xe trực tiếp mất kiểm soát.“Áp”Tô Nhan và Hứa Ngọc Thanh phát ra tiếng hét chói tai, Lý Giang lại càng sợ đến ngây người hơn.Chiếc xe mất kiểm soát đâm mạnh sang một bên, mắt thấy sắp lao ra khỏi làn phân cách.Lâm Dương vội vàng mở cửa xe, dùng chân nhấn lên mặt đất, kìm chiếc xe sắp lật lại. Sau đó nắm lấy tay lái, thấp giọng quát: “Phanh nhẹ, đừng giẫm lên!”“Được… được…”Gương mặt nhỏ của Tô Nhan trắng bệch, không ngừng gật đầu, nhấn phanh xe một cách run rẩy.Lúc này, chiếc xe mới từ từ dừng lại ở làn đường khẩn cấp. Thấy xe dừng lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không đợi bọn họ lấy lại bình tĩnh, lại có một chiếc xe Mercedes Benz G dừng lại phía trước xe họ.Sau đó có hai nam hai nữ xuống khỏi xe, đi tới một cách hùng hùng hổ hổ. Khi tới trước cửa sổ xe của Tô Nhan, không hề do dự mà duỗi tay gõ mạnh vào cửa xe.“Xuống đây cho ông, mau lên!”Tô Nhan hơi ngạc nhiên, kéo cửa sổ xe xuống, sau đó nhìn mấy người: “Thưa anh, đã có chuyện gì xảy ra sao?”Nhìn thấy dung mạo tựa như tiên nữ của cô, mấy người đều ngẩn ra.Trong mắt đàn ông đều tràn đầy vẻ tham lam và mê đắm, mà phụ nữ thì chỉ còn lại ghen tị.Người đàn ông dẫn đầu lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói với vẻ mặt hung ác: “Tôi nói này cô kia, cô lái xe kiểu gì vậy? Suýt chút nữa thì hại chết chúng tôi rồi đấy, cô biết không?”“Tôi hại chết các người?”“Đúng vậy, cô lái chậm như vậy làm gì?”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3028Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Dương quyết định đi cùng cô một chuyến.Vừa hay mình cũng phải tới Bồ Thành giải quyết việc.Tô Nhan không ngồi tàu hỏa. Cô lo lắng đi tới nhà ga sẽ bị người chặn, cho nên trực tiếp lái xe đến Bồ Thành.Cô đổi chiếc Cadillac màu đỏ, là xe cũ có giá hơn ba nghìn đô. Tuy rẻ, nhưng bề ngoài vẫn có chút khí thế.Lái xe đến Bồ Thành mất bốn tiếng đồng hồ.Tô Nhan lái rất nhanh, đại khái ba giờ đã gần đến Bồ Thành. “Tô Nhan, gọi điện thoại cho dì con đi, bảo bọn họ chúng ta sắp tới nơi rồi” Hứa Ngọc Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, mở miệng nói.“Mẹ, con đang lái xe, tự mẹ gọi đi” Tô Nhan đáp.“Con nhỏ này” Hứa Ngọc Thanh lắc đầu, rồi lôi điện thoại của mình ra.Nhưng vừa mới nhấn số xong.Đột nhiên.Rầm!Chiếc xe bất chợt bị thứ gì đó đâm vào, cả xe trực tiếp mất kiểm soát.“Áp”Tô Nhan và Hứa Ngọc Thanh phát ra tiếng hét chói tai, Lý Giang lại càng sợ đến ngây người hơn.Chiếc xe mất kiểm soát đâm mạnh sang một bên, mắt thấy sắp lao ra khỏi làn phân cách.Lâm Dương vội vàng mở cửa xe, dùng chân nhấn lên mặt đất, kìm chiếc xe sắp lật lại. Sau đó nắm lấy tay lái, thấp giọng quát: “Phanh nhẹ, đừng giẫm lên!”“Được… được…”Gương mặt nhỏ của Tô Nhan trắng bệch, không ngừng gật đầu, nhấn phanh xe một cách run rẩy.Lúc này, chiếc xe mới từ từ dừng lại ở làn đường khẩn cấp. Thấy xe dừng lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không đợi bọn họ lấy lại bình tĩnh, lại có một chiếc xe Mercedes Benz G dừng lại phía trước xe họ.Sau đó có hai nam hai nữ xuống khỏi xe, đi tới một cách hùng hùng hổ hổ. Khi tới trước cửa sổ xe của Tô Nhan, không hề do dự mà duỗi tay gõ mạnh vào cửa xe.“Xuống đây cho ông, mau lên!”Tô Nhan hơi ngạc nhiên, kéo cửa sổ xe xuống, sau đó nhìn mấy người: “Thưa anh, đã có chuyện gì xảy ra sao?”Nhìn thấy dung mạo tựa như tiên nữ của cô, mấy người đều ngẩn ra.Trong mắt đàn ông đều tràn đầy vẻ tham lam và mê đắm, mà phụ nữ thì chỉ còn lại ghen tị.Người đàn ông dẫn đầu lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói với vẻ mặt hung ác: “Tôi nói này cô kia, cô lái xe kiểu gì vậy? Suýt chút nữa thì hại chết chúng tôi rồi đấy, cô biết không?”“Tôi hại chết các người?”“Đúng vậy, cô lái chậm như vậy làm gì?”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3028Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Dương quyết định đi cùng cô một chuyến.Vừa hay mình cũng phải tới Bồ Thành giải quyết việc.Tô Nhan không ngồi tàu hỏa. Cô lo lắng đi tới nhà ga sẽ bị người chặn, cho nên trực tiếp lái xe đến Bồ Thành.Cô đổi chiếc Cadillac màu đỏ, là xe cũ có giá hơn ba nghìn đô. Tuy rẻ, nhưng bề ngoài vẫn có chút khí thế.Lái xe đến Bồ Thành mất bốn tiếng đồng hồ.Tô Nhan lái rất nhanh, đại khái ba giờ đã gần đến Bồ Thành. “Tô Nhan, gọi điện thoại cho dì con đi, bảo bọn họ chúng ta sắp tới nơi rồi” Hứa Ngọc Thanh nhìn ra ngoài cửa sổ, mở miệng nói.“Mẹ, con đang lái xe, tự mẹ gọi đi” Tô Nhan đáp.“Con nhỏ này” Hứa Ngọc Thanh lắc đầu, rồi lôi điện thoại của mình ra.Nhưng vừa mới nhấn số xong.Đột nhiên.Rầm!Chiếc xe bất chợt bị thứ gì đó đâm vào, cả xe trực tiếp mất kiểm soát.“Áp”Tô Nhan và Hứa Ngọc Thanh phát ra tiếng hét chói tai, Lý Giang lại càng sợ đến ngây người hơn.Chiếc xe mất kiểm soát đâm mạnh sang một bên, mắt thấy sắp lao ra khỏi làn phân cách.Lâm Dương vội vàng mở cửa xe, dùng chân nhấn lên mặt đất, kìm chiếc xe sắp lật lại. Sau đó nắm lấy tay lái, thấp giọng quát: “Phanh nhẹ, đừng giẫm lên!”“Được… được…”Gương mặt nhỏ của Tô Nhan trắng bệch, không ngừng gật đầu, nhấn phanh xe một cách run rẩy.Lúc này, chiếc xe mới từ từ dừng lại ở làn đường khẩn cấp. Thấy xe dừng lại, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không đợi bọn họ lấy lại bình tĩnh, lại có một chiếc xe Mercedes Benz G dừng lại phía trước xe họ.Sau đó có hai nam hai nữ xuống khỏi xe, đi tới một cách hùng hùng hổ hổ. Khi tới trước cửa sổ xe của Tô Nhan, không hề do dự mà duỗi tay gõ mạnh vào cửa xe.“Xuống đây cho ông, mau lên!”Tô Nhan hơi ngạc nhiên, kéo cửa sổ xe xuống, sau đó nhìn mấy người: “Thưa anh, đã có chuyện gì xảy ra sao?”Nhìn thấy dung mạo tựa như tiên nữ của cô, mấy người đều ngẩn ra.Trong mắt đàn ông đều tràn đầy vẻ tham lam và mê đắm, mà phụ nữ thì chỉ còn lại ghen tị.Người đàn ông dẫn đầu lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói với vẻ mặt hung ác: “Tôi nói này cô kia, cô lái xe kiểu gì vậy? Suýt chút nữa thì hại chết chúng tôi rồi đấy, cô biết không?”“Tôi hại chết các người?”“Đúng vậy, cô lái chậm như vậy làm gì?”