“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 3053

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 3053Cô ôm đầu đau đớn, có cảm giác như đau muốn nứt đầu. “Con à, con bị sao vậy? Con có sao không?”Hứa Ngọc Thanh ngồi bên cạnh, quan tâm hỏi.“Không có gì…”Tô Nhan lắc đầu.Cô quyết định chờ Lâm Dương trở về, hỏi cho rõ ràng.Dù như thế nào, cô phải hỏi ra được đáp án.Xác định người chồng của mình, cuối cùng có phải là bác sĩ Lâm hay không…Dù bây giờ nghĩ lại, Tô Nhan cảm thấy quá nực cười. Nhưng cô cần phải biết rõ ràng.Bên trong và ngoài phòng riêng của club Dạ Lang, bây giờ đã bị vô số người xông vào.Lâm Dương im lặng không có chút biểu cảm đứng giữa đám đông, nhìn đám người trước mặt.Nông Hào nằm ở trên mặt đất như một con chó chết.Đôi tay của cô gái đanh đá bị bẻ gấy, quỳ trên mặt đất, thở dốc.Mặt cô ta tái nhợt, mồ hôi rơi như mưa.Cô ta đau tới mức muốn ngất đi.Nhưng cô ta biết, nếu cô ta hôn mê, kết quả chắc chắn còn thảm hơn.Xung quanh, một đám “quần chúng’ được cô gái đanh đá và bọn Nông Hào gọi tới đang cầm di động phát sóng trực tiếp hoặc quay video.Dù cảnh tượng trước mắt làm bọn họ cực kỳ sợ hãi, cơ thể run rẩy không ngừng.Còn Lâm Dương tuy đối mặt với vô số điện thoại, nhưng anh không quan tâm, không kiêng nể gì.Mặt anh không chút biểu cảm đi về phía cô gái đanh đá. Trong mắt lộ ra ý muốn giết người.Cơ thể cô gái đanh đá run như cầy sấy, trên mặt toát lên nồi sợ hãi.“Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!”Cô gái đanh đá nơm nớp lo sợ kêu lên.Nhưng, Lâm Dương hoàn toàn không quan tâm.“Cứu tôi với!”Rốt cuộc, cô gái đanh đá không chịu nổi, đột nhiên bò dậy, chạy về phía đám người xung quanh, hình như sắp phát điên luôn rồi.“Có ai không, cứu tôi với! Cứu tôi với!”Nhưng…Không ai dám cứu cô tal Không ai dám ngăn cản bác sĩ Lâm!Cô gái đanh đá còn chưa chạy ra khỏi phòng riêng, đã bị Lâm Dương kéo về, cô ta hoàn toàn không cách nào chống lại.Cô gái đanh đá sợ tới mức tiểu ra quần.Lúc này cô ta đã hiểu việc này nghiêm trọng tới mức nào… Mà Lâm Dương cũng không khách khí, giơ tay lên, chuẩn bị đưa cô ta đi gặp tổ tiên.

CHương 3053

Cô ôm đầu đau đớn, có cảm giác như đau muốn nứt đầu. “Con à, con bị sao vậy? Con có sao không?”

Hứa Ngọc Thanh ngồi bên cạnh, quan tâm hỏi.

“Không có gì…”

Tô Nhan lắc đầu.

Cô quyết định chờ Lâm Dương trở về, hỏi cho rõ ràng.

Dù như thế nào, cô phải hỏi ra được đáp án.

Xác định người chồng của mình, cuối cùng có phải là bác sĩ Lâm hay không…

Dù bây giờ nghĩ lại, Tô Nhan cảm thấy quá nực cười. Nhưng cô cần phải biết rõ ràng.

Bên trong và ngoài phòng riêng của club Dạ Lang, bây giờ đã bị vô số người xông vào.

Lâm Dương im lặng không có chút biểu cảm đứng giữa đám đông, nhìn đám người trước mặt.

Nông Hào nằm ở trên mặt đất như một con chó chết.

Đôi tay của cô gái đanh đá bị bẻ gấy, quỳ trên mặt đất, thở dốc.

Mặt cô ta tái nhợt, mồ hôi rơi như mưa.

Cô ta đau tới mức muốn ngất đi.

Nhưng cô ta biết, nếu cô ta hôn mê, kết quả chắc chắn còn thảm hơn.

Xung quanh, một đám “quần chúng’ được cô gái đanh đá và bọn Nông Hào gọi tới đang cầm di động phát sóng trực tiếp hoặc quay video.

Dù cảnh tượng trước mắt làm bọn họ cực kỳ sợ hãi, cơ thể run rẩy không ngừng.

Còn Lâm Dương tuy đối mặt với vô số điện thoại, nhưng anh không quan tâm, không kiêng nể gì.

Mặt anh không chút biểu cảm đi về phía cô gái đanh đá. Trong mắt lộ ra ý muốn giết người.

Cơ thể cô gái đanh đá run như cầy sấy, trên mặt toát lên nồi sợ hãi.

“Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!”

Cô gái đanh đá nơm nớp lo sợ kêu lên.

Nhưng, Lâm Dương hoàn toàn không quan tâm.

“Cứu tôi với!”

Rốt cuộc, cô gái đanh đá không chịu nổi, đột nhiên bò dậy, chạy về phía đám người xung quanh, hình như sắp phát điên luôn rồi.

“Có ai không, cứu tôi với! Cứu tôi với!”

Nhưng…

Không ai dám cứu cô tal Không ai dám ngăn cản bác sĩ Lâm!

Cô gái đanh đá còn chưa chạy ra khỏi phòng riêng, đã bị Lâm Dương kéo về, cô ta hoàn toàn không cách nào chống lại.

Cô gái đanh đá sợ tới mức tiểu ra quần.

Lúc này cô ta đã hiểu việc này nghiêm trọng tới mức nào… Mà Lâm Dương cũng không khách khí, giơ tay lên, chuẩn bị đưa cô ta đi gặp tổ tiên.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 3053Cô ôm đầu đau đớn, có cảm giác như đau muốn nứt đầu. “Con à, con bị sao vậy? Con có sao không?”Hứa Ngọc Thanh ngồi bên cạnh, quan tâm hỏi.“Không có gì…”Tô Nhan lắc đầu.Cô quyết định chờ Lâm Dương trở về, hỏi cho rõ ràng.Dù như thế nào, cô phải hỏi ra được đáp án.Xác định người chồng của mình, cuối cùng có phải là bác sĩ Lâm hay không…Dù bây giờ nghĩ lại, Tô Nhan cảm thấy quá nực cười. Nhưng cô cần phải biết rõ ràng.Bên trong và ngoài phòng riêng của club Dạ Lang, bây giờ đã bị vô số người xông vào.Lâm Dương im lặng không có chút biểu cảm đứng giữa đám đông, nhìn đám người trước mặt.Nông Hào nằm ở trên mặt đất như một con chó chết.Đôi tay của cô gái đanh đá bị bẻ gấy, quỳ trên mặt đất, thở dốc.Mặt cô ta tái nhợt, mồ hôi rơi như mưa.Cô ta đau tới mức muốn ngất đi.Nhưng cô ta biết, nếu cô ta hôn mê, kết quả chắc chắn còn thảm hơn.Xung quanh, một đám “quần chúng’ được cô gái đanh đá và bọn Nông Hào gọi tới đang cầm di động phát sóng trực tiếp hoặc quay video.Dù cảnh tượng trước mắt làm bọn họ cực kỳ sợ hãi, cơ thể run rẩy không ngừng.Còn Lâm Dương tuy đối mặt với vô số điện thoại, nhưng anh không quan tâm, không kiêng nể gì.Mặt anh không chút biểu cảm đi về phía cô gái đanh đá. Trong mắt lộ ra ý muốn giết người.Cơ thể cô gái đanh đá run như cầy sấy, trên mặt toát lên nồi sợ hãi.“Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!”Cô gái đanh đá nơm nớp lo sợ kêu lên.Nhưng, Lâm Dương hoàn toàn không quan tâm.“Cứu tôi với!”Rốt cuộc, cô gái đanh đá không chịu nổi, đột nhiên bò dậy, chạy về phía đám người xung quanh, hình như sắp phát điên luôn rồi.“Có ai không, cứu tôi với! Cứu tôi với!”Nhưng…Không ai dám cứu cô tal Không ai dám ngăn cản bác sĩ Lâm!Cô gái đanh đá còn chưa chạy ra khỏi phòng riêng, đã bị Lâm Dương kéo về, cô ta hoàn toàn không cách nào chống lại.Cô gái đanh đá sợ tới mức tiểu ra quần.Lúc này cô ta đã hiểu việc này nghiêm trọng tới mức nào… Mà Lâm Dương cũng không khách khí, giơ tay lên, chuẩn bị đưa cô ta đi gặp tổ tiên.

Chương 3053